Phần 109
Một đêm ác mộng làm Đinh Trường Sinh có cảm giác rất không tốt, vì thế tại trước hừng đông thì đã thức dậy, lại từ đầu giường cầm lấy cuộn giấy thếp vàng kia, nhìn mặt trên khẩu quyết, liền có chút muốn thử xem, nếu là Triệu Quang Nghĩa đã từng luyện qua, vậy Đế vương cũng đã dùng tới.
Không thể không nhận thức, chính mình gần đây về chuyện ân ái quả thật là có chút thấy kiệt sức mệt mỏi, mình đã từng luyện tập Thái Cực thập tam thức, lại còn chiếu theo trên bản Cực Nhạc Đồ thể nghiệm ở trên người đàn bà, cũng đâu có chuyện gì xảy ra, ít nhất cũng không có chỗ xấu.
Vì thế hắn ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường, bắt đầu luyện tập Ngự Nữ Tâm Kinh…
Miêu Miêu đã sớm quên mất đêm qua chính mình làm chuyện tày trời, sau khi thức dậy đi đến cửa phòng Đinh Trường Sinh gõ cửa, bởi vì đêm qua Đinh Trường Sinh đã đáp ứng dẫn nàng đi dạo chơi ở Cố cung, đây là ước mơ tư khi nàng còn nhỏ, vì thế đây mới là điều nàng bức thiết cần nhất.
Tại khách sạn ăn xong bữa sáng, Đinh Trường Sinh mang Miêu Miêu xuất phát, hai người giống như là đôi tinh nhân như vậy, đi dạo khắp nơi thành Bắc Kinh.
– Miêu Miêu… Miêu Miêu, là em sao?
Đột nhiên ở trên đường, khi Miêu Miêu đứng trước tại một cái gian hàng bán kem mua kem, thì có người đứng bên cạnh nhìn nàng, sau đó kêu lên.
Miêu Miêu quay đầu nhìn, không thể tin được, há to miệng, nói:
– Chị Lăng Sam, chị làm gì mà ở đây vậy?
– Miêu Miêu, quả nhiên là em rồi, chị còn tưởng rằng nhận lầm người, cô Phó không đi cùng em sao? Cô đang ở đâu?
– Không phải, em đi cùng với chú của em đến đây, đang đứng ở kia kìa…
Miêu Miêu chỉ cách đó không xa, Đinh Trường Sinh đang xếp hàng mua vé…
– Đinh Trường Sinh? Em nhận thức Đinh Trường Sinh?
Lăng Sam không thể tin được đây là sự thật…
– Chú Đinh, xem là ai đến đây?
Miêu Miêu cùng Lăng Sam cùng đi đến phía sau Đinh Trường Sinh, vỗ vai hắn một hỏi…
– Này… kem của chú đâu?
Đinh Trường Sinh nhìn thấy Miêu Miêu đang ăn kem, nhưng khi nhìn thấy phía sau nàng, thì ánh mắt lập tức trừng thẳng.
– Lăng Sam, em sao ở đây?
– Em đang muốn hỏi anh đây này, bộ không có việc gì làm nên dắt con gái của cô giáo đi Bắc Kinh đi chơi, người ta mới có mười sáu tuổi, anh quá là…
Lăng Sam nói không hết câu, bởi vì lúc này rất nhiều người đang nhìn Đinh Trường Sinh, làm cho Đinh Trường Sinh có chút khó coi…
– Hừm… nếu em rảnh, thì chúng ta cùng nhau đi dạo Cố cung đi, giờ đến dưới bóng cây đợi chút, anh mua vé…
Đinh Trường Sinh lãng nói sang chuyện khác, sợ Lăng Sam lại tiếp tục càu nhàu hắn.
Lăng Sam lườm Đinh Trường Sinh một cái, rồi kéo Miêu Miêu đi đến dưới bóng cây, nhưng nghi vấn vẫn còn không có kết thúc…
– Miêu Miêu, em hãy nói thành thật, Đinh Trường Sinh nói ngọt dụ em như thế nào mà em lại đi với hắn vậy? Mẹ em có biết không?
Lăng Sam trước kia là ủy viên học tập, cùng với cô giáo Phó có mối quan hệ rất tốt, nàng thường xuyên đi đến nhà của Phó Phẩm Thiên, cho nên cùng Miêu Miêu cũng không xa lạ gì, nhưng từ khi nàng đến Bắc Kinh đến, rất ít khi trở về, nên cùng với cô Phó cũng ít qua lại liên hệ.
– Đương nhiên là mẹ biết, đây… chị cứ gọi điện thoại hỏi mẹ thì biết liền…
Lăng Sam ép hỏi Miêu Miêu, thì cô gái này ung dung lấy ra điện thoại bấm điện thoại gọi cho Phó Phẩm Ngàn.
Phó Phẩm Ngàn ở nhà đang lo lắng cho Miêu Miêu, đây chính là đứa con gái duy nhất của nàng, hơn nữa bây giờ lại đi theo tình lang của mình ra ngoài, nếu có chuyện gì xảy ra giữa Miêu Miêu và Đinh Trường Sinh thì biết phải ăn nói sao đây? Nhưng lo lắng thì lo lắng, trong nội tâm nàng vẫn tin tưởng Đinh Trường Sinh sẽ không chạm đến con gái của nàng…
– Này, Miêu Miêu… con sao rồi? Có nhớ mẹ không đấy? Đi chơi có vui không?
Phó Phẩm Ngàn vừa nhìn thấy là số điện thoại của Miêu Miêu, liền hỏi một hơi…
– Ách… cô Phó, em là Lăng Sam a, cô có còn nhớ em không? Em đang ở tại Bắc Kinh thì tình cờ gặp được Miêu Miêu, cho nên mới gọi điện thoại cho cô đây.
– Hả… Lăng Sam à, em như thế nào lại gặp Miêu Miêu vậy, còn Đinh Trường Sinh thì đâu rồi, hắn đi đâu?
– Hắn đi mua vé tham quan rồi, em và Miêu Miêu đang cùng đứng chơi một chỗ đây này, cô sao không cùng đến đây chơi vậy?
Lăng Sam hỏi nói.
Phó Phẩm Ngàn vừa nghe qua thì đã biết Lăng Sam đang hỏi dò mình và Đinh Trường Sinh rốt cuộc là quan hệ như thế nào, như thế nào lại để cho Miêu Miêu đi chơi cùng với Đinh Trường Sinh, cho nên, điều này cần phải có một lời giải thích.
– Khụ, cô bề bộn nhiều việc, còn phải soạn giáo án, Lăng Sam chắc em không biết, Đinh Trường Sinh là cha nuôi của Miêu Miêu, lúc cha của Miêu Miêu qua đời, thì Đinh Trường Sinh đã chiếu cố đến rất nhiều, vì thế cô để cho Miêu Miêu nhận Đinh Trường Sinh làm cha nuôi, còn chuyện đi chơi là do Miêu Miêu thời ầm ĩ đòi đi Bắc Kinh chơi, cho nên hắn có dịp đi Bắc Kinh liền mang theo Miêu Miêu cùng đi, còn em vẫn đến trường học tốt đó chứ?
– Vâng rất tốt, cô Phó, khi nào em trở về sẽ đến thăm cô, Đinh Trường Sinh mua xong vé rồi, chúng em đi chơi đây.
– Ừ… đi đi… chú ý an toàn.
Phó Phẩm Ngàn cúp điện thoại, cuối cùng thở dài nhẹ nhỏm một hơi, nhất là biết Miêu Miêu không có việc gì, hơn nữa, Miêu Miêu gặp được Lăng Sam, cả hai có quan hệ cũng rất tốt, đương nhiên là Miêu Miêu cũng muốn đi theo Lăng Sam chơi với nhau…
Tiến vào Cố cung, ánh mắt Miêu Miêu nhìn khắp nơi, xem cái này, sờ sờ cái kia, khắp nơi cái gì cũng lạ lẫm, vĩnh viễn là hỏi không xong vấn đề vì sao, đều là nhờ có Lăng Sam giải đáp cho biết, còn Đinh Trường Sinh trách nhiệm chủ yếu chính là chụp ảnh cho các nàng.
– Ai, thật sự là hâm mộ Miêu Miêu, nàng vẫn còn vô tư, vô ưu như vậy, không giống như là chúng ta, ai cũng đều già đi.
Lăng Sam u oán nhìn Đinh Trường Sinh nói.
– Ai nói là già rồi, em vẫn xinh đẹp như lúc trước, không phải sao?
Trầm mặc một lát, Lăng Sam ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, mặc dù là mùa hạ, nhưng trên trời bụi bặm vẫn không thấy giảm bớt, mà tâm trạng của Lăng Sam tâm cũng giống như là bầu trời lúc này, cảm tình giữa nàng và Đinh Trường Sinh so với không gian này cũng không khá hơn bao nhiêu, một mảnh u ám…
Nàng hiểu rằng, có vài thứ là không thể chia sẻ, nói ví như nam nhân của mình, nhưng nàng đã cùng Dương Phụng Tê chia sẻ Đinh Trường Sinh, nói đúng ra thì cũng không hối hận, cũng không phải là không cam lòng, Dương Phụng Tê cho nàng được tài nguyên rất nhiều mà người khác không có được, cũng như nàng còn chưa có tốt nghiệp nhưng lại được công ty đa quốc gia nhận làm nhân viên, hơn nữa tiền lương hàng năm thực tập cùng tiền thưởng đều có thể giúp cha mẹ mua được một gian nhà ở.
– Nghe nói anh sắp kết hôn rồi phải không?
Lăng Sam nhìn trước mắt Miêu Miêu đang tung tăng khoái hoạt chạy phía trước giống như con chim nhỏ rồi hỏi.
Đây là lần đầu tiên nàng mặt đối mặt hỏi Đinh Trường Sinh vấn đề này, bởi vì lúc ấy Đinh Trường Sinh cũng đối với nàng nói qua như vậy, rồi khi nàng theo từ trong miệng Dương Phụng Tê nhận được tin tức này, nàng quả thực như là muốn điên lên, chính mình đem thân thể còn còn trinh nguyên dâng cho hắn, hắn hứa hẹn muốn kết hôn cùng mình, nhưng tại sao hắn lại cưới người khác?
Nhưng Dương Phụng Tê nói như là giáng cho nàng một gậy, Dương Phụng Tê hỏi Lăng Sam, ngươi có thể cho Đinh Trường Sinh được cái gì? Nam nhân không chỉ có tình yêu, mà còn phải có hôn nhân, mà tình yêu cùng hôn nhân thì không có liên quan gì.
Có bao nhiêu người, hoàn toàn không có yêu nhau, nhưng vì rất nhiều nguyên nhân lại nằm chung ở trên một cái giường, đó là hôn nhân, hôn nhân không chỉ là cuộc sống của hai người, mà còn có liên quan đến hai gia đình, có đôi khi một cuộc hôn nhân có khả năng quan hệ đến sự hưng suy của một gia tộc.
Nhưng còn tình yêu thì sao, tình yêu chính là chuyện chỉ riêng của hai người, trộn lẫn không có người thứ ba, tình yêu không khảm vào bất kỳ tạp chất nào, là thuần khiết, nhưng hôn nhân thì lại có khảm vào tiền tài, vật chất, quan chức, tiền đồ, đó mới là bản chất hôn nhân, nói cách khác, tình yêu là mơ ước nhân gian trên trời, còn hôn nhân mới là thực tế…
– Đúng vậy… đó là đã từng như thế, nhưng bây giờ nàng đã bỏ đi rồi, cũng không biết hiện tại đang ở đâu…
Đinh Trường Sinh cười khổ nói.
– Bỏ đi… đây là ý gì?
Lăng Sam sửng sốt, hỏi…
Đinh Trường Sinh liền đem toàn bộ câu chuyện tiền căn hậu kiết kể ra, nghi hoặc của Lăng Sam dần dần vạch rõ, mặc dù đây cũng không phải là kết quả mà nàng muốn nghe đến, nhưng ít nhất hắn hiện tại vẫn còn chưa có kết hôn, nếu hắn kết hôn rồi, thì chính mình phải làm cái gì bây giờ đây?
Nếu từ bỏ hắn, chính mình bỏ được sao? Chính mình còn có thể tìm được một người đàn ông được như hắn sao? Khi hắn cứu một cô gái kia hai lần, hắn mang đến sự an toàn cho nàng như lá bùa hộ mệnh, cho nên Lăng Sam cảm thấy nếu chính mình bỏ qua giống như nàng kia, như vậy chính mình sẽ hối hận cả đời…
Nhưng nếu mình vẫn còn nghĩ đến hắn, nhớ hắn, như vậy thì mình rất có thể sẽ trở thành một tiểu tam bị người khinh thường, đây cũng không phải là cuộc sống mà mình muốn.
– Chuyện này cũng không thể trách anh được, là do nàng không có phúc khí…
– Thôi bỏ đi đừng nhắc đến chuyện này nữa… À… anh đang ở tại khách sạn Hồ Châu, còn Miêu Miêu thì ở gian phòng đối diện…
Đinh Trường Sinh dùng di động vừa chụp ảnh cho Miêu Miêu vừa nói.
Lăng Sam biết Đinh Trường Sinh có ý tứ gì, chỉ là cười cười, trên mặt không biết là nóng hay là thẹn thùng, liền có chút ửng hồng lên…
Lăng Sam không có rời đi, mà đi theo Miêu Miêu với Đinh Trường Sinh cùng nhau trở về khách sạn, nhưng Miêu Miêu cùng Lăng Sam ở chung một gian phòng, còn Đinh Trường Sinh lại đi ra ngoài, mục đích của hắn là đến nhà của Trọng Phong Dương, đã đến Bắc Kinh nếu mà không đến thăm Trọng Phong Dương, nếu Trọng Hãi biết thì có thể còn không nói, chỉ là chính mình làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy chứ.
Đinh Trường Sinh cũng không có nghĩ đến Trọng Hãi cũng đang ở Bắc Kinh, cũng không thể nào đoán được, đứa bé cùng vợ của Trọng Hãi bình thường thì ở tại Hồ Châu, nhưng Trọng Phong Dương lại rất yêu thích đứa con của Trọng Hoa, cho nên nếu Trọng Hãi trở về mà không có đứa bé thì Trọng Phong Dương khẳng định không cao hứng.