Phần 52
– Ha ha… đại ca, hôm nay làm gì mà rảnh rỗi tới đây vậy?
Tưởng Hải Dương nói, hai người vừa là thế giao bằng hữu cũng là đồng bạn làm ăn, cho nên mối quan hệ vẫn luôn rất gần.
– À… anh nghe nói có người đang để tâm đến xí nghiệp may thành phố Hồ Châu, cậu có biết không?
La Đông Thu hỏi.
– Mảnh đất kia lâu nay em cũng muốn động, nhưng đã nhiều năm trôi qua như vậy, em chưa có thấy người nào nhúng tay vào được, cho nên dù vừa rồi em có nghe qua chút ít tin tức, nhưng cũng không có coi vào đâu, như thế nào, anh có chút ít tin tức mới à?
– Cũng không phải là chút ít tin tức nữa, anh nghe nói quan tâm đến mảnh đất kia chính là vợ của bí thư thành ủy Thạch Ái Quốc, người này cậu có biết không?
La Đông Thu đốt một điếu thuốc nói.
– Vợ của Thạch Ái Quốc, người đàn bà này em cũng không rõ lắm, anh lấy được tin tức từ đâu vậy?
Tưởng Hải Dương sững sờ, cảm giác được chuyện này đã là thật, vì vậy rất nghiêm túc hỏi.
– Muốn đầu tư mảnh đất này là công ty bất động sản Nhất Chu cùng tập đoàn xây dựng Thế Kỷ Cẩm Thành, bọn họ mặc dù là hợp tác, nhưng về việc khơi thông quan hệ bên trên là do công ty bất động sản Nhất Chu phụ trách, phần còn lại thì tập đoàn xây dựng Thế Kỷ Cẩm Thành phụ trách vận hành toàn bộ, nhưng tỷ lệ lợi ích lại chia 50/50, cậu có thấy bên trong chuyện này có chuyện gì khuất tất không? Công ty bất động sản Nhất Chu thì mới thành lập trong thời gian rất ngắn, về mặt pháp lý thì người phụ trách tên gọi Thiệu Nhất Chu còn trẻ, nhưng trên thực tế người chủ chốt chính là Tiêu Hồng vợ của bí thư Thạch Ái Quốc, cậu có thấy trong chuyện này chúng ta sẽ có cơ hội để lợi dụng được?
La Đông Thu đắc ý hỏi.
– Vậy Thiệu Nhất Chu cùng Tiêu Hồng có quan hệ với nhau à?
Tưởng Hải Dương hỏi.
– Chuyện này khó mà nói, dù sao quan hệ cũng rất thân mật, nói không chừng đã cho Thạch Ái Quốc đội nón xanh rồi.
La Đông Thu cười cười nói.
– Được đấy, lão Thạch Ái Quốc hỗn đản này là một tên âm hiểm, nếu em gặp được Thiệu Nhất Chu, em phải cảm ơn hắn, đã thay em báo thù…
Tưởng Hải Dương giận dữ nói, nếu không phải là vì có Thạch Ái Quốc, thì hắn hiện nay vẫn là đệ nhất công tử của Hồ Châu, chứ đâu phải là giờ phải ẩn núp ở trên tỉnh như thế này, muốn trở về Hồ Châu một chuyến cũng phải lén lén lút lút, thật sự con mẹ nó tức chết được…
– Ha ha… đừng nóng vội, chuyện này nếu chúng ta vận hành tốt, nói không chừng ngay cả vợ của Thạch Ái Quốc chúng ta cũng có thể leo lên người cưỡi được, đến lúc đó hai chúng ta cùng nhau chia sẻ.
La Đông Thu cười gian nói.
– Há, nói như vậy thì đại ca đã có chủ ý, nhanh… nói em nghe một chút đi…
Tưởng Hải Dương đưa người ra hướng về phía La Đông Thu hỏi.
…
Vì kiến tạo một cục diện cho chân thật, Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Chấn Đông tự mình đem Hầu Nhị dẫn tới hiện trường khu vực giải tỏa nhà ga xe lửa, lại mượn mang tới hai chiếc xe ủi, bởi vì Hầu Nhị cũng không xác định được Mã Kiều Tam khi nhận được điện thoại của hắn có thể về ngay hay không, cho nên nếu đã làm thì phải làm cho giống thật, vi thế trong lúc nhất thời khu vực giải tỏa của nhà ga xe lửa náo nhiệt hẳn lên, tất cả mọi người ai cũng không nghĩ tới mới vừa qua tết Âm lịch thì chính phủ mà bắt đầu giải tỏa nhà rồi.
– Đại ca… thật sự có rất nhiều người chịu không được áp lực của ban giải tỏa nên đã ký tên, đại ca tính làm sao bây giờ đây?
Hầu Nhị cùng Đinh Nhị Cẩu, Lưu Chấn Đông ẩn nấp trong xe, mặc dù là bên ngoài đang hò hét loạn lên, nhưng trong xe vẫn tương đối an tĩnh, Hầu Nhị gọi điện thoại mở loa to ra để mọi người cùng nghe…
– Má nó, thật là nhiều chuyện rắc rối, được rồi, tao sẽ trở về ngay, mày cho xe đến sân bay trên tỉnh đón tao.
Mã Kiều Tam bất đắc dĩ nói, nói thật hắn cũng không muốn trở về, nhưng nếu không quay về, việc giải tỏa đã bàn giao xong, như vậy thì Tưởng Hải Dương cũng sẽ không buông tha cho hắn, thủ đoạn của Cát Hổ đích thân hắn đã từng thấy đấy.
Mã Kiều Tam cũng không có gọi cho người khác để thăm dò về việc giải tỏa, mà là tranh thủ thời gian mua vé máy bay về Giang Đô, thông báo thời gian đến cho Hầu Nhị biết, lúc này thì Đinh Nhị Cẩu mới kêu Lưu Chấn Đông đem người giải về, còn tại hiện trường thì cứ khoa trương tiếp tục tạo thanh thế đến khi Mã Kiều Tam lên máy bay, Đinh Nhị Cẩu lại để cho Lưu Chấn Đông đến phi trường trên tỉnh chờ bắt người, sắp xếp xong mọi chuyện, Đinh Nhị Cẩu quả thực là mệt quá sức.
Lái xe trên đường trở về, vừa vặn đi ngang qua trung tâm dạy yoga của Lý Hồng phong, nhìn chung quanh một chút, thấy bên trong vắng tanh không có người, vì vậy hắn liền xuống xe, đẩy cửa đi vào, hiện tại mới đầu năm nên chưa có người đến tập, lúc Đinh Nhị Cẩu vào cửa thì thấy Lý Hồng Phong xách một cái rương để trên kệ, có thể là rương hơi nặng một chút, nên không thể đưa lên cao, Đinh Nhị Cẩu đi nhanh tới, phụ đem cái rương đẩy tới.
– Ai ui… cảm ơn a… Ủa tại sao là em, chị còn tưởng rằng là Dương Lộ đây này.
– Dương Lộ không có về nhà ăn tết sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, tại trong cục công an hắn không có gặp Dương Lộ, với lại bây giờ vẫn còn chưa có khai ban.
– Ngày hôm qua đã quay lại đây rồi, vừa mới đi ra ngoài mua cơm, chắc cũng mau trở lại.
Lý Hồng Phong nói ra.
– Há, cô gái này, tết Âm lịch không nghỉ ngơi cho khỏe, lại đến đây sớm làm gì để phải làm việc cho chị rồi.
– Hừ… em cho rằng chị không trả tiền cho cô ấy sao? Bất quá, từ khi cô ấy đến đây, công việc làm ăn cũng khá không ít, có nhiều gã thanh niên tới mua đồ chắc vì thấy Dương Lộ xinh đẹp.
– A… sao có thể lại để cho cảnh sát nhân dân bán đứng nhan sắc vậy?
– Hừ, đây cũng không phải là chị bảo cô ấy tới đây, là do em nhiều chuyện… À… đúng rồi, em đã từng nói là em trả tiền công cho Dương Lộ, vậy thì em trả đi, về sau chỉ không trả nữa…
Lý Hồng Phong lườm hắn nói ra.
– Được… muốn em trả tiền thì trả, mà này Thẩm Mộc đâu rồi, đã trở về nhà chưa?
– Trở về rồi, đang ở nhà giữ con, em tìm hắn có việc à?
Lý Hồng Phong hỏi.
– Em tìm Thẩm Mộc làm gì, em đến đây tìm chị có việc.
Đinh Nhị Cẩu nhìn ngoài cửa, bất chợt thò tay nắm lấy bên hông của Lý Hồng Phong, Lý Hồng Phong vừa mới tập yoga xong trên người còn ướt đẫm mồ hôi toàn thân, nàng lại mặc cái áo bra thể thao cùng cái quần thun co giãn bó sát đôi chân màu đỏ, cái loại đồ tập yoga này làm cho tất cả những đường cong đều hiện rõ lên trước mặt Đinh Nhị Cẩu, lại làm cho trong lòng của hắn trở nên kích động, hơn nữa sáng sớm nay lại vừa nằm mơ thấy giao hoan cùng Lan Hiểu San, đến giờ trong lòng hắn còn nhộn nhạo một loại lửa dục ở bên trong.
– Ai da… em làm gì vậy, coi chừng Dương Lộ quay trở lại, thả chị ra…
– Chị à… em nghĩ đến lúc em thu tiền vốn rồi đấy…
Đinh Nhị Cẩu dâm đãng nói ra.
…
– Nói cái gì khùng điên vậy, chị đâu có mượn tiền em đâu.
Lý Hồng Phong vừa ứng phó Đinh Nhị Cẩu động tay động chân, vừa nhìn ngoài cửa, sợ có người trông thấy, xấu hổ chịu không nổi…
– Chị Lý à… chị nói chuyện không có đạo lý a, chị nhờ em giúp chị công việc, bây giờ lại thoái thác, cũng trách em lúc ấy tâm địa quá thiện lương, không làm giấy tờ làm tin, bây giờ nghĩ lại ngày từ bắt đầu thị chị đã muốn lợi dụng em rồi, lợi dụng xong thì không còn để ý tới em nữa…
– Em nói nhăng gì đấy, ai lợi dụng em? Chị cái gì cũng không có nói…
Lý Hồng Phong mặt đỏ lên nói, bây giờ nàng thật sự là nhớ không được mình đã nói với hắn cái gì, bây giờ mỗi khi nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, nàng lại nhớ tới lần đầu tiên hai người tại trong gian phòng tắm với một màn âu yếm kia, mỗi khi nghĩ đến chuyện đó thì cả người nàng như lò lửa, còn bên dưới âm đạo của nàng lại rỉ nước ra.
Tuy trong nội tâm nàng vô cùng hận Thẩm Mộc, nhưng vô luận nói như thế nào, thì Thẩm Mộc cũng là cha của con mình, mình cùng hắn cũng đã là vợ chồng sinh sống nhiều năm, tuy nhiên chuyện này hắn lại làm thật là khác người, nhưng nàng cũng biện minh hắn làm vậy cũng là vì cái gia đình này, chỉ là phương pháp làm việc quá trơ trẽn, với tư cách chồng mình, hắn vô cùng có lỗi với mình, nhưng với tư cách làm cha, nhìn hắn thương yêu con, thì mình lại không đành lòng rồi, cho nên lúc Thẩm Mộc ở nhà giữ con, nàng liền né tránh ra ngoài, nhưng vừa tránh được Thẩm Mộc, thì lại gặp Đinh Nhị Cẩu tới nữa…
– Um… thôi cũng được, nhưng có chuyện của Thẩm Mộc, chị nghe qua chắc chắn sẽ cảm thấy hứng thú.
Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn ngoài cửa không người, liền lôi kéo tay Lý Hồng Phong về phía phòng làm việc của nàng, Lý Hồng Phong giãy giụa không muốn đi, nhưng vẫn bị Đinh Nhị Cẩu dắt lấy, cho nên cứ như vậy từng bước một bị Đinh Nhị Cẩu kéo vào văn phòng.
– Em đừng có động tay động chân nha, Dương Lộ lát nữa sẽ trở về, em là cấp trên của cô ấy, cho dù em chả nể mặt cô ấy nhưng còn chị thì sao?
– Yên tâm đi, chị nói gì vậy… bộ chị cho rằng em háo sắc lắm sao, đâu phải là em nhìn một người đàn bà là muốn cưỡi lên a, chị nhìn xem Dương Lộ đó, cô ấy xinh đẹp đến mức nào, so với chị thì tuổi còn trẻ hơn, nhưng em đối với cô ấy thì không có cảm giác, em không thích, nhưng mà chị thì…
– Được rồi… không cần nói ra, chị hiểu… uống ly trà nhé?
Lý Hồng Phong đã cắt đứt Đinh Nhị Cẩu tiếp tục tỏ tình.
– Nước lọc là được được rồi chị.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
Lý Hồng Phong cầm một cái ly đi đến máy nước nóng lạnh, nhưng khi nước còn chưa có rót đầy, thì nàng đã bị Đinh Nhị Cẩu từ phía sau ôm lấy nàng, tuy Lý Hồng Phong có chuẩn bị tâm lý trước, nhưng nàng vẫn bị hoảng sợ, nhưng dù có giãy giụa cũng không thoát ra khỏi đôi tay của hắn, đã vậy cái quần thun yoga nàng mặc lại bó sát theo cặp mông lớn như tầng da thịt thứ hai vậy, theo động tác tránh né của nàng thì ngay giữa khe mông tựa như là đã có cái đồ vật cưng cứng của hắn chêm vào ma sát, thật ra trong lòng của nàng thì không có nghĩ đến chuyện cùng Đinh Nhị Cẩu trở mặt, từ lúc Thẩm Mộc được lên chức điều đến một trấn xa xôi, nàng đã tin tưởng vào bản lĩnh của hắn, cho nên nếu nàng nếu còn muốn sau này Thẩm Mộc được điều về, thì vẫn còn phải dựa vào tên tiểu hỗn đản này.
– Chị có biết không, từ ngày lần đầu tiên gặp mặt chị thì em đã thích chị rồi, nếu như không có chuyện của Thẩm Mộc, thì em cũng vậy sẽ tiếp tục truy cầu chị cho dù là chị đã kết hôn rồi, tuy em biết đây là chuyện không có đạo đức, nhưng với tình yêu trước mặt, thì không có nói đến vấn đề là đạo hay là đức, những lời em nói là sự thật…
– Đinh phó cục trưởng, trước em buông chị ra được không, em làm chị nghẹn thở chết chị đây này.
Lý Hồng Phong thở hổn hển nói.
– Những lời em nói chị có tin không? Nếu chị tin thì em sẽ buông ra.
Đinh Nhị Cẩu không thèm đạo lý nói.
– Chị tin… chị tin… thả chị ra đi…
Lý Hồng Phong tiếp tục cầu khẩn nói.
Đinh Nhị Cẩu rốt cục cũng thả nàng, nhưng là từ phía sau lưng nàng buông tay ra, lại xoay người nàng một cái làm nàng đối diện với hắn, đưa đưa nàng lách đến tại trước bàn làm việc, Lý Hồng Phong lui về sau một bước, vừa vặn cái mông chống đỡ tại trên cạnh cái bàn làm việc, người nàng hơi ngửa về sau, làm cho cái gò mu dưới cái quần thun bó phồng to lên cao một cục, nàng muốn lui về phía sau nữa cũng không có đường, trước mặt của nàng là quay mặt về phía Đinh Nhị Cẩu đang hùng hổ dọa người ép sát tới…
Hắn giơ tay lên, cầm lấy từ trong tay nàng cái ly nước, uống một ngụm rồi đặt ở bên cạnh trên mặt bàn, tiếp cận sát người của Lý Hồng Phong, nàng muốn chạy trốn, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu thoáng cái giữ chặt tại chỗ không thể động đậy, nàng duỗi quay đầu đi, hắn cũng không có hôn lên miệng nàng, mà để cái cằm của mình đặt ở trên bả vai của Lý Hồng Phong, ngửi lấy cái mùi mồ hôi mằn mặn ở trên thân thể của nàng, khoan thai nói:
– Chị cũng nên hiểu một điều, Thẩm Mộc có thể để cho chị gần gũi thân xác với em, thì trong tương lai sau này, hắn cũng có thể áp bách chị đến với người đàn ông khác, loại đàn ông như vậy, chị ở cùng với hắn liệu có cảm giác an toàn sao?
– Không cần em quan tâm…
– Chị đã là tình nhân của em, em sẽ bất kể ai quản chị, em biết rõ, con người của Thẩm Mộc lại vẫn còn muốn thăng chức lên, chắc chắn hắn sẽ còn phải tìm quan hệ, đến lúc đó thì chị cũng đã hơi lớn tuổi rồi, thì ai sẽ còn coi trọng chị nữa? Vậy thì cứ đến với em đi, đối với chị, em vừa thấy thì đã yêu rồi, chị thấy em nói có đúng không?
– Đàn ông các người, không có một ai tốt cả, đều là loại bại hoại thừa dịp cháy nhà hôi của.
Lý Hồng Phong thở dài nói ra.
Đinh Nhị Cẩu không nói gì thêm, mà là chuyển qua đầu của mình, le đầu lưỡi ra liếm lấy cổ của Lý Hồng Phong, cái áo bra thể thao bao lấy đôi bầu vú của nàng rất dễ dàng bị Đinh Nhị Cẩu cởi ra, vừa vặn cho Đinh Nhị Cẩu lợi dụng, hắn đem đầu của mình áo vào giữa hai bầu vú căng mọng của nàng duỗi ra đầu lưỡi mạnh mẽ tại trên đầu núm vú non mềm thè lưỡi ra liếm lấy, cái chỗ đó cơ hồ là khu vực mẫn cảm của mỗi người đàn bà, cho nên khi có đầu lưỡi nham nháp ướt át của hắn tiếp xúc đến trên đầu núm vú của của, cả người Lý Hồng Phong một hồi cứng ngắc…
– Cầu em, không nên như vậy, đừng…
Ngoài miệng Lý Hồng Phong thì nói đừng, nhưng đôi tay trái lại ôm lấy đầu của nàng dùng sức hướng vào bên trong bầu vú của mình, không tệ… giờ khắc này Lý Hồng Phong đã thật là động tình, không phải là tư tưởng của nàng, mà là do trên thân thể của nàng động tình khi hai đầu núm vú đã gắng gượng săn cứng nhô hẳn cao đầu ra bên ngoài quầng vú, kể từ cái ngày cùng Đinh Nhị Cẩu đã xảy ra chuyện gần gũi vuốt ve bú liếm trong phòng tắm một màn kia, nàng đã không có cho Thẩm Mộc chạm vào thân thể của nàng…
Nóng rực ướt át hơi thở xẹt qua trên hai bầu vú, mang đến cảm giác tê dại khác thường, càng làm cho nàng khó có thể thừa nhận, Lý Hồng Phong chỉ cảm thấy thân thể mình mềm yếu, sắc mặt nóng bừng lên, tim đập cũng đang dần dần nhanh hơn.
Nàng biết, đây là tình dục của nàng đang trong bệnh trạng bị khơi mào.
– Không… nhột… không thể tại như vậy… nếu tiếp tục như vậy n… sẽ xảy ra chuyện…
Đinh Nhị Cẩu vẫn nhìn chăm chú vào thần sắc của Lý Hồng Phong, thấy nàng hơi thở dày lên, sắc mặt đỏ nóng, trong tròng mắt song nước gợn sóng nhộn nhạo, rõ ràng nàng đang lâm vào giãy giụa tính dục.
Lý Hồng Phong thân hình run lên, rốt cục không khống chế được cúi đầu rên rỉ ra tiếng.
– Trường Sinh… không… không nên như vậy… được không…
Lý Hồng Phong cố nén nội tâm xôn xao, mở to tròng mắt mơ mộng ngượng ngùng khẩn cầu.
Nhưng lời cầu xin yếu đuối càng giống như là nàng đang rên rỉ.
Nhìn trước mắt khuôn mặt kiều diễm ướt át, Đinh Nhị Cẩu mạnh mẽ nghiêng người về phía trước, đem cây dương vật to lớn đang phồng cứng trong quần, dán chặt lên cái gò mu đang nhô cao trong cái quần yoga bó sát mềm mại của nàng.