Phần 124
Đinh Nhị Cẩu không ngờ tới là Trần Đông tự mình lái xe đến trước cổng thành ủy chờ hắn, điều này chứng tỏ thành ý của Trần Đông, nhưng thành ý như vậy là nhất thời hay là lâu dài cũng không biết chừng được, có một số người khi cần dùng đến mình thì có thể nâng mình đến tận trời cao, nhưng đến khi không còn dùng đến, thì hoàn toàn xem mình như là không khí mà thôi.
– Anh Trần khách sáo như vậy làm cho tôi ngại quá, nhưng tôi nói trước, tối nay tôi có thể còn phải đi gặp người, nên không thể uống được nhiều rượu.
Đinh Nhị Cẩu nói cho Trần Đông biết, miễn cho đến lúc đó nếu hắn không uống thêm rượu thì bị cho rằng ra vẻ tự đắc.
– Cậu yên tâm đi, uống bao nhiêu cũng được…
– Vậy thì tốt, anh Trần… kiểm sát trưởng của anh khi nào thì rút lui vậy?
– Hình như là qua tết âm lịch… cũng không giấu diếm, anh đang gấp lắm, nhưng cũng hiểu được la có gấp cũng vô ích, nếu cậu có thời gian rảnh rỗi, cố gắng giúp giùm anh, trước mặt Thạch bí thư chuyển lời, nói là anh muốn yết kiến gặp mặt, cậu nhìn xem Thạch bí thư có thời gian tiếp kiến anh không?
– Chuyện này không thành vấn đề, nhưng mà lần này chuyện của cục tài chính rất trọng yếu, anh phải làm xong chuyện này, tính chất phá án của kỷ ủy và kiểm sát không giống nhau, viện kiểm sát hành động độc lập, cứ chấp hành ý kiến của thành ủy, lãnh đạo cũng có cái nhìn riêng của mình, lúc đó có thể nhìn thấy trình độ năng lực của anh thì dễ dàng hơn về sau.
– Ừ, cảm ơn cậu nhắc nhở, cứ yên tâm đi, viện kiểm sát chúng ta sẽ là lưỡi cày, dưới đất có bao nhiêu thứ sẽ cho người cày nát ra, đám người cục tài chính trước đây thường vênh mặt, trong thành phố bộ phận nào cũng chẳng ưa bọn chúng, lần này mọi người đúng là đại khoái…
– Ha ha… tôi tin vào năng lực của anh…
– Đi thôi, vào bên trong nhà chiêu đãi tâm sự, uống chút rượu, chém gió, nhảy khiêu vũ…
Trần Đông dẫn đầu đi vào, Đinh Nhị Cẩu theo ở phía sau.
Trước kia Đinh Nhị Cẩu cũng từng nghe nói nhà chiêu đãi của viện kiểm sát so với nhà khách thành ủy còn tốt hơn, lắp đặt thiết bị tốt đồng thời cũng không thiếu cơ sở giải trí.
– Anh Trần nơi này xa xỉ thật, nếu Thạch bí thư đến xem, nhất định sẽ phê bình các anh.
Đinh Nhị Cẩu nhắc nhở.
– Đây là do Viện kiểm sát trưởng cho xây dựng đấy, ông ấy nói là nếu để người viện kiểm sát đi ra ngoài tiêu phí ăn uống nhà hàng thì dễ phát sinh tiêu cực, cho nên đều là tại trong nội bộ giải quyết, dù sao thì trong thời gian viện kiểm sát trưởng còn nhiệm kỳ, không có một cán bộ dính vào chuyện tiêu cực…
Trần Đông cười cười, không tiếp tục đề tài này nữa.
Đinh Nhị Cẩu gật đầu vào trong phòng, Đinh Nhị Cẩu nhìn lướt qua, đúng lúc này thì nhìn thấy có hai người phụ nữ mặc đồng phục kiểm sát đang bước đến.
– Cậu Trần, hôm nay vị khách quý đến là ai vậy?
Một người đàn bà đi tới thân thiện hỏi, tuy cô hỏi Trần Đông, nhưng ánh mắt lại là nhìn Đinh Nhị Cẩu.
– À… chị Giang Hà… vị này chính là Đinh chủ nhiệm văn phòng thành ủy, thư ký của bí thư… còn đây là chủ nhiệm phòng làm việc đồng chí Giang Thiên Hà, còn kia là An Lôi thực tập khoa công tố.
Trần Đông đi bên cạnh giới thiệu.
– Xin chào Giang chủ nhiệm, em gọi là Đinh Trường Sinh, cứ gọi em Tiểu Đinh là được rồi.
Đinh Nhị Cẩu đối với sức miễn dịch mỹ nữ vĩnh viễn luôn luôn là rất thấp, phải nhìn nhận Giang Thiên Hà lúc chậm rãi đi đến, bộ đồng phục kiểm sát chỉnh tề, dung mạo xinh đẹp, tản ra tư vị thiếu phụ thành thục, trên thân là cái áo kiểm sát ngắn tay, lộ ra đôi cánh tay trắng mịn trong suốt, trước ngực đôi bầu vú no đủ, thân dưới cái váy quần bị cái mông đầy đặn lớn kéo căng lớp vải ra hiện lộ hằn rỏ ra đường viền của cái quần lót nhỏ, bộ quần áo váy bó sát người hợp thể vừa đúng phác thảo vẽ ra cặp chân thon dài lại càng là mê người mơ màng.
“Đôi chân đẹp quá!”
Đinh Nhị Cẩu âm thầm tán thưởng đôi thon dài quả thực không thể xoi mói, rất tròn và rắn chắc, rõ ràng có thể thấy được đối vớ màu da trong suốt bao vây lấy mắt cá chân chân ngọc, còn thực tập khoa công tố An Lôi đi theo sau lưng của Giang Thiên Hà nữa, sắc mặt như thu nguyệt, lông mi lá liễu, cái miệng nhỏ nhắn mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng nhu tuyết, thân thể linh lung uyển chuyển, nếu như nhìn kỹ, bầu vú cao thẳng đứng vững trước ngực, đường cong cái eo vừa phải hoàn mỹ bày ra, đôi chân bao vây với đôi vớ màu đen trong suốt với đôi giày cao gót, làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm giác được ở bên trong viện kiểm sát này thật đúng là ngọa hổ tàng long a, một thiếu phụ chủ nhiệm phòng làm việc đã là tuyệt sắc như vậy, bên cạnh lại còn có một công tố viên thanh xuân tịnh lệ.
– Úi trời… không dám đâu, em là khách quý của cậu Trần, cũng là khách quý viện kiểm sát chúng ta, xin mời.
– Gã này là ai vậy chị? Còn trẻ như vậy mà xem anh Trần rất bợ đỡ hắn…
An Lôi đi ở phía sau, nhỏ giọng hỏi Giang Thiên Hà.
– Nhỏ giọng một chút, hắn là thư ký của bí thư thành ủy, lát nữa em tiếp đãi hắn uống rượu, nếu vừa ý em, cứ chủ động làm quen, đều là người trẻ tuổi với nhau, có cái gì đâu mà ngại…
Giang Thiên Hà cười tủm tỉm, một bên nói cực nhỏ cho An Lôi biết thân phận của Đinh Nhị Cẩu.
– Um… em à?
– Không em thì ai, chẳng lẽ lại muốn chị bồi rượu cho hắn? Em có thấy ý tứ của phó kiểm sát trưởng Trần, nhất định là muốn kết giao với tên Đinh thư ký này, xem ra là để chạy cái chức kiểm sát trưởng, em đừng có nửa đường như xe bị tuột xích, nhỡ sau này Trần Đông trở thành kiểm sát trưởng, đến lúc đó thì em sẽ bị làm khó dễ a.
Đinh Nhị Cẩu không để ý phía đằng sau hai phụ nữ đang nói nhỏ, đến bên cạnh Trần Đông ngồi xuống.
– Anh Trần… đâu cần bề bộn thức ăn như vậy, anh và và tôi làm sao ăn hết…
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Ha ha… chẳng qua là anh sợ cậu uống rượu với anh tịch mịch, nên nhờn hai người phụ nữ đến tiếp đãi cậu, Giang chủ nhiệm cùng An Lôi thực tập khoa công tố có đủ hay cách cùng cậu uống rượu không vậy?
– Ai ui… anh cứ nói đùa… ai cũng sắc nước hương trời, tôi vinh hạnh cực kỳ.
– Cô gái kia tên là An Lôi, mới thi đậu công chức nhà nước, đang công tác thực tập tại khoa công tố, tương lai về sau cũng có thể làm kiểm sát trưởng đấy.
Trần Đông đã gọi An Lôi tới bồi tửu, đương nhiên là Trần Đông muốn làm bà mối tạo cho Đinh một cơ hội, nếu không thành được thì xem như chơi đùa, nếu bọn họ tác thành thì là một cái công lớn, vậy sau này chuyện của mình đâu có còn phải bận tâm nhiều…