Phần 106
Thẩm Mộc cầm ấm trà bước vào phòng bếp, thấy Đinh Nhị Cẩu mở TV xem, không có chú ý tới mình, vì vậy đến bên cạnh Lý Hồng Phong hỏi:
– Em làm cái gì vậy? Sao lại ăn mặc hở hang như thế, có phải là trêu người anh?
– Hừ… trêu ngươi anh? Không phải là anh nói để em dẫn dụ hắn sao? Như vậy thì còn e ngại cái gì nữa chứ…
Lý Hồng Phong tức giận nói.
– Nhưng cũng không thể như vậy được, làm quá lộ liễu đi a.
Thì ra Thẩm Mộc lúc này lại là không có lo lắng cho vợ mình, điều mà gã lo lắng chính là Đinh Nhị Cẩu có thể biết được nên không mắc lừa, thằng tiểu tử này rất tinh ranh, nếu để cho hắn phát hiện ra điều gì, thì con đường mà hắn mong muốn triệt để bị lấp kín…
– Em làm gì anh không cần phải để ý đế, trong nhà rượu còn rất ít, uống xong về sau, ngươi xong một chút thì anh nói đi ra mua thêm rượu, rồi lánh mặt ở bên ngoài hơi lâu chút, mọi chuyện còn lại để em tính, nếu hắn muốn thân thể em… thì em sẽ cho hắn toại nguyện, chuyện quan chức của anh em sẽ nói với hắn giùm cho anh, như vậy anh yên tâm rồi chứ?
Lý Hồng Phong lạnh lùng nói.
– Chuyện này…
– Được rồi, ra ngoài tiếp đãi hắn đi.
Lý Hồng Phong chán ghét nhìn thoáng qua Thẩm Mộc cô quay người thái thịt, làm cá nhưng Thẩm Mộc không có thấy được, lúc cô quay người lại, hai dòng nước mắt chảy xuôi theo xuống gương mặt của cô…
– Này… uống trà đi Tiểu Đinh.
Thẩm Mộc từ phòng bếp ra liền đổi một bộ mặt khác cùng Đinh Nhị Cẩu cười nói.
– Anh Thẩm… chúng ta quen biết nhau quá hiểu rõ rồi, có chuyện gì anh cứ nói đi, tối nay mời em đến nhà ăn cơm, chỉ sợ là không đơn giản như vậy chứ?
Đinh Nhị Cẩu nhấp một miếng trà rồi hỏi.
– Ha ha… Tiểu Đinh cũng là em hiểu anh, anh nghe tới cuối năm nay, trong thành phố sẽ có đợt điều chỉnh cán bộ, suốt ngày các loại tin đồn bay đầy trời, làm anh cũng nôn nao, không nói gạt em, anh cũng muốn có sự thay đổi…
– Vâng… muốn tiến bộ thăng chức là chuyện tốt, không biết anh Thẩm muốn đi nơi nào?
Hiện tại không đơn thuần chỉ là điều chỉnh cán bộ thành phố, từng vùng cũng nghe được tin tức, lần này trong quá trình điều chỉnh cán bộ tiến thêm một bước, đây là chuyện tốt, nhưng Đinh Nhị Cẩu nghĩ, trong lúc này khó tránh khỏi sẽ phát sinh nhiều loại giao dịch, tối nay cũng có thể đây là đối tượng giao dịch mà hắn chưa biết mà thôi.
– Văn phòng khu còn thiếu một phó chủ tịch, em xem thử anh có khả năng này hay không?
Thẩm Mộc thăm dò.
– Đó là cấp phó khoa phải không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi ngược lại, bởi vì hắn biết Thẩm Mộc mặc dù bây giờ đang là chủ nhiệm văn phòng đảng ủy khu Long Cương, so với một phó chủ tịch văn phòng khu bình thường còn có quyền thế hơn, nhưng cấp bậc của gã chỉ là một cấp chánh cổ, cho nên lúc này Thẩm Mộc nhắm ngay chức phó chủ tịch văn phòng khu, xem ra là muốn tăng thêm một bậc, chức vụ phó chủ tịch của khu hành chính Long Cương chỉ là cấp phó khoa, nhưng có chất béo cùng quyền thế chức vị.
– Đúng vậy… anh nhận cấp chánh cổ đã nhiều năm, bây giờ cũng muốn lên một cấp, không nói gạt em vì anh nhận thức được em có thể giúp anh, nên mới mời ngươi anh đến đây để nói chuyện, chứ không có mưu đồ gì cả…
– Anh Thẩm… vậy cái chức vị này có ai khác cạnh tranh ở dưới khu hành chính Long Cương không vậy?
– Tạm thời chưa có nghe gì cả, cũng có lẽ là tin tức của anh không chính xác, anh ở bên trong khu cũng không có bao nhiêu quan hệ, cho nên về phương diện này…
– Thôi như thế này… để ngày mai em tìm người quen hỏi thăm thử xem, đến lúc đó rồi nói sau, nhưng về phần được hay không thì em không dám cam đoan với anh, thật ra thì em tại tại khu Long Cương cũng không còn có mối quan hệ quen biết nào cả, có một lãnh đạo cũ thì ông ấy lập tức sắp điều đi, đó là chủ tịch khu Trọng Hải, chắc anh biết chứ?
– Ừ, anh có biết… vậy thì anh đành chỉ có thể nghe theo mệnh trời thôi vậy…
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười không nói thêm gì, đúng lúc này Lý Hồng Phong đã bảo hai người qua bàn cơm ăn trước, Lý Hồng Phong đúng là một đàn bà kiểu mẫu, chẳng những xinh đẹp mà khi vào phòng bếp cũng còn có tay nghề nấu ăn tuyệt vời.
– Chị dâu, đừng có làm thêm thức ăn… ăn không hết đâu…
– Không có việc gì, chỉ còn có món súp là xong rồi, anh Thẩm đi lấy rượu hai người trước uống chút đi…
– Được… để anh đi lấy…
Thẩm Mộc tiến vào phòng bếp.
Nhìn thấy Thẩm Mộc vừa vào, Lý Hồng Phong liền hỏi.
– Thấy có triển vọng gì không?
– Hắn không có cự tuyệt, xem ra chỉ là không muốn đồng ý ngay mà thôi, cũng có có hy vọng đấy.
– Ừ… em biết rồi, lát nữa đi ra bên ngoài tìm nhà nghỉ trú tạm đi…
Lý Hồng Phong cắn răng nói ra, cô muốn đúng lúc này Thẩm Mộc sẽ nói ra một câu là « Không muốn cô làm như vậy, cái chức quan kia cũng không cần nữa… » Nhưng Thẩm Mộc chỉ gật đầu rồi đi ra ngoài, giờ phút này lòng của Lý Hồng Phong triệt để tan nát thất vọng…
Chỉ trong chốc lát, Lý Hồng Phong bưng nồi súp đi ra, cô ngồi đối diện với Đinh Nhị Cẩu, vừa ngồi xuống liền gắp thức ăn cho Đinh Nhị Cẩu, cho đến khi chén của Đinh Nhị Cẩu không còn chứa nổi thức ăn thì mới bỏ qua.
…
– À… rượu hết rồi… em vào xem bên tủ kia còn không?
Sau đó một tiếng đồng hồ, Đinh Nhị Cẩu cùng Thẩm Mộc đã uống hết chai rượu, lúc này Thẩm Mộc lớn miệng nói với Lý Hồng Phong.
– Thôi đủ rồi anh Thẩm, uống nhiêu đây đủ rồi, chúng ta dừng lại đi…
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Ha… vậy sao được, em thì bận rộn, đêm nay tranh thủ thời gian đến nhà anh uống một chầu rượu không dễ dàng, uống thêm nhiều một chút cũng đâu có sao, em chờ chút, anh đi mua thêm rượu, trở về nhanh thôi.
Thẩm Mộc nói xong liền đứng dậy…
Nhưng kỳ lạ là Lý Hồng Phong lại im lặng cũng không có nói gì cả, vẫn ngồi bình thản.
– Được rồi anh Thẩm, không uống nữa để ngày khác uống…
Đinh Nhị Cẩu muốn đứng dậy níu Thẩm Mộc lại, nhưng hắn còn chưa có đứng dậy, thì Lý Hồng Phong đã kéo lại.
– Tiểu Đinh, để cho anh ấy đi đi, không đi mua rượu thì anh Thẩm không không thoải mái đâu.
Lý Hồng Phong nói, nhưng nếu chú ý thì trong ánh mắt của cô rất là tuyệt vọng…