Phần 87
Hà Tình thống khổ so với Vũ Văn Linh Chi, Vũ Văn Linh Chi nhất định là giờ đang hưởng thụ rồi, còn lúc này Hà Tình, thì bị đẩy vào phòng giải phẫu, từng cơn đau bụng làm cho nàng cảm giác được cả người mình như muốn đứt hơi, nhưng nàng vẫn cắn răng kiên trì chịu đựng, bởi vì các con của nàng có khả năng bất cứ lúc nào cũng sẽ ra đời.
Bên ngoài phòng giải phẫu, Hà Hồng An cùng Triệu Khánh Hổ đều đang đợi, lúc này thân thể Triệu Khánh Hổ hình như có chút không khỏe, sắc mặt trắng bệch, đang không ngừng ho khan.
– Triệu tổng, không có sao chứ?
Hà Hồng An thấy Triệu Khánh Hổ như vậy thì trong lòng thích thú, nhưng ông không có lộ ra, ông là một người hỉ nộ không lộ, bằng không cũng sẽ không có thể nhiều năm vững vàng ngồi ở trên vị trí giám đốc ngân hàng kia…
– Không có việc gì, chắc bị cảm, vài hôm là hết thôi.
Triệu Khánh Hổ nói ra.
Thừa dịp sự chú ý của mọi người đều tập trung vào trong phòng phẫu thuật, Từ Kiều Kiều lặng lẽ chạy đến trong phòng vệ sinh gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh.
Lúc này Đinh Trường Sinh vừa mới giao hoan với Vũ Văn Linh Chi xong bên bệ cửa sổ trên cao, lúc này quay trở lại ngửa mặt nằm ở trên mặt giường nhắm mắt hưởng thụ lấy người đàn bà xinh đẹp kia đang phục vụ mình, mở mắt ra nhìn thấy một thân thể đầy đặn tràn ngập cám dỗ chính đang ngồi trên háng của mình không ngừng vận động, cái âm đạo của nàng thật giống như là muốn hấp thu thật nhiều dinh dưỡng của cây dương vật dưới thân người đàn ông trẻ tuổi kia.
– Này, có chuyện gì mà gọi điện thoại cho tôi vậy?
Đinh Trường Sinh ra dấu Vũ Văn Linh Chi chớ có lên tiếng, sau đó tiếp thông điện thoại của Từ Kiều Kiều.
– Bộ gọi điện thoại cho anh là phải có chuyện sao? Anh đang ở đâu vậy, tới đón tôi đi…
Từ Kiều Kiều phi thường bất mãn thái độ của Đinh Trường Sinh, thân thể của mình đã bị tên hỗn đản này cưỡi lên, mình lại mạo hiểm lớn như vậy giúp hắn làm xong cái chuyện chi phiếu kia, đến bây giờ rõ ràng biểu thị cái gì ân cần cũng không có, mình giống như là khỉ làm xiếc cho hắn vậy…
– Hiện tại bây giờ không đón được rồi, có thể phải đến tối nay mới được, tôi đang đi công tác ở Bạch Sơn, buổi tối nay đi, buổi tối tôi mời cô ăn cơm, cô muốn về nhà sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vậy anh cứ nói đi, tôi nghe lời anh, anh bảo tôi về nhà, thì tôi về nhà, nếu anh bảo tôi đừng về, thì tôi không về…
– Vậy tôi nên nói sao đây?
– Đinh Trường Sinh vươn tay, duỗi xuống viên âm hạch trên khe thịt âm hộ Vũ Văn Linh Chi đang sưng mọng nước lồi lên, dùng ngón tay vân vê xoa xoa, nàng giơ tay lên che miệng của mình lại, sợ mình sơ ý rên ra thành tiếng, thằng trai trẻ này rất xấu, rõ ràng như vậy tra tấn chính mình, mà lúc này thân thể của nàng cũng đang đồng nhất với sự khiêu khích của hắn chân thật đáp lại, Đinh Trường Sinh cũng cảm giác được phía dưới cây dương vật mình lại được cái hang âm đạo siết chặt, Vũ Văn Linh Chi bắt đầu tiếp tục run rẩy.
– Trường Sinh, tôi… nhớ đến anh rồi, còn anh có nhớ tôi không?
– Cô cứ nói đi? Tôi đương nhiên là nhớ đến cái lỗ nhỏ của cô, hiện tại liền muốn nhìn thấy nó, đem nó, đem nó…
Đinh Trường Sinh cố ý nói như vậy, nhưng không có nói rõ là đem nó làm như thế nào, Từ Kiều Kiều đang trốn ở trong nhà vệ sinh, một vừa nghe Đinh Trường Sinh trêu đùa ngôn ngữ, một bên nghe động tĩnh bên ngoài, sợ bị người nghe thấy…
– Vậy tôi không về nhà, tôi đi đến chỗ biệt thự đó đợi anh… anh nhanh quay trở về ah.
Từ Kiều Kiều nói xong liền cúp điện thoại, lúc này lòng của nàng đã sớm nghĩ tới căn biệt thự kia, mỗi khi hồi tưởng lại tràng diện lúc cùng Đinh Trường giao hoan tại trong căn biệt thự của Hồ Thiên Nhất Sắc, bên dưới hạ thể của nàng liền nóng lên ngứa nhột, ngay lập tức dịch nhờn đã ri rỉ ra rồi…
Hà Tình vẫn chưa có làm phẫu thuật, mẹ của Hà Tình cũng đã tới, đúng lúc này mà Từ Kiều Kiều rời đi thì cũng không phù hợp, dù sao Đinh Trường Sinh cũng chưa có trở về ngay, thôi thì cứ chờ thêm một lát đi.
– Triệu tổng, có chuyện này chúng ta có thể thương lượng một chút không?
Hà Hồng An nhìn thấy Triệu Khánh Hổ ho khan lợi hại, đúng lúc này thì ông lại càng là muốn nói chuyện với Triệu Khánh Hổ.
– Khục… khục… ông… muốn nói chuyện gì?
Triệu Khánh Hổ ho khan xong, khuôn mặt bắt đầu trở nên hồng nhuận phơn phớt, nhưng màu sắc hồng nhuận phơn phớt so với người bình thường thì khác biệt.
– Hà Tình sau khi sinh xong, tôi muốn đưa nó về nhà ở cữ, ông thấy có được hay không?
Hà Hồng An hỏi.
– Không không… không được, tôi đã có nhờ người chăm sóc rồi, bọn họ biết cách chiếu cố Hà Tình, cũng không làm phiền vợ chồng của ông, dù sao niên kỷ của vợ chồng ông cũng đã lớn, khục… khục… với lại đây là hai đứa bé lận, vợ chồng của ông thì nhà ít người cũng khó mà chăm sóc cẩn thận được…
Triệu Khánh Hổ vừa ho khan vừa nói.
– Thế nhưng nhà của tôi cũng có thể mướn thêm vú em, chúng tôi… Ồ… Triệu tổng, ông… ông bị chảy máu mũi, chuyện gì xảy ra vậy?
Hà Hồng An nói xong liền lấy cái khăn tay túi đưa ra.
Lúc này Triệu Khánh Hổ cũng biết mình hình như là chảy nước mũi, nhưng không nghĩ đến lại là chảy ra máu mũi, liền dùng một ngón tay ngăn chặn, nhưng bên trong lỗ mũi vẫn không ngừng chảy máu mũi ra ngoài, vì vậy ông chạy mau hướng về phía toilet.
Theo lý mà nói thì Hà Hồng An cũng nên cùng đi theo để xem sao, nhưng Hà Hồng An vẫn đứng không nhúc nhích, chỉ nhìn theo bóng lưng của Triệu Khánh Hổ, trong nội tâm âm thầm nghĩ tới, Hà Tình… con của cha, giờ báo thù sắp đến rồi.
– Lão Hà, làm sao bây giờ đây? Tên chó chết này vẫn là không đồng ý để con gái về nhà ở cữ, nhà bọn họ thì đàn bà đều không có, vậy làm sao chăm sóc Hà Tinh đây?
– Đợi đi, hắn nói không được thì mặc kệ không được, tôi thấy với tình hình này thì hắn không lo được chuyện này lâu đâu.
Hà Hồng An thản nhiên nói.
– Lão Hà… có phải là có chuyện gì hay mà lão giấu tôi?
Vợ của Hà Hồng An hỏi.
– Được rồi, chuyện này không có liên quan tới bà, tốt nhất là bà cứ lo cho con gái đi, đến lúc đó tôi sẽ đem mấy đứa bé về đến trong nhà, bà cứ yên tâm.
– Thế nhưng mà họ Triệu vẫn chưa có đồng ý mà…
– Bà không cần phải để ý đến, đợi lúc Hà Tinh sinh con xong, bà hãy về nhà thu thập gian phòng, nghênh đón cháu về nhà, cứ an tâm ở trong nhà làm bà ngoại của chúng nó là được.
Hà Hồng An an ủi vợ của mình, nhưng vợ của ông hình như là vẫn không rõ chuyện gì đang xảy ra, đúng lúc này Triệu Khánh Hổ rửa mặt đã đi tới, Hà Hồng An liền ngậm miệng không nói thêm lời nào.
…
Đinh Trường Sinh dựa nghiêng người ở trên đầu giường, nhìn về phía cái bàn có gói thuốc, Vũ Văn Linh Chi hiểu ý hắn liền đứng dậy, tới lấy điếu thuốc cùng cái bật lửa cho hắn…
– Chúng ta đêm nay không tiếp tục nữa sao?
Vũ Văn Linh Chi đương nhiên là đã nghe được vừa mới tôi có một người đàn bà gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, hơn nữa Đinh Trường Sinh cũng nói muốn đêm nay quay trở về.
Nhìn xem Vũ Văn Linh Chi trần truồng nằm tại trong lòng ngực của mình, da thịt trắng nõn ngay mạch máu li ti cũng có thể nhìn thấy nhất thanh nhị sở, nhất là hai bầu vú, hơn nữa trên người nàng cũng không có bao nhiêu thịt thừa ở dưới bụng.
Đinh Trường Sinh giờ đã hiểu ra, cho dù là chính mình không đáp ứng yêu cầu của Vũ Văn Linh Chi, thì Vũ Văn Linh Chi cũng sẽ tìm kiếm những người đàn ông khác để thay thế mình, hơn nữa Vũ Văn Linh Chi không đơn thuần là có gia tộc có kinh tế sung túc làm hậu thuẫn, kỳ thật Vũ Văn Linh Chi bản thân đã là một bà chủ cờ bạc, mặc kệ người phương nào tại trước mặt người đàn bà này cũng đều thua trận…
Nàng duỗi tay sờ soạng lấy lồng ngực bền chắc của Đinh Trường Sinh, không thể không nói, Đinh Trường Sinh dáng người gìn giữ cũng không tệ, tuy làm lãnh đạo, không lo nhiều đến việc ăn uống, nhưng bụng của hắn sáu khối cơ bắp cho tới bây giờ đều là rõ ràng, Vũ Văn Linh Chi dùng ngón tay trỏ vạch lên trong khe hở cơ bắp giữa khều khều, thỉnh thoảng lại duỗi ra cái lưỡi đinh hương liếm láp lấy bộ ngực nổi lên của Đinh Trường Sinh.
– Buổi tối nay cháu còn có việc, phải đi về.
Đinh Trường Sinh đứng dậy đem điếu thuốc dí lên cái gạt tàn thuốc.
– Nhưng mà dì vẫn còn thèm muốn đây, đã rất lâu cháu không có lên giường cùng với dì rồi, chúng ta khó khăn lắm mới gặp một lần, vậy hãy ở đây nguyên một ngày đêm đi…
Vũ Văn Linh Chi không có đứng dậy, nằm lì ở trên giường, lấy tay chống cằm làm nũng nói…
– Um… cháu biết dì là có ý gì rồ, cháu đã đã đáp ứng việc dì cần thì cháu sẽ làm, bất quá không phải là lúc bây giờ, cứ coi như là tương lai về sau đi, cháu cũng vậy, cháu không muốn dì can thiệp vào chuyện của cháu, hiểu chưa? Bằng không chúng ta sẽ không có cách nào hợp tác đâu.
Đinh Trường Sinh ngồi xuống mặc lên quần lót, lại bắt đầu mặc quần…
Vũ Văn Linh Chi không hề lên tiếng nữa, nhưng hành động của càng thêm muốn chết, ở phía sau lưng Đinh Trường Sinh, nàng từ trên giường theo sau ôm lấy hắn, sau đó duỗi ra cái lưỡi đinh hương tại trên lưng của hắn bắt đầu liếm lấy, từ trên xuống dưới, từ trái đến phải rồi đưa đầu vào trong háng của hắn, lại móc cây dương vật chó chết của hắn ra bắt đầu liếm mút, Đinh Trường Sinh có thể cảm giác được nàng cái lưỡi của nàng một mảnh mát lạnh, đến khi khoang miệng ấm áp của nàng ngậm lấy đầu khấc dương vật, thì hắn suýt cầm không được chính mình, muốn xoay người đem người đàn bà này áp dưới thân thể, nhưng từ sâu xa bên trong có một loại ý chí để cho hắn thoát khỏi trói buộc của Vũ Văn Linh Chi, nên dứt khoát đứng lên.
Vũ Văn Linh Chi sững sờ, lập tức liền biết, thằng trai trẻ này thật đúng là không dễ khống chế, nếu như là mặt đối mặt, thì nàng tự nắm chắc dùng ánh mắt của mình hấp dẫn hắn lần nữa nằm xuống đút cây dương vật vào âm đạo của mình, nhưng lúc này đây, chính mình đã tính sai, nàng quá tin tưởng vào thân thể mình, bởi vì đối mặt với nàng là một người, một người hoàn chỉnh chứ không phải là một người chỉ biết dùng cái dương vật đó để mà giao cấu là xong…
– Cho dì thời gian mười phút, nếu dì không cùng đi, thì chính dì tự một mình hồi trở lại Hồ Châu a.
Đinh Trường Sinh nói xong cũng tiến vào toilet, sau khi ra ngoài thì phát hiện, Vũ Văn Linh Chi đã ăn mặc chỉnh tề ngồi trên ghế dựa chờ hắn.
Sắc trời chậm rãi tối xuống, Đinh Trường Sinh chạy xe phía trước, Đỗ Sơn Khôi chạy xe theo ở phía sau, xa xa nhìn xem có người theo dõi Đinh Trường Sinh hay không?
– Sắp tới cháu chuẩn bị làm gì?
Vũ Văn Linh Chi phá vỡ không gian trong xe nặng nề, hỏi.
– Nếu đã chuẩn bị cuộc chiến, thì trước phải thăm dò lai lịch của đối thủ, nếu như hắn là người như vậy, thì người bình thường sẽ không biết lai lịch của hắn đấy, cho nên, qua một thời gian ngắn nữa cháu muốn đích thân đi đến thành phố Bắc Nguyên, bản án Kỳ gia tại Bắc Nguyên hiện tại không lật được trời, chuyện này cháu còn phải trở về suy nghĩ thật kỹ, nhờ luật sư cố vấn, để nhìn xem từ nơi này có đột phá gì không…
– Chuyện này cần thời gian bao lâu?
Vũ Văn Linh Chi rất tán thành lời nói Đinh Trường Sinh, nhưng thời gian vẫn là điều nàng quan tâm nhất.
– Không biết, có thể sẽ rất nhanh, cũng có thể sẽ dài vô hạn, hơn nữa chuyện này một khi khởi động, toàn bộ phong hiểm sẽ áp đến trên người của cháu, hiện tại cháu vẫn chưa nghĩ ra nên phải ứng đối như thế nào, có lẽ cháu cũng nên đi lên trên tỉnh, đây là chuyện từ bên trên, điều chúng ta làm chỉ là nhen nhóm ngòi nổ, còn những thứ khác, chúng ta không quyết định được, hơn nữa dì cũng đừng có vọng tưởng là bản án của Kỳ Phượng trúc có thể giải quyết rất nhanh mà còn trái lại, theo tính toán của cháu, nếu có thể đem dì từ trong bóng tối kéo được công khai ra ngoài ánh sáng, được như vậy thì đã coi là không tệ rồi.
Đinh Trường Sinh châm chước nói ra.
Hoàn toàn chính xác, nếu như muốn để cho bản án Kỳ Phượng Trúc lật bàn, độ khó rất lớn, bởi vì bản án đã trải qua tòa án cấp cao của tỉnh Trung Bắc thẩm tra xử lý, nếu như lật lại được thì chẳng khác nào tòa án làm sai, muốn lật đổ phán quyết tòa án cấp cao tỉnh Trung Bắc, độ khó to lớn như thế nào thì cũng có thể nghĩ tới, cao nhất là khởi động tái thẩm, sửa án trong phán quyết tòa án cấp cao tỉnh Trung Bắc, hoặc là tòa án cấp cao của tỉnh Trung Bắc tự chính mình phát hiện sai lầm, khởi động lại chương trình giám sát thẩm phán, hai điều này khả năng độ khó cũng đều rất lớn.
Nhất là muốn để cho tỉnh Trung Bắc tự mình sửa chữa chính sai lầm của mình, trong khi Lâm Nhất Đạo còn đang nhậm chức ở tỉnh Trung Bắc thì đừng có bao giờ nghĩ tới…
– Thế nhưng nếu như không thể đem vụ án này lật bàn, thì có khả Năng Kỳ Phượng Trúc sẽ chết ở bên trong tù, không bao giờ đi ra được nữa.
Vũ Văn Linh Chi bi thương nói ra.
Tuy nhiên Đinh Trường Sinh nghe nàng nói như thế cũng có chút ghen tuông, nhưng cũng hiểu ra, một ngày ân ái vợ chồng trăm năm, nếu như Vũ Văn Linh Chi căn bản không có quan tâm đến chết sống của Kỳ Phượng Trúc, thì loại đàn bà như vậy mới có nhiều đáng sợ, vì thế Đinh Trường Sinh cũng chỉ là thoáng qua khó chịu một chút rồi liền bình thường trở lại.
– Cháu cũng đã sắp xếp người đến ngục giam ở Thanh hải rồi, nếu như thuận lợi, có khả năng rất nhanh gặp được Kỳ Phượng Trúc, cháu nghĩ dì mau chóng tìm cách để cho Kỳ Phượng Trúc tín nhiệm, đem mật mã cùng tài khoản nói cho người của cháu biết, đến lúc đó mới có thể đem tiền chuyển dời từ hải ngoại về đây, cháu cũng đã nhờ người thiết lập đường dây chuyển tiền về hợp pháp rồi.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Thật sao? Vậy thì tốt quá, nếu là như vậy, vậy tiền ở trong nước cũng có thể thông qua đường giây này chuyển dời qua được không?
– Sợ là không được, cái công ty kia là ở tại Hồng Kông đưa ra thị trường, tài chính nước ngoài tiến vào Hồng Kông thông qua thị trường chứng khoán, thì mới có thể chuyển trở về nước được, nhưng trong quốc nội thì không thể thông qua đường giây này rồi, bất quá nếu thành lập thêm một công ty thì là quá phiền toái, cháu đề nghị bên phía dì trực tiếp thu mua lại một cái công ty tại tỉnh Trung Nam đưa ra thị trường là được.
Đinh Trường Sinh nói.
– Ừ, chuyện này để dì suy nghĩ lại, cùng Diêm Bồi Công thương lượng một chút rồi nói sau.
– Diêm Bồi Công người này thế nào? Có thể tin được không?
Đinh Trường Sinh nhớ tới cái gì liền hỏi.
– Tin cậy, hắn là người nhà mấy đời của gia tộc chúng ta, có lẽ là không thành vấn đề.
Vũ Văn Linh Chi nói chắc như đinh chém sắt.