Phần 97
– Xin chào ông chủ Triệu, tôi không có quấy rầy ông chứ?
Vừa vào cổng thì nhìn thấy Triệu Khánh Hổ, Tương Ngọc Điệp tiến lên cùng Triệu Khánh Hổ chào hỏi, còn các nhân viên đi theo nàng thì dựa theo sự sắp xếp của A Báo chỉ huy, bắt đầu trong phòng khách chuẩn bị các đạo cụ quay phim làm phỏng vấn.
– Chào cô Tưởng, hoan nghênh đến chỗ của tôi làm khách, tôi thấy mấy nhân viên chuẩn bị chắc cũng phải một lúc nữa mới xong, hay là tôi mời cô trong gian nhà của tôi tham quan một chút.
– Ai ui… ông chủ Triệu… Vệ Hoàng Sơn Trang rất nổi tiếng, nếu có thể tham quan một chút, em thật sự là cầu còn không được…
– Vậy thì tốt, chúng tay đi thôi, xin mời qua bên này.
– Này… mấy cậu cứ chuẩn bị trước, tôi đi thăm gian nhà của ông chủ Triệu một chút nhé.
Tương Ngọc Điệp nói với mấy người của đài truyền hình.
– Vâng… chị Tưởng cứ làm việc trước đi…
Đối với bọn họ những… nhân viên làm phục vụ này, cũng chẳng muốn quản các ngươi đi làm chuyện gì đó, cứ làm cho xong chuyện của bọn họ, đến lúc ra về có tiền bồi dưỡng là được.
Chuyện như thế này bọn họ cũng không có phải chưa từng gặp qua bao giờ, mỹ nữ phụ trách phỏng vấn cùng đối tượng được phỏng vấn vào phòng riêng ở bên trong nói chuyện, nói chuyện thì thường là mất hết hai, ba tiếng đồng hồ, lúc đi ra thì ai cũng đều tươi cười rạng rỡ, còn bọn họ ở bên ngoài chờ đợi khốn khổ muốn chết, nhưng đây chính là công tác nên phải chịu… có đôi khi mỹ chủ trì phỏng vấn vào gặp đối tượng phỏng vấn đi ra ngoài sớm, như vậy thì có ý nghĩa đối tượng này khả năng giường chiếu không có tốt…
– Đây là cháu của tôi tên là Triệu Cương, cũng là người đứng thứ hai trong tập đoàn Vệ Hoàng, vì chuyện này vô cùng trọng yếu, nên tôi không tiện ra mặt, có vấn đề gì thì hai người trước tiên trao đổi, nhưng sau này tốt nhất là trao đổi qua tốt email hoặc là nói chuyện qua video.
Triệu Khánh Hổ nói.
– Vâng… em biết nên làm như thế nào, chỉ là lúc nào xưởng dược thi công, thì cần ông chủ Triệu ở bên này phối hợp, dù sao, thi công bên dưới mặt đất cùng với thi công ở trên mặt đất thì không thể dùng chung một đội xây cất, hơn nữa lúc mua vật dụng bên trong thì cũng cần phải có ông chủ giải quyết phê duyệt.
Tương Ngọc Điệp nói.
– Chuyện này không thành vấn đề, bên chúng tôi sẽ xuất tiền xuất lực, cô chỉ cần xin giấy phép và nơi xây dựng là được rồi, với công nhân xây cất cũng sẽ không dùng người địa phương, chúng tôi sẽ mướn từ nơi khác đến đây làm.
Triệu Khánh Hổ nói.
– Vậy là tốt rồi, chuyện đất đai giấy tờ các thứ thì em phụ trách, nhưng có một việc em muốn nói, nếu chúng ta đã quyết định hợp tác, lão Bạch Khai Sơn bên kia sẽ không từ bỏ ý đồ, em bên này không có năng lực để xử lý với lão ta, cho nên ông chủ tốt nhất phải chuẩn bị trước tư tưởng, một khi chúng ta ở chỗ này xây dựng xưởng dược rơi vào tay lỗ tai của lão, thì lão sẽ không ngồi im nhìn chúng ta làm đâu…
– Vấn đề này cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ xử lý, chỉ là trước khi chúng ta xây dựng xong xưởng dược, tốt nhất là phải có hàng để dự trữ, để tránh đến lúc đó không có hàng để giao, đó cũng là vấn đề.
Triệu Khánh Hổ lo lắng nói.
– Cái này không thành vấn đề, chỉ cần ông chủ giải quyết chuyện của Bạch Khai Sơn, số lượng hàng sẽ từ xưởng dược của tôi tùy thời có thể điều hàng tới, chỉ là xưởng dược của tôi cũng có người của Bạch Khai Sơn cài cắm vào, ông nghĩ kỹ giải quyết như thế nào, đã nhiều năm trôi qua như vậy, Bạch Khai Sơn không phải là một người, mà cũng là một tập đoàn, chứ không phải xử lý Bạch Khai Sơn thì có thể là xong việc đâu.
Từ khi chồng mình chết đi, nàng bị Bạch Khai Sơn cầm giữ gắt gao, chẳng những bị Bạch Khai Sơn đùa bỡn thân thể nàng, lại còn bị lão đưa cho những tên đàn ông khác chà đạp, cho nên đối với Bạch Khai Sơn thì nàng hận thấu xương, hận không thể ăn hết thịt của hắn, giờ nàng cũng đã nghĩ thông suốt, đã kết quả trước sau gì cũng chết, thế thì vì sao không đem cừu nhân của mình giết chết trước.
Đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Khánh Hổ được nàng biểu đạt quyết định hợp tác, mặc dù nàng không biết Triệu Khánh Hổ thế lực có đến cỡ nào, nhưng cách mượn đao giết người thì là rất có lợi nhất, nàng nắm giữ lấy xưởng chế thuốc, chẳng khác nào nắm giữ thế độc nguyên, cho nên Triệu Khánh Hổ nếu muốn hợp tác với mình, tất nhiên sẽ cùng Bạch Khai Sơn phát sinh xung đột, như vậy trước mắt các ngươi cứ chém giết nhau đi, xong việc thì hãy cùng ta nói chuyện về vấn đề hợp tác.
Bạch Khai Sơn cũng tốt, Triệu Khánh Hổ cũng thế, đều không phải là loại người tốt, ai chết cũng không đáng kể, dù sao Bạch Khai Sơn có thể bức bách được nàng, thì Triệu Khánh Hổ sau này cũng có thể bức bách được nàng như vậy, cho nên trước sau gì cũng bị bức bách, còn chó cắn chó là chuyện khác, tự chính các ngươi xử lý đi…
– Cái này tôi biết, chuyện của Bạch Khai Sơn không cần cô quản tới nữa, nhưng vấn đề lợi nhuận thi ăn chia làm sao đây? Cô là chủ hàng, cứ nói thẳng ra đi…
Triệu Khánh Hổ quan tâm nhất vẫn là tỷ lệ chia phần.
– Đối với người chế tạo thì quan trọng, nhưng người tiêu thụ thì phong hiểm càng lớn, em cũng không phải là người không hiểu phải trái, vậy ông chủ Triệu sáu còn em bốn, thế nào… có phải là em so với Bạch Khai Sơn thì phúc hậu hơn? ‘
Tương Ngọc Điệp nói, tiền đối với nàng giờ không là vấn đề gì, hiện tại tiền của nàng cũng đủ để cho nàng sống phè phỡn nữa đời sau rồi, cho nên không muốn vì vấn đề tiền mà cùng Triệu Khánh Hổ tranh chấp, mà nếu như nàng tỏ ra không cần tiền, ngược lại Triệu Khánh Hổ cũng sẽ không yên tâm về nàng, cho nên để cho lão chiếm tiện nghi, nhưng nàng vừa không thể hiện quá xuống nước, chia 4: 6 không thể nghi ngờ đó là một tỉ lệ vàng.
– Ai… cô Tưởng, có đôi khi tôi thấy cùng đàn bà hợp tác làm kinh doanh so với đàn ông còn sảng khoái hơn, tốt rồi, nếu cô Tưởng đã nể mặt mũi tôi như vậy, thì hãy cứ dựa theo cách làm của tôi đi thì sẽ tốt cho cô hơn…
Triệu Khánh Hổ cao hứng, lại đưa ra một lời hứa hẹn.
– Xin mời nói.
Tương Ngọc Điệp nghe vậy sững sờ, nói.
– Nói thật, những số tiền kiếm được này đều là đầu đao liếm máu mới có được, tiền để ở trong nước sợ là không an toàn, cho nên nếu như cô đồng ý, tôi sẽ nói với bộ phận tài chính của tập đoàn tôi chuyển ra nước ngoài, trực tiếp gửi tới tài khoản của cô ở nước ngoài, côi thấy thế nào? ‘
– Tài khoản nước ngoài? Nhưng tôi lại không có tài khoản nước ngoài…
– Úi trời… cô cứ để cho người nhà của cô đi ra ngoài đăng ký một công ty thì xong rồi, đến lúc đó công ty của cô cùng công ty của tôi phát sinh giao dịch vãng lai, như vậy thì an toàn hơn nhiều.
Triệu Khánh Hổ không hổ là tay buôn bán, đối với chuyện này đã sớm nghiên cứu triệt để rồi.
…
Đinh Nhị Cẩu tắm rửa xong khoác lên áo ngủ ngồi ở giường đang xem một quyển tạp chí, đây là tạp chí thời thượng mà Tương Ngọc Điệp thích nhất, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhìn không ra cái tạp chí này có gì hay để mà nhìn, lúc này trong toilet truyền đến rào rào tiếng nước.
Hắn có thể tưởng tượng bên trong toilet là hình ảnh một mỹ nhân đang tắm rửa, vốn hôm nay không có ý định tới nơi này, nhưng Tương Ngọc Điệp ba lần bảy lượt gọi điện thoại tới, nói là tìm hắn có việc cần, cho nên lúc hắn tới đây thì thời điểm đã muộn rồi, nhưng Tương Ngọc Điệp vẫn còn đang chờ hắn cùng ăn cơm.
Tóc còn ướt, màu trắng khăn tắm chỉ đủ bao lấy phân nữa hai bầu vú, mà phía dưới cũng chỉ có vây quanh hờ hững hơn nữa bờ mông lớn của Tương Ngọc Điệp, để cho Đinh Nhị Cẩu có chút nhìn thấy một ít lông đen trên cái âm hộ nàng, như ẩn như hiện, như gần như xa, cái này là rất hấp dẫn bàn tay của đàn ông đưa vào sờ soạng đấy.
– Nhìn cái gì mà chằm chằm vậy, bộ thấy lạ lắm sao?
Thấy ánh mắt Đinh Nhị Cẩu nhìn không chớp bên dưới hạ thể mình, Tương Ngọc Điệp đắc ý nói.
– Không có gì là lạ, nhưng mỗi lần nhìn thấy cái đó của chị thì em cảm giác háo hức giống như sắp làm chú rể, không biết tối nay có cuồng nhiệt giống như vậy nữa không đây?
Đinh Nhị Cẩu đem quyển tạp chí trong tay ném vào một bên, hướng phía Tương Ngọc Điệp đưa tay tới.
Tương Ngọc Điệp duỗi ra bàn tay trắng, để lên lòng bàn tay Đinh Nhị Cẩu, còn chưa có phản ứng lại, thì đã bị Đinh Nhị Cẩu kéo qua, nàng vừa vặn ngồi ở trên đùi Đinh Nhị Cẩu, do Tưởng Trong Ngọc Điệp cái gì cũng không có mặc, cho nên lúc nàng giang rộng ra chân cưỡi trên đùi Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu liền cảm nhận được trên đùi mình nham nhám thảm lông âm hộ nàng cạ lên, đám thảm lông xù vẫn còn dính nước, nên hắn có cảm giác hơi lạnh.
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái ngửa về đằng sau kéo lấy Tương Ngọc Điệp ngã về phía trên giường rộng lớn, Tương Ngọc Điệp theo bản năng xoay thân ở trên giường lồm cồm bò lên, nhưng cái động tác này, đem nguyên cái âm hộ lồ lộ chính giữa hai chân, phía sau cái mông hiện ra đầy đủ trước mắt hắn…
Sớm bị dục hỏa nấu chảy, Đinh Nhị Cẩu liền nhổm dậy lập tức dùng miệng nhanh chóng hôn lên trên hai mép lớn no đủ tuyệt vời còn sũng nước…
– Um…
Tương Ngọc Điệp hai đùi co rụt lại, hai chân quỳ ở trên giường thân mình lập tức hơi nhấn về phía trước một chút, miệng phát ra tiếng um mất hồn…
Cái miệng của Đinh Nhị Cẩu tiếp tục bám theo, tham lam ngậm lấy cái mép mềm mại, Tương Ngọc Điệp thân thể lại nghiêng về phía trước, cả thân trên ghế nằm vào trên giường, chỉ còn nhông cái mông lên để cho hắn liềm láp cái âm hộ của mình.
…
Sau một lúc được hắn bú liếm bên dưới hạ thể, Tương Ngọc Điệp đem thân mình lật lộn lại, thì cái âm hộ càng thêm rõ ràng trình diện trước mặt của hắn, khe thịt trung gian đã ướt át dịch nhờn trào ra bọt nước che kín luôn cả cái cửa miệng âm đạo, Tương Ngọc Điệp có cái lỗ âm đạo phấn nộn kiều diễm cực kỳ!
– A…
Theo Đinh Nhị Cẩu mãnh liệt âu yếm, cơn động dục của Tương Ngọc Điệp phủ trong nháy mắt đã bạo phát, cái đầu say mê ngửa về phía sau, mái tóc bởi vì động tác kịch liệt mà phủ rối loạn tại bên gối, miệng phát ra tiếng rên rỉ như được giải thoát…
Từ cửa miệng âm đạo co rụt lại vừa xong, thì bên trong dịch nhờn lại dâng lên trào ra, tiếp theo thân thể mềm mại kiều mỵ, nằm ngửa ở trên giường càng không ngừng run rẩy… cặp đùi trắng lập tức thật chặt kẹp lấy đầu của Đinh Nhị Cẩu, hai tay vỗ về mái tóc của hắn, thân mình uốn éo lay động lắc lư.
Tương Ngọc Điệp hai má ửng hồng, thở gấp mãnh liệt.
– Em cho vào nhanh lên đi… chị muốn…
Theo câu nói rên rỉ khát cầu kêu gọi, Đinh Nhị Cẩu ngồi thẳng dậy, cánh tay thật chặt giữ lấy bên hông, Tương Ngọc Điệp đang nằm xụi lơ ở trên giường, cây dương vật nhanh chóng phá huyệt mà vào, cắm thẳng xuống đến tận cùng gốc rễ bên trong âm đạo nàng.
– Á… ui… um… úi… ui…
Tương Ngọc Điệp dùng một loại âm thanh sướng khoái nức nở, tiếng rên vào lỗ tai hắn như là thúc giục, đôi mắt đẹp si mê nhìn hắn, trong ánh mắt toát ra sương mù đến mức tận cùng xuân tình…
…
Lần giao hoan này nhanh chóng nhưng vô cùng cuồng liệt, cơn cao trào tới đột nhiên nhưng rất là đúng chỗ, bọn họ thân thể hòa tâm linh đều đạt đến cực hạn cơn sung sướng ở bên trong, đồng thời vượt qua khoái lạc đỉnh phong, phiêu phiêu dục tiên…
…
Đến khi hai người an tĩnh lại, Đinh Nhị Cẩu vỗ về vuốt lấy mái tóc của nàng hỏi.
– Hôm nay gọi điện thoại nhiều lần, có chuyện gì vậy chị? Về sau nếu có chuyện gì, thì cứ đến phòng làm việc của em…
– Đi chết đi… chị không tới đó rồi, văn phòng khu khai phát của em đều có tấm ngăn che kín lại, chị đến nhỡ em nổi hứng lên đè ra ăn ngay tại chỗ cho chết à, khi đó đầy người trên lầu sẽ biết chị là tình nhân của em, lúc đó em sẽ cao hứng lắm phải không?
– Vậy cũng tốt thôi… để sau này ai còn dám cua chị…
Đinh Nhị Cẩu ngang ngược nói ra.
– Chị định đến khu đang phát triển đầu tư xây dựng một xí nghiệp dược, em cảm thấy thế nào, kiếm cho chị một vị trí đi…
Tương Ngọc Điệp dù sao cũng là đang lợi dụng Đinh Nhị Cẩu, cho nên lời nói này cùng với nhịp tim đập nhanh hơn không ít.
– Chị muốn xây dựng xí nghiệp dược, tốt lắm… chị cùng người hùn vốn hay là tự mình làm? Xí nghiệp nhà của chị đang nằm bên ngoài mà, nghĩ như thế nào mà lại dọn đến đây vậy?
Đinh Nhị Cẩu không quan tâm nhiều, ở trong mắt hắn phàm là ai đến khu đang phát triển đầu tư, thì đó là một sự ủng hộ đối với khu khai phát, càng nhiều càng tốt…
– Không phải là dọn về đây, mà là kiếm một chỗ xây dựng xí nghiệp theo như ý định, đây cũng là do bố cục tại Hồ Châu thuận tiện, bước tiếp theo là sẽ phân phối đến tình Trung Bắc, hiện tại các loại dược phẩm cảm cúm cung không đủ cầu, cho nên chị phân phối thuốc ra từ nơi đây, sẽ tiết kiệm được giá trị của thành phẩm.
Tương Ngọc Điệp tìm cách nói ra.
– Vậy thì được rồi, chị đem hồ sơ tài liệu nộp qua khu đang phát triển đi, em sẽ làm cho chị, nhưng về vấn đề ô nhiễm môi trường thì chị cần nghĩ kỹ về phương thức xử lý, vì tất cả các xí nghiệp dược dù lớn hay nhỏ đều sẽ có ô nhiễm, em không muốn đến thời điểm đó lại có người tìm đến chị tính sổ, với lại chị cũng là một người của công chúng, vạn nhất bị moi ra thì không tốt đâu.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Chị biết, vấn đề này yên tâm đi, còn có chuyện, chị có đứa em, không muốn để cho nó cứ tiếp tục ở trong nước, đã gây cho chị không ít tai họa, chị muốn đem nó đưa ra nước ngoài đi học, về phương diện xuất ngoại này, chị cũng không biết cách thức làm sao, em giúp chị hỏi qua một chút?
– Không thành vấn đề, việc này cứ giao cho em, chị nhờ nhiều việc như vậy, em đều sẵn sàng giúp chị, chẳng lẽ không cái gì khen thưởng sao?
Đinh Nhị Cẩu bàn tay bám lấy phía sau gáy của Tương Ngọc Điệp kéo dần xuống dưới háng của mình, không có hảo ý nhìn Tương Ngọc Điệp nói ra.
Hiểu ý hắn, mặc kệ là trên cây côn thịt của hắn còn đang dính đầy hỗn hợp tinh dịch tanh tưởi và dịch nhờn hằng nồng của mình tiết ra, Tương Ngọc Điệp mở ra đôi môi mọng nước le lưỡi ra bắt đầu mút liếm lấy.