Phần 12
Hầu như tất cả mọi người không tin đây là kết quả xử lý sự kiện Lý Nhị Tước, nhưng đây lại là sự thật, có người nói Đinh Nhị Cẩu bị oan uổng, chịu tội thay cho người, cũng có người nói hắn tại vì bộc lộ quá sắc sảo, nên kết cục xuất hiện như vậy là thế tất nhiên.
Chỉ có Đinh Nhị Cẩu bây giờ cũng chả buồn để ý tới những việc này nữa, đối với kết quả như vậy, hắn đã từng cố gắng tránh cho đừng để xảy ra, nhưng suy nghĩ lại thì thấy mình là còn quá non nớt, hắn cứ nghĩ đến nếu như chính mình cứ lấy chân thành đối đãi với người, là có thể người sẽ không lấn ta, ý nghĩ như vậy là tốt, nhưng sự thật thì tàn khốc hơn nhiều, hắn vốn chỉ muốn từ trong tay Hạ Phi tiếp nhận xử lý chuyện này, thậm chí hắn có thể xử lý chuyện này rất tốt, vốn là cũng muốn tránh khỏi liên lụy trách nhiệm, nhưng cuối cùng thì vẫn không thể tránh được, vì thế khiến cho tinh thần hắn rất là uể oải.
– Nhị Cẩu, hãy nhìn xa hơn một chút, cháu còn trẻ, bí thư Lâm làm như vậy cũng là vì không còn có biện pháp nào khác, nếu để cháu tiếp tục gánh lấy vị trí chủ tịch thị trấn, nói không chừng cháu sẽ còn bị công kích thêm nữa, theo một ý nghĩa khác mà nói, để cháu thôi giữ chức này cũng là một sự bảo hộ với cháu, cháu phải thông suốt được vấn đề này.
Bên trong phòng làm việc của Đinh Nhị Cẩu, Khấu Đại Bằng và hắn ngồi đối diện nhau, hai người trước kia là vì thông qua một người đàn bà mà biết nhau, nhưng bây giờ quan hệ của bọn họ đã vượt xa tình cảnh của ngày trước xa rồi.
– Chú à…cháu biết, cũng tại sau phía sau của cháu không có người chống lưng, bí thư Lâm đây cũng không có cách giải quyết, cũng như quả hồng chín mềm dễ bóp mà, nhưng bất quá là cháu thật sự không muốn rời đi khỏi thị trấn Lâm Sơn, hiện tại vừa mới bắt đầu có chút khởi sắc, thật là không cam lòng được.
– Yên tâm đi, có chú cố thủ tại chỗ này, sẽ không xảy ra chuyện gì nữa đâu.
Khấu Đại Bằng an ủi hắn, để cho một phó chủ tịch huyện tạm thời kiêm nhiệm chủ tịch thị trấn, có thể nhìn ra Lâm Xuân Hiểu ra quyết định này là biết bao quyết đoán, liên tiếp có rất nhiều đời bí thư trước kia đều không có ai dám dám như vậy, không hổ là năm xưa nàng là con dao sắt bén của ủy ban kiểm tra kỷ luật..
– Thôi việc cũng xong rồi, biết rõ chú ở nơi này cũng không bao lâu thời gian, vùng đất này đã không muốn cho cháu sống, cháu sẽ dứt khoát đi xa một chút tìm vùng đất lành chim đậu, bằng cấp chính quy của cháu vẫn chưa có học xong, cháu có ý định nghỉ ngơi một vài ngày cho khỏe, rồi ôn tập tiệp tục thi để lấy cho xong bằng cấp, nơi đây không an cư lạc nghiệp, thì cháu đi chỗ khác.
– Ha ha, thằng nhóc này, ai dám không để cho cháu ở đây, muốn ăn đòn phải không?
– Chú nên hiểu tậm trạng của cháu bây giờ, cái tư vị bị bãi quan này không dễ chịu chút nào đâu, thôi không đề cập đến nữa, việc cần giao tiếp của cháu thì cháu cũng đã giao tiếp xong rồi, mấy năm vừa qua chưa được nghỉ ngơi, thừa cơ hội này hảo hảo chơi đùa cho khỏe vậy.
Đinh Nhị Cẩu tự an ủi mình.
…
Nhân vật số 2 của thị trấn Lâm Sơn bị bãi miễn, làm cho rất nhiều người thật bất ngờ, Đinh Nhị Cẩu có vài người bạn tốt muốn đưa tiễn hắn đi, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu đã lái xe rời khỏi thị trấn ngoài 10 km rồi, Lâm Xuân Hiểu kêu La Hương Nguyệt gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, bảo hắn đến huyện ủy cô có vài lời muốn nói muốn cùng hắn, Đinh Nhị Cẩu trả lời qua điện thoại người nhà mình vẫn còn nằm viện ở trên tỉnh, cho nên phải tới tỉnh thành, vì đã không còn đảm nhiệm chức vụ gì nữa trong cơ quan nhà nước, nên có ý định chăm sóc tốt cho người nhà.
– Tiểu tử ngu ngốc này, đây là giận tôi đấy.
Lâm Xuân Hiểu nghe La Hương Nguyệt báo cáo, nàng ung dung cười cười, cũng không có để ý tới.
– Dù là ai cũng phải khó chịu trong lòng khi việc xảy ra như thế này, bí thư Lâm … em thấy Đinh Trường Sinh rất là bị oan uổng.
La Hương Nguyệt thay Đinh Nhị Cẩu phàn nàn nói.
– Em cũng hiểu được hắn oan uổng?
Lâm Xuân Hiểu hỏi ngược lại.
– Vâng.. việc này là bởi vì nguyên nhân từ ai chắc chị cũng biết mà, thế thì tại sao lại bãi chức hắn?
– Đúng vậy, chúng ta đều biết là chuyện gì xảy ra, nhưng là đại chúng ở bên ngoài đa số mọi người là không biết, em xem thử ở trên truyền thông và mạng internet là viết như thế nào ? Hắn còn có thể tiếp tục đảm nhận được vị trí này ở thị trấn sao? Chị bãi miễn chức vụ của hắn cũng là có nguyên nhân, còn em lại nói lên sự việc của hắn, nếu là đơn giản như vậy thì nói làm gì nữa. Nếu bị người ngoài tiếp tục đào sâu, không khéo còn có thể gây ra thêm càng nhiều nữa sự phiền toái, thừa dịp hiện mọi người không cóp chú ý đến nhiều nữa vì việc mới xử lý xong, tranh thủ thời gian để cho hắn biến mất ở trong tầm mắt mọi người, rồi qua đi một thời gian ngắn rồi hãy tính sau.
– Vâng…em có phản đối gì đâu ? Nhưng việc này tại sao chị không nói cho hắn biết rỏ vậy?”
– Em xem tên tiểu tử này đi, tính tình còn thật trẻ con, hắn có để cho chị có cơ hội nói sao ? Mọi việc giờ coi như xong rồi, nếu có thời gian em và hắn nói chuyện đi, chị hiện tại cũng chẳng quản đến hắn nữa.