Phần 101
Ba giờ sáng hơn, đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, đèn trong phòng Miêu Miêu cùng Phó Phẩm Ngàn lần lượt bật sáng, và cơ hồ là cùng lúc hai người đi ra khỏi phòng, Miêu Miêu trong tay cầm một cây gậy, Phó Phẩm Ngàn càng thêm khoa trương, tay cầm một con dao phay, Miêu Miêu cũng không biết Phó Phẩm Ngàn từ lúc nào cất giấu con dao phay ở trong phòng ngủ.
– Ai?
Hai người lại cơ hồ là cùng hỏi.
– Trường Sinh đây, chứ còn có thể là ai à?
Đinh Trường Sinh ở ngoài cửa cười nói.
– Hả…
Hai người lại đồng thời thở ra một hơi nhẹ nhỏm, Miêu Miêu lấy tay vỗ ngực, tiến tới kéo cửa ra.
Đinh Trường Sinh vào cửa nhìn thấy thì càng hoảng sợ, một cầm gậy gộc, một cầm dao phay, cái ý thức tự bảo vệ này thật đúng là quá mạnh…
– Cái gì vậy? Trong nhà đã bị trộm vào sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không có, bởi vì hơn nữa đêm, lại có người gõ cửa, bị sợ hãi.
Phó Phẩm Ngàn đem dao phay giấu ở sau lưng, ngượng ngùng cười nói.
– À… Là do em, điện thoại hết pin, nên không có sớm gọi điện thoại cho chị…
Đinh Trường Sinh cười cười ngồi ở trên ghế sa lon.
– Chú à… chú đâu phải là quỷ ma đâu, cái nhà này cũng không phải là quán trọ, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Miêu Miêu tuy trông thấy Đinh Trường Sinh thì thật cao hứng, nhưng trong lòng của nàng vẫn là bênh vực cho mẹ mình, cho nên nói chuyện khó ngh, hoàn toàn không để ý tới mặt mũi của hắn.
– Ha ha, chú từ Hồ Châu chạy đến Hải Dương ghé thăm Vương lão tử, sau đó mới chạy về đây, đã hứa với cháu là đi ra ngoài chơi, vừa vặn chú có bạn trên Bắc Kinh kết hôn, cho nên cháu tranh thủ thời gian thu thập một chút, chúng ta sẽ đi xe lửa cao tốc, nhanh lên có 30 phút chuẩn bị.
…
– Ah…
Miêu Miêu nghe xong cũng không hỏi Phó Phẩm Ngàn có đồng ý hay không, thật nhanh nhảy dựng lên quay trở về gian phòng của mình thu dọn đồ đạc rồi.
Nhưng sau khi Miêu Miêu thu thập xong đi ra ngoài, thì lại phát hiện mình bị gạt, trong phòng khách nào còn có người, trong phòng khách không người, nhưng không có nghĩa là trong phòng của mẹ mình không người a, cửa còn đóng chặt lại, Miêu Miêu nhìn thoáng qua gian phòng kia, lộ vẻ tức giận rồi quay trở về lại phòng của mình.
Suy nghĩ một chút cũng đúng, chính mình thật sự là quá dễ lừa rồi, hơn nửa đêm thì làm gì có xe lửa cao tốc a, chẳng qua mình là óc heo liền không suy nghĩ, ai… lại phải nghe những tiếng rên rỉ kia làm cho thân thể của mình bứt rứt khó chịu nữa rồi.
…
– Như thế nào, em có cảm giác là chị có tâm sự à?
Đinh Trường Sinh ngồi ở đầu giường, ôm Phó Phẩm Ngàn ở trong ngực, một bàn tay với vào cái váy ngủ mỏng mỏng, tùy ý nắm vuốt cái bầu vú kia độc thuộc về hắn.
– Không có việc gì… em thật muốn mang Miêu Miêu đi Bắc Kinh chơi à?
– Đó là đương nhiên, trước em đã đáp ứng Miêu Miêu, hay là chị cũng cùng đi, chúng ta đã lâu chưa có đi ra ngoài dạo chơi…
Đinh Trường Sinh nói.
Phó Phẩm Ngàn trong nội tâm lúc này mới ấm áp, nhưng nghĩ lại, mình vẫn là không nên đi, nếu như ngay cả chút tín nhiệm này cũng đều không có, thì mình và hắn còn có cái gì về sau này nữa chứ, hơn nữa nàng tin tưởng lời hắn nói, Miêu Miêu hắn xem chỉ là con gái của hắn, vô luận lời này là thật hay giả, mình cũng chỉ có thể là phải tin theo.
Phó Phẩm Ngàn mấy lần cũng muốn đưa tắt đi đèn đầu giường, nhưng đều bị Đinh Trường Sinh cản lại, bởi vì hắn liền thích nhìn sắc mặt nàng biến hóa thất thường, thích nhìn hàm răng nàng cắn giữ bờ môi của mình để đừng có phát ra tiếng rên to, tựa hồ là muốn cắn nát, nhưng sau khi nàng buông môi ra, thì ửng đỏ lên, như là thoa son môi vậy, diễm lệ vô cùng.
Từ khi chồng nàng qua đời, từ khi Đinh Trường Sinh xông vào cuộc sống của nàng, nàng như mỹ nhân băng sơn, cự tuyệt hết thảy dụ hoặc từ bên ngoài, nghiêm khắc bảo hộ lấy thân thể của mình, mặc kệ cho dù là vật cứng rắn như thế nào cũng khó mà đâm thủng.
Nhưng nàng lại giống như là dòng sông tan băng, không chống cự sự nóng bỏng của Đinh Trường Sinh, mỗi lần gặp lại hắn, nàng dễ dàng sụp đổ, hắn là tầng bảo vệ nàng tốt nhất, chỉ khi có hắn tại đây, nàng mới có thể hoàn toàn thoải mái.
Thấy nàng bởi vì hưng phấn thẹn thùng mà khuôn mặt đỏ hồng, đôi lông mày nhỏ dài uốn lượn hấp dẫn, môi anh đào đỏ tươi mềm mại có chút khép mở, sóng mắt lưu chuyển, tràn đầy cảm giác câu dẫn dụ hoặc hồn phách.
Hắn biết tính nàng rụt rè, cho nên mỗi một lần đều là làm chậm rãi, nhưng đêm nay thời gian có chút eo hẹp, nhưng hắn vẫn muốn kéo dài thời gian, cũng không muốn phá hư thời khắc tốt đẹp này, chỉ thấy Phó Phẩm Ngàn mũi ngọc thẳng tắp, cặp mắt sáng ngời dường như mê che một tầng sương mù ướt át, hơi thở mùi đàn hương kiều diễm từ miệng hé mở, hàm răng liếm nhẹ lấy môi anh đào, cái váy ngủ đơn bạc trong suốt không thể che hết đường cong thân thể của nàng, bên dưới cái váy, gò mu to kia lồi lõm như ẩn như hiện…
Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng hôn lên môi anh đào nàng, Phó Phẩm Ngàn dâng lên cặp môi đỏ mọng mình, nàng chỉ mới cảm thấy chỉ là một hôn lên mà thôi, thì đầu lưỡi của hắn đã nhanh chóng trượt vào, móc cuốn lấy cái lưỡi nhỏ của nàng, mang theo ngọt ngào vũ động, trong miệng nước miệng không trao đổi nuốt lấy lẫn nhau, hai người càng không ngừng mút hút…
…
– Này chị… nói cho em biết, chị có tâm sự gì, em là nam nhân của chị, có việc mà chị không nói cho em nghe thì nói với ai đây?
Chốc sau Đinh Trường Sinh rời môi Phó Phẩm Ngà, hỏi.
Đúng lúc này mới là thời điểm đàn bà dễ dàng nhất giải khai tâm kết, cho nên Đinh Trường Sinh tuy thời thì phát hiện vẻ mặt của Phó Phẩm Ngàn và trước đây có chút khác lạ…
Hắn lo lắng nàng là gặp việc gì khó, hay hoặc giả là đã chán nản chuyện quan hệ cùng mình theo loại dạng như thế này, như vậy thì mình đầu tiên phải hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, sau đó mới có thể quyết định sẽ làm như thế nào…
– Chị đang rất lo lắng, là lo lắng về Miêu Miêu.
Phó Phẩm Ngàn thở phì phò nói ra.
– Làm sao vậy? Nàng lại gây họa?
– Không phải… so với gây họa thì phiền toái hơn, giò chị cũng không biết nên làm gì bây giờ, trong khoảng thời gian gần đây chị hay gặp giấc mộng, mỗi một lần như thế đều làm cho chị giật mình tỉnh lại.
Phó Phẩm Ngàn toàn thân run rẩy nói, vốn nàng không muốn nói, nhưng Đinh Trường Sinh cứ hỏi tới, hơn nữa đang lúc ở chỗ này chuẩn bị làm tình mà nói đến chuyện con gái của mình, làm cho Phó Phẩm Ngàn cảm thấy một loại kích thích khác thường…
– Giấc mộng gì mà đáng sợ như thế?
Đinh Trường Sinh cười hỏi.
– Trong mộng chị thấy em và Miêu Miêu kết hôn, nàng mặc áo cưới, em mặc lấy lễ phục, gọi chị bằng mẹ…
Phó Phẩm Ngàn nói xong cũng cảm thấy xấu hổ, hai tay bụm lấy mặt của mình không cho Đinh Trường Sinh nhìn xem.
Đinh Trường Sinh đang suy nghĩ như thế nào để an ủi Phó Phẩm Ngàn, nhưng khi nghe được nguyên lai chỉ là một giấc mộng như vậy, thì nghe Phó Phẩm Ngàn nói tiếp:
– Cũng mới vừa hôm qua… chị mơ thấy em đang cùng Miêu Miêu… trần truồng trên giường, Miêu Miêu chịu không nổi cái đó… quá to lớn của em, nên Miêu Miêu liền kéo chị vào… thay thế tiếp nhận cái… vật đó giùm cho nó…
Đinh Trường Sinh nghe qua rõ ràng thoáng cái liền nhịn không được, liền lật Phó Phẩm Ngàn nằm úp xuống giường, đây là chuyện không thường xảy ra, làm dọa Phó Phẩm Ngàn kêu to một tiếng.
Lột sạch váy áo trên thân Phó Phẩm Ngàn, nàng nằm úp trên giường, Đinh Trường Sinh lại đem cái mông đẫy đà tuyết trắng kia vểnh lên thật cao, hoàn toàn hiện ra trước mặt của hắn…
Đinh Trường Sinh phục thấp thân mình, hai tay của hắn đem hai mảnh thịt mông Phó Phẩm Ngàn đẩy ra, toàn bộ khuôn mặt đều úp vào khe mông của nàng, hắn liếm dọc theo cái khe rảnh, lúc liếm đến bộ vị hậu môn của nàng, hắn chỉ có thể cảm nhận được thân thể mềm mại Phó Phẩm Ngàn đang nhẹ nhàng phát run, nghe được trong miệng của nàng mơ hồ đang rên rỉ không rõ lấy cái gì.
Đinh Trường Sinh được nhiên bắt đầu bú liếm xuống cái âm hộ nàng rồi, Phó Phẩm Ngàn nghe được tiếng hắn mút chùn chụt bên dưới hạ thể của mình, thanh âm lớn như vậy, như vậy càng them kích thích nàng, rất nhanh nàng dồn dập thở dốc cùng với chất lỏng nhơ nhớp từ cửa miệng âm đạo như vỡ đê trào ra…
…
Lúc này thì Đinh Trường Sinh đã nhổm lên, đầu khấc cây dương vật to dài đang lóe quang, nhắm ngay cái âm đạo rộng mở của Phó Phẩm Ngàn, nàng bị lưỡi của Đinh Trường Sinh liếm mút khiêu khích nên cái âm hộ hoàn toàn hưng phấn lên rồi, như vậy bộ phận sinh dục của nàng đã hoàn toàn làm xong nhiệm vụ chuẩn bị để cho bộ phận sinh dục của nam sáp nhập, hai mép trong âm hộ của Phó Phẩm Ngàn đã sung huyết sưng tấy mở ra, trên hai mép dính đầy dịch nhờn còn có nước miếng của Đinh Trường Sinh, từ chính giữa nơi rạn nứt có cái lỗ nhỏ đã hưng phấn thành một cái cửa động hiện đầy dịch nhờn trơn nhớt, còn vừa khép lại vừa mở, tựa như là đã không kịp chờ đợi, đang cần cây dương vật to cắm vào.
Đinh Trường Sinh không tốn sức chút nào liền từ phía sau cái mông to của Phó Phẩm Ngàn đang nhổng lên thật cao, đầu khấc thô to liền thuần thục tìm đến cửa động khẩu đói khát kia của nàng, cái mông kia đang run rẩy lấy, nôn nóng bất an đợi cây dương vật Đinh Trường Sinh đâm vào thân thể của mình.
Khi cảm nhận được hạ thân đã bị cái đồ vật của hắn chĩa vào, Phó Phẩm Ngàn khẽ rên lấy, cái mông tuyết trắng cao kiều không hề chờ đợi, vội vàng hướng lên trên nghênh đón, liền nghe được từ trong hang động âm đạo của nàng từ nơi cửa truyền ra “Ọp…” một tiếng chất lỏng phát ra…
Cơ hồ hoàn toàn không giữ lại chút nào, cây dương vật Đinh Trường Sinh hoàn toàn sâu đậm cắm vào hạ thể Phó Phẩm Ngàn, cũng vào lúc đó, đã thấy từ bộ vị của hai người giao cấu, dịch nhờn từng giọt nhiễu xuống trên tấm ga giường…
– Um… a… ừ…
…
Một lúc sau Phó Phẩm Ngàn cong lên đôi môi đỏ mọng đáng yêu, khuôn mặt mị thái tao lãng, phối hợp cùng Đinh Trường Sinh thay đổi tư thế, hắn đem thân thể của nàng lật ngửa lại, hai chân mở ra chút, hai tay nàng ôm lấy cổ Đinh Trường Sinh, đôi mắt đẹp đầy nước, giống như đang làm nũng, vừa tựa như đang kêu gọi hắn, nhìn đến Phó Phẩm Ngàn kia phong tao kiều mỵ mê người, Đinh Trường Sinh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng hơi cong của nàng, lưỡi của hai người lưỡi liền lập tức lại dây dưa.
Cái mông của Đinh Trường Sinh bắt đầu cao thấp cao thấp chuyển động đưa đẩy, Phó Phẩm Ngàn cảm nhận được cây dương vật tráng kiện Đinh Trường Sinh tại trong âm đạo của nàng ra ra vào vào mang tới khoái cảm rồi, nàng khép lại đôi mắt đẹp, hàm răng tuyết trắng cắn chặt môi dưới đỏ sẫm, trong mũi nhẹ nhàng lộ ra thở gấp dâm lãng.
Phó Phẩm Ngàn hai bầu vú phập phồng điên động theo động tác của Đinh Trường Sinh, làm cho hắn hưng phấn, cúi đầu ngậm lấy một bên đầu núm vú đỏ tươi của nàng mút lấy…
Tiếng rên rỉ Phó Phẩm Ngàn nhất thời trở nên lớn lên, nàng nỗ lực đem bầu vú của mình hướng lên trên, đầu cũng càng ngưỡng về sau, bên trong âm đạo chứa chấp cây thịt to lớn Đinh Trường Sinh mang tới khoái hoạt còn chưa tới kịp hoàn toàn hưởng dụng, thì đầu núm vú nhạy cảm lại bị Đinh Trường Sinh mút vào…
…
– Chị à… Hãy nhìn xuống xem một chút đi…
Đinh Trường Sinh cúi đầu, đem hai chân Phó Phẩm Ngàn nâng lên chút, nhìn chằm chằm vào cái miệng âm đạo nàng đang cắn nuốt lấy cây dương vật dưới hang hắn. Phó Phẩm Ngàn theo lời mở đôi mắt đẹp, ngẩng đầu cúi xuống hướng dưới bụng của mình nhìn lại, thảm lông đen nhánh âm ướt ngăn không được ánh mắt nàng nhìn tới hai mép trong bởi vì bị cây dương vật ma sát mà thay đổi, sung huyết sưng đỏ hở ra, còn cây dương vật gân xanh phồng lên, hung ác tại trong thân thể nàng co rúm, chính nàng cũng bị cảnh tượng dâm mỹ cái âm hộ mình cuốn hút.
Càng làm cho Phó Phẩm Ngàn cảm thấy vừa kích thích vừa ngượng ngùng chính là hai mép trong kia sung huyết sưng to lên dường như không biết thỏa mãn mở ra lấy, giữa khe thịt nhỏ hẹp cái cửa miệng âm đạo kia cũng liên tục nhả ra chất nhầy, mà mỗi khi cây dương vật Đinh Trường Sinh thọc sâu vào lại để cho nàng sướng thậm chí không khống chế được, mỗi lần như vậy thì bên trong âm đạo lại không ngừng bài tiết ra ngoài dịch nhờn…
…
Phó Phẩm Ngàn nằm lại trên giường, hai mắt nhắm nghiền, thị giác vừa rồi đánh sâu vào làm cho tính dục nàng lại nhanh đến cao phong, tiếng rên rỉ cũng đang gia tăng, tiếng động va chạm chất lỏng bên trong âm đạo cũng lọc xọc có tiết tấu hơn nữa càng lúc càng vang, càng lúc càng nhanh…
Phó Phẩm Ngàn còn tại dưới thân Đinh Trường Sinh vặn vẹo không ngừng hướng cái âm hộ lên trên, nhưng một lúc sau thì nàng bắt đầu thoải mái thở dốc rên rỉ, không động đậy nữa, mặc kệ cây dương vật to lớn côn thịt rút ra đút vào cái âm đạo thành thục đói khát kia của nàng…
…
– Á… a… úi trời… chị chết mất… á…
Lúc Phó Phẩm Ngàn đến cao triều, thì Đinh Trường Sinh cũng không chống chịu được bắt đầu run rẩy, theo nhịp đập ống dẫn tinh, từng làn từng làn tinh dịch liên tiếp không ngừng xì ra, giống như từng mũi tên nhọn bắn thẳng đến cổ tử cung, tinh dịch mang theo lửa nóng nhiệt độ cơ thể, mang theo tình cảm điên cuồng, như cuồng phong bạo vũ trút xuống đầm đìa tử cung của nàng…
Tinh dịch Đinh Trường Sinh cùng âm tinh của Phó Phẩm Ngàn giao hòa tại cổ tử cung nàng, sau đó lại chậm rãi chảy sâu vào bên trong, lúc này cơ vòng âm đạo Phó Phẩm Ngàn siết chặt cây thịt của hắn, sâu trong cổ tử cung đang mút vào đầu khấc dương vật, vừa nuốt, hấp thu, tiêu hóa tinh dịch của hắn, Đinh Trường Sinh rõ ràng cảm giác được thanh thịt non âm đạo của nàng co rút, cái mông ở phía sau vặn vẹo, toàn thân Phó Phẩm Ngàn chấn động lâm vào bên trong cực độ khoái cảm.
– Mệt không bảo bối…
Phó Phẩm Ngàn săn sóc hôn Đinh Trường Sinh, đem mặt để trên trước ngực Đinh Trường Sinh, hạnh phúc nhắm lại đôi mắt đẹp, chỉ có điều nàng có cảm giác đêm nay hắn có vẻ kiệt sức khác hẳn bình thường lúc trước…
– Không sao đâu chị… em thật sự rất yêu chị…
Phó Phẩm Ngàn Phó Phẩm Ngàn mỉm cười rộ lên, mị thái mười phần nhìn hắn…