Phần 44
– Anh Thành, rảnh rỗi hay sao mà lại tới đây?
Kha Tử Hoa nhận được điện thoại Thành Công, nên gặp chủ nhiệm lớp xin nghỉ liền đi ra ngoài.
– Coca… đây là Tử Hoa, còn đây là em họ tôi tên Đường Khả Nhạc.
Thành Công giới thiệu nói.
– Chào anh Hoa.
Đường Khả Nhạc tuổi không lớn lắm, nhưng có ánh mắt lanh lẹ, thấy Kha Tử Hoa cùng anh họ có mối quan hệ không tầm thường, cho nên rất nhiệt tình.
– Woa… anh Thành, có phải hắn chính là người mà anh hay khen là thiên tài hóa học Đường Khả Nhạc phải không? Đã từng nghe Thành Công nhắc tới cậu, hôm nay xem như nhìn thấy chân nhân, dạo này khỏe không?
Kha Tử Hoa khoa trương nói.
Đường Khả Nhạc nếu so với Kha Tử Hoa và Thành Công thì nhỏ hơn vài tuổi, đang học lấy bằng thạc sĩ, quay mắt nhìn về phía Kha Tử Hoa đang ca ngợi mình quá mức, Đường Khả Nhạc có chút không biết nên chống đỡ như thế nào, Thành Công nhìn thấy Kha Tử Hoa biểu hiện cũng cười cười.
– Hoa Tử, cậu có liên hệ với Đinh Trường Sinh chưa?
– Liên hệ rồi, thằng này bây giờ cả ngày không thấy mặt, đã hẹn gặp nhau tại nhà hàng, anh Thành, xảy ra chuyện gì sao?
Đừng nhìn Kha Tử Hoa nói tới nói lui không có đứng đắn, nhưng vừa nhắc đến chuyện chính sự, thì rất nghiêm túc, Thành Công hôm nay mang theo đứa em họ gấp rút tìm hắn, nên hắn cho rằng đây không phải là chuyện tốt gì.
Nhưng hết cách rồi, mình thì dựa vào Thành Công mới có được vị trí ngày hôm nay, cho nên cho dù là Thành Công có bảo mình đi làm một ít chuyện phạm luật đi nữa, Kha Tử Hoa cũng chỉ có thể nhắm hai mắt đưa chân mà làm, ngày xưa các đại gia tộc ở trong quan trường ai cũng nuôi trồng thế lực của riêng mình, đến thời điểm mấu chốt thì bọn họ phải xuất ra một phần lực, hiện tại bây giờ cũng là như thế.
– Ừ, chúng ta đi đến nhà hàng trước chờ hắn a.
Thành Công lái xe nói ra.
Bởi vì Dương Phụng Tê ngày mai sẽ phải đi rồi, cho nên nàng không muốn thả ra Đinh Nhị Cẩu, nhưng hình như Kha Tử Hoa thật sự là có việc gấp, còn nói là liên quan đến bản án, nên làm cho Dương Phụng Tê không tiện nói cái gì nữa, đành nhìn xem Đinh Nhị Cẩu bước ra khỏi phòng.
Đinh Nhị Cẩu không ngờ là ngoài Kha Tử Hoa, Thành Công cũng tới, còn một người lạ thì hắn không biết…
– Anh Thành, có đến Giang Đô, cứ trực tiếp gọi điện thoại cho em là được, còn bày đặt thông qua Hoa Tử, thằng này không đáng tin cậy đâu, còn lừa gạt nói là vụ bản án nữa chứ.
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói.
Thành Công không nói gì, ôm lấy Đinh Nhị Cẩu, vỗ vỗ trên lưng hắn, rồi mới nói ra:
– Huynh đệ… cảm ơn cậu… cậu không biết, từ khi Cát Hổ ở tại Bạch Sơn tập kích tôi, ngay cả buổi tối tôi cũng không dám ra ngoài đi, cậu thay tôi báo thù, cảm ơn…
– Khục… lời này anh nói khách sáo quá, đó là do hắn đáng chết, coi như rồi, không đề cập tới chuyện này nữa, lần này anh tới Giang Đô, không phải là tới chơi chứ?
Đinh Nhị Cẩu cùng Thành Công lần lượt ngồi xuống.
– Khoan nói… để tôi cho cậu xem cái này trước đã…
Vừa nói, Thành Công theo lấy ra một chai Coca Cola, cùng với một chai không có nhãn hiệu màu sắc cũng không sai biệt Coca Cola lắm.
– Đây là cái gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Cậu trước đừng hỏi, cứ nếm thử xem hương vị như thế nào đây?
Thành Công nói xong lấy ra hai cái ly giấy, một rót chai Coca Cola, một chất lỏng trong chai không có nhãn hiệu.
Đinh Nhị Cẩu không hiểu, trước cầm lên chai Coca Cola, uống một ngụm, thì thấy mùi vị thông thường là Coca Cola.
– Thấy có mùi vị gì?
Thành Công hỏi.
– Bình thường thôi… là hương vị Coca Cola mà.
Đinh Nhị Cẩu nói ra, hắn không rõ Thành Công có ý tứ gì.
– Rồi… nếm thử cái ly này, xem có hương vị gì.
– Ồ… hình như cũng là hương vị Coca Cola, đây là gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu uống một ngụm, nhấm nháp rồi hỏi.
– Thật sự là cậu thấy giống như hương vị Coca Cola?
Thành Công mặt lộ vẻ tự mãn hỏi.
– Ừ, em cũng không phân biệt được có gì khác.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Cậu nói không sai, ly thứ nhất cậu uống chính là Coca Cola của trong nhà hàng này cung cấp, nhưng ly thứ hai cậu uống, thì không phải Cocacola đích thực, mà là do hắn tạo pha chế tạo ra…
Thành Công quay người lại, gọi Đường Khả Nhạc qua.
– Hắn tạo nên?
Đinh Nhị Cẩu không tin hỏi lại.
– Đúng vậy, đây là em họ của tôi tên Đường Khả Nhạc, từ nhỏ hắn đã thích uống Cocacola, cho nên biệt hiệu cũng gọi là Coca, hắn học chuyên ngành hóa học, phân tích ra thành phần Coca Cola rồi pha trộn cho cân đối, chính mình tạo nên sản phẩm này, Trường Sinh… cậu có thấy là lần này chúng ta thật sự sắp phát tài chưa?
Thành Công giọng nói phấn khích có chút run rẩy.
Đinh Nhị Cẩu trong lòng cũng khẽ động, lại đem hai ly Cocacola, trước sau nếm lại một lần, nói ra:
– Đúng là không có gì khác biệt, em họ anh đúng là thiên tài ah.
– Trường Sinh… thế nào? Kỳ này làm một trận lớn không?
Thành Công hỏi.
Đúng lúc này Kha Tử Hoa cũng cầm lấy hai ly uống vào so sánh, thì cảm nhận cũng tương tự không có gì khác biệt, ngạc nhiên liếc nhìn Đường Khả Nhạc, Đường Khả Nhạc nghịch ngợm cười cười, hắn đang chú ý đến anh họ mình đang cùng Đinh Trường Sinh nói chuyện.
– Anh Thành… đa tạ anh có chuyện tốt thì liền nghĩ đến em, nhưng việc này em cũng không tham gia vào được đâu…
Đinh Trường Sinh nói ra.
Thành Công kinh ngạc khi thấy Đinh Trường Sinh biểu hiện, theo lý lẽ mà nói có cơ hội tốt như vậy, người bình thường nhất định sẽ cao hứng nhảy dựng lên, nhưng Đinh Trường Sinh lại tỉnh táo bình thản khiên cho Thành Công có chút giống như mình đánh hụt một quyền vậy.
Đinh Nhị Cẩu có ý nghĩ riêng của mình, cơ hội tốt như vậy mà Thành Công tìm đến mình, chẳng lẽ là bởi vì chính mình cùng Thành Công có mối quan hệ tốt như vậy sao? Khẳng định không phải là nguyên nhân này, nếu đã là như thế, thì Thành Công nhất định là có chuyện không giải quyết được vấn đề…
– Trường Sinh, nói thật, việc này cần phải có cậu tham dự vào, có một số việc huynh đệ chúng ta hợp lực mới có thể làm tốt.
Đinh Nhị Cẩu nghe xong, thì hiểu đây mới là nguyên nhân chính mà Thành Công đi tìm mình.
– Anh cứ nói đi, chỉ cần em có thể làm được, thì nhất định cố hết sức.