Chương 3 – Phần 42
– Lão Chu, ngồi đi.
Khi vào văn phòng của mình, cùng đi vào là trưởng phòng tổ chức cán bộ Chu Truyền Sinh, Trịnh Minh Đường nói.
Ông biết Chu Truyền Sinh có lời muốn nói, xuất hiện loại tình huống vừa rồi, đối với Chu Truyền Sinh cũng không có một chút nào tốt, hiện giờ lại có một loại là bầu bí thương nhau mà cùng lo lắng.
– Bí thư Trịnh, thấy những người này đối với chúng ta đã bất mãn.
– Ừ… chuyện bất mãn này cũng không phải là một ngày hay hai ngày rồi, nhưng do tôi chủ quan, không nghĩ tới bọn họ sẽ mượn chuyện thay thế vị trí của Tôn Quốc Cường mà làm lớn chuyện, lão Chu à…qua chuyện này, chúng ta phải đề cao cảnh giác ah.
– Vâng… tiếp theo nên làm cái gì? Chức vụ chủ tịch trấn này cũng không thể vô kỳ hạn kéo dài không có người điền vào?
Chu Truyền Sinh lo lắng cau mày.
– Lão có người nào đó để đề cử không?
– Vốn là tôi muốn để cho phó chủ tịch thường vụ trấn Lưu Hòa Nguyên tiếp nhận, nhưng tình hình bây giờ xem ra, đưa người này không có thể có hiệu quả tốt rồi.
Chu Truyền Sinh cẩn nhắc nói ra, thật ra ông và Lưu Hòa Nguyên không hề có một chút quan hệ nào, nhưng do Lưu Hòa Nguyên động tác rất nhanh nhạy, khi biết tin chủ tịch Tôn Quốc Cường tự sát, thông qua một người họ hàng xa với vợ của Chu Truyền Sinh, đưa cho Chu Truyền Sinh năm vạn nguyên tiền mới vào tối ngày hôm qua, cho nên ông phải đem người này đẩy ra, hơn nữa Lưu Hòa Nguyên là thường vụ phó chủ tịch trấn lên thay củ tịch trấn cũng là đương nhiên hợp lý.
Quyền lực thực chất là ở chỗ khống chế và chi phối trong tay, khi tình hình gặp được trở ngại không còn hoàn toàn khống chế và chi phối, thì ý nghĩa quyền lực lúc này đã bị khiêu chiến, thời khắc này Trịnh Minh Đường hiện đang mang loại cảm giác này.
– Bí thư, chúng ta nên tính toán sao bây giờ?
Chu Truyền Sinh cảm thấy trong buổi họp hôm nay mình rất mất mặt, làm một trưởng phòng tổ chức cán bộ, mới chỉ nói một câu Đinh Trường Sinh có chút tuổi trẻ không ngờ tới đùng đùng nhiều người lại phản bác như vậy.
– Hiện giờ mọi người đã tán thành Đinh Trường Sinh, cứ để cho hắn thử một lần, bộ tưởng rằng trấn Độc Sơn dễ quản trị như vậy ư? Nói thật, để trấn Độc Sơn cho hắn một bài học cho biết, đặc biệt là những cái mỏ than kia, một khi gặp chuyện không may xảy ra thì thành chuyện đại sự, trước đây không có chuyện gì xảy ra là do đã sắp xếp, đem phong hiểm đè xuống đến mức thấp nhất, đây là điều cán bộ toàn huyện có lẽ đều biết, cho nên chức vụ chủ tịch trấn kỳ này, thật ra không phải là dễ làm như vậy đâu, nếu chủ tịch Trọng muốn đề cử Đinh Trường Sinh, chúng ta cứ để cho ông ta một chút mặt mũi rồi sau này sẽ biết.
Nghĩ đến sự phức tạp của trấn Độc Sơn, bí thư Trịnh Minh Đường có chút hứng ý nói ra.
Nhưng lời này lại làm cho Chu Truyền Sinh trợn mắt há hốc mồm, nếu là như vậy, sao trong buổi họp vừa rồi không nói là đồng ý cho xong, sau buổi họp mới nói đồng ý chuyện này, tạo nên cảm giác là bị ép buộc, giờ này ông ta thấy vị bí thư này đầu óc có phải là đã không còn minh mẫn, chuyển hướng chậm như vậy, đúng lúc này lại đi lấy lòng, thì có còn ai còn biết nữa đâu này?
Tuy nội dung cuộc họp thường ủy phải tuyệt đối giữ bí mật, đây là kỷ luật, nhưng tin tức như vậy, căn bản không có khả năng giữ được bí mật, rất nhanh, về việc tranh chấp nhậm chức chủ tịch trấn Độc Sơn ở hội nghị thường ủy truyền đi xôn xao, và về chuyện Đinh Nhị Cẩu phải đảm nhiệm chức vụ chủ tịch trấn Độc Sơn cũng là ồn ào không kém …
…
– Em suy nghĩ như thế nào vậy? Chỗ đó nhiều nguy hiểm, sao em lại đi đến chỗ đó à?
Điền Ngạc Như ở trong điện thoại oán giận nói, cô rất quan tâm đến Đinh Nhị Cẩu, mặc dù là lén lút vụng trộm với nhau, nhưng lo lắng cho nhau như vợ chồng là chuyện chắc chắn, bây giờ cô cùng với Hoắc Lữ Mậu cảm tình chỉ còn trên danh nghĩa, từ khi điều đến tòa án huyện, cô thường xuyên ở lại nhà chị mình Điền Thanh Như, cho nên vừa nghe Điền Thanh Như nói là Đinh Nhị Cẩu có khả năng đi đến trấn Độc Sơn làm trưởng trấn, mới đầu là vui, sau là lo cho hắn, với tư cách cũng là người trong quan trường, Điền Ngạc Như đương nhiên biết rõ hiện ra tại đó tình huống căng thẳng như thế nào, ngay lúc này Đinh Nhị Cẩu mà đi, nhất định là chẳng khác gì dê đưa vào miệng cọp, lập thành tích không phải dễ đễ kiếm ở nơi như vậy.
– Làm sao vậy? Chị lo lắng cho em à? Có phải lo lắng sợ gian phu có đi mà không có về sao?
Đinh Nhị Cẩu ở trong điện thoại trêu đùa.
– Phì, cái gì mà là gian phu, nói khó nghe như vậy, chị đang hiện tại ở tại nhà chị Thanh Như, đêm nay tới được không?
– Chuyện này không tốt lắm đâu, trong nhà của phó kiểm sát trưởng em không dám làm ẩu đâu, nhưng nếu như hai chị em ở cùng một chỗ, thì em không có từ chối nhiệm vụ này.
– Biến đi… có tới hay không?
“ Bộp “ một tiếng cúp ngay điện thoại, Điền Ngạc Như tâm tình kích động, mỗi lần nghĩ đến Đinh Nhị Cẩu, thì cô không tự chủ được lại xuất hiện loại tình huống này, tuy bản thân cô không cho là mình là một người đàn bà dâm đãng, nhưng biểu hiện của mình đã nói rõ hết thảy mọi chuyện.
…
Vào đêm tối thật khuya, Đinh Nhị Cẩu lặng lẽ chạy tới nhà của Điền Thanh Như ở khu cư xá, ở phía sau leo tường mà vào, nhắn tin điện thoại cho Điền Ngạc Như, không có đợi hắn gõ cửa, Điền Ngạc Như đã kéo cửa ra.
Vừa vào nhà, đến trong trong phòng khách hai người liền ôm lại với nhau, Đinh Nhị Cẩu bàn tay lập tức thăm dò vào bên trong ngực cô, vuốt ve đôi bầu vú đã lâu chay tịnh, vẫn là như trước đầy đặn căng phồng bền chắc..
– Đừng ở chỗ này, trở về phòng chị đi, chị Thanh Như đang ở nhà.
– Quản gì chuyện này, dù sao chị Thanh Như cũng đã biết, em muốn làm ở phòng khách này… à, đúng rồi, anh rể của chị có ở nhà không vậy?
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên nghĩ đến một vấn đề khác, vào cái hôm ở quán café bàn tay hắn đã suýt mò đến cái âm hộ của Thanh Như, nghĩ đến đây cả người hắn nóng bừng lên.
– Có, hôm nay vừa trở về.
– A, vậy thì em đi đây, để hôm khác đến.
Đinh Nhị Cẩu tin là thật, nếu chỉ có Điền Thanh Như thì dễ, nhưng nếu có chồng cô ấy tại đây, nhỡ không may bị phát hiện tiết lộ ra ngoài, đến lúc đó Hoắc Lữ Mậu nhất định sẽ tìm đến hắn tính sổ.
– Hừ.. chưa gì đã sợ, chỉ gạt em thôi, nhanh lên trở về phòng đi.
Điền Ngạc Như cười nhẹ, lấy ngón tay chỉ một cái lên cái trán Đinh Nhị Cẩu, hắn lúc này mới phản ứng được, quơ tay, ôm chặt lấy Điền Ngạc Như, miệng hắn đã là vững vàng phủ lên đôi môi anh đào của cô, chân hướng về phía cái salon phòng khách, hai người hiện tại đúng là kích tình như lửa, ai đều không có chú ý tới Điền Thanh Như đang ngủ trong phòng …
Đinh Nhị Cẩu vừa cỡi cái áo ngủ của Điền Ngạc Như, vừa êm ái hôn môi cô, Điền Ngạc như cũng nghênh hợp với hắn, đem cái lưỡi đinh hương duỗi vào trong miệng Đinh Nhị Cẩu, nhẹ nhàng mút lấy, nụ hôn thật dài nồng nhiệt làm cho Đinh Nhị Cẩu cùng Điền Ngạc dần dần lên cơn động tình vạn phần, hai tay vuốt ve thân thể của đối phương, hai người hợp lại làm một, kích tình triền miên, cực hạn khoái hoạt làm cho bọn họ thật là điên cuồng…
Đinh Nhị Cẩu đâu còn phải nói, vội vàng ra sức đâm dương vật, thành thịt trong âm đạo Điền Ngạc Như, được đầu khấc dương vật chà xát thống khoái, đầm đìa dịch nhờn chảy ra.
Không lâu sau đó, Đinh Nhị Cẩu đang liều mạng dùng sức đẩy thọc, chợt thấy Điền Ngạc Như y a kêu rên rỉ thật dài, hai tay cô vội vàng xiết chặt trên lưng Đinh Nhị Cẩu, hóa ra là cô đã sắp đạt được cực khoái.
– A! Đến… đến đây… sắp tới…
Mới vừa nói xong, tử cung mạnh mẽ co rút rung động, một làn nóng dịch âm tinh bắn thẳng về phía đầu khấc Đinh Nhị Cẩu…..
Điền Ngạc Như thật là sảng khoái, mặc dù hai tay đã mỏi, nhưng vẫn chèo chống, đem cái mông hẩy cái âm hộ lên cao.
Lúc này, Đinh Nhị Cẩu cũng thấy nhịn không được, dùng sức đỡ lấy, đẩy đầu khấc ấn thật sâu vào trong tử cung của cô, nóng nồng nặc dương tinh từng làn liên tiếp xì ra…..