Phần 29
Cố Hiểu Manh đến, thì đồng nghĩa Đỗ Sơn Khôi cũng đang ở tại bệnh viện, nói không chừng Đàm Quốc Khánh cũng đang đi theo…
Đinh Trường Sinh không có ra khỏi cao ốc, mà là xuống hầm đậu xe bệnh viện, đứng ở phía sau một cây cột gọi điện thoại cho Đỗ Sơn Khôi, sau năm phút Đỗ Sơn Khôi mới lái xe đến tầng hầm, Đinh Trường Sinh ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe hơi, sau đó chiếc xe chạy ra khỏi hầm đậu xe bệnh viện.
– Anh Đỗ… thằng cháu con rùa Đàm Quốc Khánh lại đến kiếm chuyện với em, hôm nay có gửi cho em vài tấm hình, xem ra là muốn đặt điều kiện với em, trước mắt là em vẫn chưa biết điều kiện gì đây.
– Vậy cậu cứ nghĩ xem là điều kiện như thế nào?
Đỗ Sơn Khôi không bao giờ hỏi vì cái gì, chỉ hỏi Đinh Trường Sinh là nghĩ như thế nào, kỳ thật thì Đỗ Sơn Khôi muốn biết Đinh Trường Sinh muốn hắn làm cái gì.
– Mấy ngày nữa em sẽ đến thành phố Bạch Sơn, Thành Công có cất giấu ở đó mấy khẩu súng, sau khi lấy xong, anh đi với em, nếu phát hiện Đàm Quốc Khánh thì cứ nổ súng đánh gục, không để cho hắn sống, nếu hắn còn sống thì có thể sẽ còn moi móc ra thêm bí mật nữa, Đàm Quốc Khánh chết đi, em sẽ yên tâm hơn…
– Được, tôi biết nên làm như thế nào, mấy ngày vừa qua không có phát hiện người đi theo cô Cố…
– Vậy tốt… nhưng không thể chủ quan, trước khi em cầm súng đến, anh cứ đi theo Cố Hiểu Manh giùm em…
Đinh Trường Sinh nói ra.
…
Vào đêm, Lưu Thành An vụng trộm lại chạy đến nhà Để Khôn Thành, lúc này Để Khôn Thành vẫn còn đang phẫn nộ về kết quả cuộc họp thường ủy hội hồi sáng, không phải là bởi vì chuyện ông ta tiến cử Lưu Thành An không thành công, mà là vì La Bàn Hạ không có tuân thủ đúng theo hứa hẹn, ở trong cuộc họp thường ủy tiến hành công kích Để Khôn Thành, trong lúc ông ta không có phòng bị chút nào, chẳng những là không thể bảo trụ được Lưu Thành An, hơn nữa La Bàn Hạ rõ ràng còn đề nghị ban kỷ luật thanh tra điều tra Lưu Thành An, xem ra chuyện này là không bưng bít được rồi.
– Chủ tịch, bước tiếp theo tôi nên làm sao đây?
Lưu Thành An vẻ mặt đau khổ nhìn Để Khôn Thành nói.
– Thành An, ông cũng không nên lo lắng, hiện tại tối trọng yếu nhất chính là nếu như ông bị tra xét, nhưng không có vấn đề gì cả, điều này nói rõ cái gì, điều này đã nói lên là ông chỉ bị con của ông làm cho liên lụy, vì thế vẫn còn có cơ hội đông sơn tái khởi, nhưng nếu tra ra bản thân của ông cũng có vấn đề, thì tôi đây cũng không còn có biện pháp gì cả, hiểu chưa?
Để Khôn Thành ám chỉ nói.
– Chủ tịch, tôi biết rồi, cảm ơn chủ tịch tài bồi, tôi đi về trước đây.
Lưu Thành an vội vã cáo từ.
– Hừ, vốn là anh muốn đem hắn kéo lên, nhưng với tình huống bây giờ xem ra, đừng nói là kéo hắn lên, nếu hắn không có dính đến một tay tanh tưởi thì cũng đã không tệ rồi… À… hắn đã tới đây mấy lần rồi, có cầm đưa cho em cái gì không vậy?
Để Khôn Thành sực nhớ tới, liền hỏi Chân Lục Trúc vợ mình.
– Há, em nhớ lần trước hắn có mang theo hai chai rượu, vẫn còn trữ cất bên trong kho đồ, em không có đụng tới.
Chân Lục Trúc ngẫm nghĩ nói ra.
– Nhanh đi lấy ra để anh xem một chút.
Để Khôn Thành có một loại cảm giác không ổn.
Chân Lục Trúc thấy chồng mình nghiêm túc như vậy, nhanh đến kho đồ lấy hai chai rượu của Lưu Thành An mang ra, Để Khôn Thành dùng khăn giấy lau sạch bụi cái hộp đựng rượu sáng bóng, cẩn thận để ở dưới ngọn đèn tìm kiếm xem có gì khác thường hay không, nhưng nhìn một hồi cũng không có phát hiện có gì không đúng, nhưng khi cầm hai chai rượu lên thì cảm thấy có một chai hơi nặng hơn trùng xuống.
– Cái cân sức khỏe của em để đâu, lấy ra đây đi…
Để Khôn Thành ngẩng đầu lên nói.
Chân Lục Trúc nhanh đi vào phòng ngủ đem cái cân sức khỏe ra, Để Khôn Thành đem chai rượu bỏ vào trên cái cân, quả nhiên là phát hiện ra có tật xấu rồi, vốn là nếu bình thường rượu Mao Đài lớn, nhiều lắm là chỉ là 0, 5 lít, nhưng cái hộp rượu này lại nặng tầm 2 lít sau khi quy đổi từ kg ra lít…
– Đây là chuyện gì xảy ra?
– Khu cái hộp chai rượu ra, trong này nhất định là có quỷ.
Để Khôn Thành không nén được tức giận.
Chân Lục Trúc liền mở ra, quả nhiên bên trong không phải là chai rượu, mà là một miếng vải trắng bọc lấy một cái đồ vật, Để Khôn Thành và Chân Lục Trúc liếc mắt nhìn nhau, đều thấy từ ánh mắt vẻ kinh sợ.
Để Khôn Thành tháo ra lớp vải trắng, cuối cùng cầm ở trong tay là một tượng Quan Thế Âm Bồ Tát mạ vàng.
– Khôn Thành, cái đồ chơi này rất đáng tiền sao?
Chân Lục Trúc hỏi.
– Anh cũng không biết cái đồ chơi này có đáng tiền hay không… Ồ… tại đây còn có khắc dấu, niên đại thời Đại Thanh Quang Tự.
Để Khôn Thành nhìn thấy mấy chữ dưới đế của tượng mạ vàng Quan Thế Âm.
– Chẳng lẽ là đồ cổ, nếu là đồ cổ thì chắc là rất đáng tiền, Khôn Thành… cái tượng này mà nhận lấy có thể là phạm sai lầm không vậy?
– Con bà nó Lưu Thành An, đây là chẳng khác gì muốn kéo anh cùng xuống nước a, cái tượng này nếu quả thật đồ cổ, ít nhất cũng có mấy mươi vạn, làm không tốt thì đó là đại phiền toái.
Để Khôn Thành tức giận cầm điện thoại di động lên muốn gọi cho Lưu Thành An, nhưng bị Chân Lục Trúc cản lại.
– Khôn Thành, đúng lúc này mà anh trả lại cho hắn thì đã muộn, nếu hắn đến lúc đó một mực nói chính là anh thu, anh cũng không có cách nào thanh minh, em thấy hay là trực tiếp giao cho ban kỷ luật thanh tra đi, như vậy mới có thể nói rõ ràng.
Chân Lục Trúc nói ra.
– Ai giao cho ban kỷ luật thanh tra thì cũng không phải là không được, nhưng nếu lúc này giao cho ban kỷ luật thanh tra, thì người bên kỷ ủy Hồ Châu về sau sẽ nhìn anh như thế nào, sớm không giao, muộn không đóng, ngay lúc vừa nghe ban kỷ luật thanh tra sắp sửa điều tra Lưu Thành An, thì lại nộp bức tượng này lên ngay. Còn có một vấn đề, nếu Lưu Thành An thật sự sau khi tra xét không xảy ra vấn đề gì, mà anh nộp lên vật này, ngược lại là làm hại hắn, vậy về sau anh còn thế nào mà ở tại thành phố Hồ Châu lăn lộn?
Để Khôn Thành thấy mình đang cầm lấy một củ khoai nóng bỏng trong tay, ném cũng không phải, lưu lại cũng không xong, nên làm cái gì bây giờ đây?
Hai vợ chồng Để Khôn Thành chưa từng có xảy ra chuyện như thế này, sau khi trao đổi thương lượng, thì Để Khôn Thành quyết định, để cho Chân Lục Trúc sáng sớm đi lên tỉnh thành, tìm một tiệm mua bán đồ cổ, đem cái đồ chơi này bán đi, vô luận là bán được bao nhiêu tiền, trực tiếp đánh vào tài khoản trong sạch hóa bộ máy chính trị của chính phủ, như vậy thì mình cũng không cầm một phân tiền, cũng không có nhận lấy để mưu cầu bất cứ lợi ích nào cho Lưu Thành An, nếu như Lưu Thành An một khi bị rơi đài, mình cũng có lời giải thích.
– Làm như vậy có được không?
Chân Lục Trúc hoài nghi không biết quả thật có thể giải quyết được vấn đề hay không.
– Hết cách rồi, nhớ kỹ, về sau phàm là ai mang đồ tới, một mực không thu nhận, em hãy nhớ kỹ lời này, có hiểu không?
– Em biết rồi, còn Lưu Thành An thật sự là có vấn đề phải không?
Chân Lục Trúc lo lắng hỏi.
– Em cứ quản tốt chuyện của mình là được rồi, đừng để ý đến chuyện khác, chuyện công tác của em sắp xếp ra sao rồi?
– Sắp xếp xong xuôi rồi, mọi người cũng biết em là phu nhân của chủ tịch thành phố, cho nên nhanh chóng an bài, công việc cũng thanh nhàn.
– Như vậy thì không được, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì chuyên ngành của em sẽ trở thành vô dụng, trong bệnh viện bận rộn như vậy, em hãy chủ động một chút, mọi người biết em là phu nhân của chủ tịch, thì em càng không thể dựa vào đó, đừng tự cho mình là người đặc thù.
Để Khôn Thành nhíu mày nói ra.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Đinh Trường Sinh chờ đợi đến lúc Cổ Thanh Sơn ngủ, hắn thấy giờ có ở lại trong phòng đó cũng không có chuyện gì, vì vậy liền đi đến phòng bệnh của Tần Mặc, cô gái này đã làm giải phẫu rồi, nằm trong phòng ốc đàng hoàng, rõ ràng còn có wifi miễn phí, thật không hỗ là phòng bệnh VIP.
– Anh tới đây làm gì?
– Ghé thăm cô một chút ah! Cái chân như thế nào rồi?
– Hừ… liên quan gì đến anh…
– Ha ha, đúng là chó cắn Lã Động Tân, không có nhân tâm gì cả, tôi vì quan tâm cô nên mới đến thăm, đúng rồi… cha của cô đi đâu rồi vậy?
– Cha tôi quay trở lại Bắc Kinh rồi, đang có chuyện cần phải xử lý.
Đinh Trường Sinh liếc qua cái áo nịt ngực màu trắng của Tần Mặc để tại đầu giường, có thể vì buổi tối ngủ nịt ngực sẽ không thoải mái, cho nên Tần Mặc cởi ra.
– Há, để tôi nhìn xem chân của cô ra thế nào rồi?
Vừa nói, Đinh Trường Sinh vén lên cái chăn của Tần Mặc đàng phủ trên thân.
Đinh Trường Sinh vừa nói vừa nhấc lên chăn, đôi chân trắng noãn với một chân duỗi ra, một chân co lại bên dưới cái váy xộc xệch xốc lên đền tận trên bắp đùi trước đó, tuy rằng ánh sáng ngọn đèn từ ngoài chiếu vào nhìn không phải là nhìn rất rõ, nhưng thoáng cái cái mông tuyết trắng săn chắc của nàng thì Đinh Trường Sinh vẫn là nhìn xem rành mạch dù là hắn không cố ý, hạ thân thì mặc cái quần lót màu trắng hoàn toàn lộ ra, mập phình trên cái gò mu là mấy sợi lông đen nhánh âm theo khe hở đường viền cái quần lót vươn ra…
– Ai ai, làm cái gì? Tôi cáo anh tội quấy rối tình dục a…
Tần Mặc vừa la lên vừa kéo mép váy xuống…
– Um… cái chân này của cô vẫn còn sưng đỏ đấy…
Đinh Trường Sinh nhìn xem qua chân của Tần Mặc, nhưng ánh mắt vừa rồi của hắn cũng đã đủ làm cho Tần Mặc rợn cả tóc gáy.
– Anh… anh muốn làm gì?
Tần Mặc giọng nói có chút run rẩy.
– Xem cô bị hù kìa, tôi là hạng người đáng sợ như vậy sao? Đúng rồi, lúc nào thì cô xuất viện vậy?
– Vẫn không biết, mà anh hỏi nhiều như vậy để làm gì?
– Há, cũng không làm gì, À… cha của cô lúc nào quay trở lại đây vậy? Chúng ta còn có một hiệp nghị đang chờ ký tên đây này, hạng mục này rất trọng yếu, cha của cô yêu cầu ký trước một biên bản hiệp định trước.
Đinh Trường Sinh lại nhìn chân của Tần Mặc, tuy đã làm giải phẫu, nhưng vẫn còn sưng lợi hại, đã giúp lấy cái chăn che lại.
– Tôi cũng không biết khi nào cha tôi quay lại, mà này Đinh Trường Sinh, tại bệnh viện có không có ăn ngon lắm với lại cũng chẳng có thức ăn vặt, anh dẫn tôi đi ra ngoài ăn nhé…
– Chân của cô còn bị sưng như vậy, mà còn muốn đi ra ngoài ăn sao?
Đinh Trường Sinh nói.
– Vấn đề này đơn giản a, anh mang đến một cái xe lăn, đây ra ngoài rồi lên xe của anh đi là được thôi.
– Ha ha, cô tính hay thật, bộ tôi rảnh rỗi không đi làm sao? Tôi còn có việc đây này.
Đinh Trường Sinh thấy Tần Mặc như vậy mà không xem mình là ngoại nhân người thật sự là dở khóc dở cười.
– Đinh Trường Sinh, tôi nói cho anh biết, tôi đang là khách quý nơi này, hãy phục vụ tôi cho tốt, đó là công việc của anh bây giờ, anh có tin là tôi sẽ gặp lãnh đạo của anh… nói với bọn họ là để anh phục vụ hướng dẫn cho tôi du ngoạn ở Hồ Châu này không?
Tần Mặc không chịu nói ra.
– Được rồi… cô cứ nói cho lãnh đạo của tôi, bảo họ ra mệnh lệnh cho tôi đi, đến lúc đó tôi chấp hành là được, bây giờ đã muộn, đại tiểu thư ngủ đi…
Đinh Trường Sinh liền tắt đèn rồi bước ra khỏi phòng của Tần Mặc, sau đó nhanh đi tìm Chu Hồng Diễm, thật sự là vừa rồi khi nhìn thấy cái gò mu cao cao của Tần Mặc với vài sợi lông đen thì hắn đã chịu hết nỗi rồi…
Lúc này Chu Hồng Diễm trong lòng đang rối loạn chờ mong ở trong phòng, rõ ràng nàng đang thật là nhớ lúc cây dương vật to lớn của Đinh Trường Sinh hoàn toàn kết hợp với cái âm đạo của mình…
Khi cánh cửa phòng trực của nàng mở ra, hai người cơ hồ không có lãng phí thời gian, Chu Hồng Diễm xuân ý dạt dào gợi cảm, dáng người với hai bầu vú cao ngất rung động cơ hồ mời gọi tất cả ánh mắt của đàn ông chú mục vào vậy, cửa phòng vừa mới đóng lại, hai người cũng không biết là ai trước đã ôm chặt lại với nhau, nàng khép hờ mắt hạnh, lông mi thật dài rung động, phấn hồng đôi môi mềm mại lại cùng miệng của Đinh Trường Sinh dây dưa cùng một chỗ, hai bầu vú thật chặt dán tại trên ngực Đinh Trường Sinh, hai cánh tay mềm mại quàng trên cổ của Đinh Trường Sinh, trong phòng trong quanh quẩn tiếng thở dốc hai người cùng với tiếng mút lưỡi hòa chung với nhau.
Đinh Trường Sinh đôi tay vây quanh lấy bờ hông Chu Hồng Diễm, rồi bàn tay đưa xuống phía dưới tìm tòi, hai tay nắm lấy cái mông tròn lớn của nàng, hai người nhanh chóng ôm nhau đến bên giường của cái buồng trong.
…
Một lúc sau, trong gian buồng lẳng lặng rất nhanh ngoại trừ tiếng thở dốc của hai người còn có tiếng động lép nhép của dịch nhờn của hai bộ phận sinh dục ma sát, kèm theo động tác của Đinh Trường Sinh nhanh chóng đút vào rút ra đút vào, bên dưới âm hộ của Chu Hồng Diễm đã là lan tràn dính đầy dịch nhờn rồi, ngay cả Chu Hồng Diễm cũng mặt đỏ khi nghe thấy thanh âm tiếng nước dịch nhờn từ trong cái âm đạo của mình vang lên đều đều, nàng nhắm hai mắt, ngoẹo đầu, rên rỉ:
– Ui… a… ui… a…
Chu Hồng Diễm hai tay đã nắm lấy hông của Đinh Trường Sinh, hai chân hết sức hướng hai bên giang rộng ra lấy, trước ngực nhộn nhạo đôi bầu vú, hai đầu núm vú lúc này thô sáp dựng đứng thẳng đỏ ửng.
Đinh Trường Sinh hạ thân thật chặt cắm ở Chu Hồng Diễm trong thân thể, dùng cơ bắp cái mông co rút lại lực hướng cây dương vật đâm thật sâu trong âm đạo Chu Hồng Diễm cọ xát lấy, đụng chạm tới cô tử cùng nàng, mỗi một lần đầu khấc chạm đến làm cho hạ thể Chu Hồng Diễm vừa hơi thốn, vừa sung sướng…
Chu Hồng Diễm càng thêm lớn tiếng rên rỉ, thanh âm mềm mại của nàng tại bên tai Đinh Trường Sinh càng thêm kích tình Đinh Trường Sinh, lúc này đôi chân thon kẹp lấy hai bên hông Đinh Trường Sinh, hai bàn chân cậu lại phía sau lưng hắn cùng một chỗ, mũi chân hướng về phía trước dùng sức nhếch lên, cái mông cuộn lại hạ đã rời khỏi mặt giường, trên giường có mấy đốm loang dịch nhờn nhễu xuống nhơ nhớp…
Trong âm đạo mang tới tê dại hòa cùng với cây dương vật mãnh liệt va chạm làm cho Chu Hồng Diễm đã quên mất hết thảy, chỉ là không ngừng rên rỉ, giãy giụa cái eo mềm mại, cái đầu dùng sức ngước về phía sau, chóp mũi nho nhỏ thấm ra một tầng mồ hôi dày đặc, những làn màu xanh mạch máu từ nơi cái cổ cao mơ hồ có thể thấy được…
Theo cây dương vật Đinh Trường Sinh rút ra đút vào đung đưa, bên trong âm đạo cơ bắp không ngừng run rẩy thật chặt bọc lấy, giống như một miếng thịt mềm mại ướt át ấm áp bao vây lấy cây dương vật của hắn, đồng thời không ngừng phân bố lấy chất nhầy hưng phấn tiết ra, một loại cảm giác mê loạn tại trong đầu nàng đang đến, tất cả trước mắt đều là mơ mơ hồ hồ, chỉ có trong âm đạo không ngừng quanh quẩn co rút lại.
Thân mình mềm mại đầy đặn của Chu Hồng Diễm quấn ở trên người Đinh Trường Sinh không ngừng vặn vẹo run run, nằm tại dưới thân Đinh Trường Sinh tận tình hưởng thụ hưng phấn cao trào, hắn cũng hưng phấn gắt gao tận lực đút vào cây dương vật, cảm thụ được cái đầu khấc dần dần tê dại bị cái âm đạo bó chặt…
Đinh Trường Sinh biết mình cũng sắp xuất tinh, còn Chu Hồng Diễm đến đây thì đã đạt được cơn cực khoái mãnh liệt, nàng ôm thật chặt Đinh Trường Sinh không muốn cho hắn tiếp tục kích thích mình, tại trong nháy mắt này, Đinh Trường Sinh có thể cảm giác được đầu khấc dương vật nhảy lên vài cái, vài giọt chất lỏng theo đã chảy ra, hắn vận động hết sức lấy cắm sâu dương vật vào trong thân thể Chu Hồng Diễm, cây dương vật ma sát cái âm đạo trong cơn cao triều đang không ngừng co giật, tuy rằng hắn cũng không có co rúm thêm nữa, nhưng dường hang mềm mại trơn trượt cái âm đạo theo quy luật rung động, làm cho Đinh Trường Sinh đồng dạng cảm giác được mãnh liệt kích thích.
– Hãy ôm chặt chị một chút… ui… a…
Chu Hồng Diễm thở hổn hển tại bên tai Đinh Trường Sinh rên rỉ nói, hắn liền ôm thật chặt nàng, bên dưới hạ thân không khỏi hướng cây dương vật nhấn sâu vào trong âm đạo nàng một chút.
– A… a… a…
Chu Hồng Diễm phát ra một tiếng rên rỉ kéo dài, hai chân cùng cái mông dùng sức cũng hướng về phía trước hẩy lên, đầu khấc dương vật Đinh Trường Sinh đụng phải chính sâu trong âm đạo đang run rẩy co xiết, trên mặt đầu khấc bị kích thích làm cho dương vật Đinh Trường Sinh nhảy lên liên tiếp, phun ra hàng loạt nóng bỏng tinh dịch.
– Á… ui…
Chu Hồng Diễm cảm giác được trong thân thể cái loại từng làn nóng bỏng tinh dịch đánh sâu vào, nàng biết Đinh Trường Sinh đã xuất tinh, một bên tại Đinh Trường Sinh bên tai rên rỉ, một bên giãy giụa thân thể của chính mình, để cho âm đạo của mình cùng với dương vật Đinh Trường Sinh càng thêm ma sát.
Khi thân thể Đinh Trường Sinh thả lỏng xuống dưới, Chu Hồng Diễm đem hai chân đang vòng tại trên người Đinh Trường Sinh buông ra, nhưng bộ phận sinh dục của hai người vẫn tiếp tục dây dưa cùng một chỗ…
…
Chín giờ sáng, Dương Hiểu, Cố Hiểu Manh, Đinh Trường Sinh ba người cùng một chỗ giúp đỡ y tá cùng bác sĩ đem Cổ Thanh Sơn đưa vào phòng phẫu thuật, tại cửa phòng, Dương Hiểu nắm chặt bàn tay Cổ Thanh Sơn không thả, nàng sợ Cổ Thanh Sơn đi vào trong lần này thì sẽ không bao giờ đi ra.
– Mẹ nuôi, không có chuyện gì đâu, cứ yên tâm đi, chúng ta chờ ở bên ngoài một chút là xong a…
Đinh Trường Sinh đỡ Dương Hiểu ngồi ở bên ngoài trên ghế dài phòng phẫu thuật, lẳng lặng cùng đợi kết quả.
Chờ đợi ròng rã suốt năm tiếng đồng hồ, mãi cho đến hơn hai giờ chiều, thì Cổ Thanh Sơn mới được đẩy ra, sắc mặt ông trắng bệch, nhìn không ra là tốt hay là xấu, hơn nữa lại trực tiếp bị đẩy vào phòng săn sóc đặc biệt.
– Bác sĩ, kết quả phẫu thuật như thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh tiến lên hỏi, Dương Hiểu nhìn thấy tình huống Cổ Thanh Sơn như thế này, khẩn trương nói không ra lời.
– Giải phẫu rất thành công, hơn nữa khối u không phải là ác tính, nếu người bệnh vượt qua giai đoạn nguy hiểm thì không có sao.
– Giai đoạn nguy hiểm kéo dài trong bao lâu?
Đinh Trường Sinh vội hỏi.
– 24H… không có việc gì, đừng quá lo lắng.
Chuyên gia bác sĩ vỗ vỗ bả vai Đinh Trường Sinh, ra hiệu hắn không cần phải quá khẩn trương như vậy.
– Mẹ nuôi… đã nghe rồi chứ, cha nuôi hẳn là không có việc gì, tốt rồi… nhất định có thể qua được, chỉ phải sau này chăm sóc cho tốt, nhất định sẽ khỏe lại…
Đinh Trường Sinh một tay nắm Cố Hiểu Manh, một tay nắm tay Dương Hiểu, nói ra.
Bởi vì Cổ Thanh Sơn đã đưa vào phòng săn sóc đặc biệt, bên ngoài cho dù là có nhiều người nhà cũng không vào trong giúp được, cho nên đêm đến, Đinh Trường Sinh sẽ đem Cố Hiểu Manh cùng Dương Hiểu đưa về nhà rồi.
– Trường Sinh, ở đây cùng ăn cơm rồi hãy đi a.
Dương Hiểu vô cùng mệt mỏi nói ra.
Đinh Trường Sinh vốn muốn đi, nhưng nhìn thấy Dương Hiểu dáng vẻ mệt mỏi cùng với ánh mắt của Cố Hiểu Manh, vì vậy ở lại, chạy đến căn tin mua cơm và thức ăn rồi bưng đến…
– Mẹ nuôi, ăn chút đi, khi cha nuôi ra ngoài thì mẹ nuôi còn phải chiếu cố, nhớ ăn uống để giữ gìn sức khỏe, nếu không thì ai chăm sóc cho cha nuôi đây?
Đinh Trường Sinh bới cho Dương Hiểu thêm một chén cơm, hơn nữa múc vào thêm không ít đồ ăn, đưa cho nàng Dương Hiểu miễn cưỡng mỉm cười nhận lấy.
…
Cùng lúc đó, tại trong một căn biệt thự ngoại ô thành phố Hồ Châu, có ba người ngồi quây quần một chỗ, vừa uống trà, vừa đàm thoại, nếu Đinh Trường Sinh nhìn thấy cảnh tượng này, hẳn là vô cùng kinh ngạc…
– Khoảng thời gian này kết quả như thế nào rồi?
Tưởng Hải Dương hỏi Đàm Quốc Khánh đang ngồi một bên.
– Hắn rất cảnh giác, vẫn chưa có chụp được tấm ảnh nào có giá trị, ghi âm cũng không có được bao nhiêu, nhưng thời gian hắn của hắn thì rất khác thường, cùng rất nhiều người đàn bà có quan hệ mập mờ, điểm này cũng có thể để cho chúng ta tận dụng nắm chặt lấy.
Đàm Quốc Khánh có chút ít chán nản nói ra, hắn tiếp cận Đinh Trường Sinh cũng trong thời gian khá dài, từ lần tại đảo Điếu Ngư của Hồ Thiên Nhất Sắc, tri giác cũng nói cho hắn biết, giữa Đinh Trường Sinh và cô gái làm ở ngân hàng kia nhất định là có chuyện rất trọng yếu, nhưng tại trong thời điểm mấu chốt thì lại bị Đinh Trường Sinh phát hiện, nên thất bại trong gang tấc, cho dù lúc đó làm cho Đinh Trường Sinh kinh ngạc, nhưng đã bị lộ ra, nên Đinh Trường Sinh càng cẩn thận hơn rồi.
– Về chuyện này ông không có biện pháp nào khác sao, ví dụ như hắn ở nơi nào qua đêm, ở nơi nào mà tính cảnh giác thấp nhất, thì lúc đó ra tay, không nên gấp gáp, chuyện như vậy cũng là chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, cho nên nhất định phải nhẫn nại, bây giờ trước mắt có một chuyện rất trọng yếu cần ông phải tự mình đến xử lý đây này…
– Chuyện gì?
Đàm Quốc Khánh vốn muốn nói mình chỉ để ý đến việc đối phó với Đinh Trường Sinh, còn những chuyện khác thì không có hứng thú, nhưng lúc này đang cần dựa vào người ta để lấy chỗ đứng, cho nên cuối cùng vẫn phải hỏi là chuyện gì?
– Anh La… anh nói đi.
– Đó là nói về mảnh đất của xí nghiệp may Hồ Châu kia, hình như lần này có thể bắt đầu khởi động, nhưng bây giờ có người biết chuyện ở bên trong nên cạnh tranh rất nhiều, Hoa Cẩm Thành bổn địa Hồ Châu, có khả năng cùng Triệu Khánh Hổ liên hợp lại làm, hơn nữa còn có thể có Đinh Trường Sinh đứng phía sau lưng, đừng nhìn Đinh Trường Sinh người này không lộ diện mà xem thường, nếu hắn muốn làm khó chuyện của chúng ta thì rất dễ dàng, đây là thành phố Hồ Châu đấy, đã vậy còn nghe nói có mới tới công tử của chủ tịch tỉnh, cũng liếc tới mảnh đất vàng này rồi…
La Đông Thu nói, Đàm Quốc Khánh lắng nghe vẫn không có chen vào nói.