Chương 3 – Phần 111
– Thành Công, anh có lầm lẫn không, tôi lớn hơn hắn bao nhiêu tuổi? Còn hắn bao nhiêu? Cứ coi như là hắn có bản lãnh lớn như vậy đi, hắn so với cha của anh thì bản lãnh bao lớn? Anh muốn cho tôi đi câu dẫn hắn? Anh nói cũng không có nói sai đâu, tôi tuy rất là muốn làm giám đốc đài truyền hình thành phố, nhưng với điều kiện này, tôi thật sự là không tiếp thu được.
Trương Nhụy nói xong tức giận đứng lên đi về phía cửa ra.
– Trương Nhụy, tôi biết chuyện này đối với cô là không công bằng, nhất là bây giờ cô đã kết hôn rồi, nhưng tôi nói cho cô biết, người này tuyệt đối không phải một kẻ phàm phu tục tử, đoạn thời gian trước khi hắn ly khai Huyện Hải Dương, chủ tịch huyện lúc đó là Trọng Hải, chắc cô cần phải biết người này, Trọng Hải là cháu ruột của phó bí thư tỉnh ủy Trọng Phong Dương hiện tại, cô suy nghĩ một chút, nhà họ Trọng sẽ không bỏ qua chuyện của Trọng Hải, tôi dám cam đoan, không qua bao lâu thời gian, Trọng Hải này có thể lại xuất hiện, mà Đinh Nhị Cẩu đã từng là thư ký của Trọng Hải, nghe nói quan hệ của hai người rất tốt chẳng khác nào là bạn thân, cô nói hậu trường Đinh Nhị Cẩu có đủ hay không sự cứng rắn, đừng nói là tôi không có nhắc nhở cô, bỏ qua cái chủ tịch trấn nhỏ này, cô cũng tìm không được nữa chỗ nào tốt hơn đâu, mang tiếng nói là đang giúp tôi, nhưng thật ra là đang tự giúp cho chính cô đấy.
Thành Công vẫn dựa người ở trên ghế sa lon không nhúc nhích, nhưng hắn đã nhận ra Trương Nhụy giống như đã nghe vào lời thuyết phục của hắn.
Vì vậy hắn đứng lên, đến sau lưng Trương Nhụy, hai tay ôm bờ vai của cô, nhỏ giọng nói:
– Đừng nhìn ta hiện tại phong quang vô hạn, đó là do cha của tôi còn chức uyền, nếu một mai vị trí của cha tôi không còn nữa, quan hệ của tôi còn có được cứng như vậy nữa không thì khó mà nói, cho nên trong những năm qua làm kinh doanh, tôi tuyệt ít khi dựa vào sự anh hưởng của cha mình, tôi biết ban thâm mình phải tích lũy các mối quan hệ, tuy bây giờ chưa sử dụng nhưng để dành lại sẽ hữu dụng sau này, mà bây giờ, Đinh Nhị Cẩu đối với tôi rất trọng yếu, với lại hắn còn trẻ tuổi cường tráng như vậy, cô đến với hắn cũng không thiệt thòi mất mát gì cả…
Thành Công nói cho cô dịu lại, kỳ thật giữa hai người bọn họ cũng không có cảm tình gì sâu đậm, giữa hai người lợi dụng lẫn nhau là rất rõ ràng, hai người đều đạt đều mình muốn, ngươi tình ta nguyện…
– Anh thật cam lòng sao?
Trương Nhụy hỏi.
Đàn bà luôn có có ảo tưởng đấy, cứ tưởng tượng mình ở trong lòng một người đàn ông là trọng yếu, kỳ thật người đàn ông đã ước gì sớm chút đưa nàng đi ra ngoài để mình thoát khỏi.
– Vợ chồng vốn là chim rừng, tai vạ đến từng người còn bay xa thoát chạy, huống chi chúng ta chỉ là chồng hờ vợ tạm, không phải là vợ chồng chính thức, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến tiền đồ của cô, tôi cũng biết rỏ cô nhìn tiền đồ của mình rất trọng yếu so với bất cứ điều gì khác, bằng không thì năm đó cô cũng sẽ không theo tôi, vừa rồi tôi đã nói rõ ràng, nếu còn ở chỗ này của tôi, cô cũng sẽ tìm không được thứ cô muốn thêm nữa, nhưng vấn đề này không có nghĩa là người khác sẽ không có để cho cô, cho nên tôi cũng không làm chậm trễ tiền đồ sau này của cô, cũng sẽ không độc chiếm cô mà không buông tay, đây là làm người tôi cũng hiểu thời thế.
Thành Công nói rất có phong độ của một người đàn ông chính phái, nhưng làm sao trong nội tâm Trương Nhụy không rõ, đây là sau khi ăn no nê mình rồi, muốn thừa cơ hội đẩy đi ra, thế thì cũng tốt, vì hắn mà mình làm một điểm cống hiến cuối cùng, nghĩ tới đây, trong nội tâm cô một mảnh lạnh buốt.
…
Văn phòng ủy ban kỷ luật thanh tra TP Bạch Sơn, bí thư La Bàn Hạ cầm điện thoại lên bấm gọi điện thoại phòng làm việc của bí thư TP Đường Bính Khôn, ông thấy đèn trong văn phòng của bí thư TP Đường Bính Khôn vẫn sáng, nên nói muốn đi qua ngồi chơi một chút.
Kỳ thật đâu phải là đơn giản ngồi chơi một chút như vậy, bình thường đồng sự ngồi chung một chỗ trò chuyện vẫn là có thể, nhưng bọn họ với cấp bậc này, không có việc gì đàm luận thì cũng không rảnh rỗi để ngồi nói chuyện phiếm…
– Lão La đến rồi à, ngồi bên này, tôi vừa nghe nói lão muốn đến, lập tức liền chuẩn bị trà mới, đến nếm thử xem thế nào.
Đối với vị chuyên gia kinh tế này, bí thư TP Đường Bính Khôn vẫn rất xem trọng, nhưng chỉ không biết lãnh đạo ở trên nghĩ như thế nào, mà không có ý định để cho La Bàn Hạ làm chủ tịch thành phố, lại đưa cho ông ta làm bí thư ủy ban kỷ luật thanh tra, cái này không phù hợp nghề nghiệp chuyên môn của La Bàn Hạ trái với lẽ thường, nhưng do lãnh đạo bên trên có ý này, phía dưới cũng không dám có ý kiến gì, sợ lại rách việc.
– Là loại trà mới ư? Hay lắm, mấy ngày nay công việc tương đối bận bịu nhiều, vừa vặn đến đây để thư giãn não một chút.
– Này.. nếm thử.. trà mới của năm nay.
Đường Bính Khôn đưa cho La Bàn Hạ chung trà nhỏ, La Bàn Hạ nhận lấy uống một ngụm, chậc chậc chậc chậc miệng:
– Ừ, thực là không tồi, rất có hương vị, bí thư Đường, lão cũng là người biết hưởng thụ ah.
Hai người lấy lòng lẫn nhau một phen, liền bắt đầu đi vào đề tài cần nói, nếu La Bàn Hạ không nói trước, Đường Bính Khôn thật đúng là không nắm chắc được vị bí thư ban kỷ luật thanh tra tìm đến mình là vì chuyện gì.
– Bí thư Đường, Trịnh Minh Đường gặp chuyện không may, nói thật, tôi thật bất ngờ, đến lúc xảy ra chuyện lớn như vậy mới bại lộ ra, sinh hoạt hủ hóa, nhận hối lộ mức cực lớn, tôi rất là lo lắng khi thành phố đầu tư khá lớn vào công trình 1 làm con đường này, nếu đến cuối cùng mà biến thành một công trình đậu hủ cặn bã, thì chính quyền TP Bạch Sơn chẳng còn mặt mủi gì cả, cũng may là công trình Số 1 đường cái mới tiến hành tu kiến, ở bên trong có một số việc vẫn có thể tránh khỏi.
– Lão La, ông nói không sai, đây cũng là điều tôi cũng đang nghĩ tới, nếu thật sự là xảy ra chuyện như vậy, chúng ta sẽ trở thành tội đồ của Thành phố Bạch Sơn, con Trịnh Minh Đường người như vậy, chắc chắn là còn những người giống như ông ta, cho nên chắc cần phải có lão là bí thư ủy ban kỷ luật thanh tra làm giám sát mới được rồi.
– Bí thư Đường, nếu tôi làm giám sát cũng không đúng lắm đâu, mấu chốt vẫn là chúng ta biết sử dụng con người của mình, hiện tại con đường quốc lộ đang bước vào giai đoạn kiến thiết quan trọng, nếu không có một bí thư huyện ủy nào mạnh mẽ nắm giữ toàn cục, tôi thấy trước là cái công trình này còn phải gặp chuyện không may.
Đường Bính Khôn lúc này đã hiểu La Bàn Hạ đến tìm mình với dụng ý gì rồi, xem ra đây là vì người nào đó đến làm thuyết khách, hoặc là chính tự mình đề cử một người đi ra, bí thư ủy ban kỷ luật thanh tra cũng là thường ủy, mà còn là một thường ủy trọng yếu, tuy La Bàn Hạ không phải là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, nhưng nếu nói theo lý tìm đến mình để đề cử một người vẫn là có thể được.
– Lão La, hôm nay nếu lão đã tới, tôi cũng muốn trưng cầu một chút ý kiến của lão, dù sao mấy ngày nay bên tổ chức thường ủy cũng đang thảo luận về chuyện đề cử một bí thư Huyện Hải Dương mới thay thế, lão có ý đề cử ai thì cứ nói, dù chưa biết là được hay không cũng cứ đề nghị, dù sao thì ở đây chỉ có tôi và lão hai người, ra khỏi cái cửa này thì cũng không người nào biết cả.
– Bí thư Đường, nếu lão nói những lời này, thì hãy cho tôi nói vài lời lỗ mãng, tôi cho rằng bây giờ hiện nay ở Huyện Hải Dương, không cần là một người làm giỏi về kinh tế để phát triển, mà là cần một người có thể ổn định lại toàn cục, nhưng phải là một người thanh liêm, có như vậy thì mọi người mới có thể tin tưởng an tâm được, nếu không, trải qua chuyện của Trịnh Minh Đường này, cán bộ quần chúng Huyện Hải Dương đoán chừng là lòng người đã bàng hoàng mất miềm tin vào lãnh đạo, hơn nữa Trịnh Minh Đường công tác ở tại Huyện Hải Dương một thời gian dài như vậy, thì vụ án này khẳng định còn có thể lôi ra thêm không ít người nữa, với loại tình huống thế này, làm sao có tâm tư để mà phát triễn kinh tế?
– Ừ, lão La nói không sai, tôi cũng vì chuyện này mà đau cả đầu, lão có người tốt để đề cử sao?
Đường Bính Khôn đã đoán được ý của La Bàn Hạ, cho nên nói thẳng ra, đây là cuộc nói chuyện riêng tư, nên không cần phải chơi trò đoán chữ.
– Bí thư Đường, tôi thật sự không phải là muốn tiến cử người của mình, chẳng qua là cảm thấy tình huống hiện nay ở huyện Hải Dương, đưa một cán bộ trong ủy ban thanh tra kỷ luật xuống đó thì có thể phù hợp hơn, ít nhất có thể ổn định lại đại cục của Huyện Hải Dương, lão thấy có được không?
– Ha ha, lão La..lão đừng có giả bộ bí hiểm nữa, nói đi, là ai mà ông ra sức đề cử vậy?
– Không phải là người lạ, đó là chủ nhiệm Lâm Xuân Hiểu trong lúc này đang phụ trách vụ án của Trịnh Minh Đường, đừng nhìn là một nữ đồng chí, tại vụ án này phá án và bắt giam có vai trò của cô ấy rất lớn, cô ấy cũng là thành viên trong ban chỉ huy làm đường công trình 1 phụ trách giám sát, tôi cảm thấy để cho cô ấy xuống huyện, so với từ bên ngoài điều đến một người khác thì tốt hơn nhiều, ít nhất là Lâm Xuân Hiểu cũng nắm bắt được tình huống…
Đường Bính Khôn nghe La Bàn Hạ nói xong, cũng cảm thấy thật đúng là có đạo lí riêng của nó, nhưng bổ nhiệm một bí thư Huyện ủy, tuy rằng ông có thể một mình định đoạt, nhưng cũng phải để cho các thường ủy khác có mặt mũi, để cường điệu là tập thể lãnh đạo vì hoàn cảnh hiện tại cùng nhau mà đồng ý biểu quyết, nếu như mình tự làm quyết định này, tương lai sau này nếu như Lâm Xuân Hiểu cũng xảy ra vấn đề, vậy trách nhiệm này thì người nào chịu? Đừng có lo thắng trước, mà hãy suy nghĩ vấn đề nếu thất bại, đây là lời răn Đường Bính Khôn thường áp dụng, làm việc thì phải hướng đến phương hướng cố gắng tốt nhất, nhưng phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất về sau.
– Lão La, tôi thừa nhận là lão nói có lý, nhưng chuyện này không thể nào là chỉ có hai người chúng ta ở chỗ này uống ly trà mà có thể quyết định, chuyện này còn phải được trải qua thường ủy thảo luận cái đã, đồng thời thì lão có thể cũng phải đến gặp đồng chí Hạ Minh Tuyên thông qua một tiếng, để nghe ý kiến của ông ấy, dù sao ông ấy cũng là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ mà.
Đường Bính Khôn biểu lộ sự tán thành nói ra.
La Bàn Hạ gật đầu, đúng ra là ông cũng không có nghĩ đến đêm nay liền có khả năng đem chuyện này quyết định xong, đây chỉ là bước đầu tiên như là tập thể dục, trước hết để cho Lâm Xuân Hiểu lọt vào tầm mắt các lãnh đạo, như vậy thì mới có sự so sánh với những người khác, có so sánh thì có ưu có khuyết, như vậy thì mới có thể có cơ hội thắng được, nếu lãnh đạo rời rạc xem như là người ngoài, vĩnh viễn cũng sẽ không có cơ hội thăng chức, bởi vì trong ánh mắt lãnh đạo căn bản cũng không có ngươi, thì nói chi là lên chức?