Phần 104
Mười hai giờ, nghi thức hôn lễ chính thức bắt đầu, Đinh Trường Sinh lại bị Miêu Miêu lôi kéo đến trước sân khấu xem nghi thức, nhìn xem trên lễ đài chuẩn bị xong chín tầng bánh ngọt cùng tháp rượu sâm banh, Miêu Miêu trợn mắt há hốc mồm.
– Woa, thật xinh đẹp ah.
Miêu Miêu tự đáy lòng thở dài.
Lúc này may là Tần Mặc không có mặt tại đây, nếu không chắc chắn là sẽ tức đến hộc máu, cô gái nhỏ này rõ ràng đã lừa gạt nàng, làm hại nàng đồng cảm thường tình tràn lan, thời khắc không rời mang theo Miêu Miêu tại bên cạnh mình, cũng may mà Miêu Miêu đang mặc một thân y phục hạng sang, nên cũng không có ai nhìn ra đây là một cô gái nhỏ đến từ nông thôn…
Đinh Trường Sinh không để ý đến Miêu Miêu, mà là nhìn xem từ bên ngoài cửa bắt đầu hôn lễ giữa Chu Hồng Kỳ cùng An Tĩnh đang chuẩn bị đi vào, Chu Hồng Kỳ một thân áo cưới trắng noãn, cả người được cái áo cưới bạch sắc thánh khiết bao phủ, thân hình của nàng không cao lắm, nhưng lại thuộc về cái kiểu đàn bà xinh đẹp linh lung, áo cưới bạch sắc che giấu bộ ngực kia, áo ngực vừa đúng đem hai bầu vú nâng lên, lộ ra rất là no đủ đẫy đà.
Nhưng Đinh Trường Sinh biết rõ, hai bầu vú của Chu Hồng Kỳ kỳ thật không có lớn đến mức như vậy, đây chỉ là do bộ áo cưới cùng áo ngực tô đậm lên mà thôi.
Lúc này hắn cũng nhìn thấy Tiếu Hàn, hôm nay Tiếu Hàn mặc bộ lễ phục màu đỏ nhạt, đứng cách chỗ Chu Hồng Kỳ không xa, có thể là nàng cảm nhận được có người đang nhìn mình chằm chằm, hoặc giả là nàng đối với Đinh Trường Sinh có một loại linh cảm, cho nên khi Đinh Trường Sinh vừa nhìn về phía nàng, thì ánh mắt của nàng cũng đúng lúc nhìn về phía Đinh Trường Sinh, trong ánh mắt rất là kinh hỉ.
Chu Hồng Kỳ khoác tay An Tĩnh chậm rãi đi về phía lễ đài, nhưng khi Đinh Trường Sinh nhìn về phía An Tĩnh đột nhiên phát hiện, chú rể này như thế nào lại lạnh băng băng như vậy, nhìn không thấy có một chút vui mừng, chẳng lẽ An Tĩnh đối với việc hôn sự này cũng không hài lòng sao?
Chính trị thế gia cùng quân sự thế gia kết hợp, đây là sự kết hợp vững chắc nhất, nhưng sự kết hợp như thế này chỉ có khả năng tồn tại ở lĩnh vực chính trị, còn chuyện bọn họ và cảm tình thì hoàn toàn đó là hai chuyện khác nhau.
Chu Hồng Kỳ nhìn thấy Đinh Trường Sinh, nàng khẽ gật đầu, nhưng cách tấm voan mỏng che mặt thì Đinh Trường Sinh đều có thể nhìn đến trong ánh mắt của nàng hiện ra nước mắt, nhưng nàng ngẩng đầu đi lướt qua bên cạnh hắn, nàng đang nắm tay một nam nhân mà mình không yêu đi về hướng cung điện hôn nhân, chỉ có thể lưu lại bóng lưng cho nam nhân yêu sâu đậm mình nhìn theo.
Đinh Trường Sinh, vô luận là ngươi có yêu ta hay không, nhưng ta là yêu ngươi đấy, ta thật sự yêu ngươi.
Đinh Trường Sinh, I ta yêu ngươi, nhưng ta không thể gả cho ngươi, bởi vì cuộc sống của chúng ta ở hai thế giới khác nhau, thân bất do kỷ.
Đinh Trường Sinh, ta không hối hận, ta đã đem thân thể mình giao cho ngươi, ít nhất, tại thời điểm ta nghĩ tới ngươi, ta còn có thể cảm giác được, ngươi đã từng tiến nhập vào sâu trong thân thể của ta, ta còn có thể trở mùi vị đặc thù trên người của ngươi…
Đinh Trường Sinh, hiện tại ngươi cách ta gần như vậy, nhưng ngươi không có dũng khí giữ chặt lại ta… ta cũng không có dũng khí dừng lại…
Đinh Trường Sinh, hãy bảo trọng chính mình, trong lòng ta vĩnh viễn ở chỗ của ngươi, tuy đây là lời nói nhảm chân thật nhất, nhưng ngoại trừ câu nói nhảm này, ta còn có thể cho ngươi thêm được cái gì chứ?
Chu Hồng Kỳ nâng tay phải lên, che kín miệng của mình, nàng sợ mình khóc, hôm nay là ngày vui của mình, có lẽ mỗi người cả đời cũng chỉ có một lần như vậy mà thôi, ta không thể đối mặt để nở nụ cười, nhưng ít nhất ta không thể để cho nước mắt của ta bao phủ xuống…
Đối với mỗi một người đàn bà mà nói, ngày đẹp nhất là tiến vào cung điện hôn nhân, nhưng lại không thể cùng người mà mình thích nhất cùng đi vào, như vậy thì cái nghi thức kia chỉ có thể là vô cùng tàn khốc nhất.
Miêu Miêu cũng cảm thấy ánh mắt của Chu Hồng Kỳ, đợi đến lúc Chu Hồng Kỳ đi qua, nàng ngẩng đầu nhìn mặt của Đinh Trường Sinh, mà lúc này Đinh Trường Sinh không hề biết gì đến bên ngoài, ánh mắt của hắn vẫn luôn dõi theo Chu Hồng Kỳ đang di động, đối với tất cả ngoại giới bây giờ đều không quan trọng nữa…
Hắn vẫn cho là mình đối với với Chu Hồng Kỳ chỉ là ưa thích, chứ không phải là yêu.
Nhưng có đôi lời, ưa thích là chiếm hữu, yêu là buông tay, mà hắn đối với Chu Hồng Kỳ chính là buông tay…
…
Tiệc cưới đối với Đinh Trường Sinh đã không có ý nghĩa, vốn sau khi tham gia xong nghi thức hôn lễ, hắn không muốn ở chỗ này ăn tiệc, lát nữa Chu Hồng Kỳ cùng chồng của nàng nhất định sẽ đến mời rượu, Đinh Trường Sinh nhìn chỗ ngồi của mình, chung quanh bàn có tám người, chính mình không quen biết dù chỉ một người, tiệc này có cái gì hứng thú để mà có thể ăn đây.
Thế nhưng Miêu Miêu hình như là lại muốn ở chỗ này ăn tiệc, khiến cho Đinh Trường Sinh cũng không tiện bây giờ liền lôi kéo nàng đi, cho nên cũng chỉ gắng gượng ở lại.
– Chú… đang có vấn đề.
Miêu Miêu nhìn thấy những người kia từng người đang nói chuyện với nhau, cho nên kéo cái ghế hướng bên người Đinh Trường Sinh xê dịch, nhỏ giọng nói.
Đinh Trường Sinh liếc nàng một cái, không quản đến nàng.
– Che dấu, che dấu sự thật, xem ra cháu đoán không có sai, cái loại thống khổ này không phải là cháu có thể hiểu được, nhưng cháu cũng nhìn ra được, chú thích cô dâu…
Miêu Miêu một bên thì thầm nói chuyện, một bên cắn hạt dưa, thật sự là đáng tiếc cho Đinh Trường Sinh mua cho nàng bô y phục tốt như vậy, xem động tác cử chỉ như vậy, đúng là không phải tiểu thư khuê các.
– Hừ… việc này cháu có nên nói cho mẹ cháu biết hay không đâu này?
Làm như là thật sự đoán trúng tâm tư Đinh Trường Sinh, Miêu Miêu đắc ý vểnh chân lên bắt chéo, chờ Đinh Trường Sinh cầu xin tha thứ…
– Lúc này đây cháu đang muốn cái gì?
Đinh Trường Sinh uể oải nhìn lấy Miêu Miêu, nhìn xem Miêu Miêu nói.
Thức ăn rất là ngon, nhưng hiển nhiên Đinh Trường Sinh thấy không có khẩu vị gì, nhưng Miêu Miêu thì khẩu vị rất tốt, cho nên bữa tiệc này cơ bản đều là Đinh Trường Sinh phục vụ cho Miêu Miêu ăn, nhìn nàng thích ăn cái nào, thì gấp qua cho nàng.
Lúc mới bắt đầu thì Miêu Miêu còn rụt rè, nhưng về sau nàng liền trực tiếp lấy tay cầm ăn, mấy người khách đều mở lớn tầm mắt, nơi này là đi tiệc đám cưới, làm sao lại có thể mời đến người như vậy, tới đây tham gia hôn lễ chứ đâu phải là đi ăn cho no bụng?
Trước mặt nhiều người như vậy, Đinh Trường Sinh cũng không tiện nói gì, đang lúc Miêu Miêu ăn, thì Chu Hồng Kỳ quả nhiên cùng An Tĩnh tới mời rượu, hiện tại mời rượu đều là uống một ly thì coi như xong, nhưng không biết vì cái gì, Chu Hồng Kỳ tự mình lại rót đầy ly rượu đưa cho Đinh Trường Sinh.
Chu Hồng Kỳ mời rượu, Đinh Trường Sinh đương nhiên không dám từ chối, vừa vặn cũng là tâm tình không tốt cho nên nhận lấy ly rượu uống một hơi cạn sạch.
– An Tĩnh, đây chính là Đinh Trường Sinh, lúc em công tác tại Hồ Châu là đồng sự, anh phải mời hắn ba ly rượu, hắn chẳng những đã cứu mạng của em, mà còn đã cứu chị dâu một mạng.
Chu Hồng Kỳ bày ra ba ly rượu triển khai, đối với chú rể nói ra.
Những người đang ngồi đều là cùng với Chu gia hoặc là Anh Như Sơn có chút quan hệ, nghe đến đó mới hiểu được Đinh Trường Sinh cùng với cô gái tham ăn này tại sao lại ngồi ở chỗ này, quả nhiên là từ nông thôn đến, chưa có từng va chạm xã hội nên mới như vậy, nhưng về một phương diện khác, nghe qua tân nương tử nói mà cảm thấy khiếp sợ, người trẻ tuổi này rõ ràng đã cứu nhà nàng hai mạng người, điều này là bao lớn ân đức, cho nên tên tiểu tử này cùng Chu gia quan hệ hẳn không cạn…
An Tĩnh cùng cha của hắn rất giống nhau, đều là dáng người cao gầy, An Tĩnh lộ ra càng thêm gầy yếu, mặc dù là đại hỷ tân hôn, nhưng Đinh Trường Sinh lại không có thấy từ trên mặt hắn có bao nhiêu vui mừng, Chu Hồng Kỳ nói như thế nào, thì hắn cũng chính là làm như vậy, sau đó từng ly một ly đưa cho Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh tiếp nhận rượu đều là uống một hơi cạn sạch, đem ly rượu cuối cùng giao cho An Tĩnh, nói ra:
– Chúc mừng hạnh phúc.
Tuy Đinh Hạo kiên trì tiễn đưa Đinh Trường Sinh quay trở lại khách sạn, nhưng bị hắn cự tuyệt, hắn hiện tại rất muốn một mình yên tĩnh một chút, cho dù là Miêu Miêu, lúc này cũng không lớn dám nói chuyện gì rồi, chỉ là đỡ lấy hắn, Đinh Hạo đưa bọn họ vào trong xe taxi, sau đó nhìn xe chở Đinh Trường Sinh biến mất ở trong dòng xe cộ.
– Bác tài… đi đến khách sạn Hồ Châu.
Đinh Trường Sinh nói.
Miêu Miêu nhớ vô cùng rõ ràng, sáng sớm Đinh Trường Sinh chưa ăn cơm, giữa trưa một miếng cơm cũng không ăn, tuy nhiên lại uống liên tiếp bốn ly rượu trắng, ly rượu kia lượng cũng không nhỏ, bốn ly cộng lại không sai biệt lắm non nửa lít, Đinh Trường Sinh lúc này sắc mặt vàng như nến, Miêu Miêu nhìn thấy rất lo lắng.
La Hậu Văn nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh, rồi có người đưa tới quần áo của cô gái, La Hậu Văn nghĩ đến, nhất định là cô gái lần trước kia cùng đi với Đinh Trường Sinh, lần đó cũng mở hai gian phòng, nhưng trong đêm thì hai người ở cùng trong một căn phòng, La Hậu Văn cũng biết việc này.
Cho nên lúc này đây, ông cho rằng Đinh Trường Sinh chắc chắn lại là đùa giỡn với cô gái đó, nhưng khi Đinh Trường Sinh sau khi xuống xe, ông thấy Đinh Trường Sinh có chút say rồi, rất rõ lộ vẻ uống khá nhiều rượu.
La Hậu Văn hiệp trợ cùng Miêu Miêu đem Đinh Trường Sinh tiễn đưa trở về phòng, lúc này mới phát hiện lần này cô gái rõ ràng không phải là giống như lần trước, lần trước đó là ông cùng Đinh Trường Sinh đem cô gái kia cứu ra, cho nên đối với cô gái kia rất là quen thuộc.
Đinh Trường Sinh mới vừa vào phòng liền chui vào trong toilet, ngồi chồm hổm trên đất, ôm bồn cầu ói tối tăm mặt mũi, Miêu Miêu muốn đi vào, nhưng Đinh Trường Sinh đã khóa trái cửa lại, nàng chỉ có thể đứng ở ngoài cửa gõ cửa lo lắng, chỉ nghe thấy ở bên trong tiếng nôn mửa…
Lúc này nàng thật sự là hận chết Chu Hồng Kỳ, làm cái gì mà để cho Đinh Trường Sinh uống rượu nhiều như vậy, Miêu Miêu xem xét đã biết rõ Đinh Trường Sinh đang giận lẫy, nhưng người đàn bà kia đã là của người khác, giờ có hờn dỗi thì có làm được cái gì đâu, không có chút nào yêu quý bản thân mình.
– Đinh chủ nhiệm không có sao chứ?
La Hậu Văn nhìn xem Miêu Miêu ủy khuất ở ngoài cửa khóc thầm hỏi.
– Cháu không biết, chính chú đến nhìn đi a.
Miêu Miêu tức giận đi qua phòng đối diện túm lấy cửa phòng của mình rồi vào trong.