Phần 6
Trong lúc này tại Vệ Hoàng Trang, Triệu Khánh Hổ lắng nghe Triệu Cương báo cáo, đôi lông mày khóa thật chặt, trước khi Triệu Cương đến báo cáo, thì lão nhận được điện thoại của Bạch Khai Sơn, lão gia hỏa này muốn ngày mai đến Hồ Châu bái phỏng lão, điều này này làm cho lão thấy thật khó khăn, đồng thời cũng rất cảnh giác, tuy cùng là xã hội đen, nhưng về phương diện ma túy, thì Bạch Khai Sơn già đời cũng lưu manh hơn so với Triệu Khánh Hổ, ở phương diện này chỉ số thông minh của Triệu Khánh Hổ cùng thủ đoạn rõ ràng không phải là đối thủ của Bạch Khai Sơn.
– Nói như vậy, cháu cũng không biết chuyện Đinh Trường Sinh vì Tương Ngọc Điệp mà xuất đầu?
– Chú… cháu thấy rõ là hắn, nhưng cháu không có xuống xe, như vậy lão già Bạch Khai Sơn kia chắc chắn là không biết chúng ta đang ở sau lưng của Tương Ngọc Điệp, chẳng qua nếu lão ta biết được thì là do con đàn bà này hại chúng ta mà thôi…
– Ừ, cũng có thể là như vậy, lúc đầu chú muốn bán cho Tương Ngọc Điệp một cái nhân tình, đồng thời cũng để cho Bạch Khai Sơn biết rõ, vụ tinh chế ma túy chúng ta lần này là làm quyết tâm, nhưng không nghĩ đến nửa đường lại nhảy ra một tên Đinh Trường Sinh, tiểu tử này như thế nào khắp nơi đều gặp hắn a, đúng là âm hồn bất tán, người của cháu có còn theo dõi hắn không vậy? Đến cùng công việc làm đến đâu rồi?
Triệu Khánh Hổ đối với hành động của Triệu Cương không hài lòng, Đinh Trường Sinh cũng không phải là thần tiên, như thế nào lại khó bàn theo hắn như vậy?
– Còn đang ngó chừng đây, bất quá thằng này hình như đã đắc tội với quá nhiều người rồi, không chỉ một mà cả nhóm người đều đang ngó chừng hắn, theo người của cháu báo lại nói, Tưởng Đại Dương đang cho người ngó chừng hắn, còn có phó cục trưởng cục công an Đàm Quốc Khánh trước đây cũng đang ngó chừng hắn, tiểu tử này sớm muộn cũng sẽ gặp chuyện không may, cho nên chúng ta có theo dõi hay không theo dõi, thì giờ cũng không thành vấn đề nữa, mà nếu tiếp tục theo dõi hắn, thì chúng ta cũng không biết xử lý hắn như thế nào đây?
Triệu Cương nói.
Triệu Khánh Hổ nghe được Triệu Cương nói như vậy cũng là sững sờ, thấy vậy tiểu tử này thật sự là đã chọc cho nhiều người tức giận rồi, nếu như hắn bị bắt chặt một chút tay cầm nào đó, thì những người kia sẽ là phóng đại vô hạn, Triệu Khánh Hổ hiểu rất rõ thủ đoạn của nhóm người kia.
– Ừ, vậy thì rút người trở về đi, gần đây không được giao hàng đấy nhé, tiếng gió đã phong phanh nhiều rồi, đúng rồi… còn phải tìm người duy trì mối quan hệ bên công an kia, tìm không được quan lớn, thì có thể tìm một tên cảnh sát nào đó, chậm rãi bồi dưỡng cũng được…
Triệu Khánh Hổ nói ra.
– Cháu biết, bất quá gần đây có một phụ nữ hay đến sàn nhảy của quán bar, có lần cắn thuốc lắc, bị mấy huynh đệ ở dưới định cưỡng hiếp, thì la hét là em vợ của cục quản lý đường bộ, nếu không có cháu tại trong quán, thì đã bị mấy tên khốn kiếp kia tao đạp rồi, từ đó thường xuyên qua thì quen biết, hình như người phụ nữ này cùng với anh rể có quan hệ không tầm thường a, chú có muốn phát triển qua mối quan hệ này không vậy?
Triệu Cương gãi đầu, hồi báo cho Triệu Khánh Hổ, hắn vốn việc này không muốn báo cho chú của mình biết, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, việc này hắn giấu không nổi, cho nên mới báo cáo qua.
– Quản lý cục đường bộ?
Triệu Khánh Hổ ngạc nhiên, vào mấy năm trước, cục đường bộ và cục giao thông thì cùng chung nhau, thì còn qua lại được, nhưng mấy năm sau này do đơn vị hành chánh đổi thành đơn vị sự nghiệp, sau đó lại đổi thành tự thu tự chi, cho nên cục đường bộ có hiệu quả và lợi ích càng ngày càng tệ, cho nên lão không còn xuất tiền ra nữa.
– Có gì màu mỡ không?
– Có nhiều đấy… cục đường bộ tuy bây giờ nhìn không khởi sắc như trước đây rồi, nhưng là cục đường bộ vẫn có còn có một đơn vị cấp dưới chuyên cấp giấy phép qua trạm kiểm tra giao thông, hiện tại không ít tư nhân cùng đơn vị này liên hợp, chỉ cần nộp phí tổn thì có giấy thông hành đi đường, miễn đi phong hiểm khi xe bị kiểm tra, không cần dỡ hàng, cứ thế trực tiếp có thể qua trạm kiểm tra, chúng ta tại đây có nhiều xe chở quá tải đấy, cho nên nếu nắm giữ được, thì tiền lời cũng rất là khả quan.
…
– Cháu tự xem rồi xử lý đi, gần đây chú bề bộn nhiều việc, không có thời gian quản lý những chuyện nhỏ nhặt này, nhưng phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên để xảy ra chuyện gì, bây giờ là thời buổi rối loạn, không nên làm quá lố, miễn bị người khác nhìn chằm chằm vào, cháu sắp xếp xem ngày mai gặp lão già kia như thế nào.
Triệu Khánh Hổ hoàn toàn không có để ý đến chuyện kia vào đâu, trực tiếp đem quyền lực giao cho Triệu Cương.
– Vậy cháu biết rồi…
Triệu Cương nói xong cũng ra khỏi gian phòng.
Triệu Khánh Hổ thấy Triệu Cương đi rồi, liền không kịp đợi đi lên lầu cùng với con dâu Hà Tình, chuyện này cực ít người biết rõ, nhưng thời gian dài cũng đã có người truyền ra bên ngoài, đó là Hà Tình đang có mang là do cha chồng Triệu Khánh Hổ gieo trồng…
Bởi vì là song bào thai, cho nên lúc này Hà Tình thân thể đã rất nặng nề, vì hai đứa con này, Triệu Khánh Hổ tạm thời ngừng lại không dám đè nàng ra gian dâm, tuy là lão đã hỏi qua bác sĩ, chuyện sinh hoạt vợ chồng thì không có vấn đề gì, nhưng Triệu Khánh Hổ vẫn là nhịn được, dù sao hai cái thai trong bụng này là do lão tạo ra, cứ chờ sanh ra rồi tính sau, hiện tại Hà Tình chính là đồ ăn trong khay của mình, chính mình muốn ăn lúc nào cũng được, nên không cần gấp làm gì.
– A… cái bụng này đã lớn như vậy rồi, con cố gắng ăn nhiều vào bồi bổ lấy, đừng để cho hai đưa cháu của cha chịu tội a.
Triệu Khánh Hổ vuốt ve cái bụng Hà Tình nói, lời nói này rất giống như là một người chồng đối với vợ của của mình dặn dò, ai có thể biết lão này này vừa là cha chồng cũng là chồng của Hà Tình đây này…
Bình thường thì Hà Tình đều giữ yên lặng, mặc dù biết hai cái thai này là do Triệu Khánh Hổ gieo trồng, nhưng dù sao cũng là máu thịt trên người của mình, tuy nhiên lúc này nàng vẫn đang nghĩ đến biện pháp tìm cách giết chết lão hỗn đãn hủy hạnh phúc cả đời của mình, tiếc là bây giờ mình tay trói gà không chặt, còn Từ Kiều Kiều thì một đi không trở lại, mấy ngày nay trong nội tâm Hà Tình rất là phiền muộn, gọi mấy cú điện thoại, Từ Kiều Kiều đều nói qua loa, rồi vẫn quay trở lại.
– Cha giúp con gọi Kiều Kiều đến đây, lâu nay Kiều Kiều luôn ở bên cạnh, con đã thành thói quen, đối với người khác con không có thích ứng.
Hà Tình mặt không cảm giác nói với Triệu Khánh Hổ.
– Từ Kiều Kiều thì còn trẻ nên cũng đâu có kinh nghiệm giúp đỡ phụ nữ có thai, bằng không để cha tìm mấy người đàn bà lớn tuổi có kinh nghiệm chăm sóc người có thai cho con nhé?
– Không được… con chỉ muốn Từ Kiều Kiều đến giúp đỡ con mà thôi.
Hà Tình cố chấp nói ra.
Thật ra thì Triệu Khánh Hổ cũng không muốn để cho Từ Kiều Kiều đến, tại vì Từ Kiều Kiều cô gái này quá thông minh, hơn nữa còn là bạn thân của Hà Tình, Triệu Khánh Hổ lại sợ cô gái này cùng Hà Tình có mưu đồ bí mật gì đó, bởi vì lão cho rằng cướp nhà khó phòng.
Còn có một nguyên nhân Triệu Khánh Hổ không muốn dùng Từ Kiều Kiều là vì nàng vẫn luôn tự xưng là bạn gái của Đinh Trường Sinh, mà Đinh Trường Sinh lại là kẻ mà Triệu Khánh Hổ không muốn chọc vào, thằng này rất là khó chơi, chính mình đã từng đưa cho hắn viên đạn bọc đường, vỏ bọc đường thì hắn để lại, nhưng viên đạn pháo thì lại đánh đi.
– Được rồi… được rồi… để cha sắp xếp gọi Kiều Kiều trở lại… con không nên tức giận, đàn bà có thai không thể tức giận, con nghỉ đi.
Triệu Khánh Hổ bất đắc dĩ lắc đầu đi ra ngoài.
Nhìn theo bóng lưng Triệu Khánh Hổ, Hà Tình nghiến răng, hận không thể từ phía sau lưng một dao đâm chết lão hỗn đãn này.
…
Hiện tại bây giờ thì Từ Kiều Kiều sợ nhất chính là nhận được điện thoại của giám đốc ngân hàng Hà Hồng An, thứ nhất là bởi vì nàng đã làm trái với quy định nghiệp vụ ngân hàng, thứ hai là Hà Hồng An bảo nàng lần nữa quay trở lại Vệ Hoàng Trang để giúp đỡ cho Hà Tình.
Cho nên khi Từ Kiều Kiều nhận được điện thoại của Hà Hồng An về sau, lập tức liền gọi cho Đinh Trường Sinh, ý muốn để cho Đinh Trường Sinh cản lại không đồng ý để nàng đi, nhưng không ngờ tới Đinh Trường Sinh lại còn nói rõ là hắn sẽ tiễn đưa nàng đến Vệ Hoàng Trang, tức giận Từ Kiều Kiều ở trong điện thoại cùng với Đinh Trường Sinh bắt đầu ồn ào nháo nhào lên.
– Anh có còn coi tôi có phải là bạn gái của anh hay không vậy? Làm sao anh lại đem tôi tiễn đưa đến trong cái hố lửa đó a?
Từ Kiều Kiều ở trong điện thoại la lên.
Đinh Trường Sinh không biết giải thích làm sao với nàng, bởi vì hắn lúc này đang từ Giang Đô chạy về Hồ Châu, hơn nữa trên xe còn ngồi Tương Ngọc Điệp, cho nên chỉ có thể khuyên bảo nàng, nói đến Hồ Châu thì sẽ đi ngay tìm nàng, cứ bình tĩnh chớ nóng, nhưng Từ Kiều Kiều bây giờ đã cho mình là bạn gái của Đinh Trường Sinh, nên tính tình rất lớn khác trước, với lại nàng giờ thì luôn ở tại trong biệt thự hồ Thiên Nhất Sắc, sinh hoạt theo thích ý, ăn uống không tốn tiền, hơn nữa cầm tấm thẻ bạch kim kia thì tất cả các chương trình, hạng mục trong làng du lịch đều là miễn phí đấy, đây là do quản lý của hồ thiên nhất sắc để cho Đinh Trường Sinh mặt mũi, nhưng bây giờ lại bị Từ Kiều Kiều phát huy vô cùng tinh tế.
– Tôi bây giờ đang lái xe, lát nữa trở về sẽ gọi cho cô.
Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại.
– Hay cho Đinh Trường Sinh, lại dám cúp điện thoại, anh chờ đấy.
Từ Kiều Kiều tức giận lấy điện thoại di động ném trên mặt bàn.
Tương Ngọc Điệp nhìn vẻ mặt Đinh Trường Sinh rất là bất đắc dĩ, nàng cũng đã nghe được là giọng nói của một cô gái, nếu mình không hỏi, thì có vẻ mình rất giả dối, nhưng nếu mở miệng thì đã cảm thấy không thoải mái, chính mình cảm giác như thế nào vậy, chẳng lẽ là ghen tị, người thanh niên này mới một giờ trước còn đang nằm trên thân thể của mình, nhưng bây giờ lại ngọt ngào cùng với một cô gái khác, thật chẳng lẽ mình có đại độ như vậy sao?
– Bạn gái à?
Tương Ngọc Điệp rốt cục nhịn không được, hỏi.
– Vâng… cứ xem như thế đi.
Đinh Trường Sinh cũng không muốn giấu diếm, hắn đã cùng Tương Ngọc Điệp có quan hệ nam nữ, nhưng lại không thể có mối quan hệ như tình nhân, như vậy nếu giấu diếm thì mình không chân thực, với loại chuyện như vậy, nếu chấp nhận thì thì kết giao, không tốt thì chia tay, ai cũng không có trách nhiệm gánh nổi thêm áp lực trong lòng.
– Cãi nhau sao?
Tương Ngọc Điệp lại hỏi.
– Ừ, chuyện thường… cãi nhau cũng là một loại phương thức trao đổi mà.
Đinh Trường Sinh tự giễu nói.
– Nhưng cứ cãi nhau cũng không phải là chuyện tốt, sẽ làm tổn thương cảm tình.
Tương Ngọc Điệp nói ra.
– Ừ, nhưng mọi thứ chắc chắn phải có một quá trình a.
Đinh Trường Sinh tự an ủi mình, Từ Kiều Kiều này thì khác so với bất kỳ với những người đàn bà khác mà hắn quen biết, trước mắt nàng là người Đinh Trường Sinh gặp phải khó khăn nhất, ngay cả như Lăng Sam cũng không có khó như vậy, có đôi khi hắn suy nghĩ, có thể đây mới chính là mối quan hệ nam nữ bình thường giống như mọi người, chính hắn trước đây gặp phải những người đàn bà kia ai cũng đều có cảm tình với hắn đều quá dễ dàng, người nào đối với hắn cũng đều thật tốt, so sánh ra thì duy chỉ có Từ Kiều Kiều mới là loại đàn bà phổ biến nhất trong mối quan hệ tình nhân giống như mọi cặp tình nhân khác…
– Ngay tại Hồ Châu à?
Tương Ngọc Điệp hỏi.
– Vâng… một viên chức ngân hàng… Ai… không nghĩ đến là khó khăn như vậy, xem ra lần này em bị thất thủ rồi.
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Nghe qua lời của em nói, làm như mình là một bụi hoa lão luyện trước giờ đều thắng hết vậy, chỉ có lần này xem như nhìn lầm a.
– Có chút giống như vậy, bất quá em có thể đối phó được.
Đinh Trường Sinh lòng tự tin lập tức quay trở lại.
– Ngày nào đó giới thiệu cho chị biết đi, chị sẽ giúp em đối phó…
Tương Ngọc Điệp nhiệt tâm nói, bởi vì nàng minh bạch, làm một đàn bà, lấy lòng một nam nhân thì có rất nhiều loại phương thức, trong đó kể cả dễ dàng tha thứ cho nam nhân của mình với những hồng nhan tri kỷ của hắn.