Phần 230
Từ Kiều Kiều khi nhận được điện thoại của Hà Tình, điều đầu tiên là nghĩ đến Đinh Trường Sinh, bởi vì trong khoảng thời gian này Đinh Trường Sinh bề bộn nhiều việc, tuy rằng nàng rất muốn cùng Đinh Trường Sinh pha trộn cùng một chỗ, nhưng mà từ khi theo Đinh Trường Sinh đến chỗ đó lấy được khoản tiền kia, cuộc sống của nàng thay đổi rất nhiều, đi chơi du lịch khắp nơi, cho nên đối với Đinh Trường Sinh thì nàng cũng không còn có nhớ nhung đu bám mãnh liệt như trước nữa.
Bởi vì nàng nhìn ra được, tuy rằng Đinh Trường Sinh nói muốn cùng mình kết hôn, nhưng mà trong lòng của hắn không muốn, hơn nữa nàng có cảm giác, Đinh Trường Sinh là một người đàn ông không muốn bị người khống chế, nhất là đối với nữ nhân…
– Lâu như vậy không có tin tức, lâu nay cô đi đâu vậy?
Đinh Trường Sinh nhận được điện thoại của Từ Kiều Kiều, nàng lâu nay không đến quấn quýt lấy hắn, hắn ngược lại là có cảm giác nhẹ nhõm không ít, cho nên nếu mà gặp các cô gái mà nhắm đến kết hôn làm mục đích, Đinh Trường Sinh cảm thấy về sau tốt nhất là không nên trêu chọc, nếu không phải vì muốn Từ Kiều Kiều giữ bí mật, hắn thật đúng là không cùng nàng phát sinh ra cái gì.
– Tôi vừa nhận được điện thoại của Hà Tình, nàng bảo tôi trở về giúp nàng xử lý một số việc, nói là Triệu Khánh Hổ đã chết rồi, việc này anh có biết không?
Từ Kiều Kiều hỏi.
– Chết nhanh như vậy, làm sao tôi biết được, chuyện khi nào vậy?
Đinh Trường Sinh chau mày hỏi, hắn không biết việc này nên giật mình.
Hắn và Từ Kiều Kiều còn chưa có nói chuyện điện thoại xong, thì lại có một cuộc khác gọi đến, Đinh Trường Sinh nhìn qua là số điện thoại của Hà Hồng An, trong nội tâm hơi chút buông lỏng, sau đó nói với Từ Kiều Kiều nói vài câu rồi cúp máy, không ngờ tới Hà Hồng An sốt ruột, lại gọi tới.
– Này, chú Hà, chuyện gì gấp gáp như vậy?
Đinh Trường Sinh làm như không biết gì hỏi.
– Xảy ra chuyện lớn rồi, vẫn là gặp nhau ở quán trà, mau tới đây đi, chúng ta gặp mặt rồi nói.
Hà Hồng An sốt ruột nói, nhưng mà Đinh Trường Sinh nghe được trong giọng nói của ông u là đè nén sự hưng phấn.
Đinh Trường Sinh cười cười, nói ra:
– Được… nửa giờ sau tôi đến.
Đinh Trường Sinh lúc ngồi ở trong xe hơi đã suy nghĩ về chuyện này rất nhiều lần, mình bây giờ đã khác trước kia rồi, không thiếu tiền xài, Triệu Khánh Hổ tiền tuy rằng tiền có rất nhiều, dựa theo lúc trước ước định, ít nhất mình cũng được tầm mười ức, thế nhưng số tiền này từ đâu tới không ai so với hắn rõ ràng nhất, Triệu Khánh Hổ cùng Triệu Cương hai chú cháu bọn họ tại Hồ Châu sau này buôn bán thuốc phiện phong sinh thủy khởi, tuy rằng Triệu Khánh Hổ kinh doanh rất lớn, thế nhưng là bên trong những số tiền này có bao nhiêu phần là từ thuốc phiện chuyển hóa đến đây, người nào cũng không biết được.
Nửa giờ sau, Đinh Trường Sinh xuất hiện ở trong trà lâu, Hà Hồng An xuống lầu nghênh đón, sau đó cùng Đinh Trường Sinh lên lầu, lần trước kia thì Hà Hồng An đã chuẩn bị sẵn trà ngon, chờ Đinh Trường Sinh đến.
Nhưng mà lần này, chẳng những là không có nước trà, trong phòng lại tràn đầy mùi thuốc lá, trong cái gạt tàn thuốc đã có hơn mười đầu thuốc lá, Đinh Trường Sinh nhìn ra được, Hà Hồng An bởi vì kích động, đã rất điên đảo rồi.
– Chú Hà, đây là trà lâu, mà trà cũng không có pha a…
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ai ui… quên mất… phục vụ đâu, pha một bình trà ngon, nhanh lên.
Hà Hồng An vỗ trán, hướng về phía bên ngoài kêu lên.
Sau đó Hà Hồng An đứng dậy đóng cửa lại, lần này không có ngồi vào đối diện với Đinh Trường Sinh, mà là cùng ngồi với Đinh Trường Sinh ở trên ghế salon, nhỏ giọng nói:
– Triệu Khánh Hổ chết rồi, vừa mới không lâu, Hà Tình nhờ tôi nói với cậu một tiếng, đã ký di chúc xong rồi, tất cả việc kinh doanh cùng tài sản đều từ do hai đưa con kế thừa, Hà Tình là người giám hộ, chịu trách nhiệm toàn bộ về những việc tài sản vận hành cùng chi phối này.
Đinh Trường Sinh cũng đoán được là như thế, nhưng mà không nói gì, Hà Hồng An thấy Đinh Trường Sinh nghe xong tin tức này rõ ràng thờ ơ, trong nội tâm trầm xuống, không biết Đinh Trường Sinh này có ý gì?
– Đinh chủ nhiệm, ông thấy như thế nào, tôi thấy cậu có vẻ thờ ơ vậy, chúng ta đã thành công rồi.
Hà Hồng An nói ra.
– Cái gì chúng ta thành công, chuyện đó và tôi đâu có quan hệ gì?
Đinh Trường Sinh làm như rất kỳ quái hỏi.
– Ách, Đinh chủ nhiệm, đây là ý làm sao vậy?
Hà Hồng An trong tâm quả nhiên là không thấy đáy rồi, Đinh Trường Sinh đến cùng là có ý gì, vốn chuyện này kế hoạch đã có lâu như vậy, với lại Đinh Trường Sinh xuất ra bao nhiêu sức thì cha con bọn họ cũng biết, Hà Tình cũng suy đoán cái chết của Triệu Cương rất có thể cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ, nếu như Triệu Cương không chết, như vậy thì hiện tại Hà Tình đâu có thể thuận lợi nắm được quyền chi phối sở hữu tài sản của Triệu Gia chứ? Đó là chuyện nằm mơ…
Vì vậy, Hà Hồng An chứng kiến thái độ của Đinh Trường Sinh, ông rất là kinh ngạc, nghĩ thầm, chẳng lẽ lúc trước khi trao đổi tỷ lệ chia chác làm hắn không hài lòng?
Hà Hồng An suy đoán.
– Ý của tôi rất đơn giản, chuyện này cùng tôi không có quan hệ, tôi cũng sẽ không tham dự đến việc xử lý nội tình của nhà ông, vì vậy, có nói ra những sự tình kia, cũng không có ý nghĩa gì đâu.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Ai ui… việc này tôi không làm chủ được, mà phải cùng Hà Tình thương lượng, có phải cậu đối với tôi hoặc là Hà Tình có điều gì không hài lòng? Đinh chủ nhiệm, có chuyện gì cậu cứ việc nói thẳng đi.
Hà Hồng An nghe được Đinh Trường Sinh có ý muốn rút lui, lại nhớ tới con gái của mình nói bất cứ giá như thế nào cũng phải kéo cho bằng được Đinh Trường Sinh vào, ông hiện tại coi như là đã hiểu, con gái của mình so với mình còn thấy được xa hơn, đối với ông vô luận như thế nào, cũng đều không thể ngờ được Đinh Trường Sinh sẽ buông tha bỏ qua số lượng tài phú khủng này, vấn đề này nếu đổi lại mình, thì mình sẽ tuyệt đối quyết tâm làm cho bằng được đấy.
– Vậy cũng được, chờ Hà Tình giải quyết xong việc nhà, tôi cùng nàng gặp mặt, rồi hãy nói đến chuyện này, chú Hà… kỳ thật trong lòng của tôi không như chú nghĩ, chẳng qua tôi cảm thấy, dù có tiền nhiều hơn nữa thì cũng đâu có gì hữu dụng đâu, nhớ tới Triệu khánh Hổ, thoáng một cái hồn lìa khỏi xác, ông ta có mang theo được cái gì đâu?
– Đinh chủ nhiệm, cậu nói không sai, nhưng giữa chúng ta là quan hệ hợp tác, đến lúc thu hoạch, thì cậu lại rút lui, điều này làm cho ai cũng thấy bất an đấy, đúng không? Với lại Hà Tình dù sao cũng chỉ là đàn bà, thì có thể làm gì được nhiều? Tôi thì già rồi, qua không được vài năm nữa phải lui, vì vậy nếu có cậu giúp đỡ nàng, thì mới đứng vững chân được a.
Hà Hồng An coi như là lời nói thật.
Đây chính là sự tình Đinh Trường Sinh lo lắng, vì vậy thà rằng không nên chạm đến những số tiền kia, thì mới có thể không liên lụy đến mình và Triệu Gia quá mức tới gần, Triệu Khánh Hổ mặc dù là tại Hồ Châu là đại gia giàu nhất, thế nhưng thanh danh của lão thì thua xa Hoa Cẩm Thành.