Phần 130
Lương Tuệ Sinh dẫn đầu vỗ tay, liên đới những người khác cũng bắt đầu vỗ tay, Lâm Xuân Hiểu trong nội tâm rất gấp, nói khoác lác thì ai cũng nói được, nhưng chuyện này nếu cho là làm được thì cũng không phải chuyện nhỏ, hoặc là Đinh Trường Sinh đã tính trước, hoặc là đang nói bậy.
– Đinh chủ nhiệm, tôi tin tưởng vào lời của cậu nói, bất quá tôi còn muốn ra ngoài nhìn xem vị trí, tôi phải đi thực địa nhìn xem.
Lương Tuệ Sinh nói.
– Đó là điều đương nhiên, như vậy đi, Lâm bí thư, em cùng Lương tổng đi xem hiện trường, trưa nay chúng ta làm chủ mới khách ăn cơm.
Đinh Trường Sinh đứng lên nói ra.
– Vậy thì tốt, các người cứ đến hiện trường nhìn xem, tôi sẽ an bài yến hội buổi trưa, em đã tới Hồ Châu thời gian dài, vậy có biết nhà hàng nào phù hợp?
Lâm Xuân Hiểu hỏi.
– Vậy an bài tại nhà hàng Thủy Tinh Cung đi, em có quen biết lão bản chỗ đó, nên cũng tiện cho chúng ta một chút.
Đinh Trường Sinh nói trước mặt Lương Tuệ Sinh, hiển nhiên là tựa như không có xem những người này là ngoại nhân, điều này làm cho Lương Tuệ Sinh có chút cảm động, hơn nữa Lương Tuệ Sinh phát hiện ra một vấn đề không tầm thường, đó chính là quan hệ của chủ nhiệm khu đang phát triển cùng bí thư, thấy qua chủ nhiệm Đinh Trường Sinh biểu hiện rất cường thế, còn bí thư thì ngay cả việc nhỏ đãi khách ăn cơm cũng phải trưng cầu ý kiến Đinh Trường Sinh, rất có thể nói rõ lên vấn đề, Thành Công lúc đến đây đã từng nói nói Đinh Trường Sinh rất cường thế, lần này đúng là được mở mang kiến thức.
Đứng ở trên khúc bờ đê cao, nhìn xem hồ Lạc Mã mênh mông trong suốt…
– Đinh chủ nhiệm, nơi này cảnh sắc không tệ, trong hồ này có cá nhiều không vậy?
– Có… nhưng không nhiều lắm, vẫn còn hoang vu, nơi này chưa từng có nuôi thả cá, cho nên chất lượng nước rất là trong sạch, chú nhìn xem, hồ không có ngư dân bắt cá, mấy năm trước di dời ngư dân lên bờ, ngay lúc đó cũng phải tiêu tốn rất nhiều chi phí, nhưng bây giờ xem ra, đây là việc làm đáng giá.
Đinh Trường Sinh chỉ vào cảnh vật hồ Thiên Nhất Sắc nói ra.
– Ừ đúng là đẹp thật, chỉ là không biết cảnh đẹp như vậy, còn có thể duy trì được bao lâu mà thôi.
Lương Tuệ Sinh cảm khái nói.
– Đúng vậy… nếu muốn phát triển, thì sẽ phải chịu không ít áp lực, phát triển càng nhanh, thì loại áp lực này cũng lại càng lớn, Lương tổng… tại đây không có người ngoài, tôi nói thật, nếu muốn làm, thì mau sớm làm, thời gian trễ nải càng lâu, thì cơ hội tốt sẽ càng ít đi, đến lúc đó tôi không dám hứa chắc chất lượng nước hồ Lạc Mã có thể bảo trì được bao lâu, đây là lời thật long của tôi.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Ừ, Đinh chủ nhiệm là người cũng thành thật, được rồi, thực địa tôi chỉ cần biết như thế này là được rồi, đúng như là cậu nói vậy, tôi sẽ tăng thêm tốc độ, lúc trở về tôi sẽ chứng thực cái hạng mục này, đến lúc đó còn phải đến làm phiền Đinh chủ nhiệm đấy.
– Đây là nhiệm vụ của tôi, nên không cần nói phiền toái, kỳ thật chất lượng nước như vậy thì cũng không nhất định phải tạo ra các loại nước giải khát, chỉ cần xử lý rồi rót vào trong bình bán nước tinh khiết thì đã có thể lấy được tiền, mua bán không bao nhiêu vốn ah.
Đinh Trường Sinh chỉ vào mảng lớn hồ nước nói ra.
Lương Tuệ Sinh cười cười không nói gì, thật ra Lương Tuệ Sinh chính là có cái chủ ý này, hạng mục phải làm nhanh lên một chút, chính mình đến nơi đây đầu tư, thì những tập đoàn khác về đồ uống sẽ rất nhanh chen chúc tới, chỉ là chất lượng nước nơi này vẫn chưa có bao người chính thức biết rõ giá trị ở đây.
– Đinh chủ nhiệm, nếu như chúng ta chọn địa điểm thì cũng không có vấn đề gì rồi, không biết lúc nào thì có thể ký hợp đồng?
Lương Tuệ Sinh hỏi.
– Lúc nào thì cũng có thể, không biết quý công ty định đầu tư nam đầu là bao nhiêu tiền? Tôi nghe Thành tiên sinh nói đại khái là hơn một trăm triệu tệ, nhiều như vậy sao?
Đinh Trường Sinh nói xong nhìn về phía Thành Công.
– Lương tổng, các người đến cùng có thể cầm ra bao nhiêu tiền để đầu tư? Cũng cho tôi biết một lời chắc chắn.
Thành Công thấy Đinh Trường Sinh nhắc đến mình, vì vậy cũng mượn lời nói để hỏi Lương Tuệ Sinh.
Lương Tuệ Sinh trầm ngâm thoáng một chút, nói ra:
– Trước khi đến đây, tôi vẫn chưa thể xác định đầu tư bao nhiêu tiền, bởi vì như là Đinh chủ nhiệm mới vừa nói, chất lượng nước sẽ quyết định vận mệnh xí nghiệp nước giải khát…
Đinh Trường Sinh cảm thấy cái này Lương Tuệ Sinh nói chuyện vẫn tính là chân thật, hắn không nắm chắc được đối phương đến cùng có thể đầu tư được bao nhiêu, Thành Công là nhân vật trọng yếu đưa cái xí nghiệp này tới đây, nếu không có gì bất ngờ xảy ra Thành Công cũng sẽ là cổ đông của cái xí nghiệp này, cho nên Thành Công cũng rất quan tâm đến cái xí nghiệp này, như vậy thì việc em họ của hắn Đường Khả Nhạc đi vào quỹ đạo sản xuất nước Coca tại nơi đây, đây cũng là đại sự lợi ích cá nhân của Thành Công.
– Tôi dự định đầu tư tầm ba trăm triệu tệ, nói thật phương Bắc vẫn không phải là địa bàn truyền thống của công ty chúng ta, nhưng lúc này đây, hy vọng hạng mục tại Hồ Châu có thể giúp chúng ta thoát khỏi tình cảnh này, địa lí Hồ Châu có ưu thế…
Lương Tuệ Sinh bổ sung nói ra.
– Ba trăm triệu?
Thành Công rất kinh ngạc, vốn là lúc đầu chỉ muốn đầu tư một trăm triệu, lần này gia tăng lên thêm hai trăm triệu nữa…
Nhưng hắn lại thấy Đinh Trường Sinh lại không có biểu hiện ra ngoài là có gì kinh ngạc, lại làm cho Thành Công thật bất ngờ, theo lý thuyết mà nói, hiện tại khu đang phát triển Hồ Châu chả ra cái dạng gì, đối với nhà đầu tư hẳn là cầu tài như khát nước mới đúng, nhưng thằng Đinh Trường Sinh giống như không để ý lắm đên ba trăm triệu tệ đầu tư này.
Hoàn toàn chính xác, nếu như là lúc trước, được như vậy thì Đinh Trường Sinh rất có thể sẽ vì ba trăm triệu tiền đầu tư này mà mừng rỡ như điên, nhưng bây giờ Vũ Văn Linh Chi sẽ từ từ mang tiền thẩm thấu đến tỉnh Trung Nam, thì ba trăm triệu đầu tư này thật là không coi vào đâu, hơn nữa như hắn mới vừa nói, nước của hồ Lạc Mã, cất vào trong bình làm nước tinh khiết thì có thể bán lấy tiền, giá thành phẩm cực thấp, nhiều người có thể làm, thì Vũ Văn Linh Chi đương nhiên cũng có thể làm, vì đây đều là tiền, cho nên Đinh Trường Sinh cũng không có mừng lắm về vụ đầu tư này…
…
Giữa trưa Lâm Xuân Hiểu cùng Đinh Trường Sinh và đoàn người Lương Tuệ Sinh ăn cơm, nhưng đang nữa chừng, thì bị tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt, Đinh Trường Sinh nhìn xem là Lưu Chấn Đông gọi tới, liền đi ra ngoài nhận điện thoại.
– Này, Chấn Đông… có chuyện gì vậy?
Đinh Trường Sinh đi đến cuối hành lang, vừa gọi điện thoại, vừa quan sát chung quanh nhìn xem có người hay không.
– Đinh phó cục, theo tin tức tin cậy, Triệu Cương đêm nay có thể sẽ có giao dịch.
Lưu Chấn Đông nói ra.
– Biết rõ địa điểm cụ thể không?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.
– Nói là tại nhà kho Đông Giao, chỉ là không biết địa điểm cụ thể, cho nên tạm thời vẫn chưa thể xác định ở ngay chỗ nào.
– Cùng ai giao dịch có biết không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Theo tin tức tuyến báo, Triệu Cương rất có thể qua mặt Triệu Khánh Hổ, cùng người của Bạch Khai Sơn nối đầu, người của Bạch Khai Sơn sẽ đưa hàng tới, Triệu Cương đi đón hàng.
– Ừ, tôi biết rồi, nhà kho Đông Giao, đây có phải là khu vực mà Lôi Chấn bị giết hại? Tại sao lại lựa chọn cái chỗ này chứ?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.
– Cho nên tôi muốn hỏi cậu, chuyện lần này chúng ta có bắt hay là không bắt, nếu như không bắt, thì có thể đánh mất một cơ hội, nhưng du như thế nào cũng phải đi đến, địa hình nơi đó vô cùng phức tạp, tôi sợ đến lúc đó sẽ có thương vong, nhưng nếu vận dụng đến những lực lượng khác, thì khó tránh khỏi sẽ bị tiết lộ phong thanh, thì tuyến báo của tôi liền gặp nguy hiểm.
Lưu Chấn Đông do dự nói ra.
– Ừ, anh nói đúng lắm, vậy thì bỏ qua đi, chúng ta tìm cơ hội khác, bọn chúng đã dám đưa hàng, nhận hàng, về sau cứ theo dõi từ nơi này mà tìm cơ hội.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Hiểu rồi.
Lưu Chấn Đông nói xong liền cúp điện thoại, nhưng trong nội tâm Đinh Trường Sinh lại không có bình tĩnh như bề ngoài vậy.
Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, dựa theo ước định mình và Hà Hồng An, Triệu Cương phải chết, còn việc xử lý Triệu Khánh Hổ như thế nào, đó là chuyện của Hà Hồng An, hắn chỉ cần cam đoan người Triệu gia không dám đối với việc Hà Tình tiếp nhận lấy tài sản mà có dị nghị gì.
Triệu Khánh Hổ hoài nghi Triệu Cương hại hắn, nhưng trong nhất thời bán hội vẫn chưa có biện pháp gì, đành để cho Lâm Đông Cường theo dõi Triệu Cương, nhưng Triệu Cương là một người lão luyện giang hồ, Lâm Đông Cường không phải đối thủ, cho nên đến giờ cũng không có tìm ra cái manh mối gì, còn Triệu Khánh Hổ bệnh tình lại không có chuyển biến tốt đẹp, vẫn trị bệnh bằng hóa chất, trước kia còn có thể về nhà, nhưng bây giờ thì phải nhập viện rồi, xem ra, chính mình đêm nay cần phải đi đến nhà kho Đông Giao rồi…
– Đinh chủ nhiệm, suy nghĩ gì mà nhập thần như vậy.
Sau lưng truyền đến thanh âm một người đàn bà, Đinh Trường Sinh không có quay đầu lại cũng biết là bà chủ cái nhà hàng này, Dương Phàm.
– À… sao trùng hợp như vậy, buổi chiều nay không có lên tòa án à?
– Có, nhưng tôi cũng phải về nhà nghỉ ngơi chứ, cái nhà hàng khách sạn này là của tôi, cũng là nhà của tôi…
Dương Phàm cười quyến rũ nói.
Đinh Trường Sinh thật đúng là đã tuân thủ hứa hẹn, nàng thông qua phục vụ viên đã thăm dò được, Đinh Trường Sinh mang tới đoàn người đầu tư này, hơn nữa người đàn bà tiếp đãi ăn cơm rõ ràng còn là bí thư của khu khai phát, làm cho Dương Phàm trong nội tâm ngứa ngáy một chút, nàng muốn Đinh Trường Sinh dẫn tiến thoáng đến để làm quen với người đàn bà kia, đàn bà và đàn bà chắp nối với nhau thì dễ dàng hơn nhiều so với nam nhân.
Dương Phàm tính toán điều gì, Đinh Trường Sinh đương nhiên là không biết.
– Ha ha… đúng rồi, vụ án Mã Kiều Tam kia, xin cảm ơn chị, hắn gửi lời nhờ em cảm ơn chị, sau này ra tù nhất định hắn sẽ đến thăm chị đấy…
– Ai ui… đây là lời uy hiếp tôi hay là muốn cảm tạ thật sự vậy?
Dương Phàm mị nhãn liếc mắt nhìn Đinh Trường Sinh nói ra.
– Đương nhiên là cảm tạ chị rồi.
– Thật sự? Vậy nếu thật lòng muốn cảm ơn chị, vậy em giới thiệu Lâm bí thư cho chị biết đi, để nữa chị đến kính chén rượu, như thế nào đây?
– Được a, không có vấn đề, còn nữa, cũng nên mời rượu đoàn thương gia đến đầu tư, bọn họ có thể đến nơi đây đầu tư, bà chủ có thể phải thật tốt biểu hiện một chút để sau này khách còn kéo đến…
Dương Phàm hiểu ý gật đầu một cái, xoay người đi sắp xếp, Đinh Trường Sinh nhìn thấy lúc người đàn bà này quay người lại, hiện ra ở trước mắt của mình, cái váy chăm chú bao vây lấy cái mông đẹp, có vẻ co dãn mười phần, phần nâng lên hai mảnh mông thịt, chống đỡ cao cao cái váy lên, hiện tại hai mảnh mông thịt kia, đang theo tư thế di chuyển của nàng mà lắc lư lấy, bày ra phong tình vạn chủng, khiến cho ánh mắt không khỏi ở nơi cái mông đó tập trung…