Phần 69
Nếu như là dựa theo nguyên tắc thì đảng trông coi về nhân sự, ủy ban thì quản lý hành chánh, cho nên phạm vi phân công công tác Đinh Nhị Cẩu là chủ nhiệm khu phố hành chính Khương Hòa Bình, nhưng địa phương này, hình như là về bên đảng ủy chẳng phân biệt rỏ ràng với bên ủy ban, vì thế có cuộc họp khẩn cấp thường ủy về vấn đề của Đinh Nhị Cẩu, được triệu khai chung một lần trong buổi họp.
Đinh Nhị Cẩu đảm nhiệm công tác giải tỏa xử lý khu Long Cương khu phố hành chính, chức trách chủ yếu là phối hợp cùng ban chỉ huy ‘lưỡng trục lưỡng tuyến’ phụ trách vấn đề giải tỏa của thành phố, công tác khác của hắn còn có là giáo dục, khoa học kỹ thuật, văn hóa, vệ sinh …
Đinh Nhị Cẩu nghe xong cái đầu liền kêu ong ong rồi, ngoại trừ những chuyện lặt vặt này, có chuyện trọng yếu thì là rất khó giải quyết, nhưng hết cách rồi, đây là do bí thư khu phố hành chính tự mình phân công nhiệm vụ, nhưng để cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy tức giận, là việc phân công này, rất là tùy tiện mà không có cùng hắn thương nghị qua, cứ như vậy không phân biệt tốt xấu gì cứ phân xuống.
– Đồng chí Trường Sinh, đồng chí không cần bị áp lực, có khó khăn gì thì có thể cùng những đồng chí khác trong khu phố hành chính trao đổi, đặc biệt là với chủ nhiệm Khương, đó là một người làm công tác quần chúng rất tốt, nếu không phải vì đồng chí phó chủ nhiệm Từ Đại Giang đột nhiên ly khai, có lẽ những công việc tỏa này sẽ có chút ít tiến triển, ai ngờ…
Hoàng Hữu Sinh như là rất tiếc thở dài, nghe qua khiến cho Đinh Nhị Cẩu có chút bó tay chịu thua, chuyện này đến cùng là như thế nào. Bà ngoại ơi.. những ngày vừa rồi có nhiều chuyện quá, khắp nơi đều có việc, còn chưa kịp hỏi thăm nghe tiền nhiệm trước đi đâu vậy, là về hưu hay là nguyên nhân gì khác, bây giờ lại nghe nói đột nhiên người phó chủ nhiệm đó không làm nữa, nhưng khi nhìn bộ dạng bí thư Hoàng Hữu Sinh tựa hồ đó cũng không phải là cái chuyện gì tốt.
– Vâng.. tôi biết rồi, nhất định sẽ cố gắng không cô phụ tổ chức tín nhiệm đối với tôi, nhất định sẽ đem hết toàn lực để hoàn thành công tác.
– Ừ, có quyết tâm là tốt, nhưng nhất định là phải trao đổi tình huống tiến triển như thế nào cho đồng chí chủ nhiệm Khương biết rõ chuyện, dù sao ông ta mới là lãnh đạo trực tiếp.
Hoàng Hữu Sinh lại đem chủ nhiệm Khương Hòa Bình nâng lên một nấc thang.
– Bí thư, cũng không thể nói như vậy, ông mới là lãnh đạo của chúng tôi.
Khương Hòa Bình vội vàng giải thích.
– Ha ha, tốt rồi, chúng ta ở chỗ này cũng không nên thổi phồng nhau nữa, hôm nay cuộc họp đến đây, tan họp.
Hoàng Hữu Sinh nói nói:
– Dương Tuệ, Thanh Sơn hai đồng chí lưu thoáng lại đây một chút, chúng ta có việc khác cần bàn..
Những người khác, kể cả Đinh Nhị Cẩu nghe không có chuyện của mình, liền trở về phòng làm việc của mình, lúc này chủ nhiệm văn phòng đảng ủy Thẩm Mộc cũng đi theo ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu đến trước mặt nói:
– Thẩm chủ nhiệm, đến phòng làm việc của tôi uống trà chơi.
Thẩm Mộc là dạng người khéo léo, ngày hôm qua còn nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu cùng một người đàn bà sang trọng quí phái đi ra ngoài, đồng thời thấy đích thân trưởng phòng tổ chức Đường Linh Linh tự mình đưa hắn tới, cho nên gã cũng cho rằng Đinh Nhị Cẩu ít nhiều gì cũng là nhân vật có bối cảnh thâm sâu, ít nhất so với mấy vị lãnh đạo hiện tại ở khu phố hành chính thì sẽ có tiền đồ nhiều hơn, cho nên cũng vui vẻ thân cận cùng với Đinh Nhị Cẩu, đương nhiên cũng hiểu được Đinh Nhị Cẩu cái gọi là trà ngon bất quá là một phương thức trên quan trường dùng để khi có việc mà thôi.
– Được, để tôi cất bút giấy rồi sẽ đến.
Trong tay cầm bút và tập, vừa mới tan họp mà Thẩm Mộc liền đi theo một phó chủ nhiệm đến phòng làm việc của hắn, nếu để cho bí thư và chủ nhiệm biết, cái chức vụ chủ nhiệm văn phòng đảng ủy có còn muốn làm hay không sẽ bị chú ý tới ngay, nói cho cùng, chủ nhiệm văn phòng đảng ủy mặc dù là một đại quản gia trong khu phố hành chính này, nhưng đối tượng phục vụ chính của Thẩm Mộc trên cơ bản chỉ có bí thư và chủ nhiệm khu phố hành chính, những cán bộ cấp phó khoa trong mắt hắn đều không phải là đối tượng phục vụ, cho nên Thẩm Mộc muốn thận trọng về chuyện đi dây của mình.
…
Trong phòng họp chỉ còn lại 4 người, bí thư Hoàng Hữu Sinh, chủ nhiệm Khương Hòa Bình, chủ nhiệm phòng văn hóa thông tin Dương Tuệ, bí thư Trương Thanh Sơn của ban kỷ luật thanh tra, tất cả mọi người đang chờ bí thư Hoàng Hữu Sinh nói câu nói đầu tiên, bọn họ cũng tinh tường bí thư lưu bọn họ lại là phải muốn trao đổi thương lượng chuyện gì đó.
– Trong phòng không còn có người ngoài, nói một chút đi, chuyện của phó chủ nhiệm Từ Đại Giang chuyện này nên làm sao bây giờ? Trước tiên có ai ý kiến?
Hoàng Hữu Sinh đốt một điếu thuốc, sau đó ngửa về sau, dựa vào cái ghế ngồi, nhìn 3 người trong khói thuốc.
– Tôi có ý kiến, đồng chí Từ Đại Giang, trong công tác thì cần cù và thật thà vô cùng, chỉ có một chuyện quan trong nhất là về thông tin, đó chính là việc hắn bị chết trong lúc công tác, điều này tất cả mọi người đều có thể làm chứng, đó là chết trong phòng làm việc, chuyện này trọng yếu về mặt tuyên truyền cho khu phố hành chính Long Cảng của chúng ta, đây cũng là một cơ hội tốt nhất để chúng ta lấy điểm với cấp trên.
Khương Hòa Bình có ý kiến đầu tiên, đúng ra hắn và Từ Đại Giang quan hệ cũng không tốt, bởi vì vị trí của Từ Đại Giang ngay tại lúc này là do Đinh Nhị Cẩu tiếp nhận, đối với vị trí chủ nhiệm khu phố hành chính cực kỳ có uy hiếp, nên hắn cũng muốn có được sự tuyên truyền tốt nhất trong công tác của hắn.
– Khương chủ nhiệm, ông nói cũng đúng, phòng văn hóa thông tin, cũng là dựa theo chỉ thị của Hoàng bí thư cùng vơi ông chuẩn bị, hơn nữa tiết mục thu hình cũng đã hoàn thành, ý định là trước hết đưa đến khu đài truyền hình phát ra, nếu như có hiệu quả tốt, thì sẽ báo cáo đưa lên thành phố.
Có thể nói Dương chủ nhiệm tại đây đã là sẵn sàng tất cả rồi, chỉ còn chờ bật đèn xanh, nhưng đâu có ai ngờ đúng thời điểm này đã có một report bằng phong bì đóng kín gửi tới.
– Có chuyện tố cáo phó chủ nhiệm Từ Đại Giang trong việc giải tỏa nhà cửa lại có mối quan hệ mập mờ với một quả phụ, chính là bởi vì như vậy, mới cho quả phụ kia, trong lúc đo đạc cho dư hơn 100 m², đây cũng không phải là một con số nhỏ, chuyện này vẫn còn kiểm tra đối chiếu với sự thật, cho nên tôi đề nghị chuyện tuyên truyền đồng chí Từ Đại Giang tạm hoãn lại, nếu bây giờ chúng ta tuyên truyền trên đài truyền hinh rồi, bên kia cũng thẩm tra ra sự thật đúng là như thư tố cáo, mọi người nghĩ xem, chúng ta sẽ kết thúc như thế nào?
Bí thư ban kỷ luật thanh tra Trương Thanh Sơn không chút nào khách sáo đem đề nghị của chủ nhiệm Khương Hòa Bình bác ra.
– Trương bí thư cũng nói đúng lắm, bên văn hóa thông tin của tôi cũng lo lắng chuyện như vậy sẽ phát sinh, cho nên vẫn chưa có phát hình ra, chỉ sợ đến lúc đó tự mình đánh mình cái tát thì cũng kẹt.
Bí thư phòng văn hóa thông tin Dương Tuệ nói ra càng là trực tiếp không có gì nể mặt chủ nhiệm Khương Hòa Bình.
– Chuyện này nhất định phải thẩm tra, chẳng những là trả lại cho đồng chí Từ Đại Giang vấn đề trong sạch, mà còn liên quan đến thư tố cáo, nếu như chúng ta chuyện này không xử lý, nói không chừng có người biết rõ tình hình còn có thể đem chuyện này thọc lên trên lãnh đạo, đến lúc đó chúng ta càng thêm bị động, ý kiến của tôi là tạm thời không tuyên truyền, đồng chí Thanh Sơn, động tác nhanh một chút, liên lạc cùng đồn công an bên kia, mau chóng đem chuyện này làm rõ ràng, không thể để chuyện này trôi qua, mọi người xem còn có ý kiến gì nữa không?
Mọi người chờ bí thư Hoàng Hữu Sinh định liệu rồi tính, ông ta đã nói vậy thì còn nói cái gì nữa, vì vậy Khương Hòa Bình cũng im lặng, chuyện tuyên truyền Từ Đại Giang cũng không có quan hệ gì đến ông ta nhiều lắm, được thì tốt không thì thôi, cho nên nếu bí thư Hoàng Hữu Sinh đã định rồi, hắn còn tranh giành cái gì cho phí sức lực.
…
– Thẩm chủ nhiệm, có biết gì về chuyện này, tiền nhiệm trước đây của tôi đã có bị chuyện gì xảy ra? Những ngày này sự tình quá nhiều, cho nên tôi còn chưa kịp biết đến việc này
Đinh Nhị Cẩu rót cho cho Thẩm Mộc chén trà rồi hỏi.
– Đinh chủ nhiệm, chuyện của Từ Đại Giang, cậu không biết gì sao?
Thẩm Mộc rất là kinh ngạc.