Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 3

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 3


Chương 3 – Phần 35

Phương Lệ Hồng gọi điện mời hắn ăn cơm, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng học đòi cái thú cao nhã của người, uống cà phê thì quá thông thường, hiện tại lưu hành một trào lưu mới là đến quán ngồi trong gian phòng tỉnh lặng nhâm nhi uống trà bàn chuyện cho đến đề nghị cô đến nơi này,
Đợi chờ khá lâu, khi hắn định đứng dậy ra về thì Phương Lệ Hồng xuất hiện.

– Xin lỗi, suốt đêm ca trực của tôi có ca cấp cứu, phải thức trắng hổ trợ cùng bác sĩ nên đến muộn.

Phương Lệ Hồng sau khi quan sát căn phòng phủ rèm cách biệt, cẩn thận ngồi đối diện với Đinh Nhị Cẩu, lúc này cô đã khôi phục lại sự tự tin, biến thành một nữ bác sĩ kiêu ngạo đang liên thông nghiên cứu sinh lấy bằng thạc sĩ, nói thật, đối với cô gái trí thức đang ngồi trước mặt, Đinh Nhị Cẩu vẫn có chút tự ti, dù sao thì người ta là nghiên cứu sinh thạc sĩ, còn mình chỉ là một thằng mới học xong cấp 3 thì bỏ học.

– À thì ra là vậy, tôi tưởng cô đổi ý nên định ra về, không sao đâu….





– Anh uống gì thì chọn đi, tôi mời anh.

Phương Lệ Hồng cắn răng nói ra, trước khi đến cô đã nghe qua, tại các quán trà thức uống rất phí tiền, cho nên trên người mình có bao nhiêu tiền đều mang đến, trong bệnh viện thực tập thì không có lương, mà đến bây giờ cô cũng chưa có được thông báo chính thức nhận việc tại bênh huyện, cho nên cô đã không tiếc tiền đem theo tất cả lấy ra mời vị phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện này uống một lần trà, cô muốn nhờ giúp mình được ở lại bệnh viện huyện công tác, bởi vì cô đã nhìn ra, Viện trưởng Vương bệnh viện hình như rất muốn nịnh bợ chủ nhiệm Đinh này, lúc nào cũng hỏi mình cùng chủ nhiệm Đinh quan hệ lui tới là như thế nào.

– Cô xem này, nơi này có để menu có luôn giá cả bề ngoài.

Đinh Nhị Cẩu mỉm cười chỉ dưới cái bàn nói ra.

Dưới đáy cái bàn thủy tinh trong suốt, chỉ cần cúi đầu, liền thấy ngay rồi.

– Giờ thì nói đi, mời tôi uống trà có mục đích gì không, tôi tin tưởng rằng không phải tự nhiên cô mời người ăn cơm, uống trà, muốn gì cứ nói thẳng ra đi.

– Vậy anh có biết gì về viện trưởng Vương không?

Phương Lệ Hồng do dự một hồi mới trực tiếp hỏi, bởi vì vấn đề của cô đã đến lúc không thể kéo dài tình trạng này nữa, tuy tạm thời thoát khỏi Vương Thành Sơn quấy nhiễu, nhưng là do Đinh Nhị Cẩu vô tình nửa đường bước vào … hiện tại cô cũng không biết Viện trưởng Vương sao này còn dám đối với mình làm chuyện như thế không nữa, dù sao đối với một viện trưởng bệnh viện, cơ hội của ông ta vẫn còn nhiều lắm.

– Thật sự là tôi không quen biết ông ta, ngày đó cũng là vừa vặn gặp mặt lần đầu tiên, làm sao vậy?

– Anh có biết ngày đó ông ấy nói với tôi cái gì không?

– Nói cái gì?

Đinh Nhị Cẩu nhấp một ngụm trà, bình thản hỏi.

– Ông ta đề nghị chỉ cần tôi chiều chuộng ông ta một lần, thì có thể được nhận vào bệnh viện huyện công tác.

Phương Lệ Hồng cắn răng nghiến lợi nói ra.

– Ừm.. cô nói chuyện này với tôi là có ý gì? Tôi cũng không phải là viện trưởng Vương.

– Chủ nhiệm Đinh, anh không có chút nào động tâm sao? Người như ông ta làm sao xứng làm viện trưởng bệnh viện, các anh vì điều gì mà mặc kệ cho ông ta càn quấy vậy?

Phương Lệ Hồng tức giận, thở gấp nói, lúc này mới khiến cho dáng người của cô chân thật bại lộ ra, đôi bầu vú săn tròn nhấp nhô khiến cho Đinh Nhị Cẩu giờ chú ý tới, tiền vốn của Phương Lệ Hồng quả thật là mỹ diệu hấp dẫn như vậy.

– Này cô, ông ta có làm viện trưởng hay không, cùng không có vấn đề gì ảnh hưởng đến tôi, tôi dù có muốn cũng không can thiệp được, hay là nói chuyện khác đi.

– Tôi biết ngay mà, các người làm quan đều là bao che cho nhau, anh không phải là không quản được, mà là không muốn nhúng tay vào, đúng không?

– Này bác sĩ à, tôi lập lại một lần nữa, nếu cô muốn là tôi phản ứng với viện trưởng Vương Thành Sơn, thì khuyên cô đừng tốn phí sức lực, nếu như cô có chứng cứ rõ ràng, thì cứ việc đi đến ban kỷ luật thanh tra huyện thưa kiện, nơi đó so với chỗ của tôi có tác dụng nhiều hiệu quả hơn nhiều.

Phương Lệ Hồng thất vọng khi thấy biểu hiện Đinh Nhị Cẩu, cô đang cảm kích Đinh Nhị Cẩu, cho nên đem hắn trở thành một người anh hùng hóa thân, nhưng trên thực tế lời nói Đinh Nhị Cẩu lúc này, khiến cho cô rất thất vọng.

– Được rồi, tôi không nói chuyện này nữa, bây giờ là chuyện của cá nhân, tôi muốn vào làm nhân viên biên chế ở trong bệnh viện huyện, anh có thể giúp tôi được không?

Cuối cùng, Phương Lệ Hồng nói ra nguyện vọng của mình.

– Tôi tại sao phải giúp cô…với lại tôi cũng không có năng lực mạnh như vậy.

Đinh Nhị Cẩu chỉ lo uống trà, một bình trà giống như đều bị thằng này uống hết, còn tách trà của Phương Lệ Hồng trước mặt cô cũng chưa động vào.

– Anh có… anh có khả năng này, đương nhiên, tôi cũng sẽ không để anh thiệt thòi, tôi đáp ứng … chung thân miễn phí trị liệu bệnh tật cho anh.. như thế nào được không? Nếu ở nước ngoài mà là bác sĩ tư, có tiền cũng chưa chắc mời được yêu cầu như vậy đấy, anh nghĩ kỹ đi…

Phương Lệ Hồng nói rất chân thành, nhưng khi nghe lại có cảm giác như là chuyện hài hước vậy.

– Cám ơn, tôi không dám nhận được sự ưu tiên như vậy đâu, hơn nữa tôi cho rằng thân thể của tôi còn rất khỏe mạnh, không cần gì có bác sĩ tư thăm khám, à… vì sao cô cứ một mực muốn công tác ở bệnh viện huyện, trong khi cô đang làm nghiên cứu sinh để lấy bằng thạc sĩ, làm chi cứ cần phải vào bệnh viện huyện, nếu cô muốn vào trong bệnh viện nào ở trên thành phố, ngược lại tôi thật ra có thể giúp được một tay, cô suy tính lại đi…

Đinh Nhị Cẩu nghĩ tới người bạn Thành Công, hắn ta có tài hô phong hoán vũ ở trên thành phố, chỉ là vô duyên vô cớ đi tìm người ta nhờ hỗ trợ, lại thêm món nợ nhân tình nên có điểm băn khoăn, dù sao thì nợ nhân tình giống như là quyển sổ, càng xé thì càng mỏng đi, đến lúc cần thì đã hết, trong khi một cô gái mà mình mới nhận thức biết mặt chưa đến một tuần, có đáng giá hay không ?

Tuy Phương Lệ Hồng xác thực là rất xinh đẹp, bằng không thì viện trưởng Vương Thành Sơn cũng sẽ không đeo đuổi cô quyết liệt như vậy, nhưng bây giờ Đinh Nhị Cẩu đã không phải là một thằng vừa mới ra đời chưa có kinh nghiệm với phụ nữ, đồng thời theo bản tính của Đinh Nhị Cẩu, hắn lại ưa thích đàn bà lớn tuổi thành thục, theo hắn thì những người đàn bà kia mới mang lại cho hắn nhiều sảng khoái mà không phải tính toán lo âu gì nhiều, cho nên hắn thật sự cũng không muốn vì cô gái bác sĩ trẻ đẹp này mà tốn nhiều tâm tư đầu óc, chứ đừng nói chi là để cho hắn đi tìm tên hỗn đản Vương Thành Sơn kia mà cầu cạnh.

– Cha mẹ tôi đều ở nông thôn, tôi chỉ muốn ở tại bệnh viện huyện công tác, để có thể gần gủi về nhà chăm sóc cho cha mẹ, nếu đi lên làm ở bệnh viện trên thành phố Bạch Sơn đương nhiên là tốt rồi, nhưng tôi không có tiền mua nổi phòng ở, cha mẹ tôi thì ở xa quá nên không có biện pháp về thăm, cho nên chỉ có công tác tại bệnh viện huyện là tương đối khả thi nhất.

Phương Lệ Hồng nói ra việc này rất là nghiêm túc, nhận ra được, cô gái này là dạng người hiếu thuận, chính điều này khiến cho Đinh Nhị Cẩu đã mồ côi cha mẹ động lòng trắc ẩn.

– Giúp cô cũng không phải là không được … nhưng cô phải đáp ứng tôi một điều kiện.

– Anh cứ nói đi, hình như là ai có chức có quyền, việc gì cũng đều ra điều kiện hết cả….

Mặc dù không có nói rõ là tôi thật sự là rất buồn nôn con người như vậy, trong giọng nói Phương Lệ Hồng lạnh như băng đầy hàm xúc, tình huống lúc này so với ngày đó trong phòng làm việc của viện trưởng Vương Thành Sơn cũng không sai biệt lắm.

– Cô học y, để tôi giới thiệu cho cô với một ông lão được không?

Đinh Nhị Cẩu nhớ tới ông lão Vương Gia Sơn người chuyên đi khiếu oan.

– Chủ nhiệm Đinh, nếu lời anh nói đó là đùa giỡn, tôi có thể cho rằng là không hề nghe qua, nhưng nếu đó là lời thật thì đó là một chuyện sỉ nhục tôi, ai cũng có lòng tự trọng đấy, anh cảm thấy nói như vậy thú vị lắm sao? Nếu tôi muốn tìm một người bảo hộ thì đâu có cần đến anh mà giới thiệu một ông lão cho tôi? Coi như tôi mắt chó đui mù, tiền trà nước tự anh trả đi, tôi nãy giờ một ngụm chưa uống, không cần gặp lại.

Phương Lệ Hồng tức giận khi nghe được Đinh Nhị Cẩu nói, quả thực là hắn đang sỉ nhục mình, vì vậy cô đứng người lên chuẩn bị phẩy tay áo bỏ đi, chỉ còn thiếu chút nữa cầm tách trà lên tạt vào mặt Đinh Nhị Cẩu rồi.

– Hì…tính tình cứng cỏi lắm, nhưng mà cô phải nghe tôi nói hết lời cái đã, không đáp ứng cũng chưa muộn, nếu cứ như vậy thì cứ coi như là tôi chưa nói a.

Đinh Nhị Cẩu sững sờ, hiển nhiên hắn cũng hiểu là vừa rồi mình biểu đạt câu nói chưa rỏ ràng, khiến cho Phương Lệ Hồng nghỉ rằng hắn đang làm mai mối cho cô.

– Nói hết đi, để tôi xem người làm quan như anh vô sỉ đến cỡ nào.

Phương Lệ Hồng vốn là rời khỏi đây ngay, nhưng cô chưa cam tâm

– Ông lão này tên gọi là Vương Gia Sơn, là ông nội của tôi…

– Đợi một chút, cái gì ? Ông lão là Vương Gia Sơn, ông ta cùng với viện trưởng Vương Thành Sơn là quan hệ như thế nào? Anh em sao?

– Có thể để cho tôi nói hết lời được không? Nếu cứ như vậy thì cô không thích hợp để ra ngoài xã hội đâu, đầu tiên cô phải học được lắng nghe người khác nói chuyện, nói cách khác thì cô mới biết người ta muốn nói cái gì, chứ làm gì mà trong chốc lát, cô nhảy vào họng tôi chặn lại hết hai lần.

Phương Lệ Hồng bĩu môi, không nói nữa.

– Ông ấy là một thầy thuốc đông y, mặc dù không có bằng cấp cái gì hết, do tổ tiên truyền lại một số phương thuốc bí truyền, đối với một ít bệnh nghi nan tạp chứng trị liệu rất hiệu quả, ông lúc nào cũng muốn truyền nghề thầy thuốc cho tôi, nhưng chắc cô cũng biết, tôi cả ngày loay hoay như con quay, nào có thời gian để học cái kia, với lại tôi đây học hành không tới nơi tới chốn, so với cô tốt nghiệp chuyên ngành thì không cách nào so sánh được, điều kiện của tôi chỉ có một, cô bái ông ta làm thầy dạy, để cho ông đem những phương thuốc bí truyền với cách dùng thuốc chữa bệnh truyền lại cho cô, xem như là hoàn thành tâm nguyện cho ông, như thế nào được không?

– Há, là chuyện như thế này à, nhưng tôi tốt nghiệp trường y, đang học lấy bằng thạc sĩ, anh để cho tôi đi bái một ông thầy thuốc đông y làm thầy, nếu là truyền đi..

– Bác sĩ Phương, tôi nói cho cô biết, cô không cần nói cho tôi nghe những đạo lý lớn lao kia, tôi hiểu, nhưng cô nên nhớ Lý Thời Trân* đi thư cử nhân 3 lần đều rớt, nhưng ông ấy đã viết ra “ Bản thảo cương mục “ lừng danh, dân gian có cao nhân, cô đừng có xem thường người dân bên ngoài, cô chỉ cần trả lời đồng ý hay không…

(* Lý Thời Trân 1518–1593), tự là Đông Bích, lúc già có hiệu là Tần Hồ sơn nhân, là một danh y và nhà dược học nổi tiếng của Trung Quốc thời nhà Minh, . Ông là tác giả của cuốn Bản thảo cương mục hoàn thành năm 1578, viết về công dụng trong đông y của các loại thảo dược, dược liệu Trung Hoa. Ông cũng được coi là một trong các nhà tự nhiên học vĩ đại nhất tại Trung Quốc, và ông rất quan tâm tới việc phân loại chính xác các thành phần thảo dược. Ngay từ nhỏ ông đã có chí hướng theo nghề y cứu người. Nhưng theo trào lưu xã hội phong kiến Trung Hoa trọng khoa cử để làm quan, sau ba lần thi cử nhân đều không đỗ, ông đã xin cha mình theo học y thuật và hành nghề thầy thuốc. Sau trên mười năm học tập gian nan, khi trên 30 tuổi, ông đã trở thành một thầy thuốc nổi tiếng khắp vùng…)

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng