Phần 154
Thế nhưng Diêm Lệ cũng là một người có tính tình rất quật cường, nhất là có người ở trước mặt nàng nói người khác có công phu tốt, điều này giống như là ở hạ thấp đi năng lực của nàng, nhưng trong nội tâm của Tần Mặc thì không có ý tứ như vậy, tuy nhiên Diêm Lệ trong nội tâm đã biểu hiện ra quyết định nếu gặp Đinh Trường Sinh thì cần phải thử hắn như thế nào, để xem thằng này đến cùng có lợi hại như Tần Mặc nói như vậy hay không.
Đinh Trường Sinh lái xe đến trước căn biệt thự hồ Thiên Nhất Sắc mà Tần Mặc đang ở, hắn liếc nhìn qua hướng căn biệt thự của mình, thì phát hiện xe Từ Kiều Kiều đang dừng ở đó, hắn lẩm bẩm, nàng như thế nào cũng ở nơi đây trung hợp với Tần Mặc thế này?
Hắn tính toán sau khi hội kiến với Tần Mặc thì sẽ đi qua xem thử Từ Kiều Kiều làm gì ở đây, chẳng lẽ không có đi làm sao?
Đinh Trường Sinh gõ cửa, trong biệt thự Diêm Lệ cùng Tần Mặc cùng nghe được, Diêm Lệ liền dành đi mở cửa, Tần Mặc chưa kịp phản ứng gì thì Diêm Lệ đã đến cửa rồi.
– Đinh tiên sinh, anh đã đến rồi, mời vào…
Diêm Lệ mở cửa ra nhìn quả nhiên là Đinh Trường Sinh.
– Há, chào cô, cảm ơn.
Đinh Trường Sinh nhìn xem Diêm Lệ, nếu như trước kia, mỗi lần nhìn thấy mình thì lạnh lùng không quản tới, lần này đây nhìn thấy nàng hơi có chút khác lạ, lúc này đây nàng đang mặc bộ quần áo thun thể thao co giãn bó sát người, ngay mé trên cặp đùi tròn lẳn săn chắc của nàng thì do đặc tình của làn vải thun co giãn ôm sát cái âm hộ nàng, làm nhô lên phình to cái gò mu rất là hấp dẫn, nhưng hắn cũng không dám nhìn lâu, liền lách qua người Diêm Lệ đi vào bên trong.
Diêm Lệ mỉm cười, đóng cửa lại, một câu chưa nói, không có dấu hiệu nào báo trước giơ cao chân lên, đừng nhìn nàng là luyện võ, thân thể nàng lại mềm mại không thua kém gì một huấn luyện viên yoga, sau lưng Đinh Trường Sinh đương nhiên là không có có mắt, nếu như lúc này chứng kiến chuyện phát sinh trong chớp nhoáng này, khẳng định cũng là sợ ngây người.
Bởi vì ngay tại trong nháy mắt lúc Diêm Lệ đóng cửa lại, chân của nàng nâng cao lên, thẳng tắp đến trán nàng rồi, ngay sau đó là động tác cực nhanh cũng đủ để làm cho Đinh Trường Sinh gục xuống…
Đinh Trường Sinh mặc dù không có quay đầu lại, nhưng hắn cảm nhận được một làn gió từ phía sau lưng mình đưa lên, ngay sau đó rất nhanh ngược đập xuống, Đinh Trường Sinh từ khi luyện tập Thuần Dương thập bát chưởng về sau, thân thể độ nhanh nhẹn tăng vụt lên, lập tức hắn thấy có gì không đúng, tuy là đã thấy không đúng từ lúc mới bước vào trong nhà, nhưng lúc này lại hình như là vang lên cảnh báo vậy…
Thân thể nhìn như không nhúc nhích, nhưng khi một cước kia tựa như đã rơi vào trên bả vai của hắn, thì nữ thân trên Đinh Trường Sinh hơi nghiêng về phía bên trái, lập tức một luồng kình phong sượt qua bộ mặt của mình, vì thân thể hắn chuyển tiếp đột ngột, một cước này cuối cùng đã rơi xuống đập thẳng trên sàn nhà, “rắc…” một tiếng, sàn gỗ bị chân tác động mạnh tạo thành một lỗ thủng.
Chỉ là một cước này của Diêm Lệ lực quá lớn, nhưng sàn gỗ của gian phòng chất lượng không phải là tồi, vì vậy lúc một chân của Diêm Lệ làm vỡ lún vào ở bên trong sàn gỗ, nhưng đến khi nàng muốn rút chân ra thì không hề dễ dàng chút nào.
Đúng lúc này nghe được động tĩnh, Tần Mặc liền chạy tới, lúc mới bắt đầu Đinh Trường Sinh còn cho rằng đây là do chính Tần Mặc xếp đặt thiết kế chuyện này, nhưng nhìn thấy Tần Mặc lúc đi ra hai tay đều còn nhem nhuốc, nhìn qua hình là đang làm bếp, trong nội tâm Đinh Trường Sinh mới thả lỏng chút ít, như vậy sự tình cùng Tần Mặc không liên quan gì, chuyện này có thể là do cô gái bảo tiêu này gây chuyện với mình.
– Ai ui… Diêm Lệ, em đã nói là không nên động thủ rồi, giờ đây thì chị đang như thế nào đây, tốt rồi… nếu như chị cứ cãi lời của em, thì ngày mai chị quay trở về đi, em sẽ không dùng chị nữa đâu…
Tần Mặc vừa nhìn chân của Diêm Lệ, vừa nói.
Mà Diêm Lệ tự biết đuối lý, phẫn hận nhìn Đinh Trường Sinh, một câu cũng không nói.
– Này, anh làm gì mà đứng ngẩn ra đó, giúp nàng đem chân rút lên đi…
Tần Mặc thấy Đinh Trường Sinh đứng ở một bên không nhúc nhích, sốt ruột nói ra.
Đinh Trường Sinh liền ngồi xổm xuống, cầm chặt mắt cá chân của Diêm Lệ lắc thử, nhưng làm thế nào chân nàng cũng dính cứng ngắc không rút lên được, mắt cá chân của Diêm Lệ có khả năng bị những những đầu gỗ bị vỡ ra bén nhọn làm cho bị tổn thương.
– Nhìn qua sợ là không rút lên được rồi, Tần Mặc… cô đi lấy con dao phay làm bếp ra đây, để tôi chặt gỗ vụn chung quanh nơi này, thì mới lấy chân ra được.
Đinh Trường Sinh nói.
Tần Mặc nhanh chạy đi cầm dao phay, Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua Diêm Lệ, nói ra:
– Khí lực mạnh thật, nếu như bị cô đá trúng, thí ít nhất phải nằm liệt trên giường vài ba tháng a, này bà cô, tôi và cô có cừu oán à?
– Không có.
Diêm Lệ cũng là cứng miệng, một là một, hai là hai.
– Hay là tôi từng vô lễ với cô, hay đã rình xem qua cô tắm rửa? À… vừa rồi tôi có nhìn… thoáng qua chỗ đó một chút, chẳng qua là tại cái quần của cô quá bó sát làm cái đó nổi phồng lên, chứ tôi đâu có cố ý nhìn, chỉ có vậy mà hận tôi đến mức như vậy sao? Hận không thể đưa cho tôi vào chỗ chết…
Đinh Trường Sinh hỏi…
– Hừ…
Diêm Lệ hiện tại xem như biết thêm về hắn, thằng này chẳng những là có công phu tốt, mà ngay cả công phu miệng cũng là không hề thua kém ai…
– Được rồi, hai người đừng ồn ào nữa, mau nhanh lấy cái chân ra rồi nói sau.
Tần Mặc quay trở lại rất nhanh, đem một cây dao phay sáng loáng đưa cho Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh tiếp nhận dao phay, cầm lên quan sát quơ quơ qua lại, nhưng vẫn không có hạ đao chém xuống sàn gỗ.
– Trường Sinh, anh nhìn cái gì vậy, nhanh lên đi…
Tần Mặc thúc giục nói.
– Con dao này không biết có bén hay không? Nếu tôi chặt xuống nhỡ làm bị thương cô thì làm sao xử lý đây? Lúc đó là tính cho tôi hay là tính cho cô đây?
Đinh Trường Sinh quơ dao phay hỏi Diêm Lệ, cô gái này đối với mình kiếm chuyện trước, bây giờ phạm vào trong tay ta, ta nếu là không mượn cơ hội trả thù một chút, thì sẽ không phù hợp với tính cách của ta ah…
– Vậy… vậy làm sao bây giờ, bằng không chúng ta báo cho cảnh sát đi a…
Tần Mặc chưa từng có trải qua việc này, giờ nhìn thấy Đinh Trường Sinh cũng không có nắm chắc, cho nên đề nghị báo… cảnh sát.
– Um… cứ để tôi thử xem trước đã…
Đinh Trường Sinh nói ra…
– Được, vậy anh cẩn thận một chút, cái chân dính dáng đến gân và mạch máu đấy, nhỡ chạm vào coi chừng tàn phế.
Tần Mặc lo lắng nói ra, Đinh Trường Sinh lúc này trong nội tâm nở hoa, muốn khen Tần Mặc đã phối hợp tốt, nhưng Tần Mặc thật sự rất khẩn trương còn nghĩ gì đến phối hợp chứ?
Lúc này, Đinh Trường Sinh giữ lấy cái bắp chân săn tròn của Diêm Lệ, rõ ràng thằng này nắm sát bẹn đùi của nàng còn âm thầm bóp bóp, rồi giơ lên dao, hắn cảm giác được cái chân của Diêm Lệ đang phát run, nàng lúc này thật sự là sợ hãi, do tính khí ương ngạnh, từ lúc theo tham gia quân ngũ đến bây giờ chưa từng có run sợ trước điều gì, cho nên lúc này cũng đang là gắng gượng chèo chống.
– Nếu cô sợ hãi, chúng ta báo cho cảnh sát đi, để cho đội cứu hộ tới, bọn họ có đầy đủ các loại thiết bị, với lại bọn họ là cảnh sát, cũng không có mất mặt gì đâu, đúng không.
Đinh Trường Sinh bắt đầu từng bước một phá hủy sự kiêu ngạo của Diêm Lệ.
Diêm Lệ lúc này mặc dù vào đang sợ hãi, nhưng lúc này còn có một chuyện còn càng đáng sợ hơn, đó chính là trải qua một khoảng thời gian căng thẳng khẩn trương như vậy, nàng bị… mót tiểu, lúc này nàng đang dùng nghị lực để tự chống đỡ mình, đang ngồi dưới đất với cái quần thun thể thao bó sát, cái gò mu đang phồng ra rất rõ ràng bên dưới làn vải thun cho nên nếu rỉ nước tiểu ra thì rất dễ dàng để cho người nhìn thấy phát hiện ra được, nàng cảm giác mình nếu kéo dài thêm chút nữa thì sẽ có thể không nín nhịn được, nếu như trong lúc này chỉ có một mình Tần Mặc thì cũng không đến nỗi nào, mấu chốt là còn có thằng nam nhân chán ghét này.
Đinh Trường Sinh lần lượt giơ dao lên nhưng chỉ nhấp lên nhấp xuống chứ không có chặt vào sàn gỗ, hắn nói là cũng sợ chém trúng chân nàng nên chém không được, nhưng Diêm Lệ dần dần đã nhìn ra, thằng này đây là đang cùng mình chơi trò tâm lý chiến.