Chương 3 – Phần 32
Vừa mới ngồi vào văn phòng, uống một hớp trà, Trọng Hải nhận được điện thoại Tạ Phương Quỳnh gọi tới, quốc lộ 1 cử hành nghi lễ xong rồi, thì đồng nghĩa là con đường sẽ toàn diện triển khai xây dựng, đồng thời quán ăn – khách sạn thôn Lê Viên cũng chính là khai trương buôn bán.
Nhưng trong nội tâm Tạ Phương Quỳnh lúc này như ăn phải một con ruồi cảm giác buồn nôn, chỉ cần nhớ nhớ tới người đàn bà kia mang thai bụng bự, lòng của cô tựa như bị đao cắt, cái này đồng nghĩa với mấy năm duy trì cuộc sống hôn nhân u ám này không thể tiếp tục vãn hồi được nữa.
– Vừa rồi giấy ly dị em đã gửi đến email của anh, lấy in ra ký xong, ngày mai tại tỉnh tôi chờ anh đưa đơn ly dị, nếu như anh không ra, tôi sẽ đi đến trụ sở Tỉnh ủy tìm chú của anh nói hết mọi chuyện, anh tự sắp xếp đi.
Mới vừa bấm điện thoại nghe thì giọng nói lạnh lùng của Tạ Phương Quỳnh truyền tới.
– Phương Quỳnh, có thể tỉnh táo lại một chút được không? Chúng ta cần phải đi đến bước này sao? Cùng nhau suy nghĩ thêm một chút thời gian được không?
Trọng Hải hạ giọng năn nỉ vợ mình, bởi vì kẻ lạc lối là ông, cho nên tranh chấp mối quan hệ hôn nhân này ông đang ở thế hạ phong.
– Trọng Hải, anh nói lời này không thấy chán sau? Em hỏi anh, nếu như em đi ngoại tình bên ngoài về nâng cao cái bụng lớn trở về, cha đứa bé trong bụng không phải là của anh… thì anh sẽ làm sao, có phải là anh sẽ muốn giết em ngay lập tức? Nói đi, anh xử lý làm sao?
Tạ Phương Quỳnh dùng lý lẽ không tha người, ở trong điện thoại lớn tiếng trách mắng Trọng Hải.
– Được rồi, anh đồng ý ly hôn, nhưng anh có một thỉnh cầu, đáp ứng anh được không? Dù xấu dù tốt gì chúng ta cũng đã là vợ chồng, sức khỏe chú của anh gần đây không tốt lắm, em khoan đừng cho chú biết, đây coi như là lần cuối cùng anh cầu xin em.
– Cũng được, theo ý anh, em sẽ không nói cho chú anh biết chuyện ly hôn này, nhưng em nói trước, nhà của họ Trọng anh, em sẽ không qua lại nữa, anh cũng đừng có buộc em việc này.
…
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Trọng Hải âm thầm không cho ai biết, chỉ gọi điện thoại nói với bí thư Trịnh Minh Đường là muốn về nhà có việc, ông lặng lẽ rời khỏi huyện Hải Dương trở lại tỉnh thành, ngay cả Đinh Nhị Cẩu cũng không biết ông đi đâu, từ lúc nào…
Cũng trong sáng sớm này thì Hồ Giai Giai sau khi đi vệ sinh, từ bồn cầu đứng dậy đến đứng ở trước tấm gương, dùng lược chải cuốn mái tóc, trong gương nhìn không nhận ra được là cô vừa từ tức dậy từ trên giường, vẫn xinh đẹp, yểu điệu, so với các cô gái trẻ thì thêm nhiều hơn một phần thành thục mị lực.
Vòi nước hoa sen phun ra những tia nước ấm áp, Hồ Giai Giai đứng khép hờ hai mắt hưởng thụ, nước ấm từ đỉnh đầu theo thân thể chảy xuống, rất tự nhiên cô dùng hai tay ở trước đôi bầu vú rất đầy đặn tròn trịa cao ngất vỗ về, tiếp theo, một tay chậm rãi trượt xuống lướt qua phần bụng bằng phẳng bóng loáng, cuối cùng dừng lại ở trên khe thịt âm hộ, nhẹ nhàng qua lại chà xát rửa ráy…
Tắm rửa sạch sẽ thân thể xong, Hồ Giai Giai đứng ở trước bàn trang điểm, trong gương thân thể thiếu phụ mỹ lệ trần truồng không mảnh vải che thân, ánh mắt đảo qua trên bàn trang điểm cầm lấy một lọ nước hoa, cúi đầu ngửi lấy hương vị, khiến trong nội tâm có cảm giác ấm áp, tinh tế thấm thấu vào tế bào máu, từng lỗ chân lông, những đầu ngón tay trắng nõn dịu dàng nghịch ngợm trêu đùa qua đầu núm vú của mình, khuôn mặt có chút ửng hồng, đầu núm vú tinh tế có chút săn lại, quầng vú phấn hồng chúng quanh như muốn phồng lên…
…
Trong văn phòng Trọng Hải…
– Em làm thư ký kiểu gì mà lãnh đạo đi nơi nào cũng không biết, nếu lãnh đạo khác tới hỏi thì trả lời làm sao?
Hồ Giai Giai nổi cơn tức giận đối với Đinh Nhị Cẩu, sáng sớm hôm nay cô định đến văn phòng chủ tịch huyện thừa nhận sai lầm, chuẩn bị thân thể thật chu đáo sạch sẽ để dùng cơ thể thay cho ngôn ngữ, đến rồi mới biết được chủ tịch Trọng không có mặt ở đây, một người đàn bà thật tốn công chuẩn bị kỹ lưỡng sẵn sàng nằm ở trên giường, mà người đàn ông lại mặc quần áo đi mất rồi, cái này cũng đả kích Hồ Giai Giai không nhẹ.
– Hì… lãnh đạo cũng là người, thì người ta cũng có việc tư vậy, nếu lãnh đạo có chuyện mà không muốn cho em biết, thì có đánh vỡ đầu em ra cũng không biết đâu à.
Đinh Nhị Cẩu cười hì hì nhìn Hồ Giai Giai sốt ruột dậm chân.
– Ừm.. thôi thì chờ lãnh đạo trở về rồi biết.. à… đúng rồi, ngày hôm qua cô bác sĩ trẻ kiếm em có việc gì vậy?
Hồ Giai Giai đột nhiên nhớ tới chuyện ngày hôm qua nên truy hỏi hắn.
– Em cũng không biết rỏ lắm, chỉ là sau khi em đi đến bệnh viện huyện, cô bác sĩ đó nhìn trúng em, chị thấy có kỳ quái không, .. hì.. chắc là em có sức hút hấp dẫn nên có ngăn cản cũng đỡ không nổi ah.
Đinh Nhị Cẩu tự khen mình để trêu chọc Hồ Giai Giai.
Đinh Nhị Cẩu đi đến bên cạnh ghế dựa đứng tựa trên thành ghế trên cao nhìn vào cổ áo Hồ Giai Giai, hai mắt chăm chăm không nháy mắt.
Hồ Giai Giai thấy hắn mê đắm nhìn thẳng vào ngực mình, dùng ngón tay chỉ trên trán hắn, cười xinh tươi quyến rũ:
– Bại hoại ! Nhìn ở đâu vậy !
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười thật gian, nói:
– Chị Giai Giai, ngực của chị đẹp thật.
Hồ Giai Giai thấy Đinh Nhị Cẩu cười không có hảo ý, đã biết rõ hắn muốn làm gì rồi, dù sao cũng đã chuẩn bị thân thể sạch sẽ dự định đến gặp chủ tịch Trọng Hải thì lại không biết ông đang ở đâu, cô đang bị hụt hẫng bức xúc khó chịu ở trong người nên nói:
– Lại muốn làm chuyện xấu?
Đinh Nhị Cẩu “hì.. hì ” cười, hắn kỳ thật cũng không có tình cảm gì với Hồ Giai Giai, chẳng qua chỉ là mối quan hệ cả hai cùng có lợi mà thôi, đồng thời lại được thưởng thức cái kia với bộ dạng người đàn bà phát tao trong quá trình vong tình thật tuyệt vời.
Hồ Giai Giai duỗi ra bàn tay non mềm trên mu bàn tay hắn vuốt ve thoáng một chút, nói:
– Đến cửa khóa chốt lại đi.
Đinh Nhị Cẩu sau khi khóa trái, xoay người ngồi ở trên ghế dựa bàn làm việc, hắn thấy hai má Hồ Giai Giai đã là ửng đỏ, hai mắt như là bén lửa, nên liền thò tay vượt qua thân thể của cô, vén cái váy lên trực tiếp thuần thục lách tay vào kéo cái quần lót Hồ Giai Giai xuống.
– Nhị Cẩu…. hôn nó đi…
Hồ Giai Giai nắm ở cái ót Đinh Nhị Cẩu, nhấn chặt cái đầu của hắn vào cái âm hộ cô khiến hắn cơ hồ thở không nổi, lúc hắn duỗi ra đầu lưỡi trêu đùa trên cái khe thịt non, bụng dưới Hồ Giai Giai nhô lên hạ xuống, hơi thở dồn dập:
– Á.. ui.. ui…
Hồ Giai Giai ý loạn thần mê, linh hồn cũng giống như là bị ném đi, thân thể phập phồng, Hồ Giai Giai mới bắt đầu hưởng thụ thoải mái mưa xuân, mới đó đã gia nhập trạng thái say mê, không kịp đợi đợi đến hắn dùng dương vật nhồi vào thân thể của mình va chạm từ cửa miệng hang âm đạo dịch nhờn đã tiếp nối tươm ra..
Tiếp tục thêm vài phút đồng hồ, Hồ Giai Giai không nói hai lời, thoáng một phát tay cầm dương vật hắn nhét vào âm đạo ngồi xuống, Đinh Nhị Cẩu ngay tức khắc cảm giác được một cỗ tê dại như chạm điện dọc theo bên trong một mực dọc theo làn da truyền đến toàn thân run rẩy.
Hồ Giai Giai ngồi ở trên thân thể của hắn hì hục nhấp nhô, khép hờ đôi mắt, nhẹ khẽ cắn môi, biểu lộ say mê hưởng thụ, Hồ Giai Giai cảm giác thật sự cần muốn phóng thích ra áp lực tịch mịch từ sâu trong nội tâm.
Thân thể Hồ Giai Giai mềm mại giãy dụa, ngồi ở Đinh Nhị Cẩu trên người tận cỡi ngựa dao động lãng đãng, khoái hoạt thần tiên….
Hồ Giai Giai trên mặt tràn đầy thỏa mãn mỉm cười, mặt mày hồng hào, vô cùng quyến rũ động lòng người, một đầu tóc rối theo thân thể cô lay động che khuất nửa gương mặt, nhìn về phía trên đặc biệt phong tình mê người……
Hồ Giai Giai lắc lư bắt đầu nhún nhanh hơn, nhắm chặc hai mắt, bộ dáng gợi cảm cực kỳ.
Đinh Nhị Cẩu cảm giác thân thể mình tê dại từng cơn, sắp không chịu nổi….
Hồ Giai Giai vặn vẹo dồn dập, thở gấp nói:
– Đợi một chút … chờ một chút… cùng chị…cùng chị.. một chỗ… á…á….. ui..
Âm tinh Hồ Giai Giai cuộn trào phóng thích từ cổ tử cung phun ra, đầu khấc dương vật bị từng tầng niêm mạc gấp gáp bú mút….
Đinh Nhị Cẩu một thân lạnh run, đồng thời từ phía dưới từng làn tinh dịch thả ra phóng thích sau khi xong việc ……
Hồ Giai Giai ghé vào trên thân thể của hắn, không ngừng run rẩy thân thể …..