Phần 127
Giang Đô, sáng sớm, tại cổng ra vào của nhà máy Mỹ Gia, tụ tập tầm 300 – 400 người, đều là đến đòi tiền lương, mắt thấy cánh cổng sắp bị đẩy ra, một tên nhân viên phòng làm việc vội vã đi vào phòng làm việc của chủ tịch.
– Lão bản, nhanh nghĩ một chút biện pháp đi, bằng không lão bản tránh mặt đi, để em ứng phó, những người này hôm nay không lấy được tiền lương, em sợ bọn họ sẽ động thủ ah.
– Không sao, trốn cái gì chứ? Những người này đều là theo tôi làm đã mấy thập niên rồi, chẳng khác nào bạn già của tôi, đúng lúc này tôi tránh né, thì tôi còn là con người sao? Hơn nữa, tôi là chủ tịch, thì có thể trốn đến nơi đâu đây, cậu ra nói cho bọn họ biết, tôi đang bán nhà cửa đất đai, tầm vài ngày nữa thì có thể đem một phần tiền phát lương, chỉ là nếu muốn phát lường đầy đủ toàn bộ, còn phải chờ một thời gian, phải chờ tôi đem cái công ty này bán đi thì mới tính được.
Chủ tịch Tề Hạ Quân bất đắc dĩ khoát khoát tay nói ra.
– Vậy được rồi, em đi ra ổn định mọi người…
Tề Hạ Quân đợi cho người kia đi rồi, rồi tự mình đi xuống xưởng.
Nhìn xem năm nay vừa mới lắp đặt hai bộ dây chuyền sản xuất, trong nội tâm đau khổ, vì để đạt được tiêu chuẩn bảo vệ môi trường của Liên Minh Châu Âu EU, những thứ máy móc đều là nhập từ nước Đức vào, nhưng từ sau khi vừa mới bắt đầu có thể vận hành, thì đơn đặt hàng quốc tế từng bước từng bước hủy bỏ, khủng hoảng kinh tế theo nhau mà tới, đối với bọn họ những chủ sản nghiệp, sự đả kích này là mang tính hủy diệt, vì thế một cuối cùng phải ngã.
Nhưng là đã rót nhiều tiền vào đâu tư máy móc, tiền mặt chẳng còn lại bao nhiêu, cho nên sáng nay Tề Hạ Quân bắt đầu đi ký hợp đồng bán nhà cửa rồi.
Không đợi tâm tư của ông tốt hơn một chút, vừa mới đi ra ngoài thì chủ nhiệm phòng làm việc Tiểu Tề lại quay trở lại, bất quá lần này lại là dẫn theo một người tới, nhưng Tề Hạ Quân thì không biết người này.
– Tề tổng, vị này chính là Diêm tiên sinh, tới đây để trao đổi về vấn đề mua lại nhà máy.
Tiểu Tề quan sát nhìn xem lão bản Tề Hạ Quân, mặc dù mình là em vợ của ông ta, nhưng cũng không ít lần bị mắng, hãng này bây giờ đổi chủ, chính mình cái vị trí chủ nhiệm phòng làm việc này cũng là chấm dứt.
– Há, chào ông, chúng ta vào văn phòng nói chuyện, ông xem được thông tín bán nhà máy trên báo chí à?
Tề Hạ Quân tuy nhiên rất cô đơn, lúc này chỉ có bán nhà máy thì mới có thể trả tiền lương thiếu nợ công nhân cùng các khoản nợ nguyên vật liệu, nói cách khác, một khi chủ nợ truy tố ra tòa, đến lúc đó thì lại càng khó hơn.
– Vâng, tôi nhìn thông báo qua báo chí, nên muốn tới xem một chút, bất quá bên ngoài cổng lớn thấy thật náo nhiệt, như thế nào rồi, quả thật là duy trì không nổi nữa sao?
Diêm Bồi Công có hứng thú hỏi.
Người tới rõ ràng là trong phú thương Diêm Bồi Công của thành phố Bắc Tỉnh, trong khoảng thời gian này, ông ở ngoài sáng trong tối vẫn luôn ở tại tỉnh Trung Nam vật tác nội tình, chuyên kiếm tới nhưng công ty, nhà máy không còn khả năng duy trì nữa, đã thu mua được ba công ty rồi, cái công ty này là thứ tư.
– Diêm tiên sinh mời ngồi, vừa rồi ông cũng nhìn thấy trong phân xưởng, dây chuyền sản là của nước Đức, mới vừa lắp ráp trong năm trước hoàn tất, chuẩn bị sản xuất, nhưng đơn đặt hàng ở nước ngoài bị thất bại, kinh tế bị đình trệ, cho nên tôi xem như xong đời, ngoài cửa mới chỉ là một nhóm người, ngoài ra còn các chủ nợ nữa, cho nên tôi mới bán cái hãng đi, đây cũng là việc bất đắc dĩ.
Tề Hạ Quân ngược lại là một người thành thật, chưa cần Diêm Bồi Công nói cái gì, đã đem sự tình bán nhà máy nói ra tất cả…
– Tề tổng quả nhiên là một người thành thật, nói cái giá đi, bán như thế nào?
Diêm Bồi Công cũng không có rảnh ở chỗ này cùng Tề Hạ Quân nói vòng vo, bởi vì ở Hồ Châu đang thúc giục, phải nhanh một chút xác định được mức đầu tư, những… sách lược đều là do Vũ Văn Linh Chi xác định, Diêm Bồi Công chỉ là người chấp hành.
– Cái hãng này thì cũng đã cũ kỹ, về kiến trúc xây dựng thì không bao nhiêu tiền, đáng tiền chính là hai bộ dây chuyền sản xuất, tất cả đều mới, lúc mua đã là ba trăm ngàn đồng Euro, Diêm lão bản cho giá đi.
Tề Hạ Quân căng thẳng, đúng lúc này đem quyết định mình bán được bao nhiêu tiền, mảnh đất này thời hạn mướn còn được mười tám năm, nhà xưởng xây dựng đã năm năm, ông muốn bán giá ba trăm ngàn đồng Euro, nếu có thiếu nợ lại một ít cũng không sao.
Diêm Bồi Công không nói, chỉ là nhìn thoáng qua Tiểu Tề, Tiểu Tề hiểu ý, lập tức đứng lên nói ra:
– Em quên châm trà, hai người cứ trao đổi, em đi nấu nước pha trà.
Đợi đến lúc Tiểu Tề đi rồi, Diêm Bồi Công tới gần Tề Hạ Quân nói ra:
– Một triệu…
– Một triệu nguyên tiền? Số tiền này quá thấp, không được…
– Tiền đồng Euro…
Diêm Bồi Công lại nói.
– Đồng Euro?
Tề Hạ Quân miệng mở lớn thành chữ O, ông cho rằng mình nghe lầm, nhưng nhìn thấy Diêm Bồi Công rõ ràng gật đầu, ông quả thực không thể tin vào tai của mình, một triệu đồng Euro? Đối phương không phải là điên rồi sao.
– Tề tổng… chắc ông rất giật mình, nhưng đây là thật, chỉ có điều tôi có một yêu cầu, ông nhất định phải đáp ứng thì chúng ta mới có thể tiến thêm một bước trao đổi…
– Diêm lão bản, mời nói… mời.
Tề Hạ Quân rốt cuộc đã biết, đối phương nói là sự thật, rõ ràng ra đến giá cao như vậy, đây không phải là điên rồi sao?
– Tề tổng, một triệu đồng Euro, tôi chỉ mua cổ phần của công ty ông 90%, còn lại 10% vẫn là của ông, hơn nữa cái công ty này thì tổng giám đốc cũng là do ông, ông còn phải tiếp tục làm tiếp, chúng tôi chỉ là nhà đầu tư mà thôi, như thế nào đây? Có thể hợp tác không?’
– Ông nói cái gì? Chín mươi phần trăm cổ phần công ty?
Tề tổng một lần nữa chấn kinh rồi.
Đây chỉ là động tác của Diêm Bồi Công áp dụng co tất cả các công ty đã mua, chuyện này nói xong về sau, ông lập tức lên đường đi Hồ Châu, ông phải đi gặp Đinh Trường Sinh, bởi vì Vũ Văn Linh Chi vẫn luôn nói cho ông biết, phải tuyệt đối tin tưởng vào Đinh Trường Sinh, bởi vì chuyện Đinh Trường Sinh có thể thành công hay không thì cũng không phải là mấu chốt, mà là vì bản án của Kỳ Phượng Trúc phải dựa vào Đinh Trường Sinh, cho nên cho dù Diêm Bồi Công đối với Đinh Trường Sinh có hoài nghi, nhưng hoài nghi thì hoài nghi, chuyện này cũng phải tiếp tục làm.
…
Trong buổi họp thường ủy chuyện phát sinh đã ngoài dự liệu của La Bàn Hạ, ông không nghĩ tới là Để Khôn Thành hiện tại rõ ràng đã bắt đầu công khai chiến, bây giờ tình thế trong thành phố so với lúc còn Thạch Ái Quốc cũng không khá hơn bao nhiêu, tuy nhiên nếu như cường hành thông qua biểu quyết, để đạt thành một ít nhận thức chung, nhưng nếu đã nhận thức rồi thì đến cùng có thể chấp hành hay không, đó còn là một ẩn số.
Hơn nữa, việc này đả kích nghiêm trọng đến uy tín của mình tại thành ủy, một cái động một chút, mọi người lại dựa vào bí thư, để giơ tay biểu quyết, nói rõ là năng lực quản lý của ngươi đối với ê kíp là có vấn đề.