Phần 174
Lúc Đinh Nhị Cẩu đến quán làng chài Đường gia, Đường Thiên Hà đang đứng chờ sẵn, Đường Thiên Hà họ Đường, mà cái quán này gọi là làng chài Đường gia, làm cho Đinh Nhị Cẩu hoài nghi có thể đây là sản nghiệp của Đường Thiên Hà.
– Đinh phó cục, cảm ơn cậu đã nể mặt mũi này, xin mời vào bên trong, đây là quán của vợ tôi mở bán, tuyệt đối an toàn.
Đường Thiên Hà giới thiệu xác nhận đúng như là Đinh Nhị Cẩu suy đoán.
– Anh Đường, thật đúng là tiết kiệm tiền a, mời tôi đến ăn cơm ngay trong quán của mình, đỡ mắc công về lấy tiền trong phân cục thanh toán…
Đinh Nhị Cẩu cười nói đùa.
– Ai ôi!!! Đinh phó cục, bữa cơm này này hoàn toàn là với tư cách cá nhân mời khách, không liên quan những chuyện khác…
Đường Thiên Hà cũng biết Đinh Nhị Cẩu nói đùa, cho nên cũng cười cợt đùa giỡn nói.
…
– Còn nói không liên quan chuyện khác, vậy vị này là ai vậy?
Đinh Nhị Cẩu lúc xuống xe thì đã thấy sau lưng của Đường Thiên Hà còn đứng một người, nhưng Đường Thiên Hà không có giới thiệu.
– Há, Đinh phó cục… chắc cậu chưa biết, đây là chính ủy Chu Khánh Sinh của phân cục…
Đường Thiên Hà lui ra phía sau nửa bước đem Chu Khánh Sinh nhường lại.
– Xin chào Đinh phó cục…
– Ha ha… anh Đường, xem ra trận thế này bày không nhỏ, chính ủy cũng đều mời tới, xin chào anh Chu, rất vui khi biết anh…
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói.
– Đinh phó cục… bên trong mời a.
Đường Thiên Hà dẫn Đinh Nhị Cẩu vào tiệm cơm, bên ngoài nhìn thấy tiệm cơm trang trí sơ sài bất hiển sơn bất lộ thủy, nhưng vào bên trong thì trang hoàng không thiếu cái gì.
– Anh Đường, bên trong đẹp quá, quy mô cũng không nhỏ.
Đinh Nhị Cẩu vừa đi vừa nói chuyện, đúng lúc này đã bắt đầu giờ cao điểm người đến ăn, trong đại sảnh phi thường náo nhiệt.
– Ai… Đinh phó cục, cậu cũng đừng có nói móc tôi, vợ của tôi trước đây làm công nhân ở xưởng may, về sau xưởng may vỡ nợ, bị nghỉ việc nên chỉ có mình tôi thì tiền lương không đủ trợ cấp trong nhà, cho nên chỉ có thể đánh liều mở một tiệm cơm, kiếm thêm tiền chi tiêu…
Đường Thiên Hà giải thích nói.
– Vậy thì xem ra chị dâu cũng là người biết nấu ăn giỏi, nếu có cơ hội nhất định tôi phải cập nhật kiến thức một chút.
Đinh Nhị Cẩu biểu lộ khác xa lần trước đụng độ tại đồn công an của phân cục, làm cho Đường Thiên Hà tâm tư thoáng buông lỏng…
– Vậy thì quá dễ dàng, đợi lát nữa cô ấy sẽ đến đây mời rượu.
– Um… hay là thôi đi, tửu lượng của tôi không tốt, có chị dâu lại bị chuốc say.
Đinh Nhị Cẩu từ chối nói.
– Không sao…
Đường Thiên Hà muốn cho vợ của mình tới mời rượu sẵn dịp làm quen, nhưng lời còn chưa nói hết, thì nghe thấy có người đến ở sau lưng mình nói chuyện.
– Đinh phó cục trưởng, Đường phân cục trưởng, hy vọng tôi không tới trễ…
Ba người quay đầu nhìn lại, một khuôn mặt to béo cười híp mắt lọt vào tầm mắt của mấy người, không phải ai xa lạ chính là Ngụy Đại Bình, thật ra thì Ngụy Đại Bình sớm đã tới rồi, đứng ở cách cửa quán làng chài Đường gia không xa, mãi cho đến khi nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu xuống xe vào cửa, mới vội vàng đi tới.
– Ha ha… chú Ngụy, chú đến vô cùng đúng giờ, chúng tôi còn chưa có kịp vào trong ngồi đây.
Đinh Nhị Cẩu cười nói, lúc này trong lòng của hắn thở ra một hơi, nếu Ngụy Đại Bình không chịu phối hợp cùng, thì hắn chỉ đành mượn tay viện kiểm sát đối với công an thành phố Hồ Châu tiến hành chỉnh đốn, nhưng nếu làm như vậy chẳng những rất phiền toái, mượn nhờ ngoại lực đả kích nội bộ của mình, cũng rất dễ dàng khiến cho trong người trong cục công an khủng hoảng và bất mãn, bây giờ có thể mượn nhờ đến bàn tay của chi đội giám sát Ngụy Đại Bình, có một số việc lớn có thể sẽ hóa thành nhỏ, đả kích một đám, lôi kéo một đám, tin tưởng rất nhanh thì có thể nắm giữ được cục diện.
– Ngụy đội trưởng… đây là…
Đường Thiên Hà có chút lo lắng, gã biết Ngụy Đại Bình, nhưng Ngụy Đại Bình là chi đội trưởng giám sát cảnh sát, đúng lúc này đến tới nơi này làm gì…
– Anh Đường… chú Ngụy là do tôi mời đến đấy, anh không ngại chứ?
– Đương nhiên không ngại, lão Ngụy rất khó mời đấy, chẳng qua là rất nể mặt Đinh phó cục mới chịu đến đấy.
Đường Thiên Hà chuyển biến rất nhanh, lập tức thấy được trong chuyện này có chuyện gì đó, nhưng chuyện gì thì gã đoán không ra, chuyện chính sự tối nay là biện hộ xin xỏ cho tên cảnh sát kia, đúng lúc này thì Ngụy Đại Bình xuất hiện, sẽ có chuyện gì sai lầm hay không, nghĩ tới đây gã nhìn thoáng qua chính ủy Chu Khánh Sinh, chỉ thấy Chu Khánh Sinh gật gật đầu, ý là tiếp tục tiến hành, mặc kệ có mặt Ngụy Đại Bình, dù sao đêm nay Đinh Nhị Cẩu mới là chủ khách, hơn nữa đã đến mức này, chỉ đành phải kiên trì mà thôi…
Tiến vào phòng, phân chia chủ khách ngồi xuống.
– Anh Đường… tôi biết anh mời tôi ăn cơm là có dụng ý, tôi là người không thích trong lúc uống rượu ăn cơm mà bàn về công việc, như vậy thì rất dễ đánh mất tính nguyên tắc của mình, cho nên trước khi ăn cơm, anh cứ đem sự tình nói ra đi, thế nào có được không?
Đường Thiên Hà không ngờ Đinh Nhị Cẩu nói trực tiếp ra như vậy…
– Đinh phó cục, nếu thế thì việc này tôi xin nói thẳng…
– Được rồi… tôi thích bụng dạ thẳng thắn, đừng có nói vòng vo, chú Ngụy ở chỗ này đây làm chứng nhé.
Đinh Nhị Cẩu quay đầu lại cười cười nói, thật ra thì Ngụy Đại Bình cũng không biết mình tới đây để làm gì.
– Đinh phó cục, hai tên cảnh sát ở đồn công an khu Tân Hồ kia, có thể để cho bọn họ một cơ hội sửa sai làm lại?
Đường Thiên Hà do dự một chút, rồi nói ra mục đích chân thật, trong lúc này Ngụy Đại Bình nhìn Đinh Nhị Cẩu liếc qua, trong lòng lấy làm kỳ quái thầm nghĩ: “Không biết tại đồn công an Tân Hồ đã xảy ra chuyện gì nữa đây…”
– Chỉ chút chuyện như vậy thôi sao?
– Ừ… chỉ có vậy thôi, ngoài ra tôi cũng hiểu ý của Đinh phó cục, từ ngày mai phân cục bắt đầu chỉnh đốn lại tác phong và lề lối làm việc, lời này nói thì nhất định làm được.
– Đinh phó cục buổi sáng nay Đường phân cục trưởng cùng tôi đã trao đổi qua xong, ý cậu muốn sao, thì chúng tôi sẽ làm thế đó.
Chính ủy Chu Khánh Sanh cũng nói thêm vào.
– À… đã là như vậy, tôi cũng không có gì để nói thêm, như vậy đi… mấy anh cứ làm như vậy, tôi dệt hoa trên gấm thêm chút, tôi sẽ liên hệ với đài truyền hình thành phố, đối với việc phân cục công an khu Tân Hồ tiến hành cải cách hành chính và chỉnh đốn tác phong đưa tin làm mẫu nêu gương, chú Ngụy sẽ giám sát kiểm tra, làm phiền chú đối với việc chỉnh đốn và cải cách này sẽ hỗ trợ cho phân cục công an tân Hồ Khu nhé.
– Đinh phó cục… cậu nói hướng ở đâu đánh, thì tôi sẽ hướng đánh ở đó…
Ngụy Đại Bình giờ mới hiểu được vì sao mình được Đinh Nhị Cẩu mời tới đây.
– Còn chuyện kia… tôi đã gọi trưởng đồn công an Tân Hồ là Cố Khánh Dân cùng chính trị viên Hoàng Hà đến nói lời xin lỗi, Đinh phó cục xem…
– Xin lỗi? Cũng không cần đâu, nhưng nếu đã tới, thì cứ vào gặp mặt a.
Đinh Nhị Cẩu tươi cười nói…
Chỉ chốc lát, Chính trị viên Hoàng Hà Thành cùng với đồn trưởng Cố Khánh Dân đi theo chính ủy Chu Khánh Sinh cùng vào.
– Đinh phó cục, Đường phân cục trưởng…
Cố Khánh Dân cùng Hoàng Hà Thành xoa xoa tay, thật sự là không biết để vào đâu rồi.
– Được rồi, hai anh… chuyện coi như bỏ qua, tôi không truy cứu, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ quên các anh đâu, cho nên các anh hãy lập ra chút thành tích để chắn miệng của tôi lại, tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là các anh hãy làm cho đồn công an Tân Hồ trở nên phong trào gương mẫu đi đầu trong lực lượng công an thành phố Hồ Châu…
…
Nếu biết ý đồ lãnh đạo, thì những việc còn lại phải làm rất đơn giản, mà lúc này, Đường Thiên Hà đã hiểu, Chu Khánh Sanh cũng đã nhận ra, Ngụy Đại Bình càng hiểu rõ ràng, đây là Đinh phó cục trưởng muốn từ phân cục công an khu Tân Hồ bắt đầu tạo thế.