Phần 166
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu rời khỏi, Lý Hồng Phong cắn môi, trong nội tâm cô lại mâu thuẫn trùng trùng điệp điệp, trong lòng rất rõ ràng Đinh Nhị Cẩu hôm nay tới đây để làm gì, cũng biết thằng này quan tâm để ý đến mình, nên mới đem Thẩm Mộc sung quân đến một nơi xa như vậy làm phó bí thư, để rồi mình thật sự phải đi một bước cuối cùng ranh giới kia sao?
Cô bị Thẩm Mộc làm cho rất thất vọng, lần đó vì Thẩm Mộc mới để cho Đinh Nhị Cẩu mặc kệ muốn làm gì thì làm, nhưng cũng may là tầng cuối vẫn chưa có đột phá qua, nhưng đến bây giờ hắn đến nhắc lại chuyện thỏa thuận lúc trước, chính mình đang lo lắng cuối cùng vẫn chạy không khỏi, nhưng Lý Hồng Phong cũng nhìn thấy thực lực rất mạnh của thằng đàn ông trẻ tuổi này, rõ ràng thật sự đã đem chuyện của Thẩm Mộc làm thành, lúc ấy Thẩm Mộc về nhà nói đến công việc điều động, liên tục khen là không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu sẽ đem sự tình an bài tốt như vậy.
Thẩm Mộc rất cảm kích công tác điều chỉnh lần này, dù là chính gã đã hy sinh thân thể vợ của mình để đổi lấy, từ đó về sau, Lý Hồng Phong cũng không có để cho Thẩm Mộc chạm qua thân thể của cô, từ trong đáy lòng cô rất khó mà chấp nhận cửa ải này.
Thế nhưng điều cô lo lắng hơn chính là Thẩm Mộc mãi mãi không có được điều chỉnh công tác quay trở lại, nếu như vậy thì cuộc sống vợ chồng của cô có còn tính là một gia đình không nữa? Cũng vì cố kỵ này mà khiến cho cô cự tuyệt Đinh Nhị Cẩu, dù thân thể của cô lại rất nhanh hưởng ứng mỗi khi Đinh Nhị Cẩu chạm vào, thậm chí sâu bên trong cái âm đạo hư không, lại còn khát khao thèm muốn được cây dương vật to của hắn nhét vào tràn đầy mới thỏa mãn được một khi lên cơn động dục, vì thế cho nên Đinh Nhị Cẩu cho rằng mình đã nắm chặt phần thắng, còn Lý Hồng Phong trong nội tâm thì thấp thỏm không yên, nhưng cô rõ ràng nhất một việc, đó là chuyện này không thể nói cho bất luận kẻ nào biết, kể cả Thẩm Mộc chồng mình, nếu nói như vậy, thì đoán chừng Thẩm Mộc cũng sẽ không bao giờ quay trở lại nữa rồi.
…
Khi nhận được điện thoại Đường Thiên Hà, Đinh Nhị Cẩu vừa mới rảo bước đến cổng của đội cảnh sát tuần tra giao thông, đơn giản trao đổi với Đường Thiên Hà vài câu, trong điện thoại, Đinh Nhị Cẩu liền rất sảng khoái đáp ứng, vì thế làm cho Đường Thiên Hà thật cao hứng, đương nhiên Đinh Nhị Cẩu cũng thật cao hứng.
…
Hôm nay sở dĩ hắn chỉ đem một mình Dương Lộ đi ra bên ngoài, mà không có huy động nhân lực như đi xuống công an huyện Thanh Hà, bởi vì tình huống của công an huyện Thanh Hà so với công an nội thành của Hồ Châu khác nhau rất nhiều, nếu như hành động giống như công an huyện Thanh Hà, như vậy chẳng những không làm cho tình hình trị an Hồ Châu chuyển biến tốt đẹp, trái lại còn có khả năng loạn hơn, cho nên chỉ có thể là từ từ mưu tính.
Trong mấy ngày quay trở lại thành phố Bạch Sơn, trong đầu hắn vẫn luôn suy tính bắt đầu vỗ mặt vào công an Hồ Châu, không nghĩ tới tại đồn công an của khu Tân Hồ đã cung cấp cho hắn một thời cơ rất tốt, để xem đêm nay Đường Thiên Hà nếu biết điều thỏa thuận, tất cả thuận lợi, như vậy thì cục diện tại công an thành phố Hồ Châu sẽ xé mở một góc băng sơn…
Tâm tình hứng khởi trong đầu thoáng cái đã bị những chiếc xe tuần tra đậu đầy sân làm hỏng rồi, trách không được đi dọc trên đường cũng không nhìn thấy một chiếc xe tuần tra nào, thì ra tất cả đều ở nhà, chỉ có điều trước cổng bảo vệ đội giao thông tuần cảnh thì khá nghiêm túc.
– Đến làm gì? Không thể đi vào trong…
Giữ cửa cổng là một cảnh sát giao thông.
– Đồng chí gào to cái gì vậy? Đây chính là Đinh phó cục trưởng công an thành phố, đây là giấy chứng nhận.
Đứng đằng sau Dương Lộ bất đắc dĩ phải nói rõ thân phận quang minh.
– Um… vậy…
– Đồng chí còn muốn kiểm tra sao?
Dương Lộ gặp phải viên cảnh sát còn hoài nghi, mặt nàng tối sầm, dáng vẻ rất bực dọc.
– Tôi nói cho đồng chí biết, Đinh phó cục trưởng âm thầm tới kiểm tra, nếu đồng chí dám gọi điện thoại vào trong báo cáo, khi quay trở về thì đồng chí sẽ nhận kỷ luật đấy, nghe rõ chưa?
Dương Lộ hù dọa nói.
– Vâng tôi biết rồi…
Gã cảnh sát gác cổng vội vàng gật đầu, nhưng khi nhìn thấy Dương Lộ và Đinh Nhị Cẩu bước vào trong sân, gã cảnh sát liền tranh thủ cầm điện thoại lên gọi cho văn phòng, nhưng trong văn phòng vang lên tiếng chuông điện thoại rất nhiều lần nhưng không có người tiếp.
Đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu đi nhanh lên lầu một, lầu một là những phòng làm việc của tất cả cảnh sát giao thông, Đinh Nhị Cẩu liếc một cái, phát hiện bên trong các phòng tiếng người huyên náo, làm gì cũng đều có… đánh bài, ngủ, xem ti vi, xem báo chí… v… v…
Hắn không để ý đến, trực tiếp đi lên lầu hai, hắn biết diện mạo một đơn vị tốt hay xấu, đều la do các cán bộ lãnh đạo dẫn đầu, đó chính là tác dụng của dê đầu đàn…
Lúc này đã là đã quá giờ cơm, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu lên đến lầu hai, thì nghe nghe được trong một gian phòng truyền đến giọng nói của những người đang uống rượu.
Men theo giọng nói đã trôi qua, đến trước cửa phòng có đề tấm bảng nhỏ “Chi đội trưởng cảnh sát giao thông…” thì dừng lại, từ bên trong truyền tới không đơn thuần là có giọng nói của đàn ông, chú ý lắng nghe bên trong còn có giọng nói của nữ.
– Đội trưởng, em thật sự là không biết uống.
Giọng một cô gái cầu khẩn nói.
– Không biết uống rượu sao? Vậy có cái miệng rộng để làm gì?
– Đội trưởng, em thật là…
– Được rồi… em không uống phải không, không uống cũng được, tối ngày mai em xuống đường đi tuần tra đường phố đi.
Một giọng nói say khướt của người đàn ông uy hiếp nói.
– Uống đi… đội trưởng nói em uống, đó là để mắt đến em đấy…
Những giọng nói ồn ào của những người đàn ông khác nói.
– Haha… nếu không uống nữa… anh sẽ đổ vào miệng em đấy…
Tiếng người đàn ông được xưng là đội trưởng càng không chút kiêng kỵ la lên, hình như là gã đang quá hưng phấn…
Đinh Nhị Cẩu quay người nhìn Dương Lộ, ra hiệu nàng mở điện thoại di động lên ghi âm lại.
Ngay lập tức Dương Lộ mắt thấy Đinh Nhị Cẩu nâng chân lên đạp rất mạnh vào cánh cửa, cánh cửa bật chốt bật ra gây ra tiếng vang vọng.
Trong phòng mọi người đều giật mình sửng sốt, nhìn chằm chằm vào tên trẻ tuổi này, trong lòng đều nghĩ, rốt cuộc đây là ai? Tới đây làm gì? Cảm giác đầu tiên của bọn họ là có người tới tìm để trả thù.
– Là ai mà dám xông vào như vậy?
Rốt cục cũng có một người sợ hãi hỏi.
– Đinh phó cục trưởng, cậu xông vào như vậy đây là ý gì?
Đinh Nhị Cẩu còn chưa kịp đáp lời, gã đàn ông ngồi ở chính giữa uống rượu đến say khướt liền đứng lên hỏi, bên cạnh của hắn còn ngồi một nữ cảnh sát dáng dấp xinh đẹp đáng yêu, cái áo bị lệch trễ qua một bên phơi trọn một bên bầu vú căng tròn, xem ra đây là cô gái đang bị ép uống rượu.
– Quý Đại Khoa, bây giờ là giờ làm việc, ông ở nơi này đang làm cái gì?
Đinh Nhị Cẩu mặt lạnh lùng hỏi.
– Tôi đang uống rượu đấy, làm sao vậy? Không được sao? Hay là Đinh phó cục trưởng cũng đến đây cùng uống cho vui?
Quý Đại Khoan hiển nhiên không đem Đinh Nhị Cẩu để vào mắt, lão khiêu khích mắt trợn lên nhìn Đinh Nhị Cẩu nói.
– Uống rượu? Hừ, tôi thấy được tiệc rượu của ông đã chấm dứt rồi, ngay ngày mai đến cục công an thành phố tự mình chủ động trình đơn từ chức đi, nếu biết làm vậy thì còn đẹp mắt một chút…
– Ha ha ha… Lý cục trưởng nói không sai, chỉ là một tên tiểu tử cầm lông gà mà tưởng mũi tên, nói cho cậu biết, lão tử không từ chức, hơn nữa Đinh Trường Sinh… tôi nói cho cậu biết, tôi chỉ chỉ biết có một là Lý cục trưởng, ông ta mới là lãnh đạo của tôi, cậu là cái đếch gì…
Quý Đại Khoan nếu không uống rượu, lời này tuyệt đối sẽ không dám nói, nhưng lúc này thì rượu làm cho gan lớn lên, lời nói này thốt ra, tất cả mọi người ở chỗ này mới biết đây chính là Đinh phó cục trưởng danh tiếng đang lan truyền.
Cho nên khi Quý Đại Khoan mắng Đinh Nhị Cẩu là cái đếch gì, mọi người đều sợ ngây người, nghĩ thầm đội trưởng Quý Đại Khoan điên rồi sao, ở trước mặt người vạch mặt thì có chỗ tốt gì?
– Há, thật vậy sao? Nếu Lý cục trưởng đã nói như vậy à, tôi mà không vứt ông ra khỏi ngành cảnh sát thì thật là có lỗi với ông rồi, Quý Đại Khoan, bây giờ tôi có thể nói cho ông biết, tôi đã được phân công quản lý đội giao thông tuần cảnh, tôi cam đoan cái chức đội trưởng giao thông này ông làm không đến tối ngày mai đâu.
Đinh Nhị Cẩu mặt sa sầm lại, nói dứt khoát.
– Mày dám… đồ vương bát đản, lão tử liều mạng với mày…
Đang lúc mọi người muốn khuyên Quý Đại Khoan, thì Quý Đại Khoan trong tay đã rút ra khẩu súng ngắn, nhắm ngay người của Đinh Nhị Cẩu, tất cả mọi người rất rõ ràng nhìn thấy Quý Đại Khoan đã lên đạn trên nòng súng…