Phần 15
– Trường Sinh, chẳng lẽ em thật sự không biết những tài liệu này là ai gửi cho chị sao?
Tiểu Hàn ngồi ở vị trí kế bên tài xế vừa xem tài liệu, vừa hỏi
Đinh Nhị Cẩu đang lái xe, một bên dùng ánh mắt liếc nhìn về phía Tiếu Hàn, bởi vì dây thắt an toàn ghìm chặt trên thân thể Tiểu Hàn, sợi dây rộng lớn xuyên chéo qua hai bầu vú, liền đem hai bầu vú đầy đặn của nàng nhô cao bày ra cho Đinh Nhị Cẩu.
Tuy rằng Chu Hồng Kỳ cảnh cáo hắn không nên có hành động gì đó không nên, nhưng Đinh Nhị Cẩu chỉ dùng ánh mắt để nhìn, không hề động tay động chân, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau a.
– Hừm.. cũng lạ, người này làm sao có thể biết phương thức liên lạc với chị mà gửi tài liệu đến đây này? Ô.. em chuyên tâm lái xe đi, nhìn cái gì vậy?
Tiểu Hàn không thấy Đinh Nhị Cẩu trả lời, ngẩng đầu nhìn lên, thì gặp Đinh Nhị Cẩu hai mắt sắc mị đang ngắm hướng về trước ngực của mình, nàng thẹn thùng, dùng tập tài liệu đánh về phía đầu Đinh Nhị Cẩu.
– Ai cha… Chị dâu… em đang lái xe, hèn chi trách không được, người xưa đều đem ngựa đực thiến rồi mới cho chúng nó kéo xe, thì ra lý do là chỉ có riêng đực cái thật sự là dễ dàng xảy ra vấn đề a.
– Biến đi… không có nói chuyện đứng đắn, chị đang hỏi em, rốt cuộc em có biết chuyện tố cáo này hay không?
– Biết hay không biết thì vấn đề có gì khác nhau đâu? Nếu người ta đã tố cáo, thi chị cứ đến điều tra thực tế, sau đó đem kết quả điều tra đăng lên trên báo, chuyện chỉ đơn giản như vậy, đừng có làm chi cho nó phức tạp thêm ra
– Nói như vậy, chuyện này là do em sắp xếp?
Tiểu Hàn vẻ mặt buông lỏng, hỏi.
– Dừng lại… chuyện này không có quan hệ gì với em đâu, hoặc là cứ xem như là em không biết gì… chị dâu.. chuyện lần này đối với em rất trọng yếu, em hy vọng chị có thể giúp em.
…
Đinh Nhị Cẩu đúng là không thành thật, bàn tay phải của hắn lập tức mò tới bên trong đùi trái Tiểu Hàn, Tiểu Hàn bản năng muốn rúc về, nhưng bắp chân nàng bị Đinh Nhị Cẩu vẫn nắm chặt, muốn tránh cũng không tránh được..
Dần dần hai bên má trên khuôn mặt Tiểu Hàn đã thêm một mảnh rặng mây đỏ, hơi thở dồn dập đứng lên, bản năng sinh lý là một loại không hiểu được, khi dục niệm trở nên càng lúc càng lớn, lúc này Tiếu Hàn cảm thấy bàn tay hắn đang sờ soạng bên trong váy mình từ cao đến thấp, rồi dừng lại ở trên cái âm hộ nàng, hắn vươn đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm đến bên ngoài âm hộ, một làn điện lưu tức thời rơi vào trong tâm trí của Tiếu Hàn, nơi riêng tư, bên trong âm đạo đã băt đầu không ngừng tiết ra chất dịch nhờn, tiểu tử này cố tình được một tấc lại muốn tiến them một thước, ngón tay lại mò mẩm bêm mép quần lót dọc theo bẹn háng nàng luồn ngón tay vào bên trong, chạm vào đến khe thịt gần ngay cửa miệng âm đạo hướng ngay chính giữa tiến gần…
Mãnh liệt hung phấn làm cho Tiểu Hàn cảm thấy hết sức linh mẫn, nàng có thể cảm nhận được đầu ngón tay của Nhị Cẩu chạm đến vào bên trong cái lổ nhỏ trơn nhớt của mình hơi ngưng lại một chút, sau đó kiên định chui vào trong hang động nàng sờ soạng, âm hộ Tiểu Hàn bởi bị kích thích làm cho than thể nàng run run! Trong đầu còn sót lại một tia lý trí để cho nàng đột nhiên…
– Buông ra nếu không buông ra… chị sẽ gọi điện thoại Chu Hồng Kỳ a.
Tiểu Hàn sắc mặt ửng đỏ, nhưng nàng vẫn duy trì một tư thái trêu ghẹo hắn
– Gọi điện thoại cho chị Hồng Kỳ? Đâu có quan hệ gì đến em đâu? Chị dâu, vừa rồi tại trong sân của cư xá, lúc em và chị Hồng Kỳ đang nói chuyện về chị… thì chị đã tới..
– Nói chuyện về chị? Nói cái gì về chị vậy?
Tiểu Hàn vừa nghe Đinh Nhị Cẩu và Chu Hồng Kỳ sau lưng mình đàm luận chuyện của mình, tuy rằng trong lòng của nàng thực muốn biết bọn họ nói về mình chuyện gì, nhưng là vẫn là làm bộ như bộ dạng không cần.
– Cũng không có gì, đúng ra là nói về chuyện anh của chị Hồng Kỳ… chị dâu thật sự nếu ở không được với nhau thì tách ra đi, làm chi mà tự đau khổ như vậy..
Đinh Nhị Cẩu buông lỏng rút ngón tay ra khỏi âm đạo của Tiểu Hàn, đầu ngón tay của hắn sáng bóng dinh dính dịch nhờn của âm đạo nàng, hắn không đếm xỉa tơi nói.
Tiểu Hàn vẻ mặt thoáng cái xụ xuống, một lúc không nói gì, Đinh Nhị Cẩu cũng không có lại tiếp tục truy vấn, hắn biết, đây là khúc mắc trong trong nội tâm của Tiểu Hàn, tuy rằng mọi người đều biết, nhưng chưa có ai nói thẳng ra điều này như là Đinh Nhị Cẩu, nàng cần bình phục tâm tình của mình, bởi vì lâu nay có lẽ trong sinh hoạt của nàng là tự lừa gạt long mình, nhưng bây giờ bị Đinh Nhị Cẩu trắng trợn bươi móc ra, nàng suy nghĩ để tìm lý do phản biện, nhưng suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng không có một cái lý do nào để có thể thuyết phục chính bản thân mình.
– Ai da… nếu chị giống người bình thường như em vậy thì tốt rồi, chị cũng không cần phải có nhiều cố kỵ như vậy, chuyện ly hôn bản thân chị có lẽ cũng không có vấn đề gì, nhưng lại liên lụy đến quá nhiều người, nếu lúc trước biết rõ như vậy thì đâu đến nỗi bây giờ chính mình phải nhấm nháp quả đắng do tự mình trồng nên.
– Chị dâu à… thật chẳng lẽ có chuyện lợi ích, mà cần phải dùng hạnh phúc cả đời để đánh đổi sao?
– Ha ha… được rồi, chú ý lái xe đừng thò tay sờ soạng bậy bạ nữa, cũng không cần em quan tâm đến chuyện của chị, còn về vấn đề lũ lụt nếu đối với em rất trọng yếu, chị nhất định sẽ đào ra chân tướng, để giúp em tới cùng. À… chị nghe nói Hồng Kỳ có phải cũng muốn đén TP Hồ Châu công tác?
– Vâng… là chủ ý của em, em thấy chị Hồng Kỳ làm việc tại tỉnh có vẻ không được hứng thú, chị cứ lấy chiếc xe cảnh sát chạy khắp nơi rêu rao, trên tỉnh có rất nhiều vấn đề mẫn cảm, sớm muộn gì sẽ bị người tính kế, chi bằng xuống dưới rèn luyện, nói cho cùng, tâm trí của chị Hồng Kỳ luôn luôn để ở trong quân đội, kinh nghiệm xã hội thì còn quá ít…
– Chị thấy không đơn giản như vậy đâu, nha đầu kia trong long suy nghĩ như thế nào thì chị hiểu được, nếu không có xem trọng em, cho dù là có khuyên gãy lưỡi đi nữa, Hồng Kỳ cũng sẽ không đến Hồ Châu đâu, em phải cẩn thận, Hồng Kỳ rất tốt nhưng nếu em cưới nàng, thì toàn bộ những người đàn bà quen biết phía ngoài đều phải chặt đứt, đừng nghĩ đến chuyện ở bên ngoài mà tha hồ bay nhảy, trong nhà Hồng Kỳ không có chấp nhận chuyện đó đâu, nếu em vẫn tiếp tục có cái gì long nhong, chị tin rằng Chu Hồng Kỳ sẽ không chút do dự thiến em ngay lập tức.
Đinh Nhị Cẩu nghe được Tiểu Hàn nói, không tự chủ được rung mình một cái, trên xa lộ cao tốc xe chạy loạng choạng là có thể muốn mạng người, quả nhiên xe chạy ngoằn ngèo một trận hoảng loạn.
– Uí trời… chuyên tâm, lái xe cái coi… hừ.. vừa rồi mò bậy thì tay lái không sao, vừa nghe nói bị thiến thì suýt bị lật xe, đến lúc đó chị và em cùng nhau chết ở trong xe, mọi người sẽ xem đây là chuyện gì xảy ra hả?
Tiểu Hàn cả giận nói.
– Hì… chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, chị dâu à… nếu em muốn cưới chị Chu Hồng Kỳ, chị có ghen không vậy?
– Hắc, xú tiểu tử.. càng nói em càng lên mặt, chị là chị dâu của em, em cũng đã sờ lấy, có cưới lấy con gái của người ta chăng nữa, thì cũng vậy thôi, không biết xấu hổ.
Tiểu Hàn lại một lần nữa cười mắng hắn.
– Ha ha, nếu như vậy, thì em cầu còn không được a.
– Cút đi… lo lái xe, càng nói càng bậy bạ..
Tiểu Hàn quay sang nhìn ra đường ngắm phong cảnh, không ngó ngàng tới Đinh Nhị Cẩu nữa..
– Chị dâu… thật ra có chuyện này chị không biết, người chị Chu Hồng Kỳ xem trọng cũng không phải em đâu, sở dĩ chị ấy rất tốt với em, hoàn toàn là bởi vì em có dáng dấp rất giống một người trước đây đã từng hợp tác với chị ấy, khi lần đầu tiên gặp em, chi Hồng Kỳ đã cảm thấy em như là là người kia thế thân, người chị Chu Hồng Kỳ thích không phải là Đinh Trường Sinh, mà chính là một người khác.
– Một người khác? Làm sao em biết?
Vừa nghe Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, Tiểu Hàn vừa kinh ngạc, vừa vui mừng, xoay người lại, nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Chính miệng chị Hồng Kỳ nói, chị có còn nhớ lần trước nhờ chị mang quần áo đến cho em không? Cũng là bởi vì bộ quần áo đó, em mặc vào thì càng giống người kia mà thôi.
– Uả… vậy người kia giờ ở đâu? Hồng Kỳ tại sao không đi tìm hắn?
– Chết rồi… đã chết… bị chị Hồng Kỳ chính tay giết.