Chương 3 – Phần 46
– Tam Gia, không hiểu lãnh đạo nghĩ như thế nào nữa, sao lại có thể đáp ứng chuyện như vậy, hay là Tam Gia nói với lãnh đạo lấy cái bổ nhiệm rút lại đi, bằng không đối với chúng ta rất là bất lợi khi thằng đó xuống trấn đấy.
Trương Nguyên Phòng uống chén rượu nói, đừng nhìn lão này hơn 40 tuổi rồi, nhưng là vẫn còn rất chịu chơi đấy, ông thường xuyên đến quán rượu uống với Trịnh Tam Gia, sau đó lại kiếm một cô gái trẻ rồi thuê phòng hành lạc, đương nhiên tất cả đều là miễn phí, bởi vì đây cũng là thủ đoạn mà Trịnh Tam Gia dùng để lôi kéo những người cán bộ này.
– Thằng này, thật sự là âm hồn bất tán, lần này gặp chuyện không may, cũng là bởi vì thằng nhóc này, tôi thật sự là hận không thể giết hắn, lão Trương… hắn lần này xuống trấn thì ở dưới tay lão rồi, lão chú ý đến hắn tìm cách cho hắn chết đi, những thủ đoạn giang hồ không nên dùng, hắn cũng là quan, chúng ta sẽ dùng theo phương pháp của quan chơi chết hắn, tôi cũng không tin hắn không có yếu điểm để mà chúng ta thọc vào.
– Tam Gia, việc này cũng không có gì quá khó lắm, mấu chốt là sợ thằng tiểu tử này vừa xuống quậy nát bét, thì như vậy chúng ta sẽ tổn thất số tiến lớn, với lại trải qua chuyện của Tôn Quốc Cường, ở trấn cũng có những người bắt đầu e sợ, đoán chừng cục diện về sau khống chế không phải là tốt như trước nữa.
– Không dễ khống chế thì coi như xong, hừ.. nếu không có những người kia còn đỡ hơn một chút, Tôn Quốc Cường cũng sẽ không xảy ra chuyện, lão Trương… việc này lão yên tâm, số tiền mà những người kia muốn lấy lại, có thể từ từ trả lại, nhưng không có khả năng một lần trả lại hết được, như vậy thì rất khó khăn cho chúng ta làm việc, lão là bí thư đảng uỷ trấn Độc Sơn vẫn là do lão tự tính toán, cho nên lão không cần lo lắng đến thằng này nhiều quá, cứng rắn không được thì sử dụng đến mềm, đợi đến lúc mềm không được, cứng cũng không xong, thì sẽ dùng thủ đoạn trừng trị hắn, tôi cũng tính toán rồi, cha của tôi ở trên huyện đoán chừng cũng không biết nhiều, cho nên về sau chuyện chủ yếu của chúng ta là kiếm tiền, chuyện dư thừa bớt chọc đi, không phải là tôi sợ chuyện gì, chủ yếu là không muốn lại mất đi những người anh em.
– Tam Gia, ý của cậu, tôi sẽ nói cho các anh em hiểu rõ ràng, tin tưởng bọn họ cũng không có gì để mà nói ra nói vào..
– Ừ, còn việc của Tôn Quốc Cường sao rồi?
– Vâng đều an bài xong, tổng cộng cho 500.000 đồng tiền ém miệng, bọn họ đã đã đáp ứng cũng không quá chú ý đến chuyện của Tôn Quốc Cường nữa.
– Tốt.. cho nhiều tiền là chuyện phải làm, tôi vẫn là câu nói như trước, phàm là chuyện nào xảy nguyên nhân từ tôi, là người trong nhà, tôi nhất định sẽ sắp xếp đối xử thật tốt không tiếc gì tiền bạc, còn đối với những kẻ phản bội.. Hừ.. lão Trương phải nhớ kỹ cho tôi, nhất quyết không nể mặt…..
Trịnh Tam Gia hung hãn nói, thật ra lời nói này mặc dù là để phân phó cho Trương Nguyên Phòng, nhưng trên thực tế cũng là đang cảnh cáo ông ta, Tôn Quốc Cường trước kia là phụ tá đắc lực cho Trương Nguyên phòng, hiện tại Tôn Quốc Cường đã chết rồi, như vậy thì Trương Nguyên Phòng khó tránh khỏi sẽ nghĩ cách phòng thân cho mình, cho nên vừa đánh lại vừa xoa là chiêu của Trịnh Tam Gia học từ cha hắn.
Ngắn ngủn trong thời gian ngắn, vì chuyện mỏ than mà đã chết mất hai người: Cổ Thành Sáng và Tôn Quốc Cường, cho nên bây giờ đối với chuyện mỏ than đá e dè lo ngại nhất đúng là Trương Nguyên Phòng.
Hiện tại Trương Nguyên Phòng cảm giác mình lẫn vào người không ra người quỷ không ra quỷ, chính mình vốn là một quan viên chính phủ, lúc mới bắt đầu là vì muốn mau thăng quan mà cùng với Trịnh Tam Gia thông đồng làm bậy, rồi về sau chính là vì ham tiền nên lún sâu vào, bây giờ thì tiền có được ông ăn cả đời cũng không hết, cho nên lúc này mặc dù đang ngồi uống rượu với Trịnh Tam Gia bàn công việc, nhưng từ sau cái chết của Tôn Quốc Cường, ông đã bắt đầu cân nhắc đường rút lui trốn ra nước ngoài, chỉ có là bây giờ còn chưa phải lúc, còn phải tiếp tục chờ đợi thêm một thời gian….
…
Sau cái buổi tối có cuộc giao hoan điên cuồng cùng Điền Ngạc Như và Điền Thanh Như, tối nay chị em họ Điền lại hẹn với Đinh Nhị Cẩu đên nhà ăn cơm tối, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu vừa xuất hiện ở trước cửa ủy ban, thì trông thấy đối diện bên kia đường đang đứng một người mà hắn rất muốn đập cho một trận, Đinh Nhị Cẩu lắc đầu, xem ra kế hoạch đêm nay sẽ trao đổi với chị em Điền Thanh Như để tìm cách giật dây để cho Trọng Hải hổ trợ từ phía sau cho cô, đẩy lên làm kiểm sát trưởng mà hắn đã nhận lời hứa và đổi lại sau đó hai chị em Điền Thanh Như sẽ lại cùng lúc phục vụ cây dương vật to lớn của hắn đã tan tành thành mây khói.
– Sao anh lại tới đây?
Đinh Nhị Cẩu từ xa đến lại gần hỏi, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu chưa kịp chui vào bên trong chiếc xe, thì trong xe lại chui ra một người, rõ ràng đó là Thành Công, đương nhiên, cái người mà hắn rất muốn đánh chính là Kha Tử Hoa rồi.
– Hic.. Thành Công cũng tới, xem ra hôm nay tôi thật sự hao tài rồi, vừa trông thấy anh Kha, tôi có ý định chào hỏi rồi đuổi đi ngay đấy.
– Ha ha ha ha…
Thành Công nhìn Kha Tử Hoa cười ha hả.
– Ai da.. Nhị Cẩu, sao cậu lại nói như vậy, tôi có hảo ý đến đây chúc mừng cậu, còn cậu thì đối xử với tôi thế à, đúng là không có phúc hậu, lần sau cậu có đến thành phố Bạch Sơn, coi chừng tôi đập cậu.
Kha Tử Hoa vừa nói vừa bày ra một tư thế đánh nhau.
– Được rồi.. được rồi, hai vị đại ca, đừng đứng tại đây gây náo loạn nữa, ảnh hưởng mọi người, đi thôi, tìm quán cơm nào thanh tĩnh ngồi.
– Đến địa bàn của cậu rồi, đi chỗ nào thì nói chứ.
Kha Tử Hoa cho xe chạy rồi nói.
– Chạy lên phía trước, quẹo trái, có quán cơm Thanh Hà Uyển ăn cũng tạm được, chúng ta đi đến chỗ đó, tại đây so với thành phố Bạch Sơn các anh chuyện ăn uống đương nhiên là không bằng rồi, nhưng tôi tin tưởng các anh không phải tới đây để mà ăn cơm.
– Ha ha, nếu nói chúng ta không phải đến đây ăn cơm, cậu là một gã đàn ông có cái gì để nhìn, thiệt là ….
Kha Tử Hoa châm biếm nói.
– Ông Kha, nói ít lại mấy câu đi, ý của Nhị Cẩu chúng ta đến đây chủ yếu là tình nghĩa, chuyện ăn cơm chỉ là chuyện nhỏ, phải không Nhị Cẩu ?
Thành Công nói.
– Nhìn xem… nhìn xem, anh Kha cả ngày đi theo bên người anh Thành Công, tài nghệ thành phế vật rồi, một chút cũng không có học được tư tưởng tinh túy của anh Thành Công.
Đinh Nhị Cẩu hiện tại công phu nịnh hót đã cao hơn một bậc…