Phần 179
Triệu Khánh Hổ mặc một bộ đồ rất may rất khéo, sửa soạn bộ đồ này là Hách Giai chủ tịch tập đoàn Đằng Đạt mất tích nhiều ngày nay, trong thời gian vừa qua Hách không hề rời khỏi bên người Triệu Khánh Hổ, Vương Sâm Lâm tuy đã tìm đến nơi này, nhưng đối với Hách Giai, hắn không còn có hy vọng nữa, bởi vì thực lực của Triệu Khánh Hổ thì Vương Sâm Lâm không phải là đối thủ có thể chống lại, nếu như Triệu Khánh Hổ nổi giận, đoán chừng Vương Sâm Lâm trong vòng một đêm, sẽ trở thành phân bón cây cho sơn trang này.
– Nhìn dáng vẻ của anh hình như không vui, hôm nay là ngày đại hỉ đấy.
Hách Giai khuyên nhủ.
– Hừ… vừa rồi ngoài cổng bảo vệ gọi điện thoại báo tới, anh tự mình đưa tới thiệp mời đến cho một số quan chức, nhưng chỉ đến lác đác không có mấy người, xem ra bọn họ vẫn sợ bị ảnh hưởng bởi vì trước đây anh là đại ca xã hội đen…
Triệu Khánh Hổ lạnh nhạt nói.
– Anh à.. chúng ta không phải là xã hội đen, chúng ta là người làm ăn đàng hoàng, tuy nhiên trong hôn lễ thiếu đi những người này, nhưng khách mới vẫn còn là rất nhiều, lúc này ai là bằng hữu của chúng ta thì sự thật sẽ chứng minh, quan viên không đáng tin cậy, giống như là tất cả những người làm ăn sẽ không vĩnh viễn kết hợp được với những quan viên kia, ngược lại những quan viên càng sẽ không có cùng đi chung một con đường giúp đỡ chúng ta dài lâu, cho nên, vấn đề lợi ích vẫn là trọng yếu nhất.
– Nhưng anh rất hận.. vì thành phố Hồ châu anh đã làm ra biết bao nhiêu chuyện cống hiến, bọn họ vẫn không để tôi trong mắt bọn họ, chút mặt mũi này cũng không nể… anh không thể cứ để yếu thế như vậy, Hách Giai em còn chưa rõ, làm kinh doanh thì không có ly khai khỏi được quyền lực chính trị, thực tế tại đất nước chúng ta là như thế, tại Hồ Châu này anh là nhà giàu có nhất, những quan viên này nếu như không muốn trở thành thượng khách của anh, thì anh sẽ đem bọn họ đuổi ra khỏi thành phố Hồ Châu này, đổi đến đây những quan viên gặp chúng ta sẽ chào hỏi, em có tin không?
Triệu Khánh Hổ cười gằn đến sau lưng của Hách Giai, bàn tay theo gấu váy của Hách Giai duỗi vào trong háng cô, ‘ xoạt ‘ một tiếng, cái quần lót bằng ren mỏng của cô đã bị Triệu Khánh Hổ thọc ngón tay vào xé rách một cái lỗ hổng từ phía trước cái âm hộ kéo dài đến tận khe đít của cô…
Hách Giai đưa lưng về phía Triệu Khánh Hổ, cho nên Triệu Khánh Hổ không nhìn không thấy nét mặt của cô, đôi lông mày nhăn lại, từ khi đến đây, Hách Giai trở thành công cụ tình dục cho Triệu Khánh Hổ, hầu như mỗi lần làm tình với hắn đều bị xé nát một cái quần lót, hắn không phải thuộc loại đàn ông ôn nhu, hắn ưa thích lúc giao cấu làm rất lỗ mãng khác người, hắn thích nhìn xem người đàn bà ở trong lòng ngực của hắn giãy giụa.
Hách Giai đã từng là người đàn bà mà Triệu Khánh Hổ muốn kết hôn nhất nhưng không được, cho nên bây giờ hắn muốn đem những năm say mê cô đã qua để đền bù lại những mất mát mà hắn gánh chịu, hai ngón tay của hắn đã vạch ra hai bên mép nhỏ của Hách Giai rồi thọc sâu vào trong cái âm đạo mẫn cảm mềm mại, đôi lông mày của cô càng nhíu chặt hơn, cô gắt gao kẹp chặt lấy hai chân của mình, thân thể uốn éo, hai cái bắp đùi gấp rút như là mài cọ lấy hai ngón tay của hắn, dịch nhờn trong âm đạo đang từ từ rỉ ra, cô biết mình càng kẹp chặt, thì thân thể cô cũng lấy được tác dụng sướng khoái càng lớn.
– Anh à.. anh còn đi ra chiêu đãi khách, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, để dành sức vào tối nay đi anh..
Hách Giai không kịp thở, cầu xin hắn, cô cũng biết rõ, nếu như ngăn cản Triệu Khánh Hổ trễ, hắn sẽ đè cô ra thọc ngay cây dương vật vào âm đạo mình, mới sáng sớm vừa trang điểm xong, phải làm lại một lần nữa.
Triệu Khánh Hổ nghe nói như thế, khác với bình thường hắn đình chỉ ngay lại động tác, hắn cũng biết hôm nay tầm quan trọng, chậm rãi ngừng hoạt động rút hai ngón tay từ trong cơ thể cô ra, hai ngón tay có chút dinh dính trong suốt dịch nhờn, Triệu Khánh Hổ giơ hai ngón tay lên ngửi, mùi mồ hôi còn có một ít mùi khai khai, bỗng nhiên hắn lè lưỡi liếm lấy một cái, sau đó lại tiếp theo một cái, rồi bắt đầu điên cuồng liếm mút sạch sẽ dịch nhờn từ trong âm đạo dính trên hai ngón tay hắn.
– Buổi tối nay anh còn có việc, đêm nay không có thời gian làm em, chúng ta đi thôi, ra tham gia hôn lễ.
– Anh… em hơi lo lắng…
Tuy ngày hôm qua Triệu Khánh Hổ đã báo cho Hách Giai biết cô sẽ cùng hắn tham gia hôn lễ hôm nay với tư cách là bạn gái của hắn, cô vẫn lo lắng, lo lắng đến người của ủy ban thanh tra kỷ luật vẫn còn đang tìm cô, vạn nhất đến lúc Triệu Khánh Hổ yếu thế hơn, cô bị người ủy ban thanh tra kỷ luật mang đi, khi đó xui xẻo không chỉ có riêng cô, mà còn có thể liên lụy đến Vương Sâm Lâm vừa mới được thả tự do, phải lần nữa bị bắt trở về.
Trên thực tế cô đã có lỗi với Vương Sâm Lâm, cho nên cô không muốn một lần nữa gây cho Vương Sâm Lâm thêm bất cứ phiền phức gì nữa, dù sao trước đây tất cả là do Vương Sâm Lâm cho cô, mà bây giờ, Vương Sâm Lâm đã mất tất cả, mất đi chức quan, gia đình cùng với tình nhân, Vương Sâm Lâm giờ thì chẳng khác gì là người trắng tay không còn gì nữa.
– Sợ cái gì, có anh ở đây, không ai dám động tới em, qua mấy ngày nữa em sẽ còn theo anh đi lên tỉnh có việc, hôm nay chính là để thể hiện thái độ đầu tiên, là người đàn bà của Triệu Khánh Hổ, không ai dám động đến đâu…
Khuất phục dưới sự bá khí của Triệu Khánh Hổ, tin tưởng Triệu Khánh Hổ có bổn sự này, Hách Giai gật gật đầu, đi vào trong phòng ngủ bên cạnh, thay đổi một cái quần lót viền ren mới, rồi kéo cánh tay Triệu Khánh Hổ đi ra ngoài.
– Em biết không? Anh bây giờ còn muốn em cứ trần truồng không mặc quần lót, bộ dạng của em rất mê người đấy.
Triệu Khánh Hổ bên tai Hách Giai nhỏ giọng nói.
…
– Chú à, đã chuẩn bị xong..
– Ừ, Triệu Cương, cô dâu chuẩn bị xong chưa?
Triệu Khánh Hổ cau mày hỏi.
– Yên tâm đi chú.. cô ấy rất thức thời, cháu đã phân tích quan hệ lợi hại cho cô ấy biết, cô ấy cũng đã đáp ứng diễn tốt xuất diễn này, nếu không thì hậu quả như thế nào thì cô ấy cũng biết.
Triệu Cương mặt âm trầm nói.
– Ừ.. tốt, bắt đầu đi, gọi Hằng Bân tới.
Triệu Khánh Hổ sắp xếp nói.