Phần 117
Còn lúc này ở bên trong phòng làm việc của Lâm Xuân Hiểu, cũng là đóng kín cửa, La Hương Nguyệt ngồi đối diện Lâm Xuân Hiểu, nhỏ giọng nói:
– Chị Lâm… chị nói xem Thành Công này đến đây để làm gì, thật là đến tìm Đinh Trường Sinh để chơi đùa sao? Giống như là Đinh Trường Sinh đã nói, trước khi tới đây hắn không có điện thoại báo, có bằng hữu nào đến tìm để chơi đùa mà làm như vậy không?
– Vậy ý em muốn nói cái gì?
Lâm Xuân Hiểu hỏi.
– Em thấy Thành Công không phải tới đây để đi chơi, có thể là đến để đầu tư, chị có tin hay không?
La Hương Nguyệt là chủ nhiệm tại văn phòng làm việc, hiển nhiên đối với chuyện lúc trước của khu đang phát triển so với người khác phải biết nhiều hơn một ít, ít nhất là so với Lâm Xuân Hiểu thì chắc chắn là biết nhiều hơn.
– Đầu tư? Cha hắn là chủ tịch của thành phố Bạch Sơn, tại nhà chính mình ở bên trong đầu tư không phải là tốt hơn sao? Làm cái gì mà chạy đến nơi vắng vẻ này đầu tư?
Lâm Xuân Hiểu hoài nghi phỏng đoán của La Hương Nguyệt.
…
Đinh Trường Sinh cùng Thành Công không có ở trong văn phòng khu đang phát triển bao lâu, thì đã đi với nhau ra ngoài, Thành Công không có đi xe của mình, mà là đang ngồi trên xe của Đinh Trường Sinh ra khỏi khu đang phát triển, rong ruổi tại vùng đất mênh mông của khu đang phát triển.
– Tôi thấy mảnh đất này không tệ, nó nối tiếp với hồ Lạc Mã, dẫn nước vào vô cùng thuận tiện, công ty đồ uống nước giải khát nếu mà cách nguồn nước xa thì không được.
Thành Công nói ra.
– Anh rất tinh mắt, nơi này đã từng là địa điểm cái hạng mục PX chọn, nhưng hạng mục này hiện tại bị dừng lại vô thời hạn, cũng không biết đến khi nào mới khởi động lại, lúc ấy Tần Chấn Bang cũng là nhìn trúng mảnh đất này.
Đinh Trường Sinh cảm khái nói, lúc ấy cũng là mình mang theo Tần Chấn Bang tới tại nơi đây, còn bây giờ cũng lại dẫn Thành Công đến nơi này, không biết cái hạng mục này có thể thành công hay không đây?
– Đã chọn nơi đây thì càng phải nắm chặt, đúng rồi… đã quên nói cho cậu biết, mấy ngày nay cậu tốt nhất đừng rời khỏi nơi đây, người của công ty nước giải khát muốn tới xem vị trí, coi như là chính thức khảo sát, bọn họn đối với nguồn nước thế nào cũng cảm thấy rất hứng thú, đến thời điểm bọn họ đến khảo sát, tôi hy vọng cậu cùng đi với bọn họ.
Thành Công dặn dò.
– Được rồi, bất quá tốt nhất anh cho em một cái thời gian chính xác, sắp tới rất có thể em phải đi lên tỉnh một chuyến, lãnh đạo cũ của em lên tỉnh làm chủ tịch bên mặt trận tổ quốc rồi, em phải phụ trách giúp ông ấy dọn nhà.
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Ừ… tốt, tôi sẽ cố gắng nói với bọn họ xác định thời gian.
– Kỳ thật cũng không cần phải chính em đến hiện trường, Lâm Xuân Hiểu cũng được, là vì khu đang phát triển, Lâm Xuân Hiểu sẽ không chơi trò ngáng chân em đâu.
Đinh Trường Sinh nói.
– Ha ha, tôi thấy cậu nói cũng đúng, nàng chỉ là một người đàn bà mà thôi. À… tôi nghe nói người đàn bà này đã ly dị rồi, hình như là chồng của nàng cùng với con gái của một tù trường nào đó bên Ả rập kết hôn, cậu nói thử xem, có phải người đàn bà này lâu nay không có đàn ông chạm vào, chắc là đang rất thèm khát cái chuyện kia không?
Thành Công dùng cùi chỏ cánh tay thụt vào hông Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vậy sao? Cái chuyện này em thực sự không biết, hay là lát nữa anh hỏi nàng thử xem?
Đinh Trường Sinh mắng trả lại.
– Tôi đây không dám, hơn nữa tôi đối với dáng người đàn bà như thế này thì không có hứng thú, tôi chỉ ưa thích loại tương đối mảnh mai, còn cái loại nảy nở mọng nước này thì xin kiếu.
Thành Công trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.
– Này… bằng hữu… thôi đừng nói bẩn thỉu như vậy nữa được không?
Đinh Trường Sinh bị Thành Công làm cho tức cười, trước kia hắn chưa từng thấy qua Thành Công thoải mái vui vẻ như vậy.
…
Nghe Lâm Xuân Hiểu nói, La Hương Nguyệt cũng cảm thấy có chút không thể hiểu được, không biết Thành Công đến cùng có phải đến đây đầu tư hay không, cho nên trong lúc nhất thời cũng không phán đoán ra được nữa rồi.
– Hắn không đến đây đầu tư là tốt nhất, nếu thật là đến đầu tư, thì chúng ta cũng phải đành nhiệt tình tiếp đãi, hơn nữa tiếp đãi sẽ để cho Đinh Trường Sinh làm thì cũng tạm thời phù hợp, Thành Công là con của chủ tịch Thành Thiên Hạc, bí thư La Bàn Hạ và Thành chủ tịch có mối quan hệ ra sao không phải là em không biết, lúc trước bí thư La Bàn Hạ tại sao phải rời khỏi Bạch Sơn? Còn không phải là do Thành Thiên Hạc giở trò quỷ hay sao, vậy em nói xem, hiện tại nếu chúng ta tiếp đãi Thành Công, tuy chị biết bí thư la bàn hạ sẽ biểu hiện ra ngoài là không so đo chuyện này, nhưng trong lòng của ông ta thật sự không so đo khó chịu sao?
La Hương Nguyệt nhìn xem Lâm Xuân Hiểu, giờ mới hiểu được Lâm Xuân Hiểu nguyên nhân vì sao đối với chuyện đầu tư của Thành Công không cao hứng, đúng vậy, Lâm Xuân Hiểu đến Hồ Châu, núi dựa của nàng chính là La Bàn Hạ, hơn nữa là chỗ dựa duy nhất, tuy nàng cùng La Bàn Hạ có quan hệ không phải là một ngày hay hai ngày, lại là quan hệ thâm sâu, nhưng vết rách thường đều là bắt đầu từ vết nứt nhỏ, đây là điều không thể nghi ngờ.
Có đầu tư hay không, đó là công tác, đó là chuyện công, nhưng quan hệ của mình lại là chuyện riêng của mình, có đôi khi còn quan hệ đến vận mệnh đại sự tiền đồ của mình, cho nên cái gì nhẹ, cái gì nặng chỉ cần liếc qua là hiểu ngay, đối với Lâm Xuân Hiểu thuộc loại đàn bà công vu tâm kế như vậy mà nói, cũng không cần cần bao nhiêu thời gian cân nhắc liền nhìn ra vấn đề, ngược lại còn La Hương Nguyệt thì dù sao cũng còn non nên mới ngớ người ra như vậy…
…
Thành Công xem ra là đối với cái hạng mục này thật sự rất xem trọng, cũng không kịp ăn cơm, chỉ chốc lát đi theo Đinh Trường Sinh quay trở lại khu đang phát triển, lấy xe liền rời khỏi ngay rồi.
Vừa mới trở lại văn phòng, thấy Hồ Giai Giai ngó dáo dác.
– Có việc sao?
Đinh Trường Sinh không lạnh không nóng hỏi.
Hiện tại khu đang phát triển rõ ràng cho thấy âm thịnh dương suy, bí thư, chủ nhiệm phòng làm việc, còn có một phó chủ nhiệm khu khai phát đều là đàn bà, chân chính có thực lực nam nhân chỉ có một Đinh Trường Sinh mà thôi, mà người nam nhân này hình như là cùng các nàng đối với ai cũng có vấn đề…
– Không có chuyện thì không thể tới thăm em được sao? Tốt xấu gì thì em giờ cũng là lãnh đạo của chị, đến gặp lãnh đạo hồi báo một chút công tác, không có vấn đề chứ?
Hồ Giai Giai há miệng nói ra.
– Hồ phó chủ nhiệm, chúng ta cũng coi như là người quen, chị đừng có nói móc nữa được không? Có việc thì nói, còn tán chuyện thì miễn giùm đi, em không có thời gian nhàn rỗi ở cùng chị dập đầu đầu.
Đinh Trường Sinh đứng lên muốn đi, vừa rồi tại khu đang phát triển cùng Thanh Công chọn địa điểm, thì Thạch Mai Trinh gọi điện thoại tới, mặc dù hắn không muốn đi đến nhà của nàng, nhưng Thạch Ái Quốc đã dặn dò, mình không đến cũng không được.
Nhớ tới ánh mắt kia của Tiêu Hồng, Đinh Trường Sinh trong nội tâm liền một hồi tim đập nhanh, nhưng đây là Thạch Mai Trinh gọi điện thoại tới, cho nên chỉ cần có Thạch Mai Trinh trong nhà, thì Đinh Trường Sinh lá gan liền hơi lớn, bằng không nếu chỉ có một mình Tiêu Hồng ở nhà, Đinh Trường Sinh là kiên quyết không dám đi, vì sợ không kềm lòng được trước sự khiêu gợi hấp dẫn của nàng.
– Hừ… nói cái gì đó, nếu không phải muốn đến nhìn xem tình hình của em ra sao rồi, thì chị chẳng tới gặp em ra làm gì…
Hồ Giai Giai tức giận đảo cặp mắt trắng dã nói.
– Em thật sự còn có việc, chị có việc gì thì cứ ra đi, được không?
Đinh Trường Sinh không nhịn được hỏi.
– Đinh Trường Sinh, em ngu ngốc, hiện tại khu đang phát triển đang trở thành cái dạng gì, chẳng lẽ em không lo lắng về sau sẽ bị Lâm Xuân Hiểu nắm giữ hết toàn bộ sao? La Hương Nguyệt thì cầm giữ văn phòng làm việc, hiện tại tất cả các công việc hạng mục của khu khai phát đều là do La Hương Nguyệt khống chế, Trương Minh Thụy giống như là một kẻ ngớ ngẩn cái gì cũng không có xen tay vào được, hơn nữa Trần Khánh Long hỗn đản kia thì hiện tại hoàn toàn ngã về phía của Lâm Xuân Hiểu, còn em thì có cái gì? Hai chúng ta nếu là không ôm nhau kết lại, thì chúng ta coi như xong rồi, tại khu đang phát triển này một chút quyền nói chuyện cũng không có được.
Hồ Giai Giai đứng lên đi đến Đinh Trường Sinh trước mặt nhỏ giọng nói.
Đinh Trường Sinh nghe xong không có bất kỳ phản ứng, chăm chú nhìn lấy trước ngực của Hồ Giai Giai hai bầu vú đang phập phồng, cũng không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm vào…
– Chị nói đến cùng là em có nghe lọt tai không vậy?
– Chỉ là chuyện này thôi à?
– A, đây không phải chuyện nghiêm trọng sao à?
Hồ Giai Giai ngạc nhiên hỏi, nhìn xem Đinh Trường Sinh biểu lộ, có vẻ như thằng này căn bản không có nghe mình nói cái gì cả.
– Nghiêm trọng, hơn nữa là chuyện đại sự, chính chị cũng nói, chúng ta phải ôm kết lại thì mới được, vậy giờ trước để em ôm chị một cái, cảm thụ lại cái cảm giác cùng chị ôm nhau kết hợp, rồi sẽ quyết định…
Nói xong Đinh Trường Sinh liền ôm lấy Hồ Giai Giai, một tay rất nhanh xoa bóp bờ mông lớn của nàng.
Hồ Giai Giai bị dọa sợ đến thoáng giãy thoát ra, trốn phía sau cái ghế sô pha, chỉ vào Đinh Trường Sinh nói ra:
– Em… em… lúc nào cũng lưu manh, cứ chờ xem, đến lúc cần thì cũng phải tìm đến chị mà thôi…
Nói xong thừa dịp Đinh Trường Sinh không có bước tới nữa, từ trong văn phòng hắn chạy ra ngoài, sau khi ra ngoài thấy mình chạy thì cảm thấy không thích hợp, liền thả chậm lại bước chân, mặt lại ửng hồng lên…