Phần 45
– Cái ổ này là của em đây sao? Cũng sạch sẽ lắm, có đàn bà tới lui quét dọn phải không?
Bước vào nhà của Đinh Trường Sinh, Thạch Mai Trinh quan sát nhìn quanh toàn bộ, đây là lần đầu tiên nàng đến gian nhà mà Đinh Trường Sinh thuê ở, nhìn hồi lâu, trong lòng càng thêm chắc chắn nhất định Đinh Trường Sinh ở nơi này có chứa chấp qua những người đàn bà khác.
– Ghen sao?
Đinh Trường Sinh hướng trên ghế sa lon ngồi xuống, chỉ vào ấm nước, để cho Thạch Mai Trinh rót nước cho hắn.
Thạch Mai Trinh mắt trắng không còn chút máu, thật đúng là hắn đem mình làm làm nha hoàn, mặc dù không cam tâm, nhưng vẫn rót cho Đinh Trường Sinh chén nước, sau khi đưa cho hắn, rồi ngồi vào trên ghế sa lon, rúc vào bên người của Đinh Trường Sinh.
– Chị ghen làm cái gì a, lúc trước chị đã từng nói qua, sẽ không so đo em có những người đàn bà khác, chị nói thì giữ lời.
Tuy nói vậy nhưng trong nội tâm nàng không thoải mái, chỉ là ngoài miệng rất cứng rắn, đây là tính cách của Thạch Mai Trinh, đến chết vẫn còn sĩ diện.
– Có thể là em muốn cùng một cô gái khác kết hôn đấy…
Đinh Trường Sinh rốt cục nói ra cái vấn đề này, đây là chuyện sớm hay muộn mà thôi, nhưng hắn chưa từng nói qua với những người đàn bà khác, ngay cả với Phó Phẩm Ngàn cũng không có nói.
– Kết hôn? Cùng ai vậy?
Thạch Mai Trinh sững sờ hỏi, nhìn xem bộ dáng của Đinh Trường Sinh, hiển nhiên không phải là hắn muốn kết hôn mình, trong nội tâm một hồi khổ sở chua xót.
– Em thì lăn lộn ngoài chốn quan trường, cho nên không có khả năng cứ lang thang cả đời như vậy, cuối cùng cũng phải cần có một gia đình a.
Đinh Trường Sinh vuốt ve mái tóc Thạch Mai Trinh, lời nói thật chậm, hắn muốn cho Thạch Mai Trinh từ từ tiêu hóa, bằng không Thạch Mai Trinh thoáng cái nhảy dựng lên, chính mình sẽ không tốt sắp xếp được…
Thạch Mai Trinh nhìn Đinh Trường Sinh, tuy trên mặt nàng kiên cường, nhưng trong đôi mắt nàng cũng đã là tràn ngập nước mắt, nàng minh bạch, Đinh Trường Sinh sẽ không vô duyên vô cớ mà nói những lời này, xem ra lúc mình ly khai Hồ Châu, thì có thể cũng là lúc duyên phận đứt gãy, nhưng tại sao hắn lại nói cho mình biết sớm như vậy chứ, trong lòng của ta có bao nhiêu là yêu thích ngươi… ngươi không biết sao?
– Chị biết rồi, vì thế chị sẽ rời khỏi Hồ Châu, để thành toàn cho em, em giờ muốn làm gì thì làm, thôi chị đi về đây…
Nói xong Thạch Mai Trinh lập tức muốn đứng lên ly khai, nhưng chưa có đứng dậy, đã bị Đinh Trường Sinh kéo giật lại, đem Thạch Mai Trinh ôm ngồi trên đùi của mình…
– Có thể cho em một cơ hội, để cho em nói hết? Chị xem một chút, theo em lâu như vậy rồi, một chút ưu điểm của em, chị cũng không có học được, mỗi đại sự đều phải có định lực, mới có chút chuyện này mà đã đứng ngồi không yên, vậy thì làm sao em có thể yên tâm đây này?
Thạch Mai Trinh nhìn Đinh Trường Sinh, nhìn xem thằng vô liêm sỉ này, hắn luôn hoa tâm không nói, đã vậy còn oán trách mình không có kiên nhẫn, thật sự là vô lễ, quấy ba phần, còn đánh ngược một bả, để xem hắn còn có thể nhảy ra hoa dạng gì nữa đây.
– Kỳ thật, chuyện kết hôn này cũng là em bị buộc bất đắc dĩ, chị cũng biết cha nuôi em bị ung thư tuyến tụy, mặc dù đã làm giải phẫu, nhưng việc giải phẫu hiệu quả như thế nào thì bây giờ vẫn còn bất định, cho nên mẹ nuôi em cũng rất hy vọng Cổ Hiểu Manh con gái của bọn họ có thể mau nhanh kết hôn…
– Cái gì? Đinh Trường Sinh, hay lắm… giờ chị hiểu rồi, em đây là muốn cùng Cổ Hiểu Manh kết hôn? Chị tưởng rằng em tìm một khuê nữ kết hôn để có chỗ dựa lớn đây, em biết rất rõ ràng là cái mạng này của Cố Thanh Sơn không kéo dài, em cũng vẫn cùng con gái của ông ta kết hôn, tiền đồ của mình, em cũng không cần sao?
Thạch Mai Trinh nghe lời này một cái, hỏa khí lập tức liền nổi lên.
Dưới cái nhìn của nàng, Đinh Trường Sinh nếu tìm người con gái cao quan nào ở trên tỉnh kết hôn, thì mình cũng đành chấp nhận, dù sao đó cũng là con đường làm quan về sau đối với Đinh Trường Sinh có trợ giúp, nhưng Cố Thanh Sơn thì đã là một chân ngả vào trong quan tài, vào lúc này hắn lại cùng con gái Cố Thanh Sơn kết hôn, đây không phải đầu óc có bệnh hay sao?
– A Trinh… chị xem em là loại người nào, Cố gia đối với em có ân, với lại nếu như nói như vậy, thì em đâu có lo lắng chuyện cha của chị đi, chỉ cần em lại tìm một người làm chỗ dựa hậu trường không phải là tốt rồi sao? Chị tiếp xúc với em lâu như vậy, chẳng lẽ không có chút nào hiểu em?
Đinh Trường Sinh khí phẫn nói.
– Được… em cứ nói tiếp đi, chị chờ em nói cho tròn, đừng có giảm bớt điều gì…
Thạch Mai Trinh hỏa khí vẫn không bớt, giãy giụa từ trên thân Đinh Trường Sinh leo xuống…
– Em đâu có gì mà phải giấu chị, em không phải chỉ có một người đàn bà là chị, hiện tại tất cả các nàng đều giống như chị, nhưng các nàng không có ai trách cứ em, ngược lại là rất ủng hộ em, bởi vì em đáng giá tín nhiệm, hơn nữa Cổ Hiểu Manh cũng biết sự hiện hữu của những người đàn bà khác, nhưng Cổ Hiểu Manh cái gì cũng chưa nói, cũng không có yêu cầu em và các người nhất đao lưỡng đoạn, em biết… em không đúng, nhưng thật sự là em rất yêu mến từng mỗi người.
– Lập luận của hỗn đãn…
Thạch Mai Trinh tức giận đến mức như vậy không phải là bởi vì Đinh Trường Sinh có bao nhiêu đàn bà, mà là do Đinh Trường Sinh cùng Cổ Hiểu Manh kết hôn, dưới cái nhìn của nàng, mình là con gái bí thư thành ủy, còn Cổ Hiểu Manh chỉ là con gái chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, hơn nữa chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ này còn sắp chết, đây chính là Đinh Trường Sinh tự hủy tương lai của mình.
– Về chuyện này em muốn nói rõ, tuy trên danh nghĩa em cùng Cổ Hiểu Manh kết hôn, nhưng em đối với chị vẫn yêu thương không hề thay đổi, không phải là yêu thương ít hơn, có thể so với Cổ Hiểu Manh còn nhiều hơn một chút, chị cảm thấy được chưa?
Đinh Trường Sinh bắt đầu bàn điều kiện rồi.
– Em có ý tứ gì? Để cho chị làm tình nhân của em? Để cả đời không thể thò đầu ra, chị chính là một tình nhân bí mật, em yêu tới thì tới, còn không đến thì chị phải ngồi chờ thật sao?
Thạch Mai Trinh sắc mặt bất thiện hỏi ngược lại…
– Em không phải là ý tứ này, em phải giải thích như thế nào thì chị mới có thể hiểu đây này, em cũng không thể mỗi năm ly dị một ngươi, sau đó thay phiên cùng các người kết hôn được…
Đinh Trường Sinh khổ não nói.
– Ừ, chị thấy được cái chủ ý này không tệ, mỗi năm em kết hôn một lần, còn có thể thu được không ít tiền mừng cưới, đây cũng là một cách làm giàu ah.
Thạch Mai Trinh nói móc…
Đinh Trường Sinh thấy lúc này Thạch Mai Trinh đang bực bội, nên không có cách nào trao đổi nói chuyện, cho nên đành phải ngậm miệng, lấy lui làm tiến.
– Thì sao, tức giận à… nói em mới vài câu, em đã không vui, chị nói em biết, nếu em kết hôn rồi, thì sẽ cùng chị đoạn tuyệt quan hệ, em xem đó mà tính đi…
– Không phải… chúng ta có thể giảng giảng đạo lý không? Cha nuôi em tình hình nghiêm trọng đến tính mạng, mẹ nuôi của em đưa ra ý muốn như vậy, chị nói em làm như thế nào để cự tuyệt a, cha nuôi còn trông cậy vào em nhờ chiếu cố đến hại mẹ con nàng, nếu không đến lúc cha nuôi nếu lỡ mất đi, hai mẹ con cô nhi quả mẫu thì làm như thế nào để trôi qua đây, đúng lúc này mà em rút cái thang, có phải hay là lộ ra con người không trượng nghĩa.
Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói.
Thạch Mai Trinh nghe được Đinh Trường Sinh nói, trong nội tâm một hồi cân nhắc, phảng phất là đã minh bạch ra điều gì, cúi đầu nói với Đinh Trường Sinh:
– Chị… nói… em là tên tiểu sắc quỷ, không phải là đã yêu thích mẹ nuôi rồi sao, chị đã bái kiến Dương Hiểu, đây chính là một người đàn bà vô cùng xinh đẹp, không có chênh lệch so với một cô gái trưởng thành bao nhiêu nếu không muốn nói là còn chín mọng hấp dẫn, nếu em quả thật…
– A Trinh… thôi chị cứ đi đi, xem ra chúng ta thật sự không có gì để nói rồi, cái ý nghĩ này của chị, làm cho em giật mình, ở trong mắt chị thì em là một tên tiểu nhân như vậy sao? Chắc chị đã làm chuyện xấu gì, nên rõ ràng cũng nhìn em như vậy…
Đinh Trường Sinh tuy trong nội tâm chấn động vô cùng tựa như có tật giật mình vậy, nhưng ngoài miệng lại thề thốt phủ nhận, hơn nữa còn đem Thạch Mai Trinh mắng cho một trận.
Bất chợt hắn lại nhớ đến trước đó mấy ngày, khi hắn đưa Dương Hiểu từ bệnh viện về nhà, ở trên lầu hắn nói chuyện với Cổ Hiểu Manh, đến khi hắn xuống ra về thì tình cờ nhìn thấy một màn ngoài ý muốn, Dương Hiểu vì quá mỏi mệt nên đã ngủ quên trên chiếc ghế dài sofa phòng khách với tư thế ngủ mê người, mẹ nuôi đã thay mặc cái váy màu đen trong nhà, lộ ra hai vai mượt mà tuyết trắng cùng mảng lớn trắng nõn bộ ngực, đôi bầu vú như đem cổ áo chống ra, tuyết trắng khe ngực như ẩn như hiện, mẹ nuôi nằm nghiêng ở trên ghế, đôi đầu gối hướng lên co lại, hai đùi tuyết trắng giao nhau cùng một chỗ, mà làn váy cũng đã thổi sang qua một bên, lộ ra bên đùi trắng nõn cùng cái bờ mông mẩy, chính giữa cái quần lót trắng có một phần nhỏ lõm xuống từ khe thịt âm hộ, mấy sợi lông màu đen tinh nghịch vươn đầu ra…
Ngay lúc này hắn liền có cảm giác hạ thể mình nóng lên…
…
– Nói bậy… bại hoại…
Thạch Mai Trinh đánh hắn, nhưng thật giống như là nũng nịu, rồi rất nhanh nàng ôm lại với hắn điên cuồng hôn môi, hắn tay từ phía sau nắm chặt bờ mông nàng, loạn xạ mở lấy cái quần short jean, Thạch Mai Trinh giãy giụa bờ mông phối hợp hắn kéo cái quần của nàng xuống, quần lót cũng liền theo quần jean bị kéo xuống. Sau đó tách ra hai chân, tay của hắn trực tiếp mò lên cái âm hộ nàng, bàn tay hắn chạm vào khe thịt, chẳng mấy chốc từ nơi cửa miệng âm đạo đã không ngừng bài tiết lấy dịch nhờn trơn nhớt…
– Trường Sinh… a… cho chị…
Cái miệng nhỏ nhắn bị hắn hôn, mơ hồ không rõ tiếng rên rỉ lấy, bàn tay của nàng mò tới dương vật của hắn, dùng sức nắm lấy khuấy động, khi cởi quần hắn ra, dương vật của hắn cũng đã cứng rắn không chịu nỗi rồi, nó như vội vã muốn tìm một cái lỗ thịt để thỏa mãn, Đinh Trường Sinh vội vàng bắt lấy một cái đùi Thạch Mai Trinh giơ cao lên, nàng tay nắm lấy dương vật của hắn hướng đến cửa miệng âm đạo của mình nhét vào, càng thêm dùng sức mà hút đầu lưỡi của hắn, Đinh Trường Sinh cũng nhịn không được nữa rồi, nhắm ngay miệng hang, phần eo hung hăng đỉnh động…
– Um…
Hắn phát ra thanh âm sảng khoái, Thạch Mai Trinh hai tay ôm lấy cái mông của hắn phối hợp cùng động tác hắn đút dương vật vào âm đạo, tựa hồ muốn hắn đi vào càng thêm xâm nhập.
– Ah… sâu vào… đừng có ngừng… a…
Thạch Mai Trinh phát ra mơ hồ không rõ tiếng rên rỉ, an tĩnh trong phòng ngoại trừ tiếng thở dốc rên rỉ của nàng và hắn, lại thêm bên dưới hai bộ phận sinh dục ma sát phát ra tiếng hưng phấn “ọc… ọc…” của dịch nhờn bên trong âm đạo.
Theo hắn rất nhanh đút vào, thân dưới của nàng bắt đầu cỏ dại lan tràn, nàng nhắm hai mắt, nghiêng lấy đầu, lúc này dương vật của Đinh Trường Sinh tại trong cơ thể của Thạch Mai Trinh cảm thụ được một loại cảm giác cực độ thoải mái khác thường, trong âm đạo của nàng thì tựa hồ có lực đàn hồi, phảng phất mỗi một tấc thịt đều run rẩy, mỗi lần dướng vật rút ra đều giống như bị thật sâu hút vào, hắn càng không ngừng co rúm lấy, không bao lâu, tiếng rên rỉ của Thạch Mai Trinh càng lúc càng lớn, hai tay nàng giờ đã chăm chú ôm cổ của hắn, trước ngực hai bầu vú áp chặt trên ngực hắn, hắn có thể cảm giác được hai đầu núm vú nhô lên càng lúc càng cứng rắn…
– A… không được… a…
Thạch Mai Trinh bắt đầu toàn thân run rẩy, thân thể không ngừng giãy giụa, cái miệng nhỏ nhắn ở trên mặt hắn, loạn xạ hôn hít lấy, nàng vẫn y nguyên chăm chú ôm hắn không buông ra, hắn tiếp tục càng không ngừng đút vào, theo hắn đút vào, mỗi lần Thạch Mai Trinh đều đem bờ mông nâng lên, để cho hắn mỗi lần cắm vào càng thêm hữu lực.
Theo hắn không ngừng kéo dương vật ra đút vào, trong âm đạo cơ bắp không ngừng run rẩy, chăm chú bọc lấy dương vật của hắn, khoái cảm không ngừng hướng hắn đánh úp, hắn bắt đầu dùng sức mà làm lấy chạy nước rút cuối cùng.
– A…
Thạch Mai Trinh phát ra một tiếng thật dài rên rỉ, bờ mông dùng sức mà nhô lên, dương vật của hắn tại trong âm đạo nàng nhảy lên vài cái, liền bắn ra nóng hổi tinh dịch, nàng một bên rên rỉ lấy, một bên vặn vẹo thân thể của mình, gây cho hắn càng thêm mãnh liệt kích thích, hắn biết rõ… hắn và Thạch Mai Trinh đã cùng một chỗ cao triều…