Phần 83
Về vấn đề hướng đi của Thạch Ái Quốc, giờ đã không còn là tiêu điểm chú ý của cán bộ thành phố Hồ Châu, nếu ông ta có thể tìm được một vị trí để dưỡng lão qua ngày thì cũng không tệ rồi, còn hướng đi để bò lên cao, đó là hy vọng hão huyền.
Thế nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, Thạch Ái Quốc rõ ràng đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng, chẳng những là không có rời đi một cách chật vật, mà còn trái lại. Nên khiến cho rất nhiều cán bộ Hồ Châu phải kinh ngạc ngơ ngẩn, bởi vì thời điểm Thạch Ái Quốc sắp xuất hiện đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm ủy ban mặt trận tỉnh Trung Nam thì tin tức âm âm thầm truyền ra bên ngoài.
La Bàn Hạ đứng ở trước cửa sổ phòng làm việc, quan sát cảnh sắc thành phố, lúc này đang là đầu mùa hạ, vạn vật phủ một màu xanh non, nhưng cách cao ốc thành ủy không xa, từ nơi cái chỗ kia, lại lộ ra một cảnh tượng không cân đối đến mức dị thường, so với cảnh tượng buôn bán phồn hoa tạo thành tương phản mãnh liệt.
Nơi đó chính là xí nghiệp may cũ của thành phố Hồ Châu, tuy xưởng may đã ngưng hoạt động từ lâu, nhưng nhà xưởng vẫn còn, sở dĩ sáng sớm La Bàn Hạ đứng ở chỗ này, là bởi vì ông n vừa mới nhận được điện thoại của La Đông Thu, nói là hôm nay có việc muốn đến bái phỏng, xem có thể gặp mặt được không.
Tin tức này làm cho La Bàn Hạ không cao hứng, ông hiểu được La Đông Thu thời điểm lúc này đến là có ý gì, khẳng định vẫn là bởi vì chuyện miếng đất này, nhưng càng làm cho La Bàn Hạ cảm thấy uất ức lại là một cái tin tức khác, nếu không có gì xảy ra, tin tức này sẽ rất nhanh được công bố, đó chính là vấn đề hướng đi của Thạch Ái Quốc.
Mặc dù ông cùng Thạch Ái Quốc về bản chất thì không có gì xung đột, không giống như Để Khôn Thành cùng với Thạch Ái Quốc xung đột kịch liệt như vậy, nhưng trước đây với tư cách là phó bí thư thành ủy, ông đối với Thạch Ái Quốc vẫn là có cái nhìn, hơn nữa lúc tiếp nhận chức vụ bí thư của Thạch Ái Quốc, vốn là rất hăng hái, ông cảm thấy hơn mười năm qua, cuối cùng cũng không có uổng phí công sức chịu đựng, rốt cục mình cũng đã có cơ hội phát triển.
Trong này có rất nhiều cái nhìn đối với Thạch Ái Quốc, để cho Thạch Ái Quốc nhìn xem, ngươi làm không được sự tình gì, sự tình mà ngươi làm không được, thì ta La Bàn Hạ có thể làm được, nhưng không đợi kịp mình làm ra thành tích, thì Thạch Ái Quốc rõ ràng còn lên làm có chân trong thường ủy tỉnh ủy, đây là một sự đả kích đối với La Bàn Hạ không nhẹ…
Đang lúc trầm tư, tiếng đập cửa đã cắt đứt hết thảy.
Trương Hòa Trần thư ký tạm thời bước vào nói là có La Đông Thu đã tới, hỏi ông có muốn gặp mặt hay không?
Bởi vì La Bàn Hạ đối với thư ký cũ của mình cũng không hài lòng, cho nên chưa cho trương Hòa Trần rời đi trong khoảng thời gian này Đào Thành Quân vẫn luôn cố gắng tìm cho La Bàn Hạ một thư ký mới, nhất thời bán hội còn chưa có tìm được.
– Mời hắn vào đi a.
La Bàn Hạ nhanh chóng quay về chỗ ngồi của mình, nói ra.
– Vâng… để em mới bọn họ vào.
Trương Hòa Trần nói.
– Bọn họ? Không phải La Đông Thu một người sao? Còn có ai nữa?
La Bàn Hạ nhíu mày hỏi.
– Còn có một tên gọi Tưởng Hải Dương cùng đi.
Trương Hòa Trần hồi đáp.
– Ồ… vậy cũng được, cùng một chỗ vào đi.
La Bàn Hạ cau mày, hiển nhiên, đối với La Đông Thu mang theo Tưởng Hải Dương gọi tới thì trong lòng của ông khó chịu, đối với Tưởng Hải Dương thì người khác không biết, nhưng những cán bộ lãnh đạo nội bộ thành phố Hồ Châu, bọn họ vẫn rất rõ ràng thằng này thuộc là hạng người gì rồi.
Những thứ khác không nói, nói riêng cục tài chính kia thì mấy chục triệu đến cùng đi nơi nào, hiện tại cũng không có tra ra rõ ràng, một nhà Khang Minh Đức đã bị diệt khẩu, hiện tại vụ án này được xem là vụ án chết, nhưng cơ hồ cán bộ Hồ Châu ai cũng biết, số tiền kia không có bay đi đâu, mà là bị Tưởng Hải Dương đựng trong túi bên eo của mình.
Đối với những loại người quan nhị đại nhờ bậc cha chú trong nhà che chở làm ăn, dân chúng vốn là rất phẫn hận, nhưng cũng may những người này còn biết giấu giếm, nhưng còn Tưởng Hải Dương thì cứ như vậy trực tiếp đem tiền của chính phủ dắt bên eo của mình, đối với La Bàn Hạ càng là phẫn hận không thôi.
– Chào La bí thư, cháu là La Đông Thu, có thể đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt a.
La Đông Thu vừa vào cửa, nhìn thấy La Bàn Hạ đứng lên, liền bước gấp mấy bước tới đưa tay ra, mặc dù cha của hắn là bí thư tỉnh ủy, nhưng không phải là mọi chuyện đều chỉ huy La Bàn Hạ, chính hắn nếu muốn ở Hồ Châu làm thành cái hạng mục này, thì cần phải cùng đám rắn rết địa phương giữ gìn mối quan hệ thì buộc phải có…
– Đông Thu… tôi biết cậu tới Hồ Châu không chỉ là một chuyến mới đây, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng có tới gặp tôi, chẳng lẽ cậu thấy thành phố Hồ Châu quá nghèo, đến rồi cũng không dám chào hỏi, sợ tôi kéo cậu đến đây đầu tư sao?
La Bàn Hạ cũng để cho La Đông Thu có chút mặt mũi, hai ba câu nói liền đem mối quan hệ của hai người kéo lại gần.
Nhưng đối với Tưởng Hải Dương thì ông lại chưa từng liếc nhìn, giống như Tưởng Hải Dương chỉ là không khí vậy.
– La bí thư, chú đang trách cháu sao? Tốt, cháu biết phải làm thế nào rồi, về sau mỗi khi cháu tới Hồ Châu, thì sẽ đến nhà của La bí thư ăn cơm mới được…
– Hảo hảo… tôi hoan nghênh a, ra đây ngồi, cha của cậu dạo này sức khỏe thấy đỡ hơn chưa? Đoạn thời gian trước lúc tôi gặp thì thấy ho khan lợi hại…
La Bàn Hạ rất biết tìm chủ đề nói chuyện, chỉ có Tưởng Hải Dương tuy an vị tại bên người La Đông Thu, nhưng là một câu cũng không chen vào được.
Tuy nhiên trong lòng của hắn đối với La Bàn Hạ rất là phẫn nộ nhưng hắn cũng biết, lúc này không giống ngày xưa, La Bàn Hạ bây giờ là bí thư thành ủy Hồ Châu, còn mình thì sao? Cao lắm là chỉ có cái danh hiệu con trai của bí thư cũ thành phố Hồ Châu mà thôi, hiện tại chính mình nếu muốn ở Hồ Châu thành tựu cái hạng mục xí nghiệp may này, chỉ sợ chỉ có La Bàn hạ là yếu tố mấu chốt.
Nhưng nếu biết được La Bàn Hạ rõ ràng không cho mình chút nào mặt mũi, thì mình cũng không nên tới nơi này, đều là do La Đông Thu, cứ kéo mình đi, hiện tại xem ra, đã không có tác dụng gì mà ngược lại còn có thể tạo ra phản tác dụng.
– Vâng… cha cháu sức khỏe dạo này tốt hơn rồi, lúc trở về cháu sẽ nói lại là La bí thư đang quan tâm đến sức khỏe của cha đây này.
La Bàn Hạ khoát tay, vừa cười vừa nói:
– Tốt rồi, việc nhà nói chuyện phiếm xong, nói chính sự đi, cậu cũng là đại lão bản, tôi biết cậu cũng rất bận rộn đấy, vô sự thì không lên điện tam bảo, nói đi… có chuyện gì?
– La bí thư, không ngờ chú thẳng tính như vậy, được rồi… cháu cũng không vòng vo nữa, cháu tới Hồ Châu là muốn quăng ra ít tiền, xây dựng kinh tế Hồ châu thì cũng làm ra chút cống hiến, không biết La bí thư có hoan nghênh hay không a?
– Ha ha… tôi hiện tại cần nhất là đầu tư, nói đi… cậu quăng tiền ra đầu tư cái gì, tôi đã để cho phía dưới thành lập một cái văn phòng chuyên môn rồi, chính là vì để cân đối vấn đề đầu tư.
– La bí thư, nghe nói tại phố có mảnh đất của xí nghiệp may cũ muốn khai thác? Có chuyện này sao?
La Đông Thu thẳng thắn hỏi.
– À… chuyện này còn đang nổi lên, tạm thời chưa có quyết định rõ ràng, như thế nào? Cậu đối với mảnh đất kia có hứng thú sao?
La Bàn Hạ hỏi.
Kỳ thật về mảnh đất xí nghiệp may kia, đừng nói là nổi lên, chỉ sợ là không ai dám nhắc đến, La Bàn Hạ sở dĩ nói như vậy, một cái là vì để cho La Đông Thu một bộ mặt, thứ hai ông cũng thật sự muốn mượn cái cân của La Đông Thu, đem cái cái xí nghiệp may này chính là vết sẹo của thành phố Hồ Châu triệt để xóa đi.
…
– La bí thư, cháu đối với mảnh đất này cảm thấy rất hứng thú, nhằm vào mảnh đất này chúng ta còn làm sẵn một thiết kế, mời nhìn vào một chút sơ bộ bản thiết kế này.
Vừa nói, La Đông Thu từ trong cái cặp da lấy ra một bản thiết kế đưa cho La Bàn Hạ.
– Quảng trường thành phố Hồ Châu?
La Bàn Hạ cầm lên nhìn một chút, đây là bản thiết kế một phần quảng trường thành phố Hồ Châu.
– Đúng vậy, quảng trường Hồ Châu, hiện tại rất nhiều thành thị đều có quảng trường, kỳ thật đó chính là một khu liên hợp bao gồm giải trí, mua sắm, thương vụ, sau khi xây dựng xong, tại nơi sẽ trở thành trung tâm mới của thành phố Hồ châu, cháu xem qua địa đồ, cách nơi tòa cao ốc thành ủy này cũng không xa.
– Ừ, nghĩ cách rất tốt, nếu bản thiết kế biến thành sự thật mà nói… Chắc sẽ tiêu tốn không ít tiền chứ?
La Bàn Hạ có chút lo lắng nói ra.
– La bí thư, cháu đã có quyết định đầu tư này, đương nhiên là sẽ kéo thêm từ bên ngoài vào đây đầu tư, sơ bộ kế hoạch, cái công trình này đầu tư tầm một tỷ nguyên tiền, cháu tin tưởng cái hạng mục này sẽ mang lại lợi nhuận cao, cho nên cháu nắm chắc sẽ thuyết phục được những người quen biết cùng hợp tác để đào ra số tiền này.
La Đông Thu rất có lòng tin nói ra.
– Ừ, xem ra đối với hạng mục này cậu rất quan tâm đến, tôi minh bạch ý tứ của cậu, như vậy đi, tôi sẽ mau chóng có câu trả lời thuyết phục, nếu hạng mục này thành phố có quyết định thao tác, thì người đầu tiên là cậu, tôi sẽ thông báo cho biết, cậu thấy thế nào?
– Vậy thì tốt… La bí thư, cháu sẽ chờ tin tức tốt của chú, đúng rồi… cha của cháu nói, nếu chú có thời gian, đi lên Giang Đô một chuyến, có thể tới đây cha cháu sẽ xuống Hồ Châu điều tra nghiên cứu đấy…
La Đông Thu nói ra.
– Há, vậy sao? Tôi ngày mai sẽ lên tỉnh báo cáo công tác La bí thư đây này.
La Bàn Hạ nghe La Đông Thu nói như vậy, xem ra La Minh Giang thật sự muốn xuống Hồ Châu rồi, tại thời điểm còn Thạch Ái Quốc, thì vẫn luôn chờ đợi Lương Văn Tường đến Hồ Châu nhìn qua một chút, nhưng Lương Văn Tường vẫn không có đến, hiện tại La Minh Giang rõ ràng nói ra muốn xuống Hồ Châu để nhìn xem, xem ra trong tỉnh đối với Hồ Châu với cách nhìn có thể là thay đổi rồi.
Những chuyện này Đinh Trường Sinh không biết, nhưng khó mà qua mặt được hắn.
…
Đêm nay trong nhà của Trương Hòa Trần xuân ý dạt dào, tại trong phòng ngủ của nàng, Trương Hòa Trần bị Đinh Trường Sinh đặt nằm ở trên cái giường rộng lớn, hắn đang tiến hành vận động công đoạn mà Trương Hòa Trần thích nhất, đó là đút cây dương vật vào âm đạo của nàng.
Hai bắp đùi trắng noãn cuốn lấy phần eo Đinh Trường Sinh, liều mạng kéo hướng đến phía thân thể của mình rồi, như hận không thể muốn đem toàn bộ cây dương vật của Đinh Trường Sinh hung hăng nhét hết vào thân thể của mình.
Cái cổ bóng loáng thon dài như cổ thiên nga Trương Hòa Trần ngửa lấy trên cái gối đầu, thân hình nàng cực độ uốn lượn, tư thế uốn lượn như vầy bất quá là vì để cho cây dương vật Đinh Trường Sinh có thể vào sâu bên trong thêm một chút, sâu một điểm, sâu hơn một điểm.
– Hôm nay… Tưởng Hải Dương cùng một người họ La đến tìm La Bàn Hạ, ba người nói chuyện thật lâu… Nhanh lên… đừng có ngừng… đừng ngừng…
Lúc này giãy giụa cái mông của mình, Trương Hòa Trần vừa đối với Đinh Trường Sinh nói ra.
Nhưng Đinh Trường Sinh sau khi nghe được tin tức này thì sững sờ, bản năng ngừng lại động tác, Trương Hòa Trần liền không hài lòng, không tự chủ được liền nâng eo thân của mình để cái âm đạo được ma sát nghênh hợp với cây dương vật Đinh Trường Sinh đang công phạt.
– Bọn họ nói chuyện gì vậy hả?
– Chị không có nghe rõ, hình như là chuyện mảnh đất xí nghiệp may kia… bởi vì cửa đóng kín đây này…
Trương Hòa Trần vừa thở hổn hển rên rỉ nói.
Đinh Trường Sinh thật ra cũng đoán không sai biệt lắm, cho nên khi Trương Hòa Trần nói xong những lời… này lúc, hắn đây nhanh hơn tốc độ cây dương vật.
– Ui… ui… chậm một chút, nhanh quá… chị chịu không chịu nổi…
Trương Hòa Trần ôm chặt lấy lưng Đinh Trường Sinh, móng tay của nàng cũng đã khảm sâu vào trong da thịt Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh vẫn không có dấu hiệu dừng lại tốc độ.
– Không phải vừa rồi chị bảo nhanh ra chút… sao?
Đinh Trường Sinh dừng lại, vuốt ve cái trán đã đổ mồ hôi Trương Hòa Trần nói ra.
– Em nằm mơ đi, bởi vì em nhanh quá thì sẽ nhanh ra, đàn bà không có ai thích đàn ông nhanh ra, chưa tới chợ đã tiêu hết tiền là phổ biến đấy, chị thấy em cũng rất tốt, không phải là dạng người chưa đến chợ đã tiêu hết tiền…
– Vậy còn anh ta thì sao?
Đinh Trường Sinh chỉ vào trên đầu giường tấm ảnh chụp cô dâu cùng chú rể hỏi.
– Hừ… em đúng là biến thái, mỗi lần cưỡi lên người chị đều hỏi đến hắn, có phải là làm như vậy lại khiến cho tâm lý của emi có rất lớn thỏa mãn a?
– Chị cứ đoán đi?
– Chị đoán là như thế này, đàn ông các ngươi là biến thái, tâm lý âm u, tại trên giường cưới của người ta, giao cấu với vợ của người ta, còn thích nghe chồng của người ta giao cấu không bằng được với mình, có phải là em nghĩ như vậy phải không?
Trương Hòa Trần vặn chặt lỗ tai Đinh Trường Sinh hỏi.
– Nào vậy đâu a… đúng rồi, nói chuyện vừa rồi, tên họ La ki sau khi rời khỏi, chị thấy tâm tình La Bàn Hạ như thế nào?
– Rất tốt… chị không nhìn ra ông ấy có gì mất hứng, bất quá chị nhìn thấy trên bàn của ông ta có một bản thiết kế xây dựng, không biết dùng để làm gì, hình như là của họ La kia lưu lại, lúc chị vào thay trà cho La bí thư thì thấy ông ấy vẫn còn đang nhìn đây này.
– Thật sao? Vậy ngày mai chị dùng di động chụp lại cho em… để em xem rốt cục chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường Sinh lại chuyển động thân thể của mình, đối với Trương Hòa Trần lần đầu tiên hạ mệnh lệnh.
– Em muốn chị làm gián điệp sao a, chị còn công tác ở đó, nhỡ bị phát hiện khai trừ thì sao?
– Không phải là chị muốn tới phòng thể dục làm trưởng phòng sao? Như thế nào mà đến giờ bàn giao cũng chưa xong, La Bàn Hạ vẫn chưa có tìm được thư ký mới à?
– Em nói đúng rồi, xem ra là nhất thời bán hội chị chưa có đi được a, từng thư ký đến phỏng vấn, đều bị La bí thư lắc đầu, không có hợp ý.
Trương Hòa Trần từ từ nhắm hai mắt, nàng hưởng thụ lấy một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng khoái cảm, tựa như là chân trần đi ở trên cát, nhận lấy sóng biển cọ rửa sạch chân trần.
Đinh Trường Sinh hai tay đem cặp đùi kia kê lên ở tại trên vai của mình…
– A… ừ… đừng dùng quá sức…
Lúc âm đạo của nàng đón nhận cây dương vật của Đinh Trường Sinh là lúc thân thể Trương Hòa Trần khẽ run!
“Ọt!”
Đinh Trường Sinh đem cây dương vật cắm vào, sau đó thật sâu thọc xuống!
Hai tay Đinh Trường Sinh nắm hai đầu núm vú của nàng, động tác đút dương vật từ chậm đến nhanh, biên độ trừu cắm từ nhẹ đến mạnh! Hai trứng dái không ngừng va đụng vào trên cái âm hộ Trương Hòa Trần Mỹ, trong miệng nàng tiếng rên chậm rãi thành lớn, trở nên phóng đãng phát tao đứng lên!
Đinh Trường Sinh cắm vào càng lúc càng mãnh liệt, đầu khấc dương vật cũng càng lúc càng tăng nặng đánh lên cổ tử cung nàng.
– Ách… cố sức… làm chị đi… a…
Dưới tốc độ dương vật nhấn vào âm đạo, Trương Hòa Trần dâm ngữ gấp khúc vang lên, hạ thân nàng hướng về phía trước đón hùa, đem đầu khấc dương vật Đinh Trường Sinh từng phần một nhấn sâu thêm vào trên cổ tử cung mình…
…
Lúc sau Đinh Trường Sinh cảm giác bên trong cái âm đạo Trương Hòa Trần nhúc nhích, ấm áp thánh vách thịt non hang động bó chặt cây dương vật cứng rắn, bên trong thịt mềm như nước tựa như một sóng một sóng vọt tới, tầng tầng thâm nhập!
Mãnh liệt khẩn cấp kích thích như vậy, làm cho Đinh Trường Sinh lại tăng dùng sức mạnh lên…
– Tốt a… cố sức… làm chết chị đi… cố sức… ừ… a…
Dưới sự rên rỉ của Trương Hòa Trần, Đinh Trường Sinh theo thứ tự dũng mãnh xen vào, mỗi một lần đều làm cho Trương Hòa Trần vui sướng rên lên lung tung. Nàng một bên vong tình, một bên cuồng lay bờ eo, cái mông lớn hẩy lên, thân thể như thăng lên đám mây, phiêu phiêu dục tiên…
Một lần lại một lần cuồng liệt tiêu hồn giao hợp với Đinh Trường Sinh đều có thể nói đối với Trương Hòa Trần ái dục ăn sâu tận xương tủy, khó có thể tự kiềm chế, hô hấp của nàng trở nên thập phần gấp gáp, khuôn mặt đỏ như lửa. Đinh Trường Sinh cũng có thể cảm giác được, cổ tử cung của nàng không ngừng thừa nhận đầu khấc dương vật của mình đánh sâu vào, dịch nhờn thông suốt mở ra từ trong âm đạo trào ra, trên cặp bắp đùi trắng như tuyết có chỗ dinh dính dịch nhờn trơn nhớt…
Đinh Trường Sinh ghé vào trên người Trương Hòa Trần nỗ lực cày cấy…
Hai chân Trương Hòa Trần lúc này hạ xuống tách ra đến cực hạn, dưới thế tiến công thở gấp lãng ngâm, vô hạn phong tình.
Đàn bà xinh đẹp thành thục, dưới thế tại ngoại sanh cuồng, trong miệng hừ gọi lớn tiếng, cái miệng khẽ nhếch, tinh mâu mê ly, lãng tử dâm đãng chồng chất.
– Ừ… nặng thêm một điểm… a… lại thọt tới… đừng có ngừng… nhanh… muốn ra rồi… nhanh động… chị… không chịu nổi… ach… lại thọt tới… Thật là sướng… ừ…
Đinh Trường Sinh trừu cắm mau hơn, thân thể người đàn bà này làm cho hắn dũng mãnh giống như con trâu phát điên, đột nhiên tâm ở chỗ sâu trong cổ tử cung trương Hòa Trần, không ngừng mút vào đầu khấc dương vật, dương vật hắn không thể nhịn được nữa tê xót, run lên một cái, đầu khấc đỉnh mạnh sâu thêm xuống, thẳng đỉnh ép lên cổ tử cung Trương Hòa Trần, nóng rực dương tinh như núi lửa như không ngừng cường lực xì xì ra, đánh vào cổ tử cung nàng, thật là tốt sướng mỹ!
Theo thân thể kịch liệt run run, cả người Trương Hòa Trần đều mềm nhũn, mặt đỏ hồng đã không còn khí lực, không ngừng mà thở phì phò…