Phần 77
Hắn gầm nhẹ một tiếng, cường lực cắm vào…
Xâm nhập…
Sâu hơn…
Dương vật cứng rắn thô to kịch liệt run rẩy…
Lửa nóng nham thạch nóng chảy kích xạ ra…
– Ai ui… chết… thím… yêu cháu… sướng quá đi mất…
Bờ mông của Đinh Trường Sinh không ngừng đè ép hạ thể của Triệu Hinh Nhã, muốn đem thân thể kích tình hao hết, tận tình bắn ra lấy, cuối cùng tinh dịch của Đinh Trường Sinh đã đổ đầy vào ở chỗ sâu trong tử cung Triệu Hinh Nhã!
Khi tất cả động tác dừng lại, trong phòng tràn ngập mê người hương vị, lúc này Đinh Trường Sinh cũng không còn lạnh, mà lại rất nóng, lộ ra một nửa giải thích thân hình, tựa người tại trên đầu giường, mà Triệu Hinh Nhã thì là rúc vào dưới háng của hắn, một tay với vào cầm lấy dương vật của hắn, cúi đầu mở miệng ngậm vào đầu khấc dương vật không ngừng bú liếm sạch sẽ tinh dịch vẫn còn đang ri rỉ ra từ đầu lỗ tiểu…
…
– Có mệt không vậy?
– Mệt mỏi… nhưng mệt chết cũng đáng, trước kia cháu cho rằng thím là một lão sư dịu dàng ít nói, không nghĩ tới lão sư ít nói dịu dàng, lại rõ ràng điên cuồng như vậy.
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Giễu cợt thím hả? Còn không phải là bởi vì cháu, nếu không phải là cháu muốn sống muốn chết, thì thím mới sẽ không như vậy đây này.
Triệu Hinh Nhã hơi chút ngượng ngùng, nhưng nàng là người từng trải, đối với chuyện nam nữ giao hoan thì không bó buộc, hơn nữa những trong năm theo Khấu Đại Bằng, tuy Khấu Đại Bằng ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng triệu Hinh Nhã lại là một người đàn bà thật thật, chưa từng có nửa chút ý nghĩ vượt rào.
Thế nhưng đã là như thế, vẫn không lưu được lại được Khấu Đại Bằng, thời gian dần trôi qua Triệu Hinh Nhã tâm tình cũng đã chết rồi, bằng không cũng sẽ không dẫn đến tình trạng ly dị, nhưng tất cả đều là quá khứ rồi.
Khi mình tỉnh lại đang nằm trong bệnh viện, từ đó là một thời đại mới bắt đầu khi người nam nhân trẻ tuổi này đã cứu mình, lại đem chính mình quay trở bục giảng học sinh.
Thế nhưng nàng là một người đàn bà, sau khi phương diện sinh hoạt bắt đầu tạm ổn thỏa mãn về sau, thì bên trong sinh lý lại càng thêm phát mãnh liệt.
Từ ngày nàng đi đến thành phố Hồ Châu, cũng có những người đàn ông ân cần với nàng, kia ý tứ biểu đạt qua nhiều phương diện, nhưng là trong lòng vẫn còn cố kỵ, bởi vì nàng không biết những người đàn ông kia có thể giống như Khấu Đại Bằng hay không, chỉ đem chính mình làm thành một công cụ giường chiếu, chứ không phải là bầu bạn, cho nên những cơ hội như vậy, thì nàng cự tuyệt rất nhiều lần.
Thẳng đến một đêm kia, một đêm kia khi thời khắc tính mạng của nàng lần nữa bắn ra hào quang, tuy Đinh Trường Sinh không biết là chính nàng, nhưng đó là một đêm mà nàng thấy mình thoải mái thỏa mãn nhiều nhất, bởi vì trước khi có một đêm kia, nàng đã suốt ba năm không có trải qua đàn ông cày cấy rồi, một đêm kia, nàng triệt để lưu lạc chính mình trong lúc lơ đãng, để rồi bước vào trong cạm bẫy nhân sinh huy hoàng…
Tuy biết đó là bẫy rập, nhưng là một đêm kia về sau, chính nàng cũng không ngừng tự hỏi mình, chính mình có phải là thật sự có ưa thích hắn hay không, nhưng một khi hắn đã đi đến, thì mình còn có cái gì mà không thể thả lòng mở ra.
Cho nên, tất cả lần này đều là do nàng dự mưu, bởi vì nàng biết rõ, mình vô luận như thế nào cũng không thể chờ đợi thêm nữa, chờ đợi thêm nữa, có thể mình cũng sẽ điên mất.
Nàng chưa từng yêu đương, cùng Khấu Đại Bằng kết hợp là do người giới thiệu kết hợp, sau khi kết hôn thì mới yêu đương, nhưng đảo ngược như thế này thì làm cho ăn mòn tình yêu tồn tại, cho nên đây cũng là nguyên nhân vì sao mà bây giờ nàng liều lĩnh muốn vùi đầu vào trong lồng ngực Đinh Trường Sinh.
– Cháu yêu thích thím sao? Có phải thím làm như vậy, là đã phá hủy ấn tượng của thím tại trong lòng cháu?
Triệu Hinh Nhã ngón tay tại trên ngực Đinh Trường Sinh vẽ vài vòng bên trên, hỏi.
– Cháu không biết bắt đầu khi nào thì thím yêu thích cháu đấy, nhưng cháu thì biết bắt đầu khi nào thích thím, ngay lần đầu tiên đến nhà của thím ăn cơm, thím còn nhớ rõ lúc cháu mua cho thím sợi dây chuyền kia không?
– Ừ, nhớ rõ, nhưng đã bị thím bán đi rồi, lúc ấy thím bán hàng đa cấp, thật sự là không có tiền, nên bán đi.
Triệu Hinh Nhã ngượng ngùng nói.
– Không có việc gì, ngày mai cháu mua sợi dây chuyền khác là được, cháu bây giờ không có cái gì cả, nhưng tiền thì vẫn có một ít.
Đinh Trường Sinh không chút do dự nói ra.
– Giỏi lắm… vậy là vào ngay lúc đó cháu đã có ý đồ với thím rồi, xem ra Khấu Đại Bằng thật sự là không có mắt, dẫn theo một sói con về nhà.
– Ha ha thật sao? Cháu là một con sói, mà còn là một đầu sắc lang, thật sự là khi đó còn hận không thể sớm đem thím ăn hết.
Đinh Trường Sinh hung hăng nói.
– Còn nói sao, cháu thật sự là to gan lớn mật, lúc ở trấn Sơn Lâm, lần đó nếu chậm một chút, là tại trong nhà của thím là cháu đã ăn thím rồi…
Đinh Trường Sinh đương nhiên nhớ rõ, Triệu Hinh Nhã lại càng là nhớ rõ, một lần kia nếu không phải là vì cái đồng hồ đổ chuông nên đã cắt đứt tiết tấu hai người, khi đó cây dương vật của hắn đã đưa đến vào cửa âm đạo của Triệu Hinh Nhã rồi, nói không chừng ngày đó nếu đã thật sự cắm sâu vào cái âm đạo đó, thì Triệu Hinh Nhã đã trầm mê trong đó rồi, đó cũng là lần mập mờ đầu tiên giữa hai người, nhưng là từ đó về sau, mối quan hệ đã không có chút nào tiến triển thêm, cho tới hôm nay, ngươi tình ta nguyện ở cùng một chỗ giao hoan tận tình…
– Lần đó thật đáng tiếc, rõ ràng ở trên ghế sa lon suýt làm thành chuyện tốt… hay là bây giờ tái hiện lại thử xem?
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Cháu nằm mơ đi, giờ này trời cũng trời đã sáng, thím cần phải trở về…
Triệu Hinh Nhã cười nói, nhưng còn chưa dứt lời, thì bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
Triệu Hinh Nhã mặt lập tức biến trắng rồi…
– Ai mà đến sớm như vậy? Hư mất, có phải hay không là Oánh Oánh tới tìm thím đây?
Đinh Trường Sinh cau mày nói:
– Không phải là trùng hợp như vậy chứ, làm sao bây giờ, có nên nói cho Oánh Oánh biết hay không đây?
– Như vậy làm sao được chứ, cháu cũng không phải là không biết tâm tư của nó, không được… dứt khoát không được, cháu ra xem thử một chút có phải là Oánh Oánh không, nếu là Oánh Oánh… thì nói là thím không có ở đây, đã đi ra ngoài mua thức ăn sáng, không thể để cho nó biết thím ở chỗ này qua đêm, chuyện giữa chúng ta càng không thể để cho Oánh Oánh biết rõ.
Triệu Hinh Nhã nhỏ giọng nói.
…
Đinh Trường Sinh đi chân trần đến cửa, mở ra mắt mèo nhìn ra phía ngoài xem xét, quả nhiên là Khấu Oánh Oánh, lúc này Triệu Hinh Nhã cũng đã mặc xong quần áo xong, nàng nấp phía sau cánh cửa chờ.
Chỉ chốc lát, thấy Đinh Trường Sinh quay vào.
– Như thế nào đây? Đó là Oánh Oánh?
Triệu Hinh Nhã khẩn trương hỏi.
– Ừ, thím đến phòng bên cạnh ẩn nấp đi, cháu sẽ mang Oánh Oánh đi ra ngoài ăn cơm, sau đó đưa nàng đến trường, cháu sẽ nói là thím đi mua thuốc uống cho cháu, không biết lúc nào thì trở về, nhớ lấy theo điện thoại đã tắt máy kia.
Đinh Trường Sinh chỉ trên đầu giường điện thoại của Triệu Hinh Nhã, nhanh chóng thu thập một chút gian phòng.
Đợi tất cả làm xong, Đinh Trường Sinh giả bộ như còn ngáy ngủ mông lung đi ra mở cửa.
– Ồ, tại sao là em?
Đinh Trường Sinh thanh âm khàn khàn hỏi.
– Mới vừa dậy a, mẹ em đâu rồi, tối hôm qua mẹ nói anh bị bệnh nên rất lo lắng, tối hôm qua không có trở về nhà, mẹ không có ở đây à?
Khấu Oánh Oánh sau khi vào nhà thì nhìn loạn.
– Anh cũng không biết mẹ em đi lúc nào nữa, hình như là nghe mẹ em nói đi mua thuốc cho anh, anh đầu óc còn mơ mơ tỉnh tỉnh, cũng không biết mẹ em đi lúc nào.
Cửa phòng ngủ Đinh Trường Sinh hơi mở ra, Khấu Oánh Oánh cũng không tiến vào xem, chỉ là nhìn lướt qua, phát hiện bên trong xác thực không có người.
– Há, vậy để em gọi điện thoại hỏi, anh Trường Sinh, anh có đỡ bệnh chưa, có cần phải đi bệnh viện khám không?
Khấu Oánh Oánh ngồi ở bên người Đinh Trường Sinh, quan tâm hỏi.
– Không có việc gì, lát nữa anh ra ngoài vận động thì tốt rồi, làm một chút vận động, xuất một chút mồ hôi thì không có sao.
Đinh Trường Sinh lấy tay bụm lấy bụng của mình nói ra.
– Sao vậy, anh đau bụng à?
Khấu Oánh Oánh hỏi.
– Không có… đúng rồi em ăn điểm tâm chưa? Anh đói rồi, cùng đi ăn điểm tâm đi, thuận đường nhìn xem mẹ của em trở lại chưa?
Đinh Trường Sinh rốt cục kéo tới chính sự.
– Được a, đi thôi… rất lâu em đã không cùng anh đi ăn cơm rồi.
Khấu Oánh Oánh cao hứng nói, đối với nàng mà nói, có thể ở bên Đinh Trường Sinh một hồi đều là hạnh phúc, nàng hiện tại rất hoài niệm đến cuộc sống trước kia, lúc kia nàng còn rất nhỏ, nhưng lại có rất nhiều thời gian cùng với Đinh Trường Sinh cùng một chỗ, nhưng từ lúc nàng chậm rãi lớn lên thì chức quan của Đinh Trường Sinh cũng lớn, giữa hai người gặp mặt trái lại càng ngày càng ít đi.
Nghe ngoài cửa đóng lại ầm một tiếng, tâm trạng đang lo lắng Triệu Hinh Nhã mới thật sự buông xuống, trải qua một đêm điên cuồng, tuy mồ hôi đọng lại trên người làm cho người không dễ chị, nhưng thời khắc này trong nội tâm nàng lại rất thư thái, tựa như là vừa mới tắm rửa xong vậy…