Phần 119
– Cảnh sát là lợi hại, chính phủ cũng lợi hại, nhưng chính phủ cùng cảnh sát không có khả năng bảo vệ anh cả đời, ngay cả con cọp cũng phải ngủ ngáy, cho nên anh phải biết, tôi Triệu Khánh Hổ nếu muốn người, thì các anh đừng có nghĩ tới chuyện cướp lại, còn nữa, trở về nói cho Tưởng Hải Dương biết, làm người thì nên lưu lại một con đường, ngày sau còn có thể gặp lại, còn ngược lại nếu muốn làm cho tận tuyệt, thì sẽ không có còn đường sống vẹn toàn đâu, với lại nếu đắc tội với Tưởng Hải Dương, tại Hồ Châu lăn lộn tôi cũng sẽ gặp khó khăn đấy, bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn rất mạnh, nhưng không có nghĩa là TP Hồ Châu này là của riêng nhà họ Tưởng, tôi cũng hi vọng Tưởng công tử có thể hiểu được điểm này.
– Được rồi.. tôi sẽ đem lời nói này chuyển lại cho Tưởng Hải Dương.
Đàm Quốc Khánh lúc này đã triệt để ỉu xìu.
Cái này thật đúng với dân chúng hay nói: Mềm thì sợ cứng, cứng thì sợ liều mạng.
– Ừ, Nhị Long.. mày tiễn đưa Đàm phó sở trưởng trở về thành phố giùm tao nhé.
Triệu Khánh Hổ nói với một gã vạm vỡ đang đứng ở sau lưng hắn.
Nhìn xem Đàm Quốc Khánh thểu não ra về, Triệu Khánh Hổ cười nhếch mép rồi đi lên lầu hai.
…
Lầu hai trong phòng tiếp khách.
Hách Giai đang khẩn trương tay cầm một cái ly nước, cả người kinh sợ toàn thân phát run, nàng biết rõ, nếu như mình bị Triệu Khánh Hổ giao ra, lọt vào tay của Đàm Quốc Khánh thì mình sẽ không có quả ngon để ăn, đến lúc đó còn không biết hắn bắt mình làm chuyện gì nữa đây này, trong lúc nguy khốn nàng nhớ tới chủ nhiệm của nàng ngày trước khi còn làm xưởng may, về sau nằm trong xã hội đen là Triệu Khánh Hổ.
Tuy Triệu Khánh Hổ cũng không phải là hạng người lương thiện gì cả, nhưng dù sao cũng từng đã là người quen biết cũ, hơn nữa lúc còn làm trong tại xưởng may, ông ta còn đặc biệt rất chiếu cố nàng, sau này có một lần tụ hội bạn bè trong xưởng may cũ, ngay lúc đó Triệu Khánh Hổ có đưa cho Hách Giai một tấm danh thiếp, nói là khi nào nếu có gặp chuyện gì không giải quyết được, thì có thể tìm đến ông, cho nên khi Hách Giai đi đến bước đường cùng, thì nhớ tới Triệu Khánh Hổ.
– Anh Triệu, sao rồi? Hắn đã đi chưa?
Vừa thấy Triệu Khánh Hổ đi vào, Hách Giai lập tức đem cái ly bỏ lên bàn, đứng lên dò hỏi, vừa rồi một tiếng tiếng nổ to lớn suýt chút nữa làm cho Hách Giai bị dọa ngất, tuy đây là trong sơn trang ở một vùng ngoại ô vắng vẻ, nhưng tiếng nổ mạnh vẫn là rất vang dội.
– Không sao, hắn đã đi rồi.. em xem.
Triệu Khánh Hổ chỉ chỉ ngoài cửa sổ, Hách Giai theo tay của hắn, đi tới bên bệ cửa sổ chống cằm nhìn xuống thì thấy một tên cận vệ của Triệu Khánh Hổ mang theo Đàm Quốc Khánh đi từng bước một đi về hướng bãi đỗ xe, trong nội tâm nàng tạm thời yên lòng vẫn giữ nguyên tư thế chăm chú dõi theo Đàm Quốc Khánh mà trong lòng ngổn ngang như tơ vò.
Hôm nay Hách Giai mặc cái váy liền áo màu tím nhạt, bộ váy áo hợp thể làm cho dáng người của nàng tận tình hiện ra, Triệu Khánh Hổ từ sau nhìn đến, hình đường cong chữ S cua nàng đột hiển rất là hoàn mỹ, một bắp đùi trắng như tuyết, đang dụ dỗ thần kinh của Triệu Khánh Hổ.
Đôi mắt cua hắn không có nhàn rỗi, đang nhìn chằm chằm lên cái mông đang được bao vây dưới cái váy hơi vễnh lên, càng xem Triệu Khánh Hổ cảm thấy Hách Giai càng là phong tình vô hạn, càng nhìn hắn không khỏi càng cảm thấy có điểm xuẩn xuẩn dục động…
Hách Giai chưa kịp thở dài nhẹ nhỏm, thì nàng thoáng cái cổ họng như muốn nghẹn lại, Triệu Khánh Hổ hai cánh tay theo phía sau nàng ôm lấy nàng, khiến nàng không thể động đậy, Triệu Khánh Hổ với cái miệng mang theo cái mùi thuốc lá sâu đậm, đang không ngừng liếm lấy lỗ tai của nàng, tiếng đàn ông thô trọng thở dốc khiến nàng cảm giác được sau làn da tai nhạy cảm ngứa ngáy chút ít khó chịu, nhưng nàng không dám phản kháng, giống như là tại TP Hồ Châu không người nào dám đắc tội hắn vậy.
– Anh Hổ.. đừng như vậy, em… em..
Hách Giai giãy dụa lấy tượng trưng, nàng cũng không dám cứng ngắt thân mình, sợ chọc giận Triệu Khánh Hổ.
– Giai Giai, em biết không, khi ngày đầu tiên em vào xưởng may làm khi anh nhìn thấy em rồi thì đã thích em rồi, khi ấy anh đã từng tự hứa với lòng là không quá một năm, sẽ đem em đoạt tới tay, nhưng bất ngờ là em về sau lại theo Vương Sâm Lâm, cho nên lời hứa của anh hóa thành bọt nước, không ngờ là đến tận mười năm sau, hôm nay.. hôm nay anh cũng đã gặp lại em rồi, Giai Giai, về sau anh sẽ không để cho bất cứ kẻ nào đụng chạm đến em, không cần đi theo Vương Sâm Lâm nữa, hắn cũng sẽ không bảo vệ được em đâu.
Triệu Khánh Hổ vừa nói, vừa thò tay vào bên trong cái nịt ngực của nàng, sờ đến một bên đầu núm vú, nhẹ nhàng vân vê lấy, còn Hách Giai thì dù đang sợ hãi nhưng thoáng cái toàn giật mình nổi da gà…
Bệ cửa sổ không cao lắm, để cho Hách Giai ghé vào khom người trên bệ cửa sổ thì vừa vặn phù hợp, trong đôi mắt của nàng hiện ra nước mắt, nhưng một cử động nhỏ phản ứng cũng không dám, nàng biết rõ Triệu Khánh Hổ thần thông quảng đại, hắc bạch hai nhà đều ăn sạch, vừa rồi.. ngay mới vừa rồi đây thôi, hắn vì nàng mà không để cho phó sở trưởng công an TP Hồ Châu một chút mặt mũi, còn đem xe của Đàm Quốc Khánh cho nổ tùng tan tành, thử hỏi tại TP Hồ Châu này có mấy người dám làm như vậy?
Vương Sâm Lâm chắc chắn làm không được, bất kỳ người nào khác đều khó có khả năng dám đối xử với phó sở trưởng công an thành phố như vậy, nhưng Triệu Khánh Hổ thì dám làm như thế, cho nên bây giờ nếu hắn ở tại trên người mình phát tiết cái gì đó, Hách Giai cũng chỉ có thể là chịu đựng chấp nhận sự thật trước mắt.
– Anh Hổ, không nên như vậy, em không có thói quen này…
– Ha ha.. rồi em sẽ quen, vì ngày hôm nay, anh chờ đã mười năm rồi, em xem một chút phó sở trưởng công an kia đi, đối với đầu lĩnh xã hội đen TP Hồ Châu chả là gì vơi hắn ta, nhưng ở trước mặt anh, hắn chả là cái cóc khô gì, nếu anh muốn cho hắn tối hôm nay chết, hắn tuyệt sẽ sống không quá sáng sớm ngày mai, yên tâm đi, hắn sẽ không bao giờ dám trở lại quấy nhiễu em đâu, sự lo lắng của anh là chính là người của tỉnh kỷ ủy, em cứ tạm thời ở chỗ này của anh một thời gian đi, đừng có đi ra ngoài, nhỡ người của tỉnh kỷ ủy bắt được.
Việc đã đến nước này, nàng chỉ hi vọng Triệu Khánh Hổ đối với nàng nhẹ nhàng một chút, vì vậy nàng chủ động uốn éo cái cổ qua, hiến dâng lên cặp môi thơm, Triệu Khánh Hổ tham lam ngậm lấy đôi môi mềm của nàng mút lấy, một tay vuốt ve đều đặn sống lưng của nàng, Hách Giai mặc dù là tình nhân của Vương Sâm Lâm, nhưng ngoại trừ Vương Sâm Lâm thì nàng chưa từng có trãi qua với người đàn ông nào khác, cho nên trong nội tâm của nàng vẫn tồn tại một cảm giác phản bội, nàng gượng gạo đáp lại sự xâm phạm của hắn với một mặc cảm tội lỗi, còn Triệu Khánh Hổ thì đối với nàng ái mộ đã lâu, đàn bà như vậy cho nên dù là động tác ngây ngô cũng có thể làm cho đàn ông điên cuồng say mê..
Phần 120
Cuối cùng thì bàn tay của Triệu Khánh Hổ cũng tập kích đến cái mông hồn viên đầy đặn ngạo nghễ ưỡn lên của nàng, hai cái đầu lưỡi đang quấn quýt lấy nhau chậm rãi nhấm nháp hương vị đối phương, lần thứ nhất Hách Giai phóng túng lang thang như thế, đôi mắt mờ sương nhìn Triệu Khánh Hổ, cái mũi nhỏ tinh xảo bật ra tiếng ngâm vũ mị tiêu hồn thực cốt.
Triệu Khánh Hổ đã ngừng lại các động tác, Hách Giai nhẹ nhàng thở hắt ra, nàng cứ tưởng như thế là xong là sai rồi, hắn đã ngồi xổm xuống dưới mặt sau của cái mông nàng liền luồn vào bên trong cái váy, kéo cái quần lót viền ren của nàng xuống, động tác này của hắn thật sự dọa cho nàng muốn đứng tim, tiếng tim đập lại lần nữa xông lên thình thịch không ngừng, sợ tới mức giống như có một làn khí ngăn cản lại ở cổ họng, không dám chút nào lộn xộn, bỗng nhiên bị Triệu Khánh Hổ trong lúc bất chợt lột xuống cái quần lót, nàng không bị dọa cho giật mình mới là lạ!
– A…
Tiếp theo nàng lại bị Triệu Khánh Hổ không hề e dè đang ở trên hậu môn của nàng liếm tới, Hách Giai cứ như vậy ghé đầu vào trên bệ cửa sổ không nhịn được kêu lên, nàng cố nhịn xuống nhíu chặt mày, khẽ cắn môi dưới cố nén miệng lại không tái phát ra tiếng kêu…
Hách Giai không thể không cố nén tại, từ hậu môn truyền tới cơn ngưa ngứa của lần đầu tiên được một người đàn ông xa lạ, lại có một động tác bú liếm lạ lùng như thế.
Lần này thật sự là nàng không có biện pháp nào ngăn cản rồi, Triệu Khánh Hổ rất bướng bỉnh, lúc này hai chân nàng khép mở hơi hở ra cái khe thịt âm hộ, thảm lông mu đen kịt ngoan ngoãn nằm xuôi dọc ở hai bên mép lớn màu nâu cũng lộ ra, bên trong cái khe thịt non đỏ tươi, tựa như là một bữa đại tiệc đang đợi của Triệu Khánh Hổ nhấm nháp, hai mảnh mép nhỏ mê người mấp máy, từ trong trong khe thịt chảy ra một ít dịch nhờn, hắn dùng đầu lưỡi liếm lên cái âm hộ kia, liếm một hồi, hai bên mép nhỏ dần dần phồng mở, hiện ra cái cửa miệng âm đạo, đầu lưỡi của hắn tựa như con ong mật cắm vào bú mút liếm láp cái chất hăng hăng ngai ngái kia đang bắt đầu rỉ ra nhiều hơn..
– Ưm… um…
Ghé vào trên bệ cửa sổ, Hách Giai không dám lớn tiếng rên rỉ, đành phải đè thấp giọng mũi, rồi Triệu Khánh Hổ lại dùng cái đầu lưỡi nhám của mình lại dán tại trên hậu môn nàng liếm, giống chuồn chuồn lướt nước chạm vào, cái miệng cùng đầu lưỡi tập trung tấn công vào bốn phía lổ hậu môn của nàng, đầu lưỡi khi nhuyễn khi nhọn thỉnh thoảng như muốn len vào bên trong trực tràng, đã vậy Triệu Khánh Hổ này còn dùng ngón tay của hắn vói vào cửa miệng âm đạo khua lấy, không có chuẩn bị tư tưởng trước, Hách Giai lập tức bị hắn dùng đầu lưỡi liếm phía sau, thọt ngón tay vào trước biến nàng tô ngứa khó nhịn, thân thể mềm yếu vô lực rên khẽ…
– Ui.. ui…
Hách Giai lần đầu tiên trong đời cảm thấy là mình đang lâm vào tình thế khó xử như vậy, nàng vội vàng dùng hai tay che miệng lại, sợ chính mình nhịn không được sẽ kêu ra tiếng, đến cuối cùng, nàng vẫn là không nhịn được buông hai tay che miệng ra, bùng nổ lên một tiếng “A… “, cũng may vào lúc này, chung quanh đã vắng lặng không có người khác, bằng không nàng lúc đó nhất định sẽ có người đoán ra tiếng kêu nàng là xuất phát từ sự cực độ hưng phấn mà rên to.
Ghê tởm Triệu Khánh Hổ lại còn nhìn chằm chằm vào cái lổ hậu môn của nàng đang có tiết tấu co duỗi, khi đầu lưỡi thô của hắn trợt phiêu phiêu vào hậu môn, từ nơi đó truyền tới cảm giác tựa như một con bò sát sâu lông ở trong thân thể, làm cho Hách Giai thân thể ngứa ngáy, cái âm đạo rất ngứa, miệng trực tràng cũng rất ngứa, đến nỗi nàng còn hận là hắn không thể đem cái đầu lưỡi của hắn toàn bộ nhét vào trong trực tràng của mình để giải quyết đi cơn ngứa ngáy này..
Hách Giai từ bệ cửa sổ cong người lên, nhếch lên cái mông của mình đối với cái miệng của Triệu Khánh Hổ, chính nàng giờ còn dùng hai tay búng ra hai bên mảnh mông thịt tuyết trắng mông, tận lực lộ ra cái lổ hậu môn ẩn nấp trong trong khe đít, hy vọng đầu lưỡi của Triệu Khánh Hổ có thể vói vào trong trực tràng một ít..
…
Hách Giai cũng không ngờ thân hình mẫn cảm của mình càng thêm tô sướng đến như thế, cảm giác trống rỗng cuốn thẳng lấy đến cốt tủy thần kinh của nàng, bị ngón tay của Triệu Khánh Hổ mò lấy bên trong âm đạo, hòa với đầu lưỡi liếm mút bộ vị thấy thẹn kia, nàng lại bắt đầu không tự chủ được, từng cổ một chất nhầy nhơn nhớt từ theo chỗ sâu nhất trong thân thể tuôn hướng ra ngoài, không cần nhìn, nàng cũng biết cái cửa miệng âm đạo của mình đang lầy lội ướt đẩm dầm dề đến như thế nào…
Triệu Khánh Hổ một bên liếm hậu môn nàng, một bên lúc này đã dùng đến hai hai ngón tay đùa bỡn lấy bên trong hang động âm đạo nàng, Triệu Khánh Hổ cứ như vậy ở đằng sau cái mông của nàng qua lại cọ xát, tại hai nơi vị trí mẫn cảm nhất của nàng hoa động, làm cho đôi chân Hách Giai giờ đã đứng muốn không vững.
Hách Giai thật cao nhếch lên cái mông của mình, lổ hậu môn cứ nhiu nhíu lại như là làm tiết tấu co rút lại như vậy để ban tặng cho Triệu Khánh Hổ đang liếm làm cho nàng sung sướng..
Còn lúc này Triệu Khánh Hổ tựa như một tên ác đồ.
…
Đến lúc Triệu Khánh Hổ dùng cái đầu khấc dương vật để trên hậu môn Hách Giai rồi đưa xuống cửa miệng âm đạo trêu đùa, mỗi một cái lổ nhẹ nhàng dí vào một chút, thật là muốn mạng của nàng, cả hai cùng ngứa đều nhanh rồi, nàng còn có thể có lựa chọn khác sao?
Triệu Khánh Hổ một bên chuẩn bị đầu khấc dương vật, một bên dùng bàn tay đánh vào cái mông của nàng, “chát… chát… chát” rung động, thật sự rất là đau rát, nhưng từ theo bên trong thân thể truyền tới cảm giác nhột nhạt tê dại, từng một lớp sóng áp đảo, nàng lại vễnh lên cái mông thịt, thừa nhận Triệu Khánh Hổ dạy dỗ cùng với đánh sâu vào.
…
Không lâu Triệu Khánh Hổ đứng lên dùng cây dương vật nhét mạnh tràn đầy vào trong cái âm đạo của nàng, tận mắt hắn nhìn thấy thân cây dương vật trong hạ thể nàng bận rộn xuất nhập, thị giác cùng với xúc giác mang tới từng trận đánh sâu vào tâm trí hắn, tiếng người đàn bà rên rỉ khi dài khi ngắn càng thúc giục hắn như hùng sư hung mãnh càng thêm thô bạo thọt dương vật ra vào lấy.
10 phút sau, gầm lên giận dữ, theo động tác Triệu Khánh Hổ càng lúc càng nhanh, Hách Giai đã hoàn toàn trầm mê dưới sự gian dâm của hắn, hạ thân truyền tới thật lớn khoái cảm để cho nàng bị dìm ngập, cái miệng nhỏ nhắn không có nhận thức duyên dáng hé mở rên to, nói cũng cũng không nói ra được.
– Ui.. ui… a… a… ui…
Cuối cùng thì Hách Giai bị Triệu Khánh Hổ làm cho đạt đến cơn cực khoái, từ cổ tử cung âm tinh phún ra lửa nóng một kích ngập tràn đầu khấc của Triệu Khánh Hổ, cùng lúc đó hắn cũng gầm nhẹ, tính quan cũng đã đạt đến đỉnh điểm, đem từng làn tinh dịch phun ra như viên đạn bắn vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Hách Giai, nàng giống như mất đi ý thức, chỉ còn biết giương hai chân, cong cái mông đít lên run lên từng cơn co quắp, thở hào hển, bộ phận sinh dục cũng theo thân thể mà run rẩy, cửa miệng âm đạo co rụt.. co rụt lại nặn ra một dòng màu trắng vàng nhạt tinh dịch.