Phần 96
La Bàn Hạ nhìn Để Khôn Thành, nhưng lại thấy ông ta hình như là người không có liên quan gì cả, giống như cùng với lời nói của Sở Hạc Hiên không có nửa mao tiền quan hệ, nhưng La Bàn Hạ tin rằng, nếu như hai người bọn họ không có câu thông trước, thì đánh chết ông cũng không tin.
– Vấn đề của khai phát khu sở dĩ khu kinh tế đình trệ, cũng không phải là do một người hay hai người, khu đang phát triển trước đây đã đình trệ, hiện đang khôi phục trùng kiến, nhưng chúng ta thì không có tài chính, hiện nay trụ cột kiến thiết vẫn là do Đinh Trường Sinh thông qua mối quan hệ cá nhân của hắn để cho người ta cung cấp tiền đầu tư đây này.
Đào Thành Quân giải thích nói.
Tuy Thạch Ái Quốc đi rồi, nhưng Đinh Trường Sinh là người của Thạch Ái Quốc, chính mình nếu không thay mặt hắn nói chuyện, như vậy thì ai sẽ thay tiểu tử này nói chuyện đây?
– Quan hệ cá nhân? Hiện tại có quan hệ cá nhân tốt đến mức như vậy để họ cung cấp tiền đầu tư sao? Điều này thật là không dễ dàng a, nếu là không có lợi ích ở bên trong, người ta sẽ cung cấp tiền sao?
Sở Hạc Hiên vẫn là không bỏ qua nói.
Đào Thành Quân thấy Sở Hạc Hiên nói như vậy, nhíu mày không có nói tiếp, chuyện của nơi khu đang phát triển thì hắn thật đúng là không biết nội tình, cho nên cùng Sở Hạc Hiên tranh luận cũng không có ý gì…
– Sở phó chủ tịch, ý của ông là nếu khoán trắng cho Đinh Trường Sinh thì có vấn đề à?
Uông Minh Hạo là bí thư ban kỷ luật thanh tra, tuy ông là một phe cánh với Thạch Ái Quốc, nhưng bây giờ xem ra chính mình cũng phải chọn đội, La Bàn Hạ bên này trong lúc nhất thời vẫn chưa có lộ ra hứng thú đối với mình, nhưng còn Để Khôn Thành thì đã là lôi kéo ông nhiều lần.
Bí thư ban kỷ luật thanh tra là một trong những người không được thích, nhưng ai cũng không muốn đụng chạm đến, cho nên Uông Minh Hạo bây giờ nói chuyện, không phải là vì vấn đề chuẩn bị xử lý ai, mà chỉ là cường điệu về sự tồn tại của mình, đúng lúc này đón lấy câu chuyện của Sở Hạc Hiên thì thỏa đáng.
La Bàn Hạ nhìn thoáng qua Uông Minh Hạo, ông đối với người này vẫn không có hảo cảm, nhưng Uông Minh Hạo lại có thể đảm nhiệm cái vị trí này trải qua thời kỳ của ba vị bí thư thành phố mà không ngã, đây cũng là có bổn sự, ít nhất có thể chứng minh người này cũng đứng trong hàng, nhưng không công kích về phía nào, vai trò tối đa của Uông Minh Hạo là không làm đảo loạn thì cũng không tệ rồi.
– Có vấn đề hay không thì tôi không biết, nhưng tôi biết Đinh Trường Sinh lái một chiếc xe Landrover có giá trị không nhỏ, hắn một tháng lãnh lương bao nhiêu tiền? Cái này nếu nói đúng ra thì đây là trong phạm vi chức trách của Uông bí thư.
Sở Hạc Hiên không lạnh không nóng nói ra.
– Được rồi, chuyện này dừng ở đây đi, Đinh Trường Sinh bình thường thì hơi có chút phô trương, nhưng trong công việc thì không thể chê vào đâu được, hắn đã hứa hẹn, đến cuối năm nay sẽ chiêu thương dẫn tư về một tỷ khối tiền, đây là khái niệm gì thì tất cả mọi người có hiểu không? Mọi người ai có thể đưa tới đây một tỷ khối tiền, tôi sẽ lập tức thay thế Đinh Trường Sinh ngay lập tức…
La Bàn Hạ minh bạch, chính mình nếu không ra mặt, thì cái hội nghị này sẽ không kiểm soát được nữa, cho nên kịp thời ngăn lại khả năng phát sinh…
– Thế nhưng một tỷ khối tiền này đang ở nơi nào? Đến bây giờ một chút động tĩnh cũng không có, không phải chỉ là lời khoác lác sao? La bí thư, ông cũng biết, thằng này quỷ ma vô cùng, đến lúc đó lừa gạt luôn cả La bí thư, thì ông cũng đừng có trách chúng tôi không có nhắc nhở ông…
Sở Hạc Hiên cười cười nói.
– Tôi nắm chắc, nếu không có còn chuyện gì, tan họp a.
La Bàn Hạ nói.
Hội nghị tam họp tầm 10 phút, Đinh Trường Sinh đã nhận được cơ bản nội dung của hội nghị, bởi vì hôm nay đảm nhiệm ghi chép cuộc họp thường ủy hội là Trương Hòa Trần.
Nhìn xem Đinh Trường Sinh tiếp nhận tin nhắn xong liền lộ ra thần sắc ngưng trọng, Dương Hiểu tưởng rằng là lại có chuyện gì xảy ra.
– Trường Sinh, không có sao chứ, nếu như có việc thì cứ đi đi, dù sao cũng đã chọn xong rồi, lúc nào mang tro cốt cha nuôi con chôn cất cũng được…
– Mẹ nuôi, không có việc gì, là một ít chuyện rắc rối trong công tác, chuyện gì cũng đâu có trọng yếu bằng việc để cha nuôi nhập thổ vi an, không có việc gì, chúng ta tìm ngày hoàng đạo, sau đó sẽ tiến hành cho xong việc…
Đinh Trường Sinh mặc dù nói không có việc gì, nhưng là trong lòng đã bận bịu, xem ra cuộc họp thường ủy hội hôm nay, mảnh đất kia xem ra là thật sự cho vào tầm quan trọng rồi, Hoa Cẩm Thành tìm đến mình không ít lần, nếu như mình có thể giúp cho ông ta một chút, dù sao Hoa Cẩm Thành cũng đã giúp mình không ít.
Cho nên Đinh Trường Sinh liền gọi điện thoại cho Hoa Cẩm Thành, ước định ở nơi nào gặp mặt, hơn nữa Trương Hòa Trần còn nhắc tới Sở Hạc Hiên rõ ràng là muốn cổ động Uông Minh Hạo điều tra về mình, con bà nó, đây là muốn cái gì đây?
Tuy Đinh Trường Sinh không có cầm qua một phân tiền của Hoa Cẩm Thành, nhưng nếu phải đến ban kỷ luật thanh tra nói chuyện như thế nào, thì vẫn còn cần thống nhất trước với Hoa Cẩm Thành, để tránh bị người bên ban kỷ luật thanh tra nắm được cán, Đinh Trường Sinh có thể bảo đảm chính mình, nhưng lại không dám hứa chắc Hoa Cẩm Thành cũng có cái bổn sự này, chuyện vu oan giá họa thì có rất nhiều đã xảy ra rồi.
…
Trong lúc Đinh Trường Sinh đối mặt những sự tình như thế này, thì Triệu Khánh Hổ lại đang đối mặt với một trang giấy, tờ giấy này mặc dù không lớn, nhưng cũng đã đủ để triệt để đánh bại tinh thần của Triệu Khánh Hổ.
– Bác sĩ, tôi không rõ cái kết quả này là cái gì?
Triệu Khánh Hổ ngồi đối diện với bác sĩ, đứng sau lưng chính là bác sĩ phụ khoa cũng là bằng hữu của ông ta là Lâm Đông Cường.
– Triệu tổng, rất rõ ràng rồi, dựa theo tình huống kiểm tra huyết dịch, ông đã bị ung thư máu cấp, điều này là chắc chắn không có nghi vấn, nếu như ông không tin, có thể đến bệnh viện khác làm xét nghiệm khác thì sẽ rõ.
Bác sĩ nói.
– Bệnh ung thư máu cấp? Điều này sao có thể chứ, thân thể tôi gần đây rất tốt, chỉ là cảm giác sức khỏe hơi có chút mệt, hơn nữa trong gia tộc cũng không có ai bị bệnh ung thư máu, bác sĩ… đây là kết quả kiểm tra sao?
Triệu Khánh Hổ vẫn không muốn tin rằng mình lại bị bệnh ung thư máu.
– Bệnh ung thư máu mặc dù là một loại bệnh có thể gây nên tử vong, nhưng cũng không phải là không thể trị hết, chỉ cần tìm được tương xứng người để ghép tế bào gốc thay thế tủy xương bị bệnh bằng tủy xương khỏe mạnh, thì vẫn còn là có thể trị hết, nhưng thời gian phải nhanh, có thể nằm viện trước, bên cạnh việc trị liệu thì tìm người để ghép tế bào, đến lúc đó tiến hành ghép tủy, là được rồi.
– Thế nhưng biển người mênh mông, đi đâu mà tìm đâu này?
– Triệu tổng… còn có chuyện tôi cũng phải nói cho ông biết, ở bên trong mẫu máu của ông còn phát hiện ra có một ít phóng xạ nhiễm từ vật chất, nếu như không ngoài dự liệu, rất có thể là do nhiễm chất phóng xạ này mà đưa đến căn bệnh ung thư máu này…
– Nhiễm phóng xạ từ vật chất? Tôi không có tiếp xúc qua những vật này…
Triệu Khánh Hổ sững sờ, nói ra.
– Ông suy nghĩ kỹ một chút, có đôi khi có thể là từ một chuỗi Phật châu, cũng có thể là vật dụng bằng sắt, hoặc nơi ông thường xuyên ra vào có những thứ vật gì có liên quan…
Bác sĩ nhắc nhở.
…
Triệu Khánh Hổ lộ ra rất mờ mịt, nghĩ tới nghĩ lui cũng không ngờ mình lại tiếp xúc qua cái vật gì phóng ra chất phóng xạ? Nhưng bác sĩ đã khẳng định như vậy, thế thì nguyên nhân chính tìm được, chỉ là cái vật phóng ra chất phóng xạ này đang ở đâu đây?
Nghĩ tới đây, Triệu Khánh Hổ bất động âm thanh sắc, sau đó cùng Lâm Đông Cường cùng đi ra khỏi phòng làm việc của bác sĩ.
– Đông Cường, ông cũng là bác sĩ, ông thấy chuyện này sao đây?
Triệu Khánh Hổ hỏi.
– Triệu tổng, tôi là bác sĩ phụ khoa, trên người đàn bà thì chuyện gì tôi cũng rõ ràng, nhưng cái cửa ải này thì tôi thực sự không biết.
Lâm Đông Cường cau mày nói, đây cũng không phải là hắn không muốn nói, mà đúng là không biết.
– Ai… bây giờ tôi đang suy nghĩ, cái đồ vật chí mạng này rốt cuộc là cái gì, có phải là vẫn còn ở bên cạnh tôi hay không, tôi thật tình rất sợ hãi ah.
Triệu Khánh Hổ tay có chút run rẩy, đây chính là ứng câu nói: Người mạnh mẽ đến đâu rồi cũng là sợ chết, Triệu Khánh Hổ dọc ngang nửa đời người, nhưng kết quả cuối cùng thì bị bệnh ung thư máu, chính hắn cũng nghĩ đến chuyện tử vong, nhưng không ngờ tử vong lại cách hắn gần như thế.
– Triệu tổng, bây giờ việc cấp bách là ông phải nằm viện trị liệu, còn chuyện ông lo lắng hay là nghĩ đến biện pháp mời chuyên gia về phóng xạ đến nơi thường xuyên ra vào của ông kiểm tra qua một chút, nhìn xem là cái vật đó từ trong nhà hay là ở nơi nào khác.
Lâm Đông Cường đề nghị.
Triệu Khánh Hổ bờ môi trong lúc lơ đãng run run thoáng qua, trong lòng của hắn không muốn nhìn thấy sự tình sẽ phát sinh ra bên cạnh mình.
– Triệu tổng, theo tôi thấy, việc này có chút kỳ quặc.
Lâm Đông Cường nhìn chung quanh một chút, nhỏ giọng nói với Triệu Khánh Hổ:
– Dựa theo lời của bác sĩ nói, tôi thấy chuyện này tám, chín phần xảy ra tại bên trong nội bộ nhà của ông, có thể là từ những người thường xuyên ở bên cạnh, cho nên trong khoảng thời gian ông ở bệnh viện trị liệu, nên phái người đi điều tra chuyện này thì biết ngay mà.
Triệu Khánh Hổ gật đầu, không nói thêm, dưới sự trợ giúp của Lâm Đông Cường, lúc này Triệu Khánh Hổ đã vào bệnh viện, nhưng sự tình thì vẫn chưa xong, ít nhất là có người muốn hãm hại mình hay không? Còn như có người muốn hại mình, rốt cuộc đó là ai?
Triệu Khánh Hổ nằm ở trên giường bệnh, trong đầu đem những người bên cạnh mình kiểm tra qua, nhưng cuối cùng vẫn là không quyết định chắc chắn được.
Theo như nói người bên cạnh của hắn, hận hắn nhất thì chính là Hà Tình, nhưng Hà Tình là một người đàn bà, hơn nữa Hà Tình vẫn luôn bị chính mình nhốt tại bên trong Vệ Hoàng trang, mà ngay cả bạn thân của Hà Tình là Từ Kiều Kiều cũng thường xuyên không được rời khỏi ngôi biệt thự kia, bọn họ ở đâu ra cơ hội mà hại hắn chứ, hơn nữa nếu cái loại đồ vật phóng ra chất phóng xạ này tại trong phòng Hà Tình, thì Hà Tình tại sao lại không có việc gì xảy ra?
Nhà mình tài sản vô số, mà mình chỉ có một đứa con trai ngốc nghếch, theo tính toán của hắn là lập một ngân sách, cái quỹ ngân sách này chỉ có một mục đích, đó chính là chiếu cố tốt con mình nửa đời về sau, nhưng không nghĩ tới bây giờ mình lại có thêm hai đứa con trai, vốn là sinh hoạt của hắn đang phát triển theo chiều hướng tốt, nhưng không ngờ vào lúc này lại bỗng nhiên lại bị bệnh ung thư máu cấp.
Nếu như mình chết rồi, ai có thể được chỗ lợi lớn nhất đây này?
Hà Tình là người thứ nhất có thể được chỗ tốt nhất, bởi vì nàng là mẹ của hai đứa bé, mà tất cả tài sản của hắn có thể để cho con mình kế thừa, trên thực tế trên danh nghĩa là hai cháu trai kế thừa, Hà Tình sẽ là người giám hộ pháp định, thì khối tài sản này quyền chi phối đều thuộc về Hà Tình rồi.
Không chỉ nói nàng không có năng lực hại mình, nếu như mà có, ai là ngoại viện của nàng? Chỉ dựa vào một mình Hà Tình thì không thể nào hoàn thành chuyện này, Triệu Khánh Hổ suy đoán.
Còn nếu như không phải là Hà Tình, vậy thì là ai chứ? Hách Giai tuy là tổng kinh lý của mình, hiện tại phụ trách lấy vận chuyển của tập đoàn, nhưng nàng không có được quyền kế thừa tài sản, nên nếu nói nàng muốn hại chết mình để được di sản, điều này hoàn toàn không thể…
Thế nhưng mà còn có một người, đó chính là Triệu Cương cháu của hắn.
Bởi vì con trai Triệu Khánh Hổ là kẻ khờ dại, cho nên hắn đối với cháu của mình có rất lớn thiên vị, hơn nữa cái loại thiên vị này là làm cho Triệu Cương tiếp xúc rất nhiều trên phương diện chuyện làm ăn, vì thế đến bây giờ, Triệu Cương có thể nói trên thực tế là nhân vật số hai của tập đoàn Vệ Hoàng.
Nếu như mình chết rồi, Hà Tình chỉ là một người đàn bà, mà con của mình là người ngu ngốc, cháu trai thì còn trong tã lót, trên lý thuyết có thể khống chế được tập đoàn Vệ Hoàng thì cũng chỉ có thể là Triệu Cương rồi, cho dù là Hà Tình không muốn thì cũng không có cách nào khác, hơn nữa tính tình Hà Tình thì lại giống như là người không tham tranh giành, điểm này Triệu Khánh Hổ thì biết đến.
Nghĩ tới đây, Triệu Khánh Hổ mở mắt, nhìn ra ngoài kêu lên:
– Cường…
Một gã nam nhân thân hình cao lớn đi vào, hắn là bảo tiêu của Triệu Khánh Hổ, bình thường chủ yếu phụ trách sự an toàn của Triệu Khánh Hổ, ngay cả Triệu Cương cũng không cần biết, chỉ nhận một Triệu Khánh Hổ mà thôi.
– Lão bản, có việc?
– Ừ, thời gian này cậu không cần ở bên cạnh tôi, mà hãy theo dõi Triệu Cương, xem hắn làm gì, ở đâu? Mỗi tiếng nói, cử động của hắn đều phải báo cáo lại cho tôi, không để cho hắn phát hiện, nhất định phải theo dõi hắn kỹ càng cho tôi.
Triệu Khánh Hổ mắt lộ hàn quang nói.
– Vâng, tôi đi ngay.
Triệu Khánh Hổ ngồi trong phòng bệnh một hồi, Hà Tình vẫn còn nằm trong bệnh viện, vì vậy hắn đi qua phòng của Hà Tình, chủ yếu vẫn là muốn nhìn một chút hai đứa con trai.
Lúc Triệu Khánh Hổ đến, thì Hà Tình vừa mới cho hai đứa bé bú xong, đang trêu chọc vui đùa với hai đứa bé, vợ chồng Hà Hồng An cũng không có ở đây.
Triệu Khánh Hổ tại bên một đứa trẻ ngồi xuống, nhìn xem hai đứa bé mập mạp trắng trẻo, trong nội tâm vô cùng khó chịu, con thì còn nhỏ, nhưng nếu bệnh mình trị không hết, có thể qua thời gian mấy tháng thì đã xong đời rồi, sẽ không còn được gặp lại con của mình…
Hà Tình nhìn cũng không liếc nhìn Triệu Khánh Hổ, nàng ôm lấy một đứa bé lại khóc bắt đầu cho bú sữa… Triệu Khánh Hổ nhìn Hà Tình, tâm tình phức tạp, chính hắn đã làm tổn thương người đàn bà này quá nhiều, chẳng những giày xéo thân thể của nàng vô số lần, hơn nữa rõ ràng còn làm cho nàng sinh ra con với mình, tuy biết Hà Tình hận hắn, nhưng thấy nàng đối với hai đứa con thì yêu thương vô cùng, điều này làm cho Triệu Khánh Hổ rất là vui mừng.
– Thân thể của cô đã khỏe chưa vậy?
Triệu Khánh Hổ hỏi.
Thế nhưng Hà Tình cũng không phản ứng đến hắn, làm cho Triệu Khánh Hổ rất lúng túng, nhưng cho dù là lúng túng, thì sự tình này chính mình cũng vẫn phải nói.