Phần 163
– Đã rất lâu rồi cháu không có tới đây, trong khoảng thời gian này đang bận rộn lắm sao?
Theo trong cửa mắt mèo nhìn thấy Đinh Trường Sinh ở ngoài cửa, Vũ Văn Linh Chi mừng rỡ kéo cửa ra, gói gọn trong nơi này chính là cuộc sống của nàng, nàng cẩn thận nghe theo lời khuyên cảnh báo của Đinh Trường Sinh, trước khi bản án của Kỳ Phượng Trúc lật lại, tốt nhất là không nên đi ra bên ngoài, vạn nhất bị Lâm Nhất Đạo biết được nàng đang ở Hồ Châu, thì sẽ rất nhanh men theo sờ tới, đến lúc đó tất cả mọi chuyện đều xong.
– Muốn uống chút rượu, ở đây dì có không?
Đinh Trường Sinh mỏi mệt hỏi.
– Có a, cháu muốn uống rượu gì?
Vũ Văn Linh Chi đã nhìn ra Đinh Trường Sinh hôm nay cảm xúc có điểm gì là lạ.
– Rượu gì cũng được…
Đinh Trường Sinh nói…
– Xảy ra chuyện gì?
Vũ Văn Linh Chi giúp Đinh Trường Sinh thay đổi giày, kéo cánh tay của hắn đến trong phòng khách, lúc này Kỳ Trúc Vận mang đến một ly trà, chứ không phải là rượu.
– Cháu mới từ nhà Hoa Cẩm Thành đến đây, xem ra đã có người nhìn chằm chằm vào ông ta rồi, dì hãy thu thập đồ đạc, hai ngày nữa sẽ dọn nhà đi, cháu còn phải đi lên kinh thành có việc vài ngày, cháu sẽ nhờ một bằng hữu giúp đỡ cho dì đi tìm phòng ở, tại nơi đây đã không an toàn rồi.
Đinh Trường Sinh nhấp một ngụm trà nói ra.
Vũ Văn Linh Chi cùng Kỳ Trúc Vận nghe xong lời của Đinh Trường Sinh muốn bọn họ dọn nhà đi, lại càng hoảng sợ, bọn họ ở chỗ này lâu như vậy rồi, đã đối với nơi này cũng có tình cảm, không nghĩ tới nhanh như vậy lại phải dọn nhà.
– Có nghiêm trọng như thế sao?
Vũ Văn Linh Chi hỏi.
– Khả năng so với suy nghĩ còn nghiêm trọng hơn, cháu đang lo lắng Hoa Cẩm Thành đến lúc đó cái gì cũng nói ra hết, chuyện không nên nói cũng nói, cho nên phải phòng ngừa vạn nhất, tuy Hoa Cẩm Thành cùng với dì không có quan hệ gì nhiều lắm, nhưng nếu đã có người dụng tâm muốn biết đến chuyện này, rất khó cam đoan chuyện này sẽ không bị Lâm Nhất Đạo biết rõ, đây mới là điều lo lắng nhất, bởi vì chẳng những là sẽ uy hiếp được sự an toàn của dì, mà còn sẽ uy hiếp được bước kế tiếp kế hoạch của chúng ta, cho nên không thể không phòng.
Đinh Trường Sinh lo lắng nói.
Vũ Văn Linh Chi suy nghĩ, gật đầu nói:
– Cháu nói không sai, chúng ta phải cẩn thận một chút thì tốt hơn…
Vũ Văn Linh Chi tâm tư cùng Đinh Trường Sinh đồng dạng, đều là cẩn thận phòng ngừa chu đáo.
Trong phòng khách nói chuyện một hồi, Vũ Văn Linh Chi đứng dậy đi nấu cơm, mà trước khi nàng đứng dậy, đưa mắt liếc qua Kỳ Trúc Vận ra ý, đương nhiên, Đinh Trường Sinh đang suy nghĩ nên không có phát giác được Vũ Văn Linh Chi mờ ám.
Kỳ Trúc Vận tuy trong nội tâm không tình nguyện, bởi vì mối quan hệ của Đinh Trường Sinh cùng mẹ của nàng làm cho nàng xấu hổ, cái gì mà là dì là cháu mà lại có quan hệ như vợ chồng, nhưng lời nói của Vũ Văn Linh Chi lại cứ văng vẳng bên tai nàng, trước mắt tất cả hy vọng chuyện tiếp theo đều cần có Đinh Trường Sinh ở một bên hiệp trợ, có những việc Đinh Trường Sinh còn phải tự mình thao tác lấy, cho nên phải ôm chặt lấy Đinh Trường Sinh cái cây to này, mới là con đường duy nhất để hai mẹ còn nàng thoát khốn, bây giờ thì tìm ai khác cũng là không tốt bằng hắn.
Đinh Trường Sinh đã lâu như vậy không có tới, Vũ Văn Linh Chi trong nội tâm thầm nghĩ, có thể là mình tuổi già sắc suy, nên đối với Đinh Trường Sinh đã không còn có lực hấp dẫn thu hút, cho nên mới đành để cho Kỳ Trúc Vận sớm xuất hiện, tùy theo Đinh Trường Sinh lúc nào cũng đều có thể chiếm giữ được Kỳ Trúc Vận, đây cũng là chỗ hy vọng của Vũ Văn Linh Chi, một phương diện nàng sắm vai kẻ yếu cầu cạnh lấy Đinh Trường Sinh đồng tình, một phương diện lại lợi dụng thân thể của mình và Kỳ Trúc Vận câu dẫn lấy Đinh Trường Sinh, đây là tiền vốn lớn nhất của hai mẹ con nàng, nhưng cũng là tiền vốn cuối cùng của bọn họ.
– Có phải là anh muốn uống rượu? Rượu này có được không?
Kỳ Trúc Vận vào đến trong thư phòng cầm một bình rượu, hai cái chén lớn, rót đầy rồi cầm lên một chén đưa cho Đinh Trường Sinh.
– Tôi nhớ hình như là cô đâu có uống rượu?
Đinh Trường Sinh dò hỏi, lúc này cũng phát hiện sắc mặt Kỳ Trúc Vận có gì không đúng, ửng đỏ giống như là đã uống rượu qua rồi vậy…
– Tôi mới vừa uống qua rồi.
Kỳ Trúc Vận nhỏ giọng giải thích nói, nói cho cùng, thật ra là nàng sợ Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh tiếp nhận chén rượu, nhỏm người đưa mũi ra đến sát gần bờ môi của Kỳ Trúc Vận, nhưng không có nghe thấy được một chút mùi rượu nào, mà lúc này Kỳ Trúc Vận, đã bị dọa sợ đến mức cứng người không chuyển động, cứ như vậy thẳng tắp chờ đợi bước tiếp theo hành động của Đinh Trường Sinh.
Kỳ Trúc Vận cổ áo mở cực kỳ thấp, mà lúc này Đinh Trường Sinh cùng nàng lại rất gần, để cho hắn nhìn rất rõ ràng có thể thông qua cái cổ áo trầm thấp, nhìn thấy trước ngực nàng lộ ra, phía dưới một đôi bầu vú tuy còn non nhưng đã rất đầy đặn căng tràn, tựa hồ có một chút nhàn nhạt mùi thơm đang từ trong cái cổ áo trầm thấp tung bay ra…
Đáng tiếc là Đinh Trường Sinh lại quay trở về trên ghế salon, Kỳ Trúc Vận mặc dù là trong lòng thở phào một hơi, nhưng cũng có chút thất lạc, chẳng lẽ mình liền mị lực lại không có sao? Nàng không chỉ một lần chứng kiến tên hỗn đản này ở ngay trước mặt mình đem bàn tay xấu xa của hắn vươn vào bên trong làn váy của mẹ mình Vũ Văn Linh Chi sờ soạng không kiêng dè gì…
Nàng biết rất rõ ràng, người thanh niên này là tình nhân của mẹ mình, thường xuyên ở ngay trước mặt chính mình cùng mẹ mình liếc mắt đưa tình vuốt ve với nhau, nhưng mình là bất lực đấy, bởi vì nàng cũng đang đợi mình sẽ biến thành một Vũ Văn Linh Chi mới.
Vũ Văn Linh Chi không chỉ một lần nói cho nàng biết, nếu như là đã sinh ở trong cái gia đình này ở, thì luôn phải vì gia tộc này mà làm ra chút chuyện hơn nữa Kỳ Trúc Vận cũng tin tưởng lời của mẹ mình không phải là nói chuyện giật gân, bây giờ sự tình đang tiến hành nếu một khi thất bại, thì mình cũng là sẽ bị người khác đem làm làm đồ vật biến thành một kỹ nữ hèn mọn cho đến cuối đời.
Có đôi khi nàng hận tại sao mình lại sinh ra trong gia tộc như vậy, nhưng vấn đề này không phải là mình có thể lựa chọn, cũng như bây giờ vậy, mình cũng không có thể lựa chọn, mẹ của nàng vì nàng đã lựa chọn người thanh niên này, mà người thanh niên này còn là tình nhân của mẹ mình, chuyện này nhìn tua thì quả thật buồn cười, nhưng lại không ai có thể cải biến được.
– Đêm nay anh có ở lại đây không vậy?
Kỳ Trúc Vận uống một ngụm rượu, lấy hết dũng khí hỏi.
– Cái gì? Đinh Trường Sinh đang suy nghĩ tìm lấy ở đâu được một gian phòng giống như thế này, nên không có chú ý tới thần sắc Kỳ Trúc Vận biến hóa.
– Tôi hỏi anh, đêm nay còn có ở lại đây không?
Kỳ Trúc Vận lại cảm thấy thằng này thật ghê tởm, đây chẳng khác gì khảo nghiệm da mặt của mình rồi, rõ ràng đã nghe còn muốn cho mình nói lại lần thứ hai.
Đinh Trường Sinh sững sờ, nhưng nhìn thấy thần thái của Kỳ Trúc Vận, thì hắn liền biết là nàng có ý gì rồi, hắn lại nhìn về phía trong phòng bếp, tựa như có bóng người vừa thấp thoáng ở cửa một cái rồi rút về lại trong phòng bếp, hắn giờ hiểu được, nhất định lại là chủ ý của Vũ Văn Linh Chi.
Tay phải bưng chén rượu, vươn tay trái ra về phía nàng, Kỳ Trúc Vận thò tay muốn giữ tay của hắn lại, trong ý nghĩ của nàng, đó là hắn muốn cầm nắm tay của mình đấy, nhưng khi bàn tay của nàng vươn ra đến một nửa thì liền rơi vào khoảng không, bởi vì bàn tay của hắn duỗi ra hướng đến một chỗ khác, không phải là chỗ của tay nàng, mà là trên bắp đùi của nàng…
Bởi vì hai người ngồi gần nhau, khoảng cách giữa hai người chỉ cách có hai mươi phân, lại có tựa ghế sô pha nên Vũ Văn Linh Chi từ phía nhà bếp có muốn nhìn lên, thì cũng không nhìn thấy đã xảy ra chuyện gì, lúc bàn tay của Đinh Trường Sinh tay đã để lên trên đùi Kỳ Trúc Vận, nàng cả người đều như ngây dại.
Kỳ Trúc Vận vẫn là mặc lấy cái váy áo ngắn mỏng dùng ở trong nhà, y phục như thế có một đặc điểm là đem người mỗi một tấc dáng người đều phác họa phát huy vô cùng tinh tế…
Bàn tay của Kỳ Trúc Vận cũng đã rơi vào trên mu bàn tay Đinh Trường Sinh, tuy là nàng dùng sức muốn đem tay Đinh Trường Sinh đẩy ra, nhưng lực đạo lại cực kỳ rất nhỏ tựa như chỉ dùng sức cho có, lúc này bàn tay của Đinh Trường Sinh cũng đang là nhẹ nhàng ve vuốt lấy trên bắp đùi non của nàng, trong lòng bàn tay của hắn nhiệt lượng thông qua làn da truyền đến trong thân thể Kỳ Trúc Vận từng mỗi một tế bào.
Đây là người đàn ông đầu tiên tiếp xúc chạm đến thân thể của nàng, đương nhiên là ngoại trừ Kỳ Phượng Trúc cha của nàng, điều này khiến cho Kỳ Trúc Vận cảm thấy bối rối, nhưng lại có một loại cảm giác tê nhột khác thường lại làm cho nàng không muốn thoái thác cái bàn tay hư hỏng này, ngay tại trong nháy mắt cái thời khắc này, Kỳ Trúc Vận cũng cảm giác được thân thể của mình bắt đầu dần dần nóng lên, mà từ trong cái khe hở kia tựa như đã rỉ ra một chút ít chất lỏng dinh dính tại bên trong cái quần lót của nàng rồi, hơn nữa nàng bởi vì muốn giữ lại cánh tay của hắn, cho nên thân thể ngồi nghiêng, mà theo vị trí của Đinh Trường Sinh, thì chính dễ dàng nhìn thấy tới cảnh tượng chỗ cái âm hộ giữa hai chân nàng giao nhau, bên dưới cái quần lót bao vây lấy, cái bánh bao thịt của nàng xông ra, thoạt nhìn no đủ, chính giữa trên cái quần lót làn vải mỏng có chút hàm vào trong cái khe nứt âm hộ, đem chia ra làm hai nửa, chính từ ở chính giữa nơi đó tản ra nhàn nhạt cái mùi hấp dẫn, kích thích thần kinh của hắn.
Đinh Trường Sinh trong lúc đó cảm thấy có chút miệng khô lưỡi nóng lên, còn Kỳ Trúc Vận thì bị hắn to gan như vậy nhìn xem, nàng cảm giác được thân thể của mình giống như không còn có một tia khí lực nữa, tựa như là cứ như vậy bị kích thích, vốn là muốn khép lại hai chân, nhưng đến cuối cùng, thì nàng lại đem hai chân hơi mở ra thêm chút nữa rồi, khiến cho cái âm hộ của mình càng thêm xông ra…
– Cô cứ nói đi, cô muốn tôi đi hay là lưu lại đây?
Đinh Trường Sinh cười nhẹ nói, hắn biết rất rõ ràng Kỳ Trúc Vận da mặt mỏng, nhưng vẫn là hay trêu chọc nàng.
– Tôi… tôi… không biết.
Kỳ Trúc Vận lúc này hơi thở gấp, nhưng thần sắc vẫn xem như là trấn định.
– Tại sao cô lại không biết chứ?
Đinh Trường Sinh chế giễu nhìn Kỳ Trúc Vận, lúc này thấy chén rượu trong tay nàng hơi nghiêng lệch, rượu sắp đổ ra ngoài, hiển nhiên nàng đang bị ánh mắt của hắn đang nhìn chằm chằm vào nơi riêng tư thần bí của mình làm cho nhiễu loạn.
Đinh Trường Sinh liền đưa tay đem giữ lại chén rượu trong tay của nàng, sau đó ra hiệu cho nàng uống, Kỳ Trúc Vận thoáng cái trợn tròn mắt, chính mình chưa từng có uống qua nhiều rượu như vậy, trước kia nàng không uống rượu, nhưng Vũ Văn Linh Chi đã yêu cầu Kỳ Trúc Vận phải luyện tập uống rượu để sau này tiếp hắn.
Thế nhưng hơn phân nửa chén rượu đã uống thì có thể chịu được, còn bây giờ uống thêm vào thì sẽ say, nếu như mình say, thì thằng này có hay không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn?
Đầu óc trong nháy mắt xoay vòng, say thì say, dù sao so với tỉnh thì cũng dễ chịu hơn, rồi cũng có một ngày mình sẽ trở thành đàn bà, chỉ là không ngờ cái ngày này của mình tới nhanh như vậy, suy nghĩ xong nàng ngửa cổ uống một hơi cạn sạch nữa chén rượu còn lại, rồi đem cái chén để xuống bàn.
Tuy nàng đã luyện tập qua uống rượu nhưng tác dụng của loại rượu này vẫn là rất nhanh liền hiển hiện ra, lúc này nàng rót thêm một chén, sau đó đưa cho Đinh Trường Sinh, rồi trong tay cũng một chén lại là ngửa cổ uống, Đinh Trường Sinh nhìn thấy cũng có chút ngây dại.
– Đến đây đi, tôi biết anh đã chờ đợi cái ngày này rồi.
Kỳ Trúc Vận thở ra đầy mùi rượu, nhỏ giọng nói.
Những lời này làm cho Đinh Trường Sinh sững sờ, còn không biết phải ứng đối như thế nào, thì Kỳ Trúc Vận một tay bắt hắn tay hắn, lúc này đây không phải bắp đùi, mà là dẫn dắt đến tay của hắn hướng đến vào bên trong cái quần lót của nàng, khi bàn tay của hắn chạm vào thảm lông tơ non mịn gò mu của nàng, lòng bàn tay thấm ướt dịch nhờn đã tiết ra từ miệng âm đạo nàng trơn nhớt thì Đinh Trường Sinh lại càng hoảng sợ, nàng như thế nào lại động tình ra nước nhanh như vậy chứ? Hắn lại quay đầu nhìn về phía phòng bếp, trong phòng bếp tiếng chặt thức ăn trên thớt vang lên, tựa như là Vũ Văn Linh Chi đang thật sự nấu cơm?
– Cô đã say quá rồi… dì ơi… con gái dì uống nhiều quá say rồi, làm sao bây giờ đây?
Đinh Trường Sinh quay đầu lại hô to lên.
– Ai… con bé này, mẹ chị nói là con tiếp rượu cho Đinh chủ nhiệm, làm sao lại chính mình uống nhiều quá như vậy chứ… Um… trên tay dì đang dính đầy thức ăn, cháu dìu nó lên trong phòng trên lầu đi…
Vũ Văn Linh Chi đưa đôi tay cho Đinh Trường Sinh nhìn xem, hình như là đạo nàng bố trí rất tốt rồi vậy…
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, đành phải đem Kỳ Trúc Vận nhấc lên, đưa nàng khoác tay ở trên cổ của mình, sau đó khẽ cong eo, đem Kỳ Trúc Vận bế lên, t Vũ Văn Linh Chi cũng là sững sờ, ta nói với ngươi là dìu Kỳ Trúc Vận đi lên phòng ngủ, chứ đâu nói ngươi ôm nàng?
Thế nhưng lúc này còn so đo chuyện này thì có ý nghĩa gì sao? Nhìn xem Đinh Trường Sinh ôm Kỳ Trúc Vận lên lầu, Vũ Văn Linh Chi bên trong phòng bếp, nhưng giờ nên làm cái gì thì nàng rõ ràng không nghĩ ra, nàng minh bạch lúc này con gái mình thật sự đã sắp biến thành đàn bà.
Thế nhưng mà làm cho nàng cảm thấy bất ngờ, mình còn chưa phục hồi tinh thần lại, thì nghe được có tiếng chân người bước xuống thang lầu, thì ra đó là Đinh Trường Sinh đang bước đến…
– Cháu… cháu sao lại ra đây làm gì?
Vũ Văn Linh Chi muốn nói cái gì, nhưng nếu hỏi thêm thì lại hóa ra chẳng khác gì đốc thúc Đinh Trường Sinh giao hoan cùng con gái nàng…
Đinh Trường Sinh cười cười, đi đến bên người Vũ Văn Linh Chi, đưa tay ôm lấy bờ eo của nàng, nói:
– Trong lòng dì suy nghĩ gì, thì cháu cũng biết, nhưng cháu không muốn làm chuyện giống như là để cho Kỳ Trúc Vận nghĩ rằng bị ép buộc, cho nên cháu không muốn dùng thân phận của dì để gây áp lực cho nàng, cháu chỉ thích dạng đàn bà yêu thương nhung nhớ cháu, nhất là đàn bà giống như dì vậy.
Vũ Văn Linh Chi đang nhồi cán bột mì bằng tay, bị Đinh Trường Sinh từ phía sau lưng ôm, trong lòng của nàng thấy ấm áp, nhất là lời nói vừa rồi của Đinh Trường Sinh, làm cho nàng thấy lựa chọn của mình là không sai…
Hai người quan hệ trong đó đúng là vi diệu, lúc mới bắt đầu thì chỉ là lợi dụng lẫn nhau, Vũ Văn Linh Chi dù là trên lối xưng hô là dì cháu nhưng vẫn xả thân làm tình nhân của hắn, chính là vì muốn hắn có thể giúp cho mình, nàng không cam lòng cả đời ngây ngốc tại trong trang viên của Hoa Cẩm Thành, nàng muốn đông sơn tái khởi, cho nên hắn muốn nàng làm cái gì thì cũng đều được, đây là một sự trao đổi lợi ích.
Nhưng theo thời gian cùng Đinh Trường Sinh lần lượt trao đổi, nàng dần dần thích thằng thanh niên này, nhưng nghĩ tới hắn còn trẻ như vậy, mà mình thì từng ngày lại già đi, cái loại cảm giác nguy cơ này làm cho nàng đành phải để cho con gái của mình tiếp theo dùng nhan sắc để quyến rũ hắn, hy vọng có thể dùng sắc đẹp để trói buộc lại hắn.
Nhưng bây giờ, lo lắng của mình phảng phất là hơi dư thừa, lo lắng của nàng cũng trở nên không còn ý nghĩa rồi.
– Nếu cháu cứ sau lưng dì dây dưa như thế này, thì đêm nay chúng ta không kịp ăn cơm rồi?
Nàng ở phía trước thì nhồi bột mì, còn Đinh Trường Sinh thì ở sau lưng nàng đã vén váy nàng lên nhồi lên trên hai mảnh mông thịt của nàng, dù là nàng thân kinh bách chiến, nhưng khi gặp phải Đinh Trường Sinh thì vẫn là không chịu nổi một kích của hắn.
– Không có sao đâu, không kịp ăn cơm, thì ăn dì cũng có thể no rồi a…
Đinh Trường Sinh tại bên tai nàng phun ra nhiệt khí nói.
Đinh Trường Sinh hồi nãy giờ bị Kỳ Trúc Vận khiêu khích nên đã không thể chờ đợi được nữa, nâng lên cái mông to mọng, đem cây dương vật sớm đã cương trướng khó chịu, nhắm ngay lỗ thịt của Vũ Văn Linh Chi, đầu khấc đụng phải cửa miệng âm đạo vẫn còn chưa kịp ra đủ dịch nhờn, Vũ Văn Linh Chi nhẹ giọng nói:
– Từ từ… nhẹ chút…
Hắn cũng không chần chừ được nữa, phần eo đẫy về phía trước một cái, đầu khấc thuận thế chen lân vào bên trong cái lỗ thịt kia, trong nháy mắt cái âm đạo hư không liền bị cây thịt to của hắn chiếm cứ, thân thể yêu kiều nhịn không được run lên…
– Um…
Đinh Trường Sinh chỉ cảm thấy cây thịt của mình đâm vào một cái hang nhơ nhớp, kỳ diệu là chung quanh cái hang động âm đạo nóng hầm hập mềm nhũn rất nhanh tiết ra dịch nhờn để cho cây dương vật thông thuận còn chăm chú bao vây như là nắm lấy dương vật hắn vậy, còn Vũ Văn Linh Chi mỗi lần bị dương vật cắm vào, thì sướng đến mê muội, cửa miệng âm đạo bị cây dương vật phình lên làm căng lên toàn bộ chung quanh.
Đôi môi đỏ mọng Vũ Văn Linh Chi khẽ nhếch lấy, đợi chờ cây dương vật áp đến chỗ sâu trong, khi đầu khấc dương vật chạm đến cổ tử cung kiều nộn non mềm, cả người nàng liền có cảm giác có chút đau xót nhũn ra, Đinh Trường Sinh lúc này không có chút nào thương hương tiếc ngọc, mới đó mà cây dương vật đã như mưa rào cuồng phong mãnh liệt đút vào, mỗi lần đều cắm vào sâu trong cổ tử cung, chọc đến làm cho Vũ Văn Linh Chi run rẩy hết cả người, trong miệng rên rỉ…
– A… điểm nhẹ… a…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
Dương vật cứng rắn thật sâu cắm vào thân thể của nàng, rút ra, lại cắm vào, lúc này mãnh liệt khoái cảm làm cho nàng đã là điên cuồng, cái mông lớn đong đưa nghênh hợp với dương vật Đinh Trường Sinh đút vào, lúc này hắn đã thay đổi tư thế để cái mông lớn của nàng an vị trên cái bàn, hai chân bị tách ra hết mức, hắn hung ác dùng sức đút vào, cũng bởi vì vậy mà cây dương vật to dài đã nhiều lần tận căn mà vào, cắm xuống vào trong âm đạo đến tận cùng, dịch nhờn vang vẩy khắp nơi, bên trên đôi bầu vú không ngừng chớp lóe lên, làm cho người hoa mắt thần mê…
Vũ Văn Linh mặt mũi tràn đầy lộ vẻ kinh tâm động phách mị:
Sâu trong cổ tử cung chỗ làm sao chịu nỗi được đầu khấc dương vật cứ như thế đánh sâu vào, dịch nhờn bên trong như nước vỡ đê cuồng xả ra, bụng dưới của nàng từng trận trận co rút run rẩy, tiếng rên rỉ của nàng càng thêm cao vút…
– A… muốn ra… a… dùng sức…
Nghe Vũ Văn Linh Chi rên nói, Đinh Trường Sinh càng thêm ra sức, hai tay bắt lấy đôi bầu vú đầy đặn của nàng, thân dưới càng là không ngừng đỉnh động, đến khi hắn thấy tiếng thở dốc của nàng dồn dập, thân thể bóng loáng thành thục trở nên nóng hổi, cái mông lớn của nàng cũng càng lúc hẩy nhanh, thì biết cơn cực khoái của nàng đã sắp mau tới phút cuối cùng, cũng nhanh hơn tốc độ đút vào…
– A… cứ mạnh lên… muốn chết… dùng sức… a…
Đột nhiên, Vũ Văn Linh Chi thân thể kịch liệt run rẩy, âm tinh ồ ồ toát ra, tử cung mãnh liệt co rút lại lấy, nàng bay lên khoái hoạt đỉnh phong, ôm chặt lấy thân thể của Đinh Trường Sinh vô cùng thỏa mãn rên rỉ lấy.
Nghe qua Vũ Văn Linh Chi âm thanh rên rỉ, Đinh Trường Sinh vốn là đã là nỏ mạnh hết đà, lúc này chỉ cảm thấy trong âm đạo nàng một hồi ép sát, thân cây dương vật bị bốn phía áp bách tới, da thịt mềm mại vách thành âm đạo chen chúc sinh ra tê dại, Đinh Trường Sinh biết rõ mình cũng đã đến cuối cùng, một hồi càng nhanh chóng hung ác chọc vào âm đạo nàng ngọc nát hồng loạn, dịch nhờn tung tóe văng ra, vô cùng hung mãnh phun vải ra nồng đặc từng làn tinh dịch bắn ra đánh vào trên cổ tử cung Vũ Văn Linh Chi…