Phần 118
– Còn có ai vắng mặt?
– Uông bí thư, chỉ có Ngụy Lệ Hồng phó cục trưởng vừa rồi thân thể không khỏe, xin phép nghỉ đi bệnh viện rồi.
…
Uông Minh Hạo nghe được Lâm Chiếm Sơn nói như vậy, không nói gì, chỉ hướng cửa ra vào ra dấu, hai tên nhân viên của kỷ ủy lập tức rời khỏi cục tài chính đi truy tìm phó cục trưởng Ngụy Lệ Hồng, Đinh Nhị Cẩu với tư cách liên lạc viên nên cũng có mặt trong phòng họp, Thạch Ái Quốc phải nắm giữ toàn bộ tình huống hành trình, cho nên Đinh Nhị Cẩu làm chó săn là không thể thiếu được.
– Tốt rồi… mọi người yên lặng một chút, bởi vì xảy ra tình huống đặc biệt, tin mọi người ai cũng biết, cục trưởng cục tài chính đã tử vong, vì để đảm bảo cho công tác cục tài chính vẫn tiếp tục suông sẽ, cam đoan trước tết âm lịch mọi việc đâu vào đó, cho nên thành ủy quyết định thành lập tổ điều tra liên hợp do Viện kiểm sát cùng Kỷ ủy xuống hổ trợ, mọi người cứ an tâm làm việc, việc điều tra của chúng tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến công việc thường ngày của cục tài chính, việc đầu tiên tiến hành là tất cả mọi nhân viên ở đây đem CMND cùng với hộ chiếu nếu có thì giao ra, nếu hộ chiếu để ở nhà thì gọi điện thoại nhờ người trong nhà mang tới chủ động giao lên, ai mà không thực hiện sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm.
Uông Minh Hạo mặt lạnh lùng không biểu tình nói…
– Mọi người có nghe hay không, nhanh lên không nên làm trễ nãi thời gian.
Lâm Chiếm Sơn hối thúc, nhưng trong lòng đang thầm mắng con đàn bà Ngụy Lệ Hồng, tẩu thoát rất lẹ, nhưng để ta nhìn ngươi có thể chạy thoát hay không? Muốn đem tất cả trách nhiệm đẩy đến lên đầu của ta, không có cửa đâu…
– Ngoài ra, thành ủy quyết định, công việc thường ngày của cục tài chính sẽ do đồng chí phó cục trưởng Lâm Chiếm Sơn tạm thời nắm giữ, tôi đã phổ biến xong rồi, tan họp…
Uông Minh Hạo tuyên bố như là mệnh lệnh, nếu như là lúc trước, Lâm Chiếm Sơn chắc chắn thật cao hứng, nói thật từ khi biết Khang Minh Đức chết, trong lòng ông ta còn mừng thầm, nhưng bây giờ xem ra tình hình trước mắt, chính mình sai rồi, đây là điều không hợp với lẽ thông thường, nếu Khang Minh Đức không có chuyện, thì không có lý do gì đối với cục tài chính cần thiết tiến hành điều tra, còn hiện tại thì tổ điều tra đã đến rồi…
Sau đó Lâm Chiếm Sơn mời Uông Minh Hạo đến phòng làm việc của mình ngồi một chút, nhưng Uông Minh Hạo cự tuyệt thẳng, mà muốn ngồi lại tại phòng họp là được rồi, căn bản không nể mặt mũi Lâm Chiếm Sơn chút nào cả, vì thế Đinh Nhị Cẩu cũng phải uống trà ở ngay phòng họp.
…
Lúc này người của Ban kỷ luật thanh tra cùng Viện kiểm sát bắt đầu tra xét các loại giấy tờ của cục tài chính, nhất là các loại phiếu chi tiền ra, vì đây là các chứng từ có khả năng phạm pháp cao nhất.
– Đinh thư ký… hút một điếu thuốc đi…
Bên cạnh Đinh Nhị Cẩu một gã đàn ông hơn 30 tuổi đưa ra một gói thuốc lá Trung Hoa, Đinh Nhị Cẩu trước đây cũng không nhận ra người này, thông qua lời giới thiệu lúc họp, hắn mới biết được người này là Phó kiểm sát trưởng viện kiểm sát Trần Đông, gã này tạo cho Đinh Nhị Cẩu cảm giác cũng không tệ lắm, không giống như người của Ban kỷ luật thanh tra khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh.
– À… cảm ơn anh Trần…
Đinh Nhị Cẩu nhận lấy điếu thuốc, rồi mượn hộp quẹt Trần Đông mồi hút.
– Uông bí thư làm một điếu nhé?
Trần Đông ngẩng đầu nhìn thấy Uông Minh Hạo đang nhìn mình, trên mặt hơi bối rối, nhưng lập tức liền bình thường trở lại.
– Ưm… tôi không có hút thuốc lá.
Uông Minh Hạo thản nhiên nói.
– Này… chúng ta đi ra ngoài hút chứ ở đây ô nhiễm không khí…
Nói xong Trần Đông cũng không để ý Đinh Nhị Cẩu có đi ra ngoài hay không, tự mình đi ra ngoài trước.
Đinh Nhị Cẩu vừa mới hút một hơi, bất đắc dĩ cũng phải đi the.
Hai người đứng ngoài hành lang.
– Đinh thư ký, có thể giúp giùm tôi một việc…
Trần Đông rất sảng khoái, không nói quanh co…
– Anh Trần… có chuyện gì cứ việc nói, giúp được việc… nhất định tôi sẽ giúp.
Đinh Nhị Cẩu thuận miệng nói qua loa lấy lệ.
– Nếu Đinh thư ký thuận tiện, xem có thể sắp xếp thời gian cho tôi gặp riêng bí thư Thạch để báo cáo công tác.
– Báo cáo công tác?
– Ừ, gần đây bên Viện kiểm sát cũng đang có chuyện, lão kiểm sát trưởng sắp phải lui khỏi vị trí trở về tuyến hai rồi, cho nên ai cũng có tâm tư muốn động đến cái ghế này…
Trần Đông vừa nói vừa nhìn xem Đinh Nhị Cẩu biểu lộ, nhưng nhìn một hồi, thấy hắn vẫn lặng im hút thuốc, không biết là có nghe được rõ hay không…
Chính xác Đinh Nhị Cẩu đang lắng nghe, nhưng trong nội tâm đang tính toán, Cổ Thanh Sơn đã từng nói với hắn, Thạch Ái Quốc để cho Cổ Thanh Sơn chọn lựa ứng cử viên kiểm sát trưởng đề nghị lên, nhưng vẫn chưa tuyển được ai thích hợp, cho nên chuyện này tạm thời gác lại, bây giờ muốn đối với quan trường thành phố Hồ Châu tiến hành chỉnh đốn, nhưng khổ nỗi trong tay không có người thân tín đủ, bây giờ Trần Đông chủ động đưa tới cửa, cũng không biết nhân phẩm Trần Đông trước kia là người như thế nào?
– Được rồi… chỉ cần có thời gian, tôi sẽ báo cho anh biết, anh cho tôi số điện thoại đi.
Đinh Nhị Cẩu vừa mới lưu số của Trần Đông trên điện thoại di động của mình, thì dưới lầu, ngoài cửa cổng cục tài chính chạy vào một chiếc xe hơi, tốc độ còn khá nhanh, lúc xe dừng lại Đinh Nhị Cẩu nhìn kỹ quan sát, thì đúng là người mà vừa rồi Uông Minh Hạo phái nhân viên đi tìm kiếm, quả nhiên, ngồi ở đằng sau ghế là một người đàn bà, phong vận vẫn còn quyến rũ như trước, nhưng lại đang ủ rũ cúi đầu, nhìn qua bộ dáng thì biết rõ là có chuyện gì xảy ra rồi.
Đinh Nhị Cẩu giật mình chấn động, chẳng lẽ đã có kết quả nhanh như vậy?
…
– Ngụy Lệ Hồng, cô chuẩn bị đi đến đâu vậy?
Uông Minh Hạo đang trực tiếp hỏi, bên cạnh còn có Trần Đông cùng Đinh Nhị Cẩu.
– Tôi có chút việc nên muốn đi ra ngoài giải khuây mà thôi, Uông bí thư… đây là ý gì?
Ngụy Lệ Hồng cũng không phải là một đứa bé, chỉ mới hù dọa mấy câu mà hoảng sợ.
– Đi ra ngoài giải khuây mà mang theo mấy trăm ngàn tiền mặt, bộ cô sợ đi ra ngoài không có đủ tiền dùng sao?
Uông Minh Hạo cười lạnh hỏi tiếp.