Phần 102
Mặc dù mình đã nắm dao được đằng cán với Tưởng Văn Sơn, nhưng ai mà biết được lão có thể thẹn quá hóa giận làm bậy, cho nên sau khi rời khỏi nhà hàng khách sạn Giang Đô, Đinh Nhị Cẩu trực tiếp lái xe cùng với Trịnh Hiểu Ngãi chạy lên đường cao tốc quay về ngay, không có ngừng nghỉ một giây phút nào tại tỉnh Giang Đô.
– Việc này đã kết thúc chưa vậy?
Ngồi ở kế bên tài xế trong lòng Trịnh Hiểu Ngãi vẫn còn sợ hãi, chuyện xảy ra vạch mặt rõ ràng đến nước này, đã không còn con đường nào khác nữa, về sau hoặc là mọi sự đại cát, nước giếng không phạm nước sông, hoặc cá chết thì lưới cũng rách, theo suy đoán của Đinh Nhị Cẩu, thì chuyện Tưởng Văn Sơn thêm một lần nữa tìm đến Trịnh Hiểu Ngãi gây phiền toái khả năng không lớn.
– Chị cho rằng lão còn có thể tìm đến làm phiền chị sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Chuyện này khó mà nói trước được, ngoài sáng có thể lão không tìm đến gây phiền phức, nhưng trong tối âm thầm lén lút hạ độc thủ cũng chưa biết chừng, con người lão này rất âm hiểm, với lại Đàm Quốc Khánh vẫn còn ở thành phố Hồ Châu làm tay chân thám thính cho lão, Hồ Châu nếu muốn bình ổn, đoán chừng cũng phải cần một thời gian dài…
– Vậy thì cũng hết cách rồi, bất cứ chuyện gì cũng không thể chỉ một lần là làm sạch sẽ, xóa sạch được, nếu đi một bước mà tính trước được ba bước thì chỉ có thiên tài, còn chúng ta chỉ là con người bình thường, nên đành đi một bước xem một bước mà thôi…
– Tiểu Đinh, bất luận nói như thế nào, chị cũng rất cảm ơn em, đã kéo chị từ trong hố lửa cứu ra, cả đời này chị sẽ không quên, em có biết Tưởng Văn Sơn lần này bảo chị đến tỉnh là muốn làm gì không?
Trịnh Hiểu Ngãi nói hơi kích động.
Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa liếc nhìn cô đang ngồi bên cạnh, nhưng hắn không nói gì, đợi cô nói ra.
– Lão ta là muốn đem chị dâng cho những người khác, bởi vì trong tay lão có những tấm hình kia, lão cứ như vậy từng bước từng bước uy hiếp, bắt chị đi lấy lòng những người đối với lão có hữu dụng, em nghĩ xem chị còn sống được sao?
Trịnh Hiểu Ngãi công phẫn nói.
– Được rồi… chuyện đã qua đừng có suy nghĩ nhiều nữa, chuyện này dừng lại ở đây, nếu lão còn dám quấy nhiễu chị, nhớ kỹ, không bao giờ có ý đồ tự chính mình đi giải quyết vấn đề, chị không phải là đối thủ của lão ta, hãy nói cho em biết, đối phó với một hàm răng lang sói, em có thừa biện pháp, lão ta tốt nhất đừng nên đụng chạm đến chị, nói cách khác, nếu chọc giận đến, em sẽ làm cho lão và con trai của lão cùng nhau vào nhà giam ăn cơm tù đi. Chị giờ không cần phải để ý đến, tóm lại em có biện pháp của em, thì mới có thể bảo vệ được chị, nhưng chị cũng phải trả công cho em một chút chứ?
Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Trịnh Hiểu Ngãi hỏi.
– Trả công? Có ý gì.
Trịnh Hiểu Ngãi nghi hoặc hỏi.
Đinh Nhị Cẩu không nói chuyện, nhưng ánh mắt hắn cúi về phía chính giữa hai chân của mình nhìn thoáng qua, lại nhìn Trịnh Hiểu Ngãi nháy mắt ra hiệu.
Trịnh Hiểu Ngãi đã hiểu Đinh Nhị Cẩu là có ý gì, nhưng xe đang chạy trên đường cao tốc, nếu làm chuyện như vậy thì có nhiều nguy hiểm, ngay lúc cô đang còn do dự, Đinh Nhị Cẩu đưa tay phải ra nắm bắt lấy sau cổ của cô, ấn đầu cô xuống phía dưới háng mình…
Dù cách cái quần cô cũng ngửi được cái mùi đặc hữu của dương vật, vừa dùng tay mình nhẹ nhàng sờ lên, thì thấy cây dương vật ở trong quần hắn đã sưng to cứng ngắc rồi, Trịnh Hiểu Ngãi liền kéo dây khóa quần xuống, cây thịt thoát ly cái quần trói buộc, liền dựng đứng như cây cột rồi.
Đinh Nhị Cẩu có thể cảm giác được từng làn hơi thở của Trịnh Hiểu Ngãi đang mơn man trên cây dương vật mình, khiến cho từng đầu dây thần kinh đều căng phồng lên đến mức độ lớn nhất, nên cây dương vật càng thêm cường tráng hùng vĩ, không ai bì nổi.
Xe hơi chạy trên đường cao tốc, ngoại trừ tiếng máy xe, bây giờ bên trong xe hơi lại xuất hiện thêm một loại tiếng động khác, đó là tiếng hít thở nặng nề của Trịnh Hiểu Ngãi, còn kèm theo tiếng rên nhè nhẹ, không biết khi nào, một tay của cô lặng yên lui về luồn vào bên trong cái váy của mình, đến nơi thảm cỏ đen và cái u cốc với nguồn nước dồi dào ẩm ướt, một đôi mép ngoài âm hộ no mập đã hơi mở rộng ra, bộ phận sinh dục đã sung huyết ửng đỏ…
Trịnh Hiểu Ngãi làm từng bước đem đầu khấc dương vật Đinh Nhị Cẩu toàn bộ hôn môi quá một lần, sau đó mới dùng cái lưỡi lộ ra đầu lưỡi liếm láp lấy nơi lỗ tiểu, một tay cầm lấy thân cây dương vật hùng tráng sụt lên sụt xuống, tiếp theo cô mới hé miệng, dùng hai hàng hàm răng nhẹ ngậm lấy một phần ngắn đầu khấc mút vào.
Chậm rãi cái miệng nhỏ nhắn kia từ từ nuốt vào hết nơi đầu khấc dương vật, cái mông Đinh Nhị Cẩu hơi hẩy lên, hơi thở của hắn đã loạn, không thể đợi cho Trịnh Hiểu Ngãi đem hết toàn bộ cây dương vật ngậm vào miệng, liền vội vàng nắm lấy sáu cái gáy của mỹ phụ cái gáy, nhấn hết một phần dương vật vào bên trong miệng Trịnh Hiểu Ngãi.
Hơn một nửa cây dương vật Đinh Nhị Cẩu đã tiến vào miệng Trịnh Hiểu Ngãi miệng, cái đầu khấc áp bách tại nơi cổ họng cô, mà tay của Đinh Nhị Cẩu vẫn còn không ngừng dùng sức đem đầu cô dí xuống, tựa như muốn đem cây dương vật đâm thủng miệng của cô vậy.
…
Một lúc sau thì cây dương vật Đinh Nhị Cẩu được cái miệng mềm mại ấm áp của Trịnh Hiểu Ngãi cắn nuốt đã sắp đạt tới cao phong, hắn lập tức hít sâu một hơi, cố nén tinh quan không bắn ra, đầu Trịnh Hiểu Ngãi tại giữa háng Đinh Nhị Cẩu đong đưa phun ra nuốt vào không ngừng khuấy động, cái mông to của cô cũng tùy theo động tác vặn vẹo.
“Chậc… chậc…”
Tiếng bú mút dương vật của Trịnh Hiểu Ngãi vang vang, cũng không biết qua bao lâu, Trịnh Hiểu Ngãi cảm thấy ngăn ở nơi cổ họng mình, đầu khấc dương vật của hắn bỗng nhiên bành trướng rung động, còn Đinh Nhị Cẩu cái mông cũng run run bắt đầu hẩy lên liên tục, Trịnh Hiểu Ngãi hiểu được điềm báo gã đàn ông trẻ này sắp xuất tinh hỏng mất, trong nháy mắt đó, cô tận lực há to miệng mình…
Chỉ nghe Đinh Nhị Cẩu phát ra tiếng “hừ hừ…”, sảng khoái khiến cho hắn thiếu chút nữa dựng người lên, cũng may là còn dựa lưng vào ghế xe, tay của hắn thật chặt giữ lại phía sau gáy của Trịnh Hiểu Ngãi, làm cho cô muốn bị sặc cũng không thể giãy giụa vì trong cổ họng đầu khấc lại mãnh liệt lay động.
Cùng lúc đó Đinh Nhị Cẩu nhấn mạnh cần ga, từng làn tinh dịch như nước suối từ trong dương vật hắn bộc phát phun ra, nhưng lập tức tinh khí lại đầu nhập vào trong thân thể người khác, không có dư thừa chảy ra ngoài bỏ đi…
Xe hơi như mũi tên bắn lao nhanh trên đường, đến khi tất cả bình tĩnh, thì tốc độ xe cũng từ từ chậm lại…
– Cảm giác như thế nào?”
Nhìn thấy Trịnh Hiểu Ngãi dùng khăn giấy lau mấy giọt tinh trùng trào ra khóe miệng, Đinh Nhị Cẩu trêu hỏi.
– Hừ… thiếu chút nữa làm sặc chết chị… có phải là lâu nay không có gặp phụ nữ nên nó tồn đọng xuất ra nhiều quá?
Trịnh Hiểu Ngãi trái lại còn hỏi ngược Đinh Nhị Cẩu.
– Ừm… nhiều cái gì mà nhiều, lúc nào của em cũng ra như vậy, khi nào chị muốn ăn nữa, cứ nói cho em biết, bảo đảm là bao chị no.
– Nói tầm bậy… ai mà thích ăn…
Trịnh Hiểu Ngãi bĩu môi nói.
– Chậm rãi chị sẽ thích đấy, nó làm đẹp làn da, nhiều nguyên tố vi lượng, rất khó có được, chị phải biết quý trọng a.
– Thôi đi… chị không có thèm, vừa rồi xe tăng tốc quá nguy hiểm, chuyện như vậy về sau không nên làm, nhỡ xảy ra tai nạn xe cộ thì tiêu tùng.
Trịnh Hiểu Ngãi thấy được chiếc xe hơi lúc Đinh Nhị Cẩu xuất tinh làm cho mất tốc độ, đến giờ trong lòng cô vẫn còn sợ hãi.
…
– Ha ha… chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu ah.
Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe, vừa đem tay của mình vén váy của Trịnh Hiểu Ngãi luồn qua mép quần lót đưa về phía trong gò mu Trịnh Hiểu Ngãi mò mẫm, cô mặc kệ bàn tay của của hắn quấy nhiễu ở phía dưới, nhìn thấy vẻ mặt đểu đểu của Đinh Nhị Cẩu đang mỉm cười, nhưng Trịnh Hiểu Ngãi cảm thấy đây mới là người mình muốn…
Ngón tay của hắn mò đến dưới cửa miệng âm đạo, nhẹ nhàng liền trượt vào, bên trong hang động đã rất trơn do dịch nhờn tiết ra nhiều, ngón tay hắn liền tăng nhanh tốc độ, đôi môi đỏ thắm Trịnh Hiểu Ngãi hơi mở ra, hai cái đùi không ngừng đung đưa…
– Đêm nay đến nơi ở của chị đi…
Trịnh Hiểu Ngãi bấm tay Đinh Nhị Cẩu đích, bởi vì cô đã lên cơn hứng tình không còn kiềm chế được rồi.
– Ở chỗ cũ à?
– Không phải, còn có một nơi khác, chỗ đó không ai biết, cũng là nơi trú ngụ sau cùng của chị, hy vọng rằng nơi đó sau này sẽ trở thành nơi chị cùng em ân ái.
– Ai dà… đến cùng là chị có mấy nơi ở đây? Tại đây một phòng, chỗ kia một căn, còn thì hiện tại vẫn phải ở phòng của nhà nước, em thấy rằng nếu những phòng ốc này đều là của chị đứng tên, sớm muộn gì mọi người cũng biết, chị nên bán đi là vừa, đem tiền để người khác đứng tên trong tài khoản, như vậy thì mới khó bị phát hiện, nếu như chị bị người hãm hại, lại để cho truyền thông báo chí biết rõ chị chỉ là một trưởng phòng giáo dục của khu mà có nhiều phòng ở như vậy, thì chị sẽ gặp rắc rối lớn đấy.
– Yên tâm đi, những phòng ốc này đều không phải là chị đứng tên, trên danh nghĩa chị chỉ có một căn phòng ốc mà thôi, những phòng ốc khác đều là thân thích của chị đứng tên.
– Có thể tin tưởng sao?
– Tuyệt đối không có vấn đề gì.
Trịnh Hiểu Ngãi tự tin nói ra.
– Ha ha, nhìn không ra, chị chính là một phú bà, những số tiền mua phòng ốc này đều là của lão già đó đưa cho chị à?
– Không phải, tiền của lão ta lai lịch bất chính, một phân chị cũng không có cầm, những số tiền này đều là của chị cùng với em họ hùn vốn mở công ty kiếm được, mỗi một phần tiền đều là sạch sẽ rõ ràng.
– Có phải là cái công ty xây dựng và di dời gì đó?
– Ừ, đúng rồi, còn có chuyện này làm phiền em đây, công ty muốn nhận thầu công trình bên cạnh trạm xe lửa di dời đi nơi khác ở khu Long Cương, em xem có thể đến đo mở lời giùm, hạng mục này nếu được thì kiếm được số tiền cũng không ít, dù so chị cũng đã là người của em rồi, tiền của chị cũng sẽ là tiền của em, em cũng phải tích lũy tiền để dành cho về sau chứ?
– Cái chuyện này không thành vấn đề, để xem tối nay chị biểu hiện trên giường như thế nào, nếu biểu hiện tốt thì cái gì cũng dễ nói, nếu biểu hiện tệ, cái gì cũng đừng nói nữa.
Đinh Nhị Cẩu quái khí nói.
Nhìn Trịnh Hiểu Ngãi từ chỗ ngồi trong xe sau khi ra ngoài, trên đáy ghế còn dính một đốm nước, thì Đinh Nhị Cẩu đã miên man bất định rồi, hắn nhìn theo cái mông cô đang vặn vẹo phía trước.
Trên đường Trịnh Hiểu Ngãi đã bị hắn sờ mó ve vuốt, dịch nhờn bên dưới âm hộ cô ướt đẫm, trong lòng dục hỏa dâng cao, Trịnh Hiểu Ngãi liền leo lên giường nằm, tay chân đều giang rộng ra chờ đợi mà không cần hắn tiền hí nữa…
Nhìn thấy Trịnh Hiểu Ngãi mắt nhắm hờ, mái tóc dài đen nhánh rối tung xốc xếch trên bờ vai, khuôn mặt hồng hồng tựa như đóa hoa đào, đôi môi anh đào khẽ nhếch, thân thể mềm mại lung linh, lưu loát đường cong ưu mỹ cái vưu vật này thật sự là kiệt tác của thượng đế!
Đinh Nhị Cẩu bò lên trên giường từ từ tách hai chân cô rộng thêm ra chân, dùng ngón tay tách ra cái khe hở âm hộ thánh địa, nhìn kỹ cái âm hộ, hai mép nhỏ thật mỏng vẫn bày biện ra màu hồng phấn kiều diễm, nhè nhẹ từ cái lỗ nhỏ âm đạo dịch nhờn trong trẻo từ từ chảy ra, hắn hai chân quỳ gối giữa hai chân Trịnh Hiểu Ngãi, đưa dương vật từng chút hướng tới cửa hang động.
Đinh Nhị Cẩu nâng lên đôi chân thon dài vòng trên lưng mình, cúi người bú mút lấy bầu vú cô, đầu khấc chạm đến nơi khe thịt âm hộ, hơi đẩy mở ra, Trịnh Hiểu Ngãi cảm nhận được hai bộ phận sinh dục đã trực tiếp tiếp xúc lẫn nhau, khuôn mặt đỏ bừng, khẽ cắn môi dưới, nhắm chặt đôi mắt lại.
Đinh Nhị Cẩu từ từ dùng dương vật đè ép ma sát dọc theo khe thịt, đầu khấc.
Dính khắp dịch nhờn trở nên thấm ướt trơn trượt.
Trịnh Hiểu Ngãi thở dài rên lên.
– Ưm… em… còn không nhấn vào đi…
Đinh Nhị Cẩu ôm chặt lấy bờ eo của cô, thừa dịp cô nâng lên cái mông, dương vật nhẹ nhàng nhấn một cái, đầu khấc đẩy ra cái lỗ hang âm đạo mềm mại, nhét vào đường hang chặt chẽ.
Hơn nửa đầu khấc liền chen vào, Trịnh Hiểu Ngãi cánh tay nắm hông của Đinh Nhị Cẩu, đầu khấc dương vật đẩy ra niêm mạc mềm mại thật mạnh thẳng đến hoa tâm, thành vách thịt non ấm áp ôm chặt dương vật làm cho từ tủy sống Đinh Nhị Cẩu bật ra ra khoái cảm, hắn dùng sức tiến nhập sâu ở trong thân thể của cô…
– A…
Đinh Nhị Cẩu bắt đầu từ từ rút ra đút vào, Trịnh Hiểu Ngãi thở mạnh, rên rỉ…
Hắn dần dần gia tăng độ mạnh yếu có quy luật, chín cạn một sâu rút ra đút vào, ma sát cái âm đạo của cô đang cần thỏa mãn phát tiết…