Phần 70
Đinh Trường Sinh cho rằng mình đã nói đến như vậy, đối phương dù thế nào cũng phải cho mình một bộ mặt, nhưng không ngờ, thẳng đến sang ngày hôm sau, cũng không có người đến cho mình một lời giải thích, chuyện này làm cho Đinh Trường Sinh nổi lửa.
Ăn điểm tâm xong, hắn liền đi bộ đến nơi phục vụ tổng đài, nhưng nhìn đến lại là một phục vụ nữ, chứ không phải là nam phục vụ tối hôm qua, hắn nghĩ, có thể là tan ca, chỉ là hắn còn nhớ đến bảng tên của nam phục vụ đó.
– Tiên sinh, có thể giúp tiên sinh chuyện gì không?
Nhân viên phục vụ nữ rất khách sáo hỏi.
– Tối hôm qua có một phục vụ viên tên là Dương Lỗi, anh ta đầu rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Há, thật xin lỗi, sáng sớm hôm nay chúng tôi có một cuộc họp, Dương Lỗi hình như là đã bị khai trừ, tôi cũng không biết là nguyên nhân gì.
– Đã khai trừ? Chuyện khi nào?
Đinh Trường Sinh hỏi tiếp.
– Mới sáng sớm hôm nay lúc họp nói, còn những chuyện khác thì tôi cũng không biết.
– Há, đã hiểu rồi, tôi có thể mượn dùng một chút điện thoại không?
Đinh Trường Sinh chỉ vào điện thoại trên bàn hỏi.
– Vâng… được…
– Vậy số điện thoại khiếu nại của tổng công ty này là số bao nhiêu?
Đinh Trường Sinh cầm ống nói lên cười híp mắt hỏi.
– Khiếu nại? Tiên sinh… anh muốn khiếu nại khách sạn của chúng tôi sao?
Cô gái nghe qua mặt biến sắc, có chút khẩn trương hỏi.
– Đúng, tối hôm qua tôi ở trong khách sạn này, nhưng có hai tên trộm xông vào, rồi sau đó còn có mấy tên cảnh sát cũng có đến, nhưng đến bây giờ không ai cho tôi bất kỳ lời giải thích gì, cho nên tôi phải hỏi đến tổng công ty của mấy người, cái khách sạn này đến cùng là như thế nào, cửa điện tử của phòng tôi như thế nào lại bị mở ra, đến cùng là có sự cấu kết gì đó hay không, tôi phải tự chính mình lấy lại công đạo a.
Đinh Trường Sinh nói nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
– Tiên sinh… anh chờ một chốc, tôi…
– Vị này có phải là Đinh tiên sinh, sáng sớm hôm nay trong cuộc họp, chuyện tối hôm qua tôi đã biết rồi, chúng ta… chuyển sang nơi khác trao đổi được không? Xin mời qua bên này.
Đúng lúc này phía sau lưng của hắn, truyền đến một hồi tiếng động của giày cao gót, Đinh Trường Sinh vừa quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn bà vóc dáng cao cao đang đi tới, nhưng thế nào lúc nhìn về phía trên mặt, rõ ràng là cùng với Diệp Như Bình lại giống nhau đến mấy phần, chỉ là so với Diệp Như Bình thì trẻ trung hơn một chút, hơn nữa vóc dáng so với Diệp Như Bình thì cao hơn.
Người đàn bà mỉm cười bước tới, nàng đại khái tầm hai mươi chín, ba mươi tuổi… đôi giày cao gót chập chờn sinh tư, mỗi lần nhẹ đi một bước, đôi bầu vú đầy đặn ngạo nghễ ưỡn lên, cái mông tròn đẹp cũng đong đưa theo, thân hình linh lung tràn đầy làm cho người ta dễ điên cuồng, đôi mắt to xinh đẹp tựa như là biết nói, đôi lông mày liễu nguyệt nhỏ nhắn càng làm linh khí dư thừa, cái mũi khéo léo tinh xảo, còn có môi son hồng nhuận khêu gợi, phối hợp với khuôn mặt trái xoan, giống như là là tác phẩm nghệ thuật, một thân thành thục vũ mị với bộ đồng phục váy ngắn cùng áo màu xanh biển khiến cho thân thể yêu kiều như ẩn như hiện đấy, trước ngực bộ ngực sữa nửa lộ, càng làm cho người nghĩ đến tốt cắn lên một ngụm, nàng thấy trước mắt tên thanh niên trẻ này có chút sững sờ, nhìn xem ánh mắt của hắn thưởng thức mình có tia ái dục, nàng buột miệng cười, tạo cho người cảm giác phong tình vạn chủng, thiếu chút nữa liền đem hồn của Đinh Trường Sinh kéo qua đi…
Con bà nó… hắn nghĩ thầm: “Mỹ nữ này tướng mạo cùng dáng người ma quỷ, nàng không cần dùng đến loại thủ đoạn nào, cũng sẽ làm cho người mê muội đấy, đâu cần phải làm động tác thừa…”
– Quản lý, vị Đinh tiên sinh này nói…
Nhân viên lễ tân muốn giải thích một chút, nhưng người đàn bà kia khoát tay, ra hiệu mình biết rồi.
Đinh Trường Sinh liền đi theo nàng đến khu vực cà phê, lúc này còn sớm, cũng không có người ở chỗ này uống cà phê, cho nên nhìn quanh rất vắng vẻ, bất quá đây chính là một nơi để đàm luận tốt.
– Đinh tiên sinh, mời ngồi.
– Cô xưng hô như thế nào?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi gọi là Diệp Văn Thu, là quản lý chung cái khách sạn này, Đinh tiên sinh, nói cái giá đi, chỉ cần tôi thấy hợp lý, tôi sẽ giải quyết thỏa đang cho Đinh tiên sinh. Diệp Văn Thu không đợi Đinh Trường Sinh mở miệng, trước hết đem điều kiện bày ra trên bàn.
– Diệp quản lý, tôi không rõ cô có ý tứ gì, con người của tôi không phải là kẻ lừa bịp, nhưng tổn thất của tôi, thì tôi nhất định phải có người đến bồi thường, oan có đầu nợ có chủ, tiền của tôi không phải là do các người trộm, cho nên tôi cũng không muốn đến tìm cô, nhưng tại sao cánh cửa điện tử phòng của tôi lại bị người mở ra, chuyện này phải cho tôi một lời giải thích chứ?
Đinh Trường Sinh mặt không cảm giác nói ra.
– Đinh tiên sinh, không dám đấu diếm, tối hôm qua tôi đã nghe được chuyện này, nhưng lúc đó đã quá muộn rồi, cho nên không có quấy rầy Đinh tiên sinh thêm nữa, nhưng tối hôm qua chúng tôi đã kiểm tra lại camera giám sát, thì hình như không thấy cái túi đựng tiền rơi xuống đất, cũng không có ai xuất hiện ở ngoài cửa sổ đó nhặt túi tiền, vậy chuyện này phải giải thích thế nào đây?
Diệp Văn Thu cũng không phải là một người hiền lành, nếu đã làm quản lý chung một khách sạn nổi danh, nếu không có bản lĩnh thì là vạn lần không có thể làm được.
– Thật vậy sao? Diệp quản lý, tôi cảm thấy khách sạn của các người làm như vậy là không tệ, nhưng có nhiều chỗ vẫn có sơ sót, nói thí dụ như, nếu cái túi đựng tiền kia chưa có rơi xuống đất, mà đã bị người chụp lấy rồi, xin hỏi, khách sạn này có lắp đặt camera theo dõi tất cả bên ngoài tầng trệt sao? Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của tôi, bọn họ nói là không có lấy tiền, nhưng tôi thì đúng là bị trộm mười vạn khối tiền, hơn nữa tận mắt nhìn thấy bọn họ ném ra ngoài cửa sổ, cô nói… vậy thì tôi nên làm cái gì bây giờ?
Đinh Trường Sinh cũng là lộ ra mình bị rất ủy khuất, nhưng những… lời này vừa nói ra, lại làm cho Diệp Văn Thu cũng có chút há hốc mồm, hôm nay thật là lần đầu tiên nàng gặp được một tên vô lại như vậy.
– Được rồi… chuyện này chúng ta trước không thảo luận là có bị trộm tiền hay không nữa, chúng ta sẽ thảo luận đến cùng là phải bồi thường bao nhiêu tiền đây, Đinh tiên sinh cứ nói con số ra đi…
– Tôi không muốn bồi thường, tôi chỉ muốn lấy lại chính tiền của tôi là được rồi, 10 vạn khối tiền, một phân cũng không thể ít hơn.
Đinh Trường Sinh nói xong muốn đứng dậy rời đi.
– Đinh tiên sinh, xem ra tôi giúp cậu đặt gian phòng này, có thể là có gì đó không ổn rồi…
Diệp Văn Thu cũng không còn cách nào, vì mình quả thật là đuối lý.
Vào tối hôm qua sau khi đi vào khách sạn nhận được báo cáo, nàng lập tức liền gặp trực ban phục vụ viên, nghiêm khắc hỏi thăm tình hình, cuối cùng thì Dương Lỗi đã thừa nhận, tối hôm qua có hai người đến, trong đó có một cô gái, nhưng bọn họ nói là cảnh sát tập nã phạm nhân, cho nên hắn mới dùng cái chìa khóa còn lại quẹt thẻ mở cửa phòng, trên thực tế tiểu tử này đã bị Đinh Trường Sinh bắt được tay cầm.
Về phần 10 vạn khối tiền kia, hoàn toàn là chuyện giả dối không có thật, cho dù Diệp Văn Thu không muốn làm người tiêu tiền như rác, nhưng bây giờ lại bị Đinh Trường Sinh cắn, xem ra không bỏ ra chút máu thì khó mà có thể nói chuyện với hắn được, một khi Đinh Trường Sinh khiếu nại lên trên, hoặc là bị truyền thông biết đến việc này, thì như vậy sẽ làm cho công ty bị ảnh hưởng rất là tồi tệ, đã vậy mà chính mình còn có khả năng phải bị đuổi việc nữa.
– Cô đặt phòng giùm cho tôi? Có ý tứ gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Diệp Như Bình là chị của tôi, nàng bảo tôi đặt phòng cho các người, lúc mới bắt đầu thì tôi cũng không có chú ý tới, ngờ đâu Đinh tiên sinh bổn sự lợi hại như vậy, rất dễ dàng liền kiếm được 10 vạn khối tiền, được rồi, đã là Đinh tiên sinh muốn lấy số tiền này, tôi cũng hết cách rồi, vì phải giữ bát ăn cơm của mình ở đây, 10 vạn khối tiền này tôi tự chính mình đi rút, như thế nào đây?
– Rất tốt, nếu đã là người quen biết, tuổi chị chắc chẳng thua kém chị Bình bao nhiêu, lại là người một nhà với chị Bình, vậy tôi sẽ gọi là chị Thu giống như gọi chị Bình, là bằng hữu, thì chị càng phải giúp tôi lấy lại tổn thất, như vậy đi… chị bây giờ đi chuẩn bị tiền, tôi ở trong phòng chờ.
Đinh Trường Sinh rất nhanh có tính toán trong đầu, cười cười đứng dậy rời đi.
Đinh Trường Sinh quay trở về phòng, nhưng hắn chờ không chỉ là Diệp Văn Thu, mà còn có Diệp Như Bình, Đinh Trường Sinh rất muốn biết, mấy ngày nay Diệp Như Bình như thế nào cũng không thấy mặt, ngay cả Viên Hoán Sinh cũng không thấy mặt, ngay cả gọi điện thoại cũng đều không có, hắn rất muốn biết đây là vì cái gì.