Chương 3 – Phần 161
Đinh Nhị Cẩu thật không ngờ Tiếu Hàn lại mời khách là tại nhà hàng Kim Hồng, lần trước khi chỉ là nghe nói qua cái chỗ sang trọng này, nhưng chưa có đến, lần này Tiếu Hàn mời tới đây xem ra sẽ là tốn không ít tiền, lúc Đinh Nhị Cẩu đến, hai nàng đã ngồi sẵn trong căn phòng VIP chờ hắn rồi.
– Tiểu Đinh, nếu Ngô Nhật Lam không nhiều chuyện nói em đã đến đây rồi, thì có phải là lặng lẽ rời khỏi đây, không có chút gì là lưu luyến a.
Tiếu Hàn nửa đùa nửa thật nói.
– Làm gì có, em đến giờ công việc mới xong, cũng không phải là chuyện tốt gì, mà là đưa một bệnh nhân đến bệnh viện nhân dân tỉnh đây này.
– Người bệnh? Lãnh đạo nào của em bị bệnh?
Tiếu Hàn kỳ quái hỏi, theo nàng biết, Đinh Nhị Cẩu đã không còn có người thân thích nào rồi.
– Không phải là lãnh đạo, mà là thân thích của em, bệnh không nhẹ, phổi có khối u, hiện tại còn chưa biết là lành tính hay ác tính, lúc em gặp được Ngô Nhật Lam, thì vừa mới làm xong tất cả các xét nghiệm, còn có mấy xét ngiệm thì ngày mai mới ra kết quả.
– Có cần tìm thầy thuốc tốt không? Chị có quen một cái bác sĩ, đó là chuyên gia tên gọi là Tần An Hạo.
Chu Hồng Kỳ xen vào nói ra.
– Vâng, em đã gặp chuyên gia này, ông ta nói phải đợi chụp hình cắt lớp mới có thể phán đoán ra sao..
– Ừ.. vậy là được rồi, bác sĩ này rất có bản lãnh đấy.
Chu Hồng Kỳ lời nói rất nhẹ nhàng như gió thổi mây bay, trong ánh mắt của con nhà thế gia, y thuật và quyền uy của bác sĩ Tần An Hạo cũng không có để vào mắt. Nhưng đối với Đinh Nhị Cẩu thì có bác sĩ như vậy trực tiếp khám bệnh thì cũng như là không tệ, chẳng biết là có phải là vì diễn kịch cho Tiếu Hàn xem, lúc Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống, Chu Hồng Kỳ rõ ràng là đi qua ngồi sát bên cạnh hắn, cùng Đinh Nhị Cẩu vai sóng vai ngồi chung một chỗ, vẻ mặt và động tác đều có chút thân mật, điều này này làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút ngại ngùng.
Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm khẽ thở dài một cái, chính mình phải cất giấu nội tâm cảm tình với Chu Hồng Kỳ, hiện tại còn phải phải tiếp tục niêm phong cất vào kho.
Có quá nhiều sự thật trói buộc hắn, cho nên hắn không dám có bất kỳ cử động nào đối với nàng, hôm nay Chu Hồng Kỳ hình như là cố ý tỉ mỉ về cách ăn mặc, trên khuôn mặt tinh xảo nhàn nhạt một ít phấn trang, có một tầng như ẩn như hiện má đỏ, lông mi hình lá liễu cong cong, cái mũi rất khéo léo cao thẳng, môi đồ khêu gợi hồng nhạt son môi, có chút lộ vẻ mê người cực kỳ.
Nàng trên thân mặc cái áo sơ mi trắng, đem dáng người làm nổi lên có lồi có lõm; bởi vì bên trên áo sơ mi có lưu một cúc áo chưa cho cài lên, sóng cả mãnh liệt cao ngất hình dáng đôi bầu vú như ẩn như hiện; tay áo có chút vén lên, phơi bày hai cánh tay cái thon dài trắng nõn như ngó sen non, để cho Đinh Nhị Cẩu đắng miệng khô lưỡi là cặp đùi thon dài của nàng phản quang, xinh đẹp đến hoa mắt, bởi vì mặc một cái quần màu đen bó sát người, làm cho cái ngã ba cái âm hộ phồng lên ở bên ngoài, làm cho người ta vừa thấy trong nội tâm xao động lửa nóng, nhìn về phía trên tràn đầy hấp dẫn khác thường.
Trong lúc đang ăn cơm, Chu Hồng Kỳ có điện thoại báo đến, nàng đứng dậy báo là có việc gấp cần xử lý, tầm 30 phút sẽ quay trở lại, Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem con mắt nghiêng mắt nhìn đi, thấy nàng bên dưới cái eo thon dưới thân, cái mông mượt mà đầy đặn bị cái quần màu đen bao quanh ngạo nghễ ưỡn lên mỹ tựa hồ có ma lực, để cho hắn hãm sâu trong đó khó mà tự thoát ra được.
Sau khi Chu Hồng Kỳ vừa đi khỏi phòng ăn, Tiếu Hàn lại lòng tiến đến bên cạnh Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống, bờ mông mềm mại dán thật chặc kế sát một bên Đinh Nhị Cẩu, cười híp mắt hỏi:
– Em thật sự đáp ứng làm bạn trai của Hồng Kỳ rồi hả?
Tiếu Hàn hai tay chống dưới cằm, nghiền ngẫm nhìn xem Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Đúng vậy, làm sao vậy? Chị dâu, cái này có gì ngạc nhiên đâu.
– Không phải là chị ngạc nhiên, mà là những tay công tử thế gia tại tỉnh thành này đang đeo đuổi tiểu thư nhà họ Chu này sẽ ngạc nhiên, cũng đừng có trách la chị không cảnh báo trước cho em, sau này bất ngờ bị gậy vào đầu hay là bị phá hư bánh xe, đoán chừng chính là những kẽ đang theo đuổi Chu Hồng Kỳ làm.
– Yên tâm đi, em không sợ, nếu có chút chuyện như vậy mà chịu không được, thì em cũng sẽ không có cùng chị Chu Hồng Kỳ có quan hệ này rồi.
Đinh Nhị Cẩu nói đúng rất chân tình, nhìn thấy thế trong nội tâm Tiếu Hàn lại dỗi hận, nàng nghĩ thầm, chính mình đang làm cái gì vậy, vì một thằng nhóc mà với đấu khí với em chồng mình sao? Nhưng cái thằng nhóc này, có lúc nào đã thuộc về nàng đâu? Cũng tự chính mình là một phía tình nguyện mà thôi.
Nàng không chỉ một lần dụ hoặc qua hắn, đặc biệt là lần tại suối nước nóng kia được hắn dùng kỹ xảo bú liếm trên cái âm hộ khiến cô không thể nào quên được hắn, tiếp cận lần sau, chính tại quán ăn của Hạ Hà Tuệ lúc mới mở bán, cô đã bú liếm lại cây dương vật to lớn khổng lồ của hắn, mà đối với mọi thỉnh cầu của hắn, nàng trên căn bản là đều đáp ứng, thế nhưng cuối cùng bây giờ lại trở thành một cái kết quả như vậy …
Nàng biết rõ đây là vì sao, bởi vì chính mình là người đàn bà đã có chồng, từ vừa mới bắt đầu, chủ ý của nàng là để cho cái người chồng không có biết nhìn kia đeo lên cái nón xanh (cắm sừng!), hung hãn trả thù nhà họ Chu, lúc nào cũng xem mình là một bình hoa, nhưng ngay cả như vậy nguyện vọng hiện tại cũng chưa có, còn phải tự nhìn tên nhóc nhỏ này lại bị mình em chồng nạy ra hớt ở trên tay, xem ra chính mình cùng Chu gia thật sự là duyên phận đã không còn gì nữa.
Nhà hô Chu cưới nàng mang vào nhà, nhưng người chồng kia cũng không có đối đãi nàng như là thân nhân, quanh năm suốt tháng về nhà cũng không nói chuyện nhiều, đến sự quan tâm tối thiểu cũng đều không có, cho tới bây giờ, có thể cùng nàng trò chuyện mấy câu tâm sự cũng chính là người em chồng này rồi, các ngươi không có thèm quan tâm đến ta, thì lấy ta làm chi để dỡ dang cuộc đời của ta? Đây là điều trong nội tâm của Tiếu Hàn phẫn uất nhất, nam nhân trong thiên hạ còn nhiều, thì mình làm chi cần phải thủ cái trinh tiết kia mà thờ, đó cũng là lý do mà nàng đã từng có quan hệ xác thịt với lãnh đạo của mình mà không hề hối tiếc..
Nếu như đổi lại những người đàn bà khác, gặp phải tình huống như ngày hôm nay, rất có thể sẽ lặng lẽ tìm một chỗ khuất khóc lớn một hồi, nhưng bây giờ Tiếu Hàn cũng hận tới với Đinh Nhị Cẩu rồi, nguyên bản nàng chỉ là muốn nhất thời khoái hoạt, tiếp tục cho chồng mình mang cái nón xanh, nhục nhã y cho hả lòng, chỉ là trong lòng mình, bây giờ lại có thể một mũi tên hạ hai con chim, Chu Hồng Kỳ một phụ nữ khó ai bì nỗi, rõ ràng cũng gia nhập vào, chuyện này thật sự là càng ngày càng có ý tứ.
– Đinh Nhị Cẩu, em cảm thấy chị là không vừa mắt em sao?
Nghĩ thông suốt về sau, Tiếu Hàn càng thêm không chút kiêng kỵ, ngay khi những lời này nói ra, Đinh Nhị Cẩu đã thấy được một bàn tay mềm mại đã để lên đũng quần của hắn, tuy bàn tay của Tiếu Hàn cách một lớp vải quần của hắn, nhưng là độ ấm thì hắn là có thể cảm nhận được đấy.
Đinh Nhị Cẩu cả kinh, con mẹ nó lúc này có Chu Hồng Kỳ mà nàng định giở trò gì vậy, hắn cúi đầu nhìn xuống, theo bản năng muốn trở về rút lui, nhưng bàn tay Tiếu Hàn một mực hung hãn đuổi theo :
– Nếu em dám nhúc nhích, chị liền hô to, đến lúc đó Chu Hồng Kỳ đến rồi, em cũng không giải thích được, em cũng không muốn ở chỗ này mất mặt phải không?
Tiếu Hàn gương mặt nũng nịu cười cười, nhưng nụ cười ở bên trong tràn đầy hương vị âm hiểm.
– Chị dâu, chị làm cái gì vậy, em…em lại không đắc tội với chị, làm chi như vậy với em a, em nhát gan lắm, chị đừng làm cho em sợ.
Đinh Nhị Cẩu hết cách rồi, chỉ có thể là chịu để cho bàn tay oán phụ Tiếu Hàn tại dưới đáy bàn khinh bạc… mình.
– Hứ, nói nghe thấy gớm, em mà nhát gan, em nhát gan mà dám đè chị ra bú liếm tại suối nước nóng? Em nhát gan mà đưa cái vật quái quỷ kia cho chị ngậm rồi còn xuất đầy trong miệng chị? Em nhát gan mà dám dây dưa với nữ ma đầu Chu Hồng Kỳ này? Với chị chuyện còn nhỏ, nhưng với Chu Hồng Kỳ thì em có biết là có bao nhiêu gã đàn ông thế gia muốn leo lên cành cao nhà họ Chu không? Nhưng bởi vì Chu Hồng Kỳ có cá tính nên không ai dám chạm vào ấy ư, em thì lại dám, chị thật là bội phục em rồi, đụng vào một người không có vị nữ nhân phong tình như vậy, em nghĩ như thế nào vậy?
– Chị dâu, em thấy chị Hồng Kỳ cũng không có đáng sợ như chị nói vậy, em thấy chị Hồng Kỳ vẫn tốt mà.
Tiếu Hàn bàn tay như cầm chiếc đũa ở trong mâm gẩy đẩy gẩy đẩy cây dương vật dưới háng hắn.
– Chị Tiếu Hàn, mau.. mau buông tay.
– Không, em trả lời cho chị biết ý vị bây giờ như thế nào đi đã?
Tiếu Hàn cười giả dối nói.
– Um..
Đinh Nhị Cẩu cảm thụ được phía dưới bị một cái mềm mại bàn tay nhỏ bé nắm thật chặc, mặc dù có chút đau nhức, nhưng sự thoải mái lại chiếm hơn nửa, dương vật phía dưới bị Tiếu Hàn bóp lập tức đã có phản ứng….
Đinh Nhị Cẩu không có ý định cùng nàng dây dưa tại đây, hắn nhịn xuống xúc động, nghi ngờ nhìn Tiếu Hàn liếc, không hiểu hỏi lại:
– Ý vị như thế nào?
Tiếu Hàn cảm nhận được trong tay đang nắm bắt lấy cây dương vật hắn, cái đồ vật to lớn này chậm rãi đã có phản ứng, mặc dù nàng dù là cường hãn như thế nào, dù là lưu manh như thế nào, khuôn mặt nàng cũng có chút ngượng ngùng vì cuối cùng nàng cũng là một người phụ nữ…
Cảm thụ được trong tay lập tức cây dương vật bành trướng, Tiếu Hàn trong nội tâm tim đập bịch bịch, bên dưới cái âm hộ có chút ngứa ngáy thay đổi, nhưng nàng vẫn gia tăng lực đạo trên tay…
– Uí ! Đau.. đau … chị Tiếu Hàn, chị bóp nhẹ, đau chết mất.
Đinh Nhị Cẩu bị bóp mồ hôi lạnh nhỏ giọt, nhe răng nhăn nhó miệng, phía dưới bị véo đau là thật, hai chân không khỏi buông lỏng, dương vật đột nhiên chợt hơi dựng ngược lên, làm Tiếu Hàn phát hoảng..
– Chị bất kể, nói cho chị biết ý vị như thế nào mà nó lại dựng thẳng như thế này?
Tiếu Hàn quệt mồm, vẫn không có ý định buông tay ra.
Đinh Nhị Cẩu đành phải mập mờ :
– Được rồi, nếu chị đã ưa thích vật này như vậy, chị cứ nắm đi, chỉ cần không véo đau, em không có ý kiến gì !
Tiếu Hàn vác lấy khuôn mặt :
– Em…
Tiếu Hàn chỉ vào Đinh Nhị Cẩu, tức giận đến nói không ra lời, gặp Đinh Nhị Cẩu mềm không được, cứng không xong, nàng cắn môi đỏ mọng gợi cảm mềm mại, nghĩ thầm lão nương không thèm đếm xỉa đến, phía dưới bàn tay nhỏ bé nắm lấy dương vật Đinh Nhị Cẩu gia tăng lực đạo, bắt đầu có quy luật cao thấp hoạt động.
– Ưm..
Tiếu Hàn đột nhiên động tác tăng lên, làm cho Đinh Nhị Cẩu thoải mái hít một hơi lãnh khí, thân thể trong nháy mắt thêm bị đốt, phía dưới đã cao ngạo kiên quyết cứng ngắt đứng lên.
– Chị Tiếu Hàn, chị…chị…định làm gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu không ngừng nuốt nước miếng, trong nội tâm vừa lại sợ, vừa bị nhột, hắn lặng lẽ rụt người lại triệt thoái trở về sau, nhưng Tiếu Hàn biết rõ hắn muốn chạy trốn, thoáng cái cô ngồi xổm xuống dưới mặt đất, đem bàn tay kéo khóa quần Đinh Nhị Cẩu xuống, bàn tay nhỏ bé có chút run rẩy đem cái đồ vật Đinh Nhị Cẩu cho móc ra, làm cho Đinh Nhị Cẩu không thể nào đủ dũng cảm tránh né nữa..