Phần 140
Giám sát chi đội cảnh sát Ngụy Đại Bình nhận được điện thoại của Dương Lộ vào lúc đang chuẩn bị đi ra ngoài uống rượu với người quen.
Ngụy Đại Bình không có kịp phản ứng hỏi Đinh phó cục trưởng là ai, nhưng ông cũng biết, có nghe là có một phó cục trưởng mới đến, nhưng lúc ông ở đơn vị đợi cả buổi sáng, cũng không thấy cục công an báo đến họp, dựa theo tình huống thông thường, khi phó cục trưởng đến nhậm chức, ít nhất thì cũng triển khai cuộc họp, lại để cho từng người phụ trách các bộ phận cùng với những người đứng đầu các phân cục công an khu, huyện tới để làm quen nhận diện.
Nhưng không biết là do cục trưởng Lý Pháp Thụy không để ý đến, hay là cố ý không tổ chức, nhưng cả buổi sáng cũng không có động tĩnh, mãi đến khi Dương Lộ gọi điện thoại tới nói bảo ông đến văn phòng tiếp đón công dân khiếu kiện gặp Đinh phó cục trưởng, thì Ngụy Đại Bình mới biết Đinh phó cục trưởng đã bắt đầu đi dò xét phía dưới.
– Ngưng lại mọi chuyện theo tôi ra ngoài một chuyến, nhớ mang theo trang bị.
Sau khi để điện thoại xuống, Ngụy Đại Bình liền đối với cấp dưới của mình sắp xếp.
– Anh Ngụy… xảy ra chuyện gì?
Một cảnh sát hỏi.
– Tôi cũng không biết, cứ chuẩn bị rồi đi để tránh chuyện không hay.
Ngụy Đại Bình sắc mặt bình thản nói.
Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong đầu nghĩ thầm, tên Đinh phó cục trưởng muốn làm cái gì đây? Chính ông là một giám sát chi đội cảnh sát mà còn sắp bị người quên mất, một hai năm nay chẳng có một nhiệm vụ nào làm cả, bây giờ chợt có nhiệm vụ, cũng thấy cục công an thành phố về sau sẽ không còn an tĩnh rồi.
Huyện Thanh Hà cách thành phố Hồ Châu cũng không xa, nhưng vì giao thông không tiện lợi cho nên vẫn được xem là một trong những huyện khỉ ho cò gáy chậm phát triển nhất, nhưng núi cao còn Hoàng Đế thì ở xa, cách trung tâm quyền hành chánh xa, cho nên quan viên ở đây thường không kiêng nể gì cả, vì thế các địa phương càng nghèo, thì các vụ khiếu oan càng nhiều.
…
Lần trước Trần Đông thì có ý tác hợp công tố khoa An Lôi cùng với Đinh Nhị Cẩu, nhưng thấy Đinh Nhị Cẩu hững hờ, cho nên Đinh Nhị Cẩu vừa nói muốn có một người hỗ trợ xử lý vụ án, Trần Đông không chút do dự lại phái An Lôi đi.
An Lôi không muốn đi, nhưng bây giờ thì đành phải chịu, tại vì Trần Đông đã là kiểm sát trưởng, với lại thông qua chủ nhiệm văn phòng Giang Thiên Hà truyền lời, chỉ cần mình có mối quan hệ tốt với tên thư ký này, chẳng những sau này có thể thuận lợi chuyển qua biên chế chính thức, lại có thể qua sang năm chậm nhất cũng thăng được lên làm khoa trưởng công tố, cái điều kiện này thật sự là rất mê người.
Đương nhiên, Trần Đông biết An Lôi công tác tại khoa công tố, nghiệp vụ sở trường là biện luận cùng toà án, nhưng hắn không biết Đinh Nhị Cẩu muốn đụng vào vụ án gì, vì vậy lại phái thêm một kiểm sát lảo luyện Giáp Quân đi cùng An Lôi đến văn phòng tiếp dân khiếu kiện gặp Đinh Nhị Cẩu.
– An Lôi, làm gì mà mặt mày nhăn nhó chẳng có gì là cao hứng vậy? Không muốn đi sao?
Đồng sự Giáp Quân vừa lái xe vừa hỏi, mặc dù là tay lão luyện, nhưng trước mặt An Lôi, Giáp Quân không dám tự cao tự đại, bởi vì tại nội bộ viện kiểm sát đều đang có lời đồn, chính là cô gái này là nhân tình của kiểm sát trưởng Trần Đông rồi.
Tuy nghiệp vụ của Giáp Quân tại viện kiểm sát thuộc hạng nhất nhì, nhưng Giáp Quân không có thích mua quan bán chức, bởi vì Giáp Quân khinh thường cái chuyện nịnh bợ lãnh đạo, cho nên lâu nay là người làm việc nhiều nhất, nhưng lại có chức quan thấp nhất trong viện kiểm sát, ngay cả một cấp phó khoa cũng không có được, cứ bị vợ ở nhà mắng là không biết sống.
Giáp Quân cũng muốn tiến bộ, nhưng dù sao cũng phải có cơ hội thì mới được, lần này Giáp Quân lại có cảm giác đây là một cơ hội, nếu An Lôi là nhân tình Trần Đông, nàng có thể chịu giúp hắn một chút, như vậy chuyện của hắn cũng không phải là quá khó.
Làm qua nhiều vụ án Giáp Quân rốt cục ngộ ra được một đạo lý, đó chính là mình nếu muốn tiến bộ thăng quan, không nhất thiết cần phải biểu hiện ở trước mặt lãnh đạo, chỉ cần biểu hiện trước mặt tình nhân lãnh đạo thì cũng chẳng có khác gì nhau…
– Không phải là không muốn đi, chẳng qua là không biết đi để làm gì? Anh xem, em công tác bên công tố khoa, đi đến đó thì có tác dụng gì, vậy mà anh Trần lại phái em đi, về chuyện điều tra thì em lại không có rành…
An Lôi bĩu môi nói, thật ra đối với chuyện Trần Đông sắp xếp thì trong lòng dạ nàng biết rõ, nhưng việc này chỉ có thể tự mình biết, không thể chia sẻ với bất cứ ai được…
– Ai chà An Lôi, em phải biết là Trần kiểm sát trưởng đang bồi dưỡng tốt cho em đấy, để cho em từng cái bộ môn đều phải làm quen biết chút, xã hội bây giờ đâu có thể một chiêu là có thể cắn nuốt biến thiên, anh thấy tương lai của em sau này có thể là nữ kiểm sát trưởng đầu tiên của viện kiểm sát thành phố đấy.
– Úi trời… em không thích chuyển qua ngành khác, cứ ở lại bên công tố khoa là tốt rồi.
An Lôi tuy ngoài miệng khiêm tốn, nhưng bên trong lòng vẫn là bị Giáp Quân nói tốt làm khoái chí muốn choáng luôn.
– À… đúng rồi, cục phó công an mới đến em có quen biết không?
– Cũng không quen lắm, mới gặp mặt một lần, tên là Đinh Trường Sinh, trước kia làm thư ký cho bí thư thành ủy đấy.
An Lôi miễn cưỡng giới thiệu.
– Em nói hắn trước đây là thư ký của bí thư thành ủy?
Giáp Quân giật mình, hỏi ngược lại.