Phần 125
Vì chờ đợi Trọng Hãi gọi điện thoại, nên Đinh Nhị Cẩu không có dám uống rượu nhiều, điều này làm cho Trần Đông thấy thật đáng tiếc, nhưng hai người phụ nữ lại rất vui mừng, thường thường kính người một ly, thì mình cũng phải cùng uống một ly, lại có không ít người khi có rượu vào thì táy máy tay chân đụng chạm, mượn cớ uống say, muốn thoát khỏi bị xoa nắn là không thể.
Nhưng đêm nay thằng trẻ tuổi này lại không giống với những người khác, cơ bản cũng không có nhìn thẳng vào An Lôi, thậm chí ngay cả Giang Thiên Hà thì hắn cũng đều không có liếc nhìn nhiều…
…
– Anh Trần… ăn xong cũng no nê rồi, chúng ta rút lui chứ?
Đinh Nhị Cẩu tửu lượng của mình nắm chắc, không có ở trước mặt những người xa lạ uống nhiều, hắn luôn giữ được ranh giới cuối cùng của hắn, nhất là từ khi đảm nhiệm làm thư ký bí thư, càng phải là như vậy, chuyện giữ gìn cảnh giác là rất cần phải có.
– Còn chưa tới bảy giờ, ngồi thêm tí nữa đi… Giang chủ nhiệm, chúng ta qua phòng khiêu vũ nhé…
Trần Đông giữ lại Đinh Nhị Cẩu, quay qua Giang Thiên Hà nói.
– Ừ… cũng đã chuẩn bị xong nhạc rồi.
Giang Thiên Hà phối hợp hồi đáp.
– Vậy thì tốt, cơm nước xong rồi, chúng ta qua phòng nhảy đi, bình thường người của bọn anh không đi ra ngoài vui chơi, do sợ bị người nắm bắt được nhược điểm, vì công việc của chúng ta làm luôn đắc tội với người khác, cho nên thông thường chỉ vui chơi bên trong nội bộ, đi giải trí thôi…
Trần Đông giải thích với Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu nhịn không được cười lên:
– Được rồi… vui chơi một chút, lát nữa tôi thật sự cần phải đi.
– Đã thành… An Lôi, em dẫn đường Đinh chủ nhiệm qua phòng phòng khiêu vũ đi.
Trần Đông hướng An Lôi đưa mắt liếc ra ý rồi nói.
Nhìn Đinh Nhị Cẩu đi theo An Lôi đi qua phòng khiêu vũ, Trần Đông đứng ở phía sau cùng với Giang Thiên Hà:
– Chẳng biết An Lôi chuyện gì xảy ra, tối nay cái mặt như đưa đám vậy, không biết chủ động gì cả, đây là một cơ hội tốt biết bao, Đinh Nhị Cẩu còn chưa kết hôn, nếu hắn vừa ý An Lôi còn không phải là dịp may của cô ấy, thật sự là đánh rắm cũng không hiểu.
Trần Đông không vừa lòng nói.
– Chốc nữa chị nhắc nhở An Lôi, chuyện của cậu thế nào rồi? Nhìn thấy cậu bận trước bận sau, hắn có thể giúp được việc sao?
Giang Thiên Hà hơi lo âu nói ra.
Trần Đông nhìn chung quanh, đưa tay nắm ôm lấy eo nhỏ của Giang Thiên Hà, không cần dùng sức, thì Giang Thiên Hà đã tựa người vào Trần Đông, tuy Giang Thiên Hà cũng đã có chồng rồi, nhưng không biết từ lúc nào, cũng không biết nguyên nhân gì, vậy mà cứ nguyện ý nằm dưới dáng của Trần Đông, thế cho nên càng về sau chỉ cần không có người ngoài, hai người đã là già nhân ngãi non vợ chồng…
– Bây giờ còn chưa có khẳng định, nhưng nếu thấy tranh thủ được thì tranh thủ, hiện tại bí thư Chánh pháp ủy Diêu Chiến không quản đến, nghe nói Thạch Ái Quốc cũng không chào đón ông ta, tôi xem thấy chuyện Diêu Chiến sẽ rời đi chỉ là sớm hay muộn mà thôi, còn mối quan hệ với những người khác thì tôi lại không đủ trình độ, giờ thì chỉ trông vào tên Đinh Trường Sinh này, đừng xem thường hắn tuổi trẻ, nhưng hắn có năng lượng không nhỏ, tân nhiệm cục trưởng tài chính Trọng Hãi chính là lãnh đạo cũ của hắn, hắn bây giờ lại là thư ký bí thư, tôi cảm thấy cũng đáng giá đánh cuộc một lần thử xem.
– Vậy thì chị ủng hộ cậu, nhưng chị nói trước là cũng không giúp đỡ được cái gì, chính cậu tự mình vận động đấy.
– Tôi biết… tốt nhất là chị nói với An Lôi một câu, cơ hội lần này khó mà có được, nếu tôi có thể thuận lợi lên làm kiểm sát trưởng, chậm nhất năm sau, tôi sẽ cho cô ấy làm khoa trưởng công tố.
Trần Đông thấp giọng nói ra.
– Ồ… mới đó mà đã bắt đầu đem danh lợi mua chuộc lòng người rồi à, vậy thì còn chị thì sao? Lâu này chị làm ngựa hầu hạ cậu, vậy thì chuẩn bị hứa cho chị cái gì?
Giang Thiên Hà ganh tỵ liền hỏi.
– Ha ha, không phải chị đã nói rồi sao, chị làm ngựa thì sẽ thưởng cho chị một cái yên ngựa thật tốt, như vậy thì tôi mới cưỡi chị được thoải mái…
– Cậu… thật là xấu chết.
Giang Thiên Hà không đợi Trần Đông nói xong, liền đem bàn tay hung hãn nhéo Trần Đông một cái…
Đinh Nhị Cẩu đi theo An Lôi tiến vào phòng khiêu vũ, một câu không nói, vừa đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon thì bắt đầu nhắm mắt như là dưỡng thần, An Lôi rất xinh đẹp, nhưng khi hắn vừa nhìn thấy ánh mắt của nàng tràn ngập sát cơ lạnh lẽo, khiến cho Đinh Nhị Cẩu cảm giác được không nên trêu chọc nàng, cái ánh mắt này của An Lôi có thể sát nhân.
– Làm sao vậy giống như buồn ngủ vậy Trường Sinh? Tửu lượng của cậu không đến mức yếu như vậy chứ…
Trần Đông sau khi đi vào, lay lấy bả vai Đinh Nhị Cẩu nói.
– Không phải là chuyện tửu lượng, tại vì gần đây công việc nhiều nên quá mệt mỏi…
– An Lôi… mở nhạc đi, tìm một vũ khúc êm dịu, chúng ta nhảy khiêu vũ, để cho thân thể hoạt động giải tỏa stress đi.
– Ai… cái chủ ý này cũng được đấy, chị Giang Thiên Hà, chị là chủ nhiệm phòng làm việc quản cả nhà chiêu đãi này, nhất định là cao thủ khiêu vũ, ra đây huấn luyện em đi…
Đinh Nhị Cẩu vừa mở miệng thì đem đầu mâu nhắm ngay Giang Thiên Hà, hắn không phải người ngu, cũng nhìn ra được Trần Đông cùng chủ nhiệm Giang Thiên Hà có mối quan hệ không phải là nông cạn, còn cô gái An Lôi kia, cọng lông nhỏ đó lưu lại cho Trần Đông xử lý đi…
So sánh Giang Thiên Hà cùng với An Lôi, thì người đàn bà này là cây đào mật chín muồi, mượt mà mềm mại mọng nước, mặc dù là đang vận bộ đồ đồng phục của viện kiểm sát, nhưng nhìn qua vẫn là một thiếu phụ quyến rũ phong tình, gây nên cảm giác chỉ cần chạm nhẹ vào là sẽ chảy nước ngay…