Phần 219
Đinh Trường Sinh một đường đi tới văn phòng thành ủy, lúc này La Bàn Hạ cũng ở đây, bọn họ đang nghiên cứu chi tiết đàm phán ngày mai, thấy Đinh Trường Sinh bước đến, vô luận như thế nào, Đinh Trường Sinh lúc này đây chịu ra mặt, bật đèn xanh giải trừ cho lần nguy cơ này, làm cho người ta thấy được hy vọng, cho nên mọi người liền lao xao.
– Hà Đại Khuê có yêu cầu gì?
La Bàn Hạ hỏi trước.
– Tạm thời chưa có câu trả lời trọng điểm, chỉ nói là đồng ý mà thôi, nhưng mà về phần muốn cái gì, theo cháu suy đoán cũng không ngoài là những điều kiện như trước kia, nói ra để các lãnh đạo còn sớm quyết định, cháu cũng đã nói rồi, mặc dù là hiện tại trong lúc nhất thời chính quyền không thể xuất ra nhiều tiền như vậy, chúng ta trước tiên có thể cho cái hứa hẹn, sau đó hiệp nghị, tín dụng chính phủ sẽ còn có tác dụng…
Đinh Trường Sinh giải thích nói.
– Những thứ này còn dễ nói, nhưng chuyện chết mấy người kia thì làm sao bây giờ?
Để Khôn Thành cau mày nói.
– Đúng vậy, bây giờ cục công an thành phố vẫn không phá được án, trong khi đối với những người kia chúng ta phải cho một cái thuyết pháp…
Lan Hiểu San chen miệng nói.
– Không phá được án đây là ý gì? Cảnh Trường Văn đã hứa hẹn sẽ phá án được mà?
La Bàn Hạ nhíu mày hỏi.
– Bí thư, cục công an thành phố hoàn toàn không thể nào trong thời gian ngắn như vậy, mà tìm ra hung phạm, bất quá theo cháu phỏng đoán, bọn họ có lẽ rất nhanh sẽ tìm cách cho chúng ta một cái công đạo.
Đinh Trường Sinh cười lạnh nói.
– Trường Sinh, có ý gì?
La Bàn Hạ nhìn bộ dạng Đinh Trường Sinh, tuy rằng không thích hắn, nhưng mà bây giờ là lùc dùng người, không thể trở mặt, đã vậy còn phải dụ dỗ hắn, hơn nữa tiểu tử này đầu óc nhanh nhạy, dám làm chuyện mà một số người không dám làm, vì vậy tận lực đem ngữ khí của mình thả nhẹ một ít.
– Vấn đề này không rõ ràng sao? Hoa Cẩm Thành là một người hữu lực cùng cạnh tranh cái hạng mục của mảnh đất xí nghiệp may này, nhưng mà các dấu hiệu cho thấy, cái hạng mục này không có khả năng dành cho Hoa Cẩm Thành, vì vậy Hoa Cẩm Thành chó cùng rứt giậu, phái người ám sát mấy người kia, sau đó giá họa cho người đang thương lượng chính thức khai phát mảnh đất này, bọn họ nhất định sẽ suy nghĩ dẫn dắt theo hướng đi này…
Đinh Trường Sinh mạnh mẽ nói.
La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành nhìn nhau, bọn họ không biết Đinh Trường Sinh tại sao lại biết rõ việc này, nhưng mà nếu như hắn đều đoán được, xem ra chuyện này sẽ có rất nhiều người đều đoán được kết cục.
– Vấn đề là Hoa Cẩm Thành đang bị Cảnh Trường Văn bắt giam tại Bạch Sơn, đã là như vậy, thì làm sao Hoa Cẩm Thành biết được chuyện giải tỏa mấy ngày nay? Cháu suy nghĩ, hiện tại Cảnh Trường Văn đang tìm cách như thế nào đem chuyện này làm cho hợp lý để thuyết phục mọi người tin vào điều này, cháu đã nói với Cảnh Trường Văn rồi, nếu như hắn dựa theo mạch suy nghĩ này để phá vụ án, cháu sẽ làm cho hắn không có đường ra đấy, mặc kệ sau lưng của hắn là ai, cháu cũng sẽ không ngồi yên không quản đến việc này, vô luận là vì vấn đề chính trị dạng gì, cũng không thể hy sinh người vô tội để làm được việc của mình, đây là ranh giới cuối cùng.
Đinh Trường Sinh chậm rãi nói.
Đinh Trường Sinh nói xong lời này, trong phòng họp không ai nói chuyện, qua thật lâu, La Bàn Hạ đứng dậy bước ra phòng họp, khi đến cửa ra vào, vẫy tay bảo Đinh Trường Sinh cùng đi ra, La Bàn Hạ đi đến phòng làm việc của mình, Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, đành đi theo.
Tiến vào văn phòng, La Bàn Hạ ý bảo Đinh Trường Sinh đóng cửa lại, sau đó chỉ trước mặt mình chỗ ngồi bảo Đinh Trường Sinh ngồi xuống.
– Trường Sinh, có đôi khi chính trị chính là thỏa hiệp, nói cách khác, rất nhiều chuyện không có cách nào xử lý khác được, nếu như tìm không thấy ai là hung thủ, như vậy chúng ta việc gì mà không tin vào báo cáo bên cục công an? Có thể mặc dù vụ án này là một án sai, nhưng đây không có ảnh hưởng gì đến chuyện của chúng ta, cháu hà tất phải so sánh là thật hay giả chứ?
La Bàn Hạ trầm mặt nói ra.
– Hoa Cẩm Thành nếu như bị định tội, đúng là không liên quan gì đến chuyện của các lãnh đạo, nhưng đó lại là chuyện của cháu, cháu nhận được tin tức, Cảnh Trường Văn muốn ghép Hoa Cẩm Thành vào tôi tổ chức xã hội đen, như vậy thì cháu chính là ô dù cho tổ chức xã hội đen đó, không phải cháu nhiều chuyện, mà là có người muốn cháu chết theo, La bí thư, người ta đã mài đao rồi, cháu ngửa cổ đưa tới cho người ta chém sao?
Đinh Trường Sinh hỏi ngược lại.
– Vấn đề của cháu cứ giao lại cho chú, chú cam đoan Cảnh Trường Văn tuyệt sẽ không đem mục tiêu nhắm ngay trên thân của cháu, cháu cam đoan về điểm này.
La Bàn Hạ hứa hẹn chắc chắn nói.
– La bí thư, không phải cháu không tin bí thư, nhưng mà với cục diện bây giờ, dù bí thư có muốn cũng không còn có cái năng lực này, có thể là bí thư chưa biết, đây là đang ở trong phòng làm việc của bí thư, cháu có cũng nói không sao, vừa rồi tại trên văn phòng của bí thư tỉnh ủy tổ chức hội nghị, thảo luận về vấn đề miễn đi chức vụ bí thư của Hồ Châu, tham gia có La Minh Giang, Chu Minh Thủy, Lương Văn Tường, cùng Ấn Thiên Hoa, nhưng may mắn là chỉ có tự mình La Minh Giang đồng ý, còn ba người kia đều cho rằng hiện tại nếu rút bì thư ra vào thời điểm này là không tốt, đã là như thế, làm sao cháu tin tưởng được vào cam đoan của bí thư chứ?
Đinh Trường Sinh cười khổ nói.
– Cháu nói là sự thật?
La Bàn Hạ nghe nói như thế, thanh âm cũng bắt đầu run rẩy.
– Có tin hay không là tùy bí thư, bí thư có thể tìm người nghe ngóng từ trên tỉnh có chuyện này hay không…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/04/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-8.html
La Bàn Hạ không thể tin nhìn Đinh Trường Sinh, nhưng mà vẻ mặt Đinh Trường Sinh không có gì sợ hãi, có thể đây là lời nói thật, làm một chính khách đã mấy mươi năm rồi, nhãn lực của ông phải có, bởi vì chuyện này thì Đinh Trường Sinh không cần phải nói dối.
– Cháu đi ra ngoài trước chờ chú, khi nào chú gọi thì vào.
La Bàn Hạ chỉ vào cửa nói ra.
Đinh Trường Sinh im lặng, không biết La Bàn Hạ nghe được cái tin tức thì sẽ như thế nào, nhìn bộ dạng của ông mặc dù là khiếp sợ, nhưng không có phẫn nộ, cũng chẳng có dấu hiệu tan vỡ, Đinh Trường Sinh chỉ lo lắng trái tim La Bàn Hạ chịu không được, trước giờ La Bàn Hạ bởi vì La Minh Giang mà nhân nhượng lợi ích toàn cục, bằng không đâu có để cho cho sự tình chuyển biến xấu đến nước này.
Trương Hòa Trần gặp Đinh Trường Sinh bước ra, nhìn vào bên gian phòng trong đóng kín mít, lặng lẽ hỏi:
– Không có việc gì chứ?
– Không có việc gì?
Đinh Trường Sinh, bưng lên ly nước Trương Hòa Trần đưa, ngước cổ lên uống một hơi cạn sạch.
– Làm gì mà khát dữ vậy?
Trương Hòa Trần nhìn Đinh Trường Sinh, sau đó cầm lấy cái ly hắn đưa lại.
– Mảnh đất bên dưới lâu nay không có cày cấy, giờ chị có muốn không?
Đinh Trường Sinh nhìn xem Trương Hòa Trần, tà ác liếm lấy môi của mình, nhỏ giọng hỏi.
– Không có chín chắn gì cả…
Trương Hòa Trần tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà trong nội tâm lại là một hồi kích động, mỗi lần nàng nhìn thấy hắn, đều là vội vàng như gấp lửa vậy…
Đinh Trường Sinh thật sự muốn làm chút gì đó với vị mỹ nhân chức nghiệp này, nhưng hắn biết rằng La Bàn Hạ ở phòng trong, tùy thời lúc nào cũng đều có thể có thể gọi mình đi vào, nhưng mà Đinh Trường Sinh càng là kiềm chế, trong nội tâm càng là ngứa đấy, Trương Hòa Trần trong nội tâm cũng lại càng là cảm thấy loại cảm giác này kích thích, quan hệ giữa nam nhân và nữ nhân nghe nói là một loại phản ứng hóa học không có biện pháp giải thích đấy.
Trương Hòa Trần lúc này cũng chính là như thế, nàng chậm rãi đi trở về đến chỗ ngồi của mình, sau đó đem chân của mình giao nhau lấy nhếch váy lên, lúc mới bắt đầu còn không có động, Đinh Trường Sinh đứng ở nơi đó, một bên uống nước, một bên nhìn xem Trương Hòa Trần biểu diễn.
Nhưng là chỉ chốc lát, Trương Hòa Trần đè nặng chân trái lên đùi phải bắt đầu cao thấp đung đưa, đôi bắp đùi lộ ra làn da màu trắng, hấp dẫn như vậy vốn là đã quá mức rồi, rõ ràng là cặp đùi của nàng đang chèn ép lại bên dưới cái âm hộ, đến khi nàng dừng lại, khẽ dạng chân cho hắn nhìn thấy, cái quần lót màu trắng mặt trước làm bằng ren chạm rỗng hoàn toàn hiện ra ở trước mắt hắn, hai bên đường viền của cái quần lót nồng đậm những sợi lông đen chui ra ngoài biên, từ chính giữa cái âm hộ tựa hồ có chút ướt át…
– Đinh Trường Sinh vào đi…
Thời điểm này La Bàn Hạ ở bên trong nhà trong kêu lên, tuy rằng thanh âm trầm thấp, nhưng làm cho hai con người đang bốc lên dục hỏa bên ngoài giật mình…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/04/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-8.html
– Ngồi đi.
La Bàn Hạ chỉ trước mặt mình cái ghế.
Đinh Trường Sinh không có khách sáo, nhìn La Bàn Hạ tâm bình khí hòa như thế, Đinh Trường Sinh nghĩ thầm, vô luận như thế nào, chỉ mong lúc này đây La Bàn Hạ có thể nghĩ thông suốt về chuyện này…
– Nếu có phương án giải quyết sớm cho xí nghiệp may, thì mấy người kia đâu có phải chết oan uổng như vậy chứ…
La Bàn Hạ thở dài nói.
– Bí thư, hiện tại giải quyết còn kịp, chỉ là bên ủy ban thành phố cũng không thể đứng ở bên ngoài được, cháu có đề nghị, bên ủy ban thành phố đứng ra vay tiền…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vay tiền, ngân hàng còn dám cho chúng ta mượn tiền bây giờ, lấy cái gì mà trả đây?
La Bàn Hạ liên tiếp hỏi.
– La bí thư, cháu chỉ là đề nghị, bí thư đừng mất hứng, nếu cháu nói sai, thì bí thư đừng cho là chuyện quan trọng là được rồi…
Đinh Trường Sinh nói xong, nhìn La Bàn Hạ, lời nói này hắn phải nói trước, muốn thoát ra khỏi cái cửa ải này, khả năng cơ hội rất là khó.
– Được, cứ nói, chú nghe đây.
La Bàn Hạ hướng nói ra.
Cho tới nay, thật sự thì ông đều là rất thưởng thức Đinh Trường Sinh người trẻ tuổi này, từ lúc còn ở Bạch Sơn thì đã rất thưởng thức hắn rồi, nhưng mà lúc hắn đến Hồ Châu, trở thành thư ký của Thạch Ái Quốc, đối với Thạch Ái Quốc rất trung thành và tận tâm, sau khi Thạch Ái Quốc rời đi, La Bàn Hạ cũng rất muốn trọng dụng Đinh Trường Sinh, nhưng mà vẫn có cảm giác tìm không thấy cái chủng loại trung thành giống như Đinh Trường Sinh đối với Thạch Ái Quốc, đây mới là nguyên nhân trong nội tâm La Bàn Hạ một mực do dự đối với hắn.
Cảm giác này, rất kỳ quái, nhất là đối với loại lãnh đạo có nhiều cấp dưới để lựa chọn mà nói, bởi vì cấp dưới lại có rất nhiều người hy vọng được lãnh đạo thưởng thức, do đó lãnh đạo nếu không để ý, sẽ có khả năng bỏ qua một cấp dưới tài cán.
La Bàn Hạ bỏ lỡ qua đối với Đinh Trường Sinh chính là như vậy, vì vậy ông lựa chọn tín nhiệm Lâm Xuân Hiểu, do đó ông mới hao tâm tổn trí đem Lâm Xuân Hiểu từ Bạch Sơn điều đến Hồ Châu, có đôi ông khi suy nghĩ, nếu Đinh Trường Sinh cũng có thể trung thành giống như Lâm Xuân Hiểu thì hẳn là rất tốt, cục diện của mình ở Hồ Châu cũng không phải giống như cái dạng này hiện nay.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/04/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-8.html
– Bí thư, chú thật sự cho rằng tiền dùng để giải quyết cho những công nhân xí nghiệp may khó như vậy còn sao?
Đinh Trường Sinh do dự một chút hỏi.
– Cháu muốn nói cái gì?
La Bàn Hạ lại nhìn Đinh Trường Sinh, trong ánh mắt phát ra sắc bén làm cho Đinh Trường Sinh thấy được trong nội tâm của ông đang chấn động, xem ra chính mình lần này là thật sự chạm đến tâm tư của La Bàn Hạ.
– Mảnh đất xí nghiệp may này rộng mấy trăm mẫu, hiện tại lại nằm gần đường vào trung tâm chợ, nếu chúng ta tìm mấy nhà khai phát lớn thương lượng, chỉ cần bọn họ tham gia giành quyền khai thác, thì số tiền đặt cọc sẽ có thể giúp chúng ta gắng gượng qua lúc khó khăn này, cháu chỉ sợ gặp phải loại người xem cái hạng mục này là của riêng mình, còn tiền đặt cọc thì không muốn bỏ ra mà thôi…
Đinh Trường Sinh không chút nào e ngại ánh mắt La Bàn Hạ, ngươi đã đưa cho ta cơ hội này, ta liền nói rõ trắng ra việc này.
– Cháu nói đúng, La Đông Thu chính là muốn tay không bắt giặc, chú cũng đã từng do dự, nhưng mà bên trên áp lực quá lớn, chú chịu không nổi.
La Bàn Hạ thở dài, hình như là đã trút tâm tư nặng nề của mình…
– Cháu biết rõ, nếu là bất luận ai khác cũng buộc phải làm như vậy, cho dù là Thạch bí thư còn tại trên vị trí này, chắc chắn ông ấy cũng sẽ có nhiều băn khoăn giống như bí thư mà thôi, nhưng vấn đề bây giờ là chúng ta thật sự cần số tiền kia.
Đinh Trường Sinh ngồi thẳng lên, nói ra.
Nói được điều phân thượng, kỳ thật La Bàn Hạ cùng Đinh Trường Sinh trong nội tâm đều minh bạch, nói đến đây đã là cực hạn, còn nói thêm chút nữa thì lộ ra quá rõ ràng rồi.
La Bàn Hạ nghe Đinh Trường Sinh lý giải, nhất là lúc hắn nói nếu là Thạch Ái Quốc cũng sẽ cố kỵ có thể làm giống như ông, thì ông đối với Đinh Trường Sinh hảo cảm trong nháy mắt liền tăng lên một cấp bậc, bởi vì lời nói thật của Đinh Trường Sinh nói rất đúng, không phải đơn thuần là an ủi ông.
– Thế nhưng nếu như bài trừ La Đông Thu, chú làm sao báo cáo với bí thư tỉnh ủy La Minh Giang đây?
La Bàn Hạ thở dài, lúc này cuối cùng La Bàn Hạ cũng đã buông xuống cảnh giác, lời nói như vậy cũng có thể nói ra cùng Đinh Trường Sinh, điều này có nghĩa là La Bàn Hạ bắt đầu chậm rãi tín nhiệm Đinh Trường Sinh rồi, nếu không, mặc dù là sự tình khẩn cấp tới đâu, La Bàn Hạ cũng sẽ không mở rộng cửa lòng nói ra với một người mà mình không tín nhiệm đấy…
– La bí thư, chú không cần đối với bất kỳ người nào giải thích, nếu như vừa rồi không phải ba người kia xuất phát từ lợi ích riêng của mình, cân nhắc bác bỏ đề nghị của bí thư La Minh Giang thay người, thì bây giờ đoán chừng Ấn chủ nhiệm tổ chức cán bộ đã đến Hồ Châu đưa quyết định thay người rồi, chú lo lắng những sự tình kia còn có hữu dụng sao?
Đinh Trường Sinh đối với La Bàn Hạ tư tưởng chuyển biến thì cảm thấy kinh ngạc.
Kỳ thật điểm này đều không cần kinh ngạc, bởi vì ngay lúc Đinh Trường Sinh ra bên ngoài văn phòng của Trương Hòa Trần chờ đợi, thì La Bàn Hạ đã gọi điện thoại lên tỉnh tìm hiểu thực hư rồi…
Còn Đinh Trường Sinh nhận được cái tin tức này là đến từ Tần Mặc, mà Tần Mặc có tin tức đến từ đâu thì có thể nghĩ ra được, bởi vì thư ký văn phòng nhìn thấy tham dự mấy người là có đếm được, những vị lãnh đạo quyền cao chức trọng này, ai có thể nhận được tin tức của bọn họ thì độ khó cũng có thể nghĩ ra, trừ phi là chính bọn họ tự muốn nói bên ngoài, Chu Minh Thủy hoàn toàn là một người như vậy, vì ông ta là người của ai thì cũng đã biết…
La Bàn Hạ đã trầm mặc, Đinh Trường Sinh nói cũng không tệ.
– Thế nhưng cái hạng mục này sợ cho dù là ai tới làm cũng sẽ không thuận lợi, những đám người có thế lực sẽ không trơ mắt nhìn cái hạng mục này rơi xuống trong tay người khác đấy, huống hồ mà nói, sau khi nghe ngóng bối cảnh cái hạng mục này, nếu bị người uy hiếp, thì nhà đầu tư sẽ bỏ chạy, đến lúc đó chúng ta lại phiền toái hơn.
La Bàn Hạ lo lắng nói.
Đinh Trường Sinh nghĩ một lát, nói ra:
– Bằng không chúng ta tự làm.
– Chúng ta tự làm?
La Bàn Hạ không rõ Đinh Trường Sinh là có ý gì.
– Um… nếu như bí thư nói như vậy, ngoại nhân chưa hẳn dám đúc kết việc này, vậy thì chúng ta tự mở ra khai phát cái hạng mục này, bên ủy ban thành phố quản lý thao tác, thành lập một tổng công ty xây dựng, làm như vậy, tiền lợi nhuận là tự của chúng ta, đã vậy còn giảm bớt đi những thứ ngổn ngang, không phải là tốt hơn sao?
Đinh Trường Sinh đề nghị.
– Ừ, nhưng tiền để hoạt động, đó cũng là một vấn đề…
La Bàn Hạ tán thành đề nghị Đinh Trường Sinh, nhưng mà vạn sự khởi đầu nan, tài chính khởi động mới là nan đề lớn nhất.
– Kỳ thật, cái công ty xây dựng này mặc dù là từ ủy ban ra mặt, không nhất định là sử dụng toàn bộ vốn riêng, có thể mở rộng vốn liếng từ bên ngoài xã hội, chỉ cần là người Hồ Châu thì có thể nhập vào cổ phần, số tiền cổ đông này không nhất định là nhiều hơn hay ít, việc buôn bán kinh doanh của bọn họ dám ăn tươi qua mặt ủy ban thành phố sao?
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
– Vậy chuyện này phải thảo luận cái đã, còn chuyện đối thoại với đám công nhân như thế nào, cháu đã nghĩ ra chưa?
La Bàn Hạ cảm thấy lúc này tâm tình của mình đã khá nhiều, áp lực cũng giảm bớt rất nhiều, khoan hãy nói, cùng với thằng lỗ mãng này nói chuyện tâm tình cũng không tệ lắm, ít nhất Đinh Trường Sinh đối với ông không có uy hiếp, như vậy cuộc nói chuyện mới có thể tạo được tác dụng không ngờ.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/04/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-8.html
– Cháu nghĩ như vậy, bây giờ không phải là thập niên 90 đóng cửa quốc hữu hóa xí nghiệp, khi đó các nơi đều khó xử, hiện tại căn cứ dựa theo luật lao động, đều đã có pháp luật quy định, đã như vậy, chúng ta sẽ dựa theo luật pháp quy định mà thi hành, làm như vậy, mặc dù là sẽ có một số công nhân xí nghiệp may không hài lòng, nhưng nếu khiếu kiện khởi tố đến pháp viện thì chúng ta cũng không sợ.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Ừ, như vậy cũng tốt, còn bây giờ nếu muốn làm, mà có được thành công, thì những sự tình này đều có thể giải quyết rồi.
La Bàn Hạ thở dài một hơi nói ra.
– Đúng vậy vì vậy chuyện này phải sớm quyết định, càng chậm trễ, phía trên thượng diện có khả năng càng là bất mãn, bây giờ người ta đã bắt đầu bất mãn, chúng ta nếu giờ xử lý không tốt, đến lúc phía trên nhúng tay vào sẽ trễ.
Nếu là đã thuyết phục được La Bàn Hạ, như vậy chuyện này phải rèn sắt khi còn nóng, quyết không thể cho ông ta có cơ hội hối hận, cũng không thể để cho La Đông Thu lại có cơ hội dao động quyết tâm La Bàn Hạ.
La Bàn Hạ bảo Trương Hòa Trần truyền tin, nửa giờ sau, tại phòng họp mở cuộc họp thường ủy hội, bất luận ai cũng không cho được vắng mặt.
Trương Hòa Trần đi ra, nhưng mà Đinh Trường Sinh vẫn chưa có đi ra ngoài, La Bàn Hạ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, biết rõ hắn còn có việc, vì vậy buông xuống ly nước, nhìn Đinh Trường Sinh, hỏi:
– Còn có việc sao?
– Vâng… là chuyện của Hoa Cẩm Thành, Cảnh Trường Văn giam giữ Hoa Cẩm Thành nhiều ngày như vậy, mà cũng không có kết quả gì, với lại cháu cho rằng, nếu Hoa Cẩm Thành là người Hồ Châu, không ai so với ngành công an Hồ Châu hiểu rõ Hoa Cẩm Thành hơn, vì vậy, vụ án này cháu thấy để cho bên cảnh sát Hồ Châu nhận lấy điều tra, chứ để cho người trên văn phòng công an tỉnh nhúng tay vào cũng khó coi, bên cảnh sát Hồ Châu cũng đã có ý kiến.
Đinh Trường Sinh nghiêm túc nhìn La Bàn Hạ nói.
La Bàn Hạ nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, trầm mặc không nói thầm nghĩ, Đinh Trường Sinh năm lần bảy lượt thay Hoa Cẩm Thành nói chuyện, chẳng lẽ bọn họ thật sự một chút quan hệ gì cũng đều không có sao? Thế nhưng là nếu quả thật có quan hệ, vì sao Uông Minh Hạo lại không có điều tra ra?
Nghĩ tới đây, La Bàn Hạ liền nghĩ tới Uông Minh Hạo, theo người từ ban kỷ luật thanh tra thành phố nói, Uông Minh Hạo đã đi lên Bắc Kinh chữa bệnh, ai cũng biết đây là tìm cớ, xem ra Uông Minh Hạo tại Bắc Kinh cũng có quan hệ, đây là đi tìm quan hệ, cũng không biết lão gia hỏa này có thể gắng gượng qua được cửa ải này không?
Kỳ thật đối với vấn đề của Quan Nhất Sơn, ông hoàn toàn có thể để cho viện kiểm sát tham gia điều tra, thế nhưng Uông Minh Hạo một ngày mà vẫn chưa rời đi, mình cũng không thể động đến hắn, dù sao Uông Minh Hạo cũng chưa từng phản đối ông chuyện gì, hơn nữa vẫn luôn là rất ủng hộ, cho nên La Bàn Hạ cũng không muốn hạ thủ a.
– Cháu nói là đem vụ án này giao cho Hồ Châu đến điều tra, chuyện này có thể làm cho người ta hoài nghi chúng ta làm theo kiểu chủ nghĩa cục bộ địa phương hay không?
La Bàn Hạ nói ra.
– Chuyện như vậy mà còn nói chủ nghĩa cục bộ địa phương sao bí thư, nếu như bí thư thật sự hoài nghi chuyện này, cháu có thể đi đến Bạch Sơn để xem tình hình Hoa Cẩm Thành, nếu như ông ta thật sự không có vấn đề, như vậy chuyện của ông ta thì cháu có thể bảo đảm, ông ta nếu xảy ra vấn đề, cháu sẽ từ chức và rời khỏi Hồ Châu, còn nếu ông ta không có dính líu đến chuyện gì, hãy xem xét ông ta là chủ xí nghiệp địa phương Hồ Châu, trả lại cho ông ta sự trong sạch.
Đinh Trường Sinh tìm từ nói.
– Um… nhìn ra được, cháu đối với Hoa Cẩm Thành hiểu rất rõ a, bất quá chú không hiểu, cháu là quan viên, hắn là thương nhân, cháu lại ra mặt cho hắn như vậy, điều này làm cho người không thể không suy nghĩ là có liên quan…
La Bàn Hạ nghiền ngẫm nói.
Đinh Trường Sinh biết rõ La Bàn Hạ có ý tứ gì, ánh mắt cũng không nháy nói:
– Con người của cháu ưa kết giao bằng hữu, Hoa Cẩm Thành chính là một người trong đó, nếu như chỉ là bằng hữu bình thường, cháu cũng không nói như vậy để tránh hiềm nghi, nhưng mà Hoa Cẩm Thành đúng là đã giúp cháu không ít, lúc trước khu đang phát triển đang cần xây dựng lại các hạng mục công trình cơ bản, khi đó đừng nói là kiếm nhà đầu tư, hỏi cũng không có biết hỏi ai, cháu tìm đến Hoa Cẩm Thành, thuyết phục ông ta ứng tiền đầu tư ra trước, hạng mục này cho đến bây giờ cũng chưa có tiền trả một phân tiền, đã vậy còn có người còn lợi dụng chuyện này công kích cháu, đúng là một bọn mắt chó đui mù, ít nhất chú cũng nên điều tra một chút chân tướng chuyện này đi…
La Bàn Hạ nghe được Đinh Trường Sinh ở trước mặt mình tuôn ra, nhíu mày nhưng mà lập tức liền giãn ra, ông biết rõ Đinh Trường Sinh nói tới ai, hoàn toàn chính xác, lấy chuyện này công kích Đinh Trường Sinh đúng là không có khôn ngoan.
– Ừ, chuyện này nói sau đi, trước xử lý xong sự tình công nhân xí nghiệp may, rồi chúng ta hãy nói những chuyện khác, từng cái từng cái giải quyết…
– Vậy cháu thay mặt Hoa Cẩm Thành cảm ơn La bí thư, hơn nữa, cháu tin tưởng, chuyện này sau khi kết thúc xong, Hoa Cẩm Thành thật là vui mừng vì Hồ Châu mà xây dựng phục vụ.
Đạt được La Bàn Hạ khẳng định trả lời thuyết phục, Đinh Trường Sinh trong nội tâm thở ra một hơi.
– Rồi, cháu ra ngoài chuẩn bị, lát nữa họp cháu còn phải trình bày…
La Bàn Hạ nói ra.
Đinh Trường Sinh ra khỏi văn phòng La Bàn Hạ, nhưng không có hướng phòng họp đi đến, mà là đi xuống lầu, ra đến bên ngoài, nhìn xem đám người còn tụ tập, liền gọi điện thoại cho Kha Tử Hoa.
– Đinh đại chủ nhiệm, có gì vui mà gọi điện thoại vậy?
Kha Tử Hoa tâm tình không tệ, qua sự nỗ lực của Thành Công, vấn đề khả năng lên làm phó cục trưởng đã giải quyết xong, tuy rằng đường công danh hắn theo không kịp yêu nghiệt Đinh Trường Sinh này, nhưng mà ít nhất cũng là có tiến bộ.
– Bớt lại đi, tôi dạo này rất bận, giúp tôi làm một chuyện, Hoa Cẩm Thành vẫn còn được các người giám sát theo dõi không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vẫn còn, lão gia hỏa này tiếp tục ở tại bệnh viện, thời gian nằm viện chắc còn Như thế nào, có việc?
– Nghiêm trọng như vậy, có phải là ông ta bị tra tấn bức cung mà tạo thành?
Đinh Trường Sinh liền nghĩ đến Cảnh Trường Văn đối với Hoa Cẩm Thành tra tấn bức cung.
– Không phải, theo tôi được biết, Hoa Cẩm Thành lúc vừa mới bị mang đi, bị nhịn đói một ngày, đã vậy còn suốt đêm bị thẩm vấn hơn hai mươi tiếng đồng hồ, nhưng mà từ khi đưa đến bệnh viện, thì không có ai thẩm vấn nữa, cũng chính là đến hỏi một chút, nhưng Hoa Cẩm Thành cái gì cũng không nói.
– Um… anh an bài giùm mấy người đáng tin canh chừng, vài bữa nữa tôi chạy qua xem…
Đinh Trường Sinh nói ra.
– À… cậu có gặp Thành Công không? Hắn đã rời đi, tôi uống rượu chả có bạn bè gì cả…
Kha Tử Hoa cảm khái nói.
– Tôi cũng không biết…
Đinh Trường Sinh không đợi Kha Tử Hoa nói xong liền cúp điện thoại, bởi vì hắn phát hiện thời điểm này ngoài cửa đám người bắt đầu nhốn nháo bạo động, nhìn qua hình như là xảy ra chuyện gì, vì vậy tranh thủ thời gian hướng ngoài cửa chạy tới.