Phần 34
Bởi vì Đinh Trường Sinh giả bộ không biết gì, cho nên hắn sau khi sắp xếp xong việc của mình, rồi dựa vào chỉ dẫn địa điểm của Lăng Sam đi gặp các nàng.
– Trước khi đến cũng không báo trước cho anh biết, để anh đi đón a, bây giờ em tự mình đến, nhỡ trên đường gặp phải xấu thì làm sao xử lý? Xã hội bây giờ không có an toàn đâu.
Đinh Trường Sinh ân cần nói với Lăng Sam, làm cho Lăng Sam cảm giác được trong lòng thật ấm áp, nàng vẫn còn là cô gái trẻ, thì ngoài miệng phải dỗ ngọt so với đưa ra lợi ích vật chất thực tế còn có lực sát thương mạnh hơn.
– Em biết rồi, lần sau sẽ không như vậy nữa… À… đúng rồi, anh nhìn xem là ai em mang đến…
Lăng Sam chỉ chỉ bên trong xe, đúng lúc này Dương Phụng Tê mới đẩy cửa xe bước ra.
– Ai ui… Dương tổng… chị tại sao cũng tới đây, em không có chuẩn bị gì cả, trước khi đến cũng không nói với em một tiếng, để em biết mà làm chào đón chứ, cảm ơn chị trong thời gian dài như vậy đối với Lăng Sam chiếu cố.
Đinh Trường Sinh diễn tiết mục thật sự là đầy đủ, nếu không phải lúc này Dương Phụng Tê đang đối mặt với Lăng Sam, thì nàng cũng phải bật cười không nhịn được.
– Trường Sinh… anh cũng nhận thức được Dương tổng à?
Lăng Sam không xác định hỏi.
– Nói nhảm… nếu anh không nhận thức Dương tổng, thì làm sao em có thể đến công ty đầu tư Bàn Thạch thực tập chứ, nói cho em biết, Dương tổng là ân nhân của người thành phố Bạch Sơn chúng ta đấy, chị ấy tại chỗ đó mở ra một công ty cho vay tiểu ngạch, có rất nhiều người dân nông đều dựa vào cái công ty cho vay này để làm giàu. Dương tổng… chị có thể đến thăm Hồ Châu, em thật sự là quá vui mừng, chị có thể hay không ở lại Hồ Châu vài ngày, để nhìn xem tại đây có cái hạng mục gì đầu tư thích hợp, cũng là giúp một tay với dân chúng Hồ Châu.
Đinh Trường Sinh vừa thấy mặt Dương Phụng Tê đã huyên thuyên nói không ngừng, căn bản không có cho Dương Phụng Tê có cơ hội lên tiếng.
– Thôi được rồi… chị là vừa vặn đến Giang Đô có chút nghiệp vụ, hơn nữa Lăng Sam bây giờ là phụ tá của chị, chị thì thật sự không biết hai người là bằng hữu, thật sự là trùng hợp a…
Dương Phụng Tê hòa vào nói.
– À… vậy hai người chắc chưa ăn cơm, để em sắp xếp nơi ăn chốn ở, chị cứ lái xe đi theo em là được.
Đinh Trường Sinh lộ ra nhiệt tình vạn phần…
Nói xong Đinh Trường Sinh lái xe đi ở phía trước, Dương Phụng Tê lái xe ở phía sau đi theo, nhưng là bầu không khí giống như có chút gì là lạ, Lăng Sam vẫn luôn quan sát Dương Phụng Tê, tựa hồ muốn nói cái gì.
– Muốn nói gì thì cứ nói đi, đừng nhịn…
Dương Phụng Tê liếc nhìn Lăng Sam, nói ra.
– Chị Dương, em thật là không có nghĩ đến hai người có quen biết trước, vậy làm sao bây giờ à? Còn giữ nguyên kế hoạch tiến hành sao?
Lăng Sam hỏi.
– Đây là bạn trai của em, nếu em không muốn cùng chia sẻ, chị cũng không có ép được đúng không? Con người của chị rất dễ nói chuyện, chưa bao giờ bắt buộc ai chuyện gì…
Dương Phụng Tê lộ ra rất dáng vẻ không cần thiết…
– Um… chẳng qua là em cảm thấy hai người còn giống như rất là quen thân vậy, chị không có bị chướng ngại trong lòng chứ?
Lăng Sam hỏi.
– Lăng Sam… chị nói cho em biết, chị không phải là vì hắn, mà là vì em, chị đối với em như thế nào thì em cũng biết rồi, hơn nữa ăn ngay nói thật, trước kia chị đã bị đàn ông làm cho tổn thương, nên chị đối với đàn ông không còn tín nhiệm, nhưng vì em, chị có thể một lần nữa tín nhiệm thử đàn ông, nhưng chị sẽ không bao giờ đem thể xác và tinh thần đều giao cho đàn ông đâu, chị vẫn cảm thấy tình cảm giữa chị em mình thì vẫn tốt hơn…
Dương Phụng Tê nói rất động tình, hơn nữa lý do cũng làm cho Lăng Sam không cách nào cự tuyệt.
Đinh Trường Sinh chạy xe một đường rất nhanh, Dương Phụng Tê nhìn ra là sẽ đến hồ Thiên Nhất Sắc, vì vậy lái xe theo thật sát ở phía sau, nhưng Lăng Sam dù sao vẫn còn là một cô gái trẻ, không bao lâu liền bị cảnh sắc xinh đẹp bên ngoài hấp dẫn.
– Chị Dương, cảnh vật tại đây xinh đẹp quá a, bằng không chúng ta ở lại chỗ này thêm vài ngày đi, sẵn dịp chị cũng nghỉ ngơi cho khỏe một chút.
Lăng Sam đưa tay sờ đùi của Dương Phụng Tê, nũng nịu nói ra.
– Em nha… thôi được rồi, thì nghỉ thêm vài ngày, chị thấy cảnh sắc nơi này có đẹp hay không thì phải chờ tiếp theo như thế nào, chẳng qua mấu chốt nơi này có nam nhân của em, nên mới không nỡ rời đi a.
Dương Phụng Tê thoáng cái vạch trần tâm tư Lăng Sam.
– Úi trời… chị Dương, em đã đáp ứng chị rồi, đêm nay thì em để cho hắn… ngủ với chị, chúng ta là chị em, em cũng nói rồi, đồ đạc của em cũng sẽ chia sẻ đưa cho chị, kể cả hắn…
Lúc nói lời này Lăng Sam mặt đỏ rần, nàng chợt phát hiện, da mặt của mình lúc nào trở nên dầy như vậy rồi, câu nói như vậy cũng đều nói ra được.
– Thiệt hay giả, chị thấy em nghĩ một đằng nói một nẻo a.
Dương Phụng Tê cố ý nói ra, nàng muốn cho Lăng Sam sẽ tiếp nhận điều này, hơn nữa cũng sẽ để cho Lăng Sam biết rõ, kỳ thật Đinh Trường Sinh không phải là đàn ông riêng của người đàn bà nào, như vậy về sau khi Lăng Sam đã biết chuyện tình cảm của Đinh Trường Sinh toàn bộ về sau, nàng cũng sẽ không thống khổ.
Chỗ ăn cơm vẫn an bài tại phòng trên đảo Điếu Ngư, lúc đẩy ra cửa sổ phòng, trong tầm mắt đều là hồ nước xanh biếc, làm cho tâm tình người ta thật vui vẻ thoải mái.
– Trường Sinh… anh thật sự là đủ hủ bại, đến tận nơi sang trọng như thế này ăn một bữa cơm, không phải là đốt tiền đi, vậy tiền của ai trả vậy?
Lăng Sam quả nhiên vẫn là nghĩ đến Đinh Trường Sinh, ăn một bữa cơm cũng cẩn thận hỏi một chút ai trả tiền.
– Khục… đây là lần đầu tiên anh tìm được một chỗ tốt chiêu đãi các người a, hơn nữa, Dương tổng đối với Hồ Châu chúng ta cũng là khách quý, bữa cơm này xem như là anh mời… À… chỗ ở của hai người anh cũng đã sắp xếp xong xuôi, cứ ở chỗ du lịch này làng, sáng sớm ngày mai có thể tại bên hồ thư giãn một chút, hiện nay, tại tỉnh Trung Nam cũng tìm không ra một cái nơi có không khí tốt như thế này đâu…
Đinh Trường Sinh cảm khái nói, rồi nghĩ đến cái hạng mục PX kia sắp tới khởi công, Đinh Trường Sinh lại càng lo lắng hơn.
– Thật sao? Vậy còn anh đêm nay không có ở đây à?
Lăng Sam ngượng ngùng nhìn Dương Phụng Tê, rồi hỏi Đinh Trường Sinh.
– Anh… anh còn phải trở về, em cứ ở đây chơi đùa với Dương tổng là được rồi, sáng sớm ngày mai anh tới đón…
Đinh Trường Sinh vô cùng tự nhiên nói.
– Này… không được, các người là đôi uyên ương đã lâu không gặp nhau, có câu nói là tiểu biệt thắng tân hôn, chị tự mình ở trong một cái phòng khác là được rồi.
Dương Phụng Tê nháy mắt hướng phía Lăng Sam ra hiệu cười nói.
– Em thấy chị Dương tỷ nói rất đúng đấy, hay là ở trong thành phố anh có người đàn bà nào đang chờ anh phải không?
Lăng Sam ôm cánh tay Đinh Trường Sinh, mất hứng nói.
– Nào có, chẳng qua ở lại đây anh sợ bất tiện mà thôi.
Đinh Trường Sinh nói như là bị oan ức…
– Hừm… không có gì là bất tiện, cứ dựa theo lời chị Dương nói đi…
– Um… vậy cũng được, vì ở đây hai người mới là chủ mà.
Dương Phụng Tê tuy trong nội tâm cảm thấy là lạ, biểu hiện của Lăng Sam nhìn về phía ngoài hình như là thật sự không quản đến mình và Đinh Trường Sinh sẽ phát sinh một chút gì đó…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Từ khi đã xảy ra chuyện trong phòng Đinh Trường Sinh bị vụng trộm cài đặt phương tiện nghe lén về sau, các biện pháp an ninh của hồ Thiên Nhất Sắc rõ ràng cho thấy đề cao thắt chặt, nếu như người ngoài vào đây không có tiêu xài, thì sẽ bị giám sát gắt gao, giờ đây hoàn toàn không giống như lần trước Đàm Quốc Khánh tới, khi ấy chỉ cần lái xe vào thì có thể đứng ở bãi đỗ xe nghe lén là được rồi, nhưng bây giờ không được, nếu như chạy xe vào bãi đỗ xe, hoặc là tiêu xài, hoặc là phải nói rõ là tới thăm vị khách nào, tại gian phòng nào.
– Đi thôi… chúng ta lần này ở tại Hồ Châu vài ngày rồi, không có gì tiến triển còn không nói, nội cái tiêu tiền tốn cũng không ít ah.
A Lang nói ra.
Ngồi ở vị trí kế bên tài xế, A Báo chăm chú nhìn dần dần bóng lưng ba người Đinh Trường Sinh đi xa nói ra:
– Thằng này rất lợi hại, A Hổ đến bây giờ cũng vẫn còn bị nhốt tại trong cục, Bạch gia đã tìm không ít quan hệ để cứu hắn ra, nhưng vừa nghe nói là bản án là do thằng này chiếu cố, nên ai cũng không dám nói chuyện, xem ra chuyện của A Hổ có hơi phiền toái.
– Chuyện này không quản đến chuyện của chúng ta, Bạch gia cũng biết phải làm như thế nào, tao xem cơ hội tối nay cũng không tệ, chỉ có một mình hắn, nhưng lại mang theo hai người phụ nữ, đến lúc đó lo được cái này thì mất cái khác, chúng ta cũng rất dễ dàng đắc thủ.
– Mày nói không sai, hơn nữa hai người phụ nữ kia rất xinh đẹp, đến lúc đó mày một người, tao một người, tạo thành một cái hiện trường giả đột nhập, cưỡng hiếp giết người là được.
A Lang cười quái dị nói.
– Cũng được, nhưng tao cảm thấy chuyện này tốt hơn là phải hỏi qua Bạch gia, đừng để đến lúc đó có gì thì đổ thừa trên đầu chúng ta, mày nói nếu chúng ta động thủ, có thể bọn họ sẽ hoài nghi nhóm của chúng ta hay không vậy?
– Chuyện này rất khó nói, đợi tao gọi điện thoại cho Bạch gia một chút a…
Hai người nói xong cũng đi cách khoảng với Đinh Trường Sinh đến một nơi khác cách đảo Điếu Ngư hơn 100m…
– Hai vị bây giờ bắt đầu gọi thức ăn chưa ạ?
Phục vụ viên dẫn A Lang và A Báo vào phòng trong phòng rồi hỏi.
– Ừ… tại đây ăn có gì ngon…
A Lang bắt đầu gọi món ăn, nhưng A Báo lại mở ra một cái cửa sổ, nhìn chằm chằm vào phòng Đinh Trường Sinh trên đảo Điếu Ngư cách đó không xa, do Lăng Sam mở cửa sổ kéo rèm ra, cho nên A Báo có đôi mắt rất tốt, với khoảng cách 100m xa, hắn nhìn thấy rất rõ ràng.
Phục vụ viên một bên gọi món ăn, một bên theo phía phương hướng của A Báo nhìn lại, thì phát hiện A Báo đang chú ý đến phía gian phòng bên đảo Điếu Ngư, chính cái này làm cho phục vụ viên cảnh giác đột nhiên đề cao, bởi vì đoạn thời gian trước chuyện phát sinh ở gian phòng trên đảo Điếu Ngư, làm cho những… phục vụ viên đã trải qua khóa học về vấn đề phải xử lý như thế nào khi gặp trường hợp phát sinh tương tự, bởi vì bọn họ mới chính là những người tuyến đầu tiếp xúc đến sự nguy hiểm, còn bộ phận bảo vệ an ninh thường thường đều là phản ứng sau khi sự việc đã xảy ra…
Phục vụ viên bất động thanh sắc ghi lại món ăn A Lang đã gọi, sau đó ra khỏi phòng, tại cách đó không xa liền báo cáo cho bộ phận bảo vệ an ninh.
– Cô xác định là bọn họ là hướng về phía đảo Điếu Ngư quan sát?
Trưởng ban bộ phận bảo vệ an ninh nghe xong, liền tra lấy sổ ghi chép, hôm nay khác tới lại là Đinh Trường Sinh, thoáng cái… đầu của trưởng ban bộ phận bảo vệ an ninh liền lớn…
– Vẫn không thể xác định, nhưng có một người trong đó luôn nhìn chằm chằm vào phương hướng cửa sổ gian phòng bên đảo Điếu Ngư, nên tôi cảm thấy cần phải báo cáo.
– Được, cô làm vô cùng tốt, tiếp tục lưu ý, nhưng không nên kinh động bọn họ, biết không?
Trưởng ban bộ phận bảo vệ an ninh nói ra.
– Đã hiểu…
Phục vụ viên tuy nhiên trong nội tâm rất khẩn trương, nhưng vẫn dựa theo trưởng ban bộ phận bảo vệ an ninh phân phó, tiếp tục lưu lại phục vụ.
Trưởng ban bộ phận bảo vệ an ninh lập tức đem tình huống này hồi báo lên cho ban quản lý, mà chính người này trước đó chính là người xử lý vụ nghe lén kia, lần này nghe xong lại là nhắm đến phía Đinh Trường Sinh tới, thì đầu cũng muốn là nổ một cái.
– Quản lý, hay là chúng ta báo động đi a.
– Báo động? Đã xảy ra chuyện gì chưa? Bây giờ sắp tới giờ cao điểm dùng cơm, mình báo cảnh sát, khi cảnh sát đến rồi, thì việc buôn bán của chúng ta như thế nào?
– Thế nhưng mà… nếu có chuyện gì xảy ra, chúng ta làm sao bây giờ? Chúng ta cũng đảm đương không nổi ah.
Trưởng ban bộ phận bảo vệ an ninh cứ nói ra trước, dù sao ta đề nghị đã qua, có nghe hay không đó là chuyện của ngươi.
– Tôi biết rồi… bây giờ tập trung ở phòng an ninh tập trung chú ý tất cả các cameras, nghiêm mật giám thị hai người kia, nếu quả thật là hướng về phía Đinh chủ nhiệm tới, đến lúc đó chúng ta sẽ báo động, còn không thì chỉ cần nhắc nhở Đinh chủ nhiệm cảnh giác là được rồi, trách nhiệm của chúng ta cũng chỉ tới nơi đây a.
Trực ban quản lý cuối cùng ra quyết sách nói.
– Được, tôi hiểu được…
Trưởng ban bộ phận bảo vệ an ninh nói xong liền đi ra ngoài.
Đinh Trường Sinh đối với tất cả mọi chuyện đúng lúc này lại có người nhìn chằm chằm vào chính mình thì đương nhiên là hoàn toàn không biết gì cả rồi, hắn đã mở hai chai rượu vang, cùng Dương Phụng Tê và Lăng Sam bắt đầu ăn cơm, màn đêm dần dần buông xuống, bên trong hồ Thiên Nhất Sắc hoàn toàn bao phủ dưới ánh đèn sáng trưng, thật tình là không biết có âm mưu tội ác đang lặng lẽ tiến hành nhắm vào mình.
…
– Thằng này nãy giờ uống không ít, chúng ta sẽ động thủ lúc hắn trên đường hay sao?
A Lang một ly rượu cũng không uống, nhưng trên mặt lại tự nhiên ửng đỏ, A Báo biết rõ, đây là sự kích động của A Lang trước khi hắn giết người, do đó thằng này làm sát thủ không hợp cách, lúc ấy trong đơn vị bộ đội đặc chủng bị đá ra cũng là bởi vì thằng này mỗi lần có nhiệm vụ quan trọng thì đều khẩn trương như vậy, tại bên ngoài dã ngoại cũng còn may, nhưng nếu như tại bên trong thành thị có nhiều người thì cũng rất dễ dàng bị lộ ra ngoài, do đó A Lang mới bị đá đi ra khỏi đơn vị.
– Cũng chưa biết, nếu như là trên đường đi, thì chúng ta sẽ bớt chuyện, nhưng nếu hắn ở lại chỗ này, chúng ta có hơi phiền toái, nếu như phát sinh án mạng, đêm nay những ai xuất hiện ở đây đều là đối tượng bị hoài nghi, đến lúc đó một khi có điều tra, chúng ta sẽ gặp rắc rối.
A Báo nói ra…
– Được, vậy thì cứ chờ đi, thằng này thật sự có tài, nhưng nếu đã uống rượu, đoán chừng sẽ không còn lợi hại như vậy, nhưng là phải đợi, đợi đến lúc nửa đêm về sáng mà hắn vẫn còn ở lại đây thì sẽ động thủ, như vậy chúng ta nắm chắc cơ hội lớn một chút, lúc đó tranh thủ một kích phải trúng, tao chú ý nơi này cameras đặt rất dày đặc…
A Lang tuy khẩn trương, nhưng ý nghĩ vẫn là rất rõ ràng, phân tích tình huống nơi này đều vào điểm chủ yếu.
Trong phòng đảo Điếu Ngư, Đinh Trường Sinh giơ ly rượu, chất lỏng đỏ thẫm theo không khí tăng vọt, một ly tiếp một ly đổ vào trong bụng ba người, trong này Đinh Trường Sinh có tửu lượng tốt nhất, còn Lăng Sam kém cỏi nhất, chỉ trong chốc lát, Lăng Sam đã có cảm giác mình thật giống như bay lên, khuôn mặt đỏ bừng, nhưng vẫn là ghi nhớ lấy đêm nay chuyện cần làm.
– Chị Dương… chị là người đối với em tốt nhất, Trường Sinh là bạn trai của em, chị nói thử xem, bây giờ em muốn chị hay là muốn hắn?
Lăng Sam híp đôi mắt nhỏ, nhìn Đinh Trường Sinh, rồi quay qua nhìn Dương Phụng Tê, hiển nhiên hình ảnh của hai người này cũng dần dần mơ hồ, nàng lại há miệng, nửa ly rượu lại nuốt xuống, rồi một tay cầm lấy bàn tay của Dương Phụng Tê đưa vào bên trong cái váy của mình…