Phần 193
– Mười ức? Quỹ ngân sách khu Tân Hồ một năm có nhiều như vậy sao?
Đinh Trường Sinh chấn động hỏi, đối với những chuyện này hắn thật đúng là không rõ ràng lắm.
– Nếu không ở trong cái vòng này, thì sẽ xem như là không biết, hơn nữa từ khi Quan Nhất Sơn đến nắm quyền, thì thu nhận người vào làm thêm không ít người, bất quá theo chị được biết, những người này vào làm, nhưng lại ngoài biên chế, đa số là người ở các hương trấn xa xôi đến, nhờ quan hệ đến làm thủ hạ của Quan Nhất Sơn…
– Vậy… những người này cho Quan Nhất Sơn không ít chỗ tốt chứ?
Đinh Trường Sinh trầm ngâm nói, xem ra chính mình nhắm ngay Uông Minh Hạo thật đúng là đã tìm đúng nơi rồi, có thể là Uông Minh Hạo chính trực vô tư, nhưng không có nghĩa là người trong nhà của Uông Minh Hạo không có vấn đề, có biết bao nhiêu quan viên đều là rơi ngựa thua từ chỗ người trong nhà, vậy có thể Quan Nhất Sơn sẽ là tử huyệt của Uông Minh Hạo…
– Nào chỉ là chỗ tốt, nếu như người có biên chế muốn được điều động, thì ít nhất là phải tốn năm vạn, còn những người không có biên chế muốn có biên chế, không dưới mười vạn thì không có cửa đâu…
– Con bà nó, nhìn không ra, Quan Nhất Sơn đúng là có thằng gia hỏa can đảm, vậy em muốn đem lá gan của thằng này bóp lại, để cho Uông Minh Hạo đau đớn thoáng một phát.
Đinh Trường Sinh âm trắc cười nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/10/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-8.html
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Đinh Trường Sinh hẹn Hà Hồng An gặp mặt, có nhiều người không biết Đinh Trường Sinh đã từ Bắc Kinh trở lại, vẫn còn tưởng rằng thằng này đến Bắc Kinh đang đi chơi đâu đó rồi, còn Đinh Trường Sinh lúc này lòng nóng như lửa đốt, bởi vì Lưu Hương Lê vẫn còn nằm trong tay kỷ ủy, nếu mình tìm không thấy phương pháp để đối phó với Uông Minh Hạo, cục diện hắn sẽ bị động liền kéo dài thêm nữa, thời gian càng dài, đối với hắn càng là bất lợi.
Hà Hồng An thì cho rằng Đinh Trường Sinh hẹn mình là vì chuyện của Triệu Khánh Hổ, nhắc tới cũng kỳ quái, tuy giờ Triệu Khánh Hổ chỉ còn lại có một chút tàn hơi, nhưng cơn tức này Hà Hồng Anh vẫn treo không nuốt xuống được, hơn nữa nếu như đúng như Đinh Trường Sinh dự đoán, thì Triệu Khánh Hổ sẽ làm di chúc, nhưng Hà Tình thì chỉ là thân phận con dâu của Triệu gia sẽ bị ngăn cách, lúc này người của Triệu gia và những người khác cũng không thể gặp mặt được Triệu Khánh Hổ, hiện tại cũng chỉ phải đành chờ Triệu Khánh Hổ đứt hơi tàn cuộc, nhưng lúc này trong bệnh viện, trị liệu vẫn còn đang duy trì, chỉ là chờ đợi đến lúc hắn tắt thở mà thôi.
– Đinh chủ nhiệm, đúng lúc này chúng ta cũng không nên gặp mặt, vạn nhất bị người hoài nghi sẽ không tốt.
Hà Hồng An cùng Đinh Trường Sinh đang ngồi tại trong trà lâu của vợ ông ta gặp mặt, câu nói đầu tiên của Hà Hồng An là nhắc nhở Đinh Trường Sinh cẩn thận một chút.
– Yên tâm đi, trước khi đến tôi đã quan sát kỹ, không có đuôi đeo bám, tôi tìm đến ông là có việc gấp.
Đinh Trường Sinh nói.
– Ai… tôi biết cậu có việc gấp, nhưng tôi cũng vậy không có thời gian, hiện tại đang là thời khắc mấu chốt, Hà Tình cơ hồ là ở suốt tại trong bệnh viện rồi, tôi cũng đã tìm mấy người canh giữ ở trong bệnh viện, đoán chừng chỉ tầm mấy ngày nữa là xong.
Hà Hồng An cho rằng Đinh Trường Sinh đến là vì chuyện Triệu Khánh Hổ.
– Chuyện này chậm rãi nói sau, tôi tìm ông là muốn hỏi thăm một chuyện cá nhân, Quan Nhất Sơn ông có biết không?
Đinh Trường Sinh nhấp một ngụm trà hỏi.
– Là tên hỗn đản của khu Tân Hồ kia?
Hà Hồng An sững sờ, hỏi.
– Đúng, chính là hắn, ông cùng hắn đã từng quen biết sao?
Đinh Trường Sinh hỏi tới.
– Hừ tên hỗn đản này, nào chỉ là đã từng quen biết, thời điểm năm ngoái, hắn nói khoản tiền cần phải chuyển đi, hơn nữa phải là lập tức chuyển đi, mức tiền quá lớn, chúng ta đã cho hắn rất nhiều ưu đãi, nhưng vẫn không thể nào lưu lại được số tiền kia, lúc ấy tôi thiếu điều quỳ xuống năn nỉ hắn, coi như rồi, nói ra thật là mất mặt.
Hà Hồng An bây giờ nói nhắc tới vẫn còn cắn răng nghiến lợi, xem ra khi đó Quan Nhất Sơn làm cho ông bị tức giận không nhẹ.
– Ồ? Mức tiền rất lớn sao?
Hà Hồng An theo thói quen nhìn chung quanh một chút, rồi nói ra:
– Đó là quỹ ngân sách của khu Tân Hồ, tiếp cận mười ức tiền, năm nay nhất định là sẽ còn vượt qua mười ức rồi, đối với ngân hàng mà nói, đây là khách hàng rất lớn, nhưng chưa đến định kỳ mà rút tiền, nếu tính tiền lãi, thì khu Tân Hồ phải chịu tổn thất hơn hai trăm vạn, cậu suy nghĩ một chút, trong chuyện này nếu không có việc gì, thì Quan Nhất Sơn có thể làm như vậy sao?
– Vậy ông có biết Quan Nhất Sơn cùng bên tín dụng khu có mối quan hệ như thế nào mà lại chuyển tiền qua bên đó?
– Tháng trước trong tỉnh tổ chức hội nghị tài chính, tôi có cùng phó chủ nhiệm tín dụng khu ngồi cùng một chỗ, lúc ấy đang nhàn rỗi không chuyện gì, thì người bên đó khoe khoang năng lực của bọn họ, theo hắn lộ ra, lúc ấy tín dụng khu đã cho Quan Nhất Sơn một triệu rưỡi tiền, đây là tiền bắt đầu làm ăn, về sau hàng năm là một trăm vạn…
Hà Hồng An rất bội phục cái tham của Quan Nhất Sơn, nhưng lại nghĩ tới mình và Đinh Trường Sinh đang giăng ra một cái bẫy bên phía Triệu Khánh Hổ với những số tiền kia, thì Quan Nhất Sơn coi là cái gì chứ?
– Về Quan Nhất Sơn, ông có còn biết được thêm gì không?
– Này… chuyện gì vậy? Làm sao cậu đối với thằng này cảm thấy hứng thú như vậy? Hắn đắc tội cậu sao?
Hà Hồng An cảm thấy hứng thú hỏi.
– Ông nói đúng rồi, tôi là loại người chịu nhịn sao? Cho nên, tôi phải sửa trị thằng này một chút.
– Ui trời, cậu bớt nóng đi, cậu có biết hắn cha vợ là ai không vậy?
Hà Hồng An vội hỏi, ngay cả ông không thuộc về phủ hệ thống chính quyền của Hồ Châu mà cũng không dám đắc tội với Quan Nhất Sơn, còn Đinh Trường Sinh là quan viên địa phương Hồ Châu, với tư cách đang cùng hợp tác, nên ông có nghĩa vụ nhắc nhở hắn…
– Uông Minh Hạo chứ gì… không thành vấn đề, việc này bí thư Uông Minh Hạo nhất định là sẽ không bao che…
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
Không đúng, xem điệu bộ này của Đinh Trường Sinh, hình như là hắn biết rõ đằng sau Quan Nhất Sơn chính là Uông Minh Hạo, mà hắn dám đối với Quan Nhất Sơn nhe răng, xem ra chuyện này là không bình thường, chỉ là mình và Đinh Trường Sinh đang hợp tác sắp đến lúc có kết quả, nếu đúng lúc này xảy ra đường rẽ nào đó, thì chuyện hợp tác kia còn thế nào tiến hành tiếp đây?
– Trường Sinh, hãy nghe tôi, nhẫn nhịn cho gió êm sóng lặng, mọi thứ không nên cứ nhìn chằm chằm vào, Quan Nhất Sơn con chó điên kia cũng không phải là loại dễ trêu như vậy.
– Vậy ý của ông còn tôi là người dễ trêu phải không?
Đinh Trường Sinh tiếp tục cười nói.
– Không phải, không phải ý tứ kia, ý tôi nói…
– Tốt rồi, Hà chủ tịch, tôi biết ý của ông, nhưng việc này ông phải giúp tôi, ông còn biết cái gì nữa không?
– Ừ… tôi còn biết một chút sự tình…
Hà Hồng An suy nghĩ rồi nói ra.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/10/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-8.html
– Năm ngoái vì muốn có thể lưu lại số tiền kia, tôi đã cùng một phó chủ tịch ngân hàng cùng nhau đến nhà của Quan Nhất Sơn, bất quá không phải nhà tại Hồ Châu, mà là ở trên Bắc Kinh, đã vậy tại trong trung tâm thành phố tôi nhớ rất rõ ràng, lúc ấy vì đến nhà hắn tặng lễ, cậu chờ chút, để tôi xem tin nhắn còn lưu lại địa chỉ nhà hắn không?
Hà Hồng An nói xong cầm ra điện thoại di động của mình bắt đầu tìm lại tin nhắn.
– Ông khẳng định gian nhà đó là của hắn?
Đinh Trường Sinh chưa hiểu hỏi.
– Đúng vậy, tôi không nhìn lầm, chủ yếu là nhìn xem nội thất lắp đặt, rất mắc tiền, nếu không phải là nhà của mình, thì không ai nỡ ra xuất ra tiền vốn như vậy đâu, đương nhiên đây chỉ là suy đoán của tôi, còn có phải như vậy hay là không, thì tự cậu điều tra nhìn xem, với lại vợ của Quan Nhất Sơn là lão sư cấp 3 Hồ Châu, nhưng là từ khi Quan Nhất Sơn trở thành chủ tịch HĐND về sau, thì hình như không còn có ở tại Hồ Châu nữa, mà đến Bắc Kinh ở, chủ yếu là chiếu cố đưa con đến trường, con hắn chỗ đó đã bắt đầu đi học.
Hà Hồng An nói.
– Há, nguyên lai là như vậy.
Rất nhanh, Hà Hồng An tìm ra tin nhắn, chuyển phát qua cho Đinh Trường Sinh địa chỉ, nếu gian nhà này thật sự là của Quan Nhất Sơn mà nói… Quan Nhất Sơn nhất định là có nằm mơ cũng chẳng ngờ mình vì sao mà lại rơi vào đấy.
Đinh Trường Sinh cùng Hà Hồng An hàn huyên thêm một hồi, sau đó liền cáo từ, rời khỏi trà lâu, đi qua mấy con phố mới đón một chiếc xe taxi, sau đó đem địa chỉ nhà của Quan Nhất Sơn phát cho Tần Mặc, nhờ Tần Mặc cho người đi thăm dò tin tức, hắn tin tưởng dùng quan hệ của Tần Mặc, tra một chút xuất xứ gian nhà này thì rất đơn giản.
Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, Tần Mặc đã gọi điện thoại tới, nhưng làm cho Đinh Trường Sinh có chút thất vọng, bởi vì chủ nhà đứng tên không phải là Quan Nhất Sơn, cũng không phải là vợ của Quan Nhất Sơn, mà là của một người tên gọi Quan Hiểu Đồng, chỉ là mặc dù không phải là Quan Nhất Sơn, nhưng cùng là họ Quan, việc này có thể chạy không được.
Lúc này, Đinh Trường Sinh đã về tới trong phòng làm việc của mình tại ủy ban thành phố, nơi này là văn phòng bộ chỉ huy kiến thiết xây dựng thành ủy, không biết vì sao hôm nay Hồ Giai Giai không có ở đây, liền Trương Minh Thụy và Lương Nhất Thương cũng không có mặt, Đinh Trường Sinh đóng cửa lại, gọi điện thoại cho Lưu Chấn Đông, nhờ hắn thẩm tra tin tức Quan Hiểu Đồng cùng Quan Nhất Sơn có mối quan hệ gì hay không.
Đinh Trường Sinh lo lắng, hắn rất muốn biết lúc này Lưu Hương Lê như thế nào đây, hơn nữa còn có đứa bé kia, đó là con của Dương Phụng Tê, tuy Dương Phụng Tê ngoài miệng cứng rắn, chết sống không muốn thừa nhận, bởi vì nàng cho đó là điều sỉ nhục bản thân nàng, nhưng Lưu Hương Lê có nói cho hắn biết, cơ hồ mỗi tháng đều có người ẩn danh trên mạng mua đồ cho đứa bé, vậy thì đó là của ai mua đây này?
Lưu Hương Lê không biết, nhưng Đinh Trường Sinh có thể đoán được vài phần, cho nên trong quá trình này nếu mà đứa bé có sơ xuất gì chuyện gì, thì mình tuyệt đối sẽ không tha cho Uông Minh Hạo.
– Đinh phó cục, người đứng tên Quan Hiểu Đồng chỉ là cô bé hiện tại chỉ có 11 tuổi, là con gái của Quan Nhất Sơn, hộ khẩu từ năm trước còn ở khu Tân Hồ mới dời lên Bắc Kinh…
– Anh chắc chắn chứ?
Đinh Trường Sinh nca6yu này, lập tức đứng lên.
– Xác định, có ảnh chụp, nếu cậu vẫn chưa yên tâm, tôi có thể liên lạc với đồn công an Bắc Kinh…
Lưu Chấn Đông khẳng định nói.
– Được, tôi biết rồi, cảm ơn.
Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại.
Hắn hiện tại cũng có thể đi tìm Uông Minh Hạo được rồi, chỉ là hắn đang lo lắng Uông Minh Hạo có dính chiêu này hay không, nếu Uông Minh Hạo là người quân pháp bất vị thân, thì mình coi như mất toi công, bất quá điều đó cũng tốt, đáng lo chính là cá chết thì lưới cũng rách mà thôi.
Lúc này Đinh Trường Sinh từ nơi này đi đến Ban kỷ luật thanh tra thành phố không có có xa lắm, cho nên Đinh Trường Sinh đi bộ, nhưng để cho chắc hắn gọi điện thoại đến văn phòng Ban kỷ luật thanh tra, báo tên của mình, sau đó hỏi thăm Uông Minh Hạo có ở đấy không?
Thư ký rất nhanh đi xin chỉ thị Uông Minh Hạo, mà lúc này Uông Minh Hạo đang trong ở phòng làm việc cùng với Trương Văn Minh thương thảo sách lược bước kế tiếp, hiện tại Lưu Hương Lê vẫn không có cung khai bất cứ cái gì, nhưng bọn họ đã lấy mẫu máu đứa bé của Lưu Hương Lê, chỉ còn chờ đợi lấy mẫu máu của Đinh Trường Sinh để xét nghiệm ADN là được, nếu mẫu máu của Đinh Trường Sinh cùng đứa bé này có liên hệ máu mủ, tuy Đinh Trường Sinh chưa có kết hôn, nhưng là ít nhất cũng là ghép vào tội đạo đức bại hoại, cùng những đàn bà khác ăn chơi đàng điếm ở bên ngoài…
– Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, chúng ta đang tìm cách lúc nào tìm gặp hắn, thì hắn mình tự mình đã tìm tới cửa, xem ra thằng tiểu tử này hết thời rồi, mau đi kêu bác sĩ đến, nếu hắn đã tới Ban kỷ luật thanh tra, trước hết cứ lấy mẫu máu rồi nói sau.
Uông Minh Hạo dặn dò Trương Văn Minh.
– Được, em đi ngay đây, chỉ là vấn đề lý do tại sao Đinh Trường Sinh lại chủ động tới đây?
Trương Văn Minh nói.
– Dù sao thì hắn đã tới thì đã cũng tốt hơn.
Trương Văn Minh há có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, liền đi ra ngoài gọi điện thoại, lại quay trở về phòng làm việc của Uông Minh Hạo, lẳng lặng đợi Đinh Trường Sinh đến, lúc này Trương Văn Minh rất hưng phấn, lại có chút khẩn trương, thân thủ Đinh Trường Sinh thì hắn từng thấy, vì vậy nhắc nhở Uông Minh Hạo có nên tìm thêm mấy người nữa đến, tốt nhất là gọi người của đồn công an tới, để phòng ngừa vạn nhất…
– Không cần, hắn có thể dám làm gì tôi sao?
Uông Minh Hạo khí thế bừng bừng, con mắt chăm chú nhìn lấy cửa ra vào, chờ Đinh Trường Sinh đến.
Ngay lúc này trong hành lang truyền đến tiếng giày da bước đến, Uông Minh Hạo âm trầm nở nụ cười…
– Ai ui… Trương chủ nhiệm cũng có mặt ở đây à, sau không ở Bắc Kinh chơi thêm vài ngày?
Đinh Trường Sinh không để ý Uông Minh Hạo, trái lại cùng Trương Văn Minh lên tiếng chào.
– Đinh chủ nhiệm, chuyện của cậu vẫn chưa giải quyết xong, tôi là sao ở lại Bắc Kinh chơi được chứ, như thế nào… đã nghĩ thông suốt rồi sao, cánh cửa của kỷ ủy chúng ta vẫn luôn rộng mở cho người lạc đường biết quay đầu lại, chỉ cần nói rõ ràng sự tình, những thứ khác còn lại sẽ dễ nói, nếu chuyện không có gì nghiêm trọng, chúng ta vẫn là đồng chí mà.
Trương Văn Minh nói xong câu này, khiến cho Đinh Trường Sinh cảm thấy rất buồn nôn, nếu biết rõ ngươi là loại người lếu láo như vậy, thì lão tử đã không cứu ngươi, cứ để cho Đàm Quốc Khánh bắn chết ngươi…
– Anh đi ra ngoài đi, tôi cùng Uông bí thư có chút việc cần, đây là việc tư, anh ở nơi này không tiện…
Đinh Trường Sinh nói.
Trương Văn Minh nhìn về phía Uông Minh Hạo, đợi Uông Minh Hạo lên tiếng, nhưng Uông Minh Hạo chỉ nhìn thoáng qua Đinh Trường Sinh, nói ra:
– Có chuyện gì cứ nói đi, tôi không có việc tư gì với cậu cả.
Uông Minh Hạo rất là kiên cường, ông tự cho mình làm đúng, đường đi cũng thẳng, Đinh Trường Sinh muốn uy hiếp mình, quả thực là đang nằm mơ.