Phần 103
Một màn này vượt quá dự liệu của tất cả mọi người, ngay cả Trọng Hải cũng cảm thấy tiểu tử này cá tính quá mạnh mẽ, càng ngày càng không thích hợp tại quan trường lăn lộn, nào ai có bốc đồng như vậy, chỉ quăng ngươi ra khỏi chức vụ khu trưởng của khu Tân Hồ, lại chưa ai nói quăng ngươi ra không để làm chủ nhiệm của khu đang phát triển, nếu ngươi làm như vậy, chẳng phải là không lưu lại cho mình một chút đường lui sao?
La Bàn Hạ ngược lại là rất bình tĩnh, nhìn theo Đinh Trường Sinh đi ra ngoài, ngẩng đầu đối với những người khác nói ra:
– Hội nghị tiếp tục, Đinh Trường Sinh từ chức chủ nhiệm khu đang phát triển, chuyện này tại lần họp này không phải là đề tài thảo luận, chuyện này để kế tiếp rồi hãy nói, trước đề nghị vấn đề ai sẽ tới tiếp nhận khu trưởng Tân Hồ đi.
Trương Hòa Trần lúc này đang tại trong phòng họp ghi chép, nên không thể cùng theo Đinh Trường Sinh đi ra ngoài, vì vậy giờ khắc này nàng cũng là tâm loạn như ma, bởi vì nàng không biết đến cùng chuyện gì xảy ra, chuyện này cũng không giống là phong cách của Đinh Trường Sinh a, nói như thế nào bỏ gánh thì liền bỏ gánh?
Đinh Trường Sinh ra khỏi cổng của thành ủy, gọi điện thoại cho Đào Nhất Minh, bảo hắn đem xe của mình chạy đến khu ủy ban thành phố, thuận tiện đem chiếc xe của khu Tân Hồ lái đi, mười phút sau thì Đào Nhất Minh chạy đến, chỗ này hắn không xa lạ gì, nhưng lại không hề chủ động tới qua, bởi vì hắn không muốn để cho mọi người biết mình là con trai của trưởng thư ký thành phố.
– Khu trưởng, giờ đi đâu a? Đào Nhất Minh hỏi.
– À… anh đem lái cái xe của khu Tân Hồ màng về khu bàn giao đi, mặt khác, chỉnh đốn phòng làm việc của tôi, thu dọn giùm đồ đạc của tôi, tôi sẽ rút cái thời gian đến lấy.
Đinh Trường Sinh nhận lấy chìa khóa xe của mình, đi nhanh đến, lưu lại Đào Nhất Minh không hiểu chuyện gì xảy ra.
Đinh Trường Sinh lên xe của mình, nghênh ngang rời đi, chạy đến khu đang phát triển.
Mặc dù mình sẽ rời khỏi Hồ Châu rồi, nhưng mà sau cùng cũng không yên lòng với khu đang phát triển, bởi vì nơi này là nơi lập nghiệp chi địa của mình, nhất định phải làm cho tốt, nhất là tài chính Kỳ gia vẫn còn liên tục không ngừng tiến vào, phải chọn một người tin cẩn cầm lái, bằng không mà nói, nỗ lực giai đoạn trước đây của mình sẽ vì người khác mà làm mai mối rồi.
– Ồ… như thế nào thời điểm này em lại đến đây vậy.
Đinh Trường Sinh xe tiến vào đại môn khu đang phát triển, La Hương Nguyệt liền nhìn thấy được, đợi đến lúc Đinh Trường Sinh lên lầu, nàng lập tức cùng đi qua.
– Vào đây đi, em có việc muốn cùng chị nói.
Đinh Trường Sinh vừa nói vừa bước đi hướng đến phòng làm việc của mình, La Hương Nguyệt không hiểu chuyện gì, trước kia Đinh Trường Sinh chưa từng có nghiêm túc như vậy, trong nội tâm cũng nhảy lộp bộp, có phải hay không đã xảy ra chuyện gì.
– Đóng cửa lại đi…
Đinh Trường Sinh đi vào văn phòng, ngồi tại trên mặt ghế, chỉ chỉ cánh cửa sau lưng La Hương Nguyệt, nói ra.
La Hương Nguyệt cảm giác hôm nay Đinh Trường Sinh là lạ đấy, nhưng mà vẫn dựa theo Đinh Trường Sinh lời nói làm, nếu là trước kia khi hắn nói đóng cửa thì nàng sẽ liền đề phòng hắn sẽ động tay động sờ soạng mình, nhưng lần này vừa quay đầu lại, chứng kiến thần sắc Đinh Trường Sinh tựa như là chán chường, khí thần không còn, La Hương Nguyệt trong nội tâm nói thầm có chuyện nghiêm trọng rồi, xem ra là thật sự đã xảy ra chuyện.
– Trường Sinh, có phải hay không đã xảy ra chuyện gì? Đến cùng xảy ra chuyện gì vậy?
La Hương Nguyệt hỏi.
Đừng nhìn Đinh Trường Sinh đã là khu trưởng, trợ lý chủ tịch thành phố, còn kiêm chủ nhiệm khu đang phát triển, nhưng mà tại trong nội tâm La Hương Nguyệt, hắn và thằng Đinh Trường Sinh của mấy năm trước không có gì khác nhau, vì vậy nói lý ra, La Hương Nguyệt cũng chưa có bao giờ xem Đinh Trường Sinh là lãnh đạo, vì vậy mỗi khi riêng tư chỉ có hai người, nàng mới để cho hắn vỗ mông vuốt ngực mà không phản ứng nhiều, bởi vì nàng biết hắn chỉ là trêu đùa với nàng bình thường mà thôi…
– Cứ xem như thế đi, hiện tại đã mở ra cuộc họp thường ủy hội, em sẽ không còn đảm nhiệm khu trưởng khu Tân Hồ cùng với chức vụ phó bí thư, nhưng mà em cũng từ chức làm chủ nhiệm khu đang phát triển rồi, có khả năng em phải ly khai Hồ Châu một đoạn thời gian, điều em không yên lòng chính là khu đang phát triển, hiện tại khu đang phát triển vừa mới có khởi sắc, đúng là thời cơ tốt để phát triển lớn, vì vậy chị nhất định phải thay em làm, đem chính sách khu đang phát triển quán triệt từ trên xuống dưới quản cho thật tốt.
Đinh Trường Sinh trong chớp nhoáng này tinh thần tỉnh táo lại, đứng lên đối với La Hương Nguyệt dặn dò.
Đinh Trường Sinh sở dĩ nhanh như vậy đi đến khu đang phát triển, bởi vì hắn muốn trước khi có chủ nhiệm khác đến, thì đã an bài tốt hết thảy, trong đó La Hương Nguyệt chính là một nhân vật mấu chốt, bởi vì La Hương Nguyệt gián tiếp coi như là người của La Bàn Hạ, như vậy vô luận là chọn lựa chủ nhiệm khu đang phát triển có bao nhiêu tranh luận, La Hương Nguyệt không thể nghi ngờ sẽ là một nhân vật đảm nhiệm trọng yếu, vấn đề là nhìn xem giữa La Bàn Hạ cùng Đinh Khôn Thành và Trọng Hải đến cùng có giao dịch như thế nào.
Thế nhưng là dù nói như thế nào, nhân vật La Hương Nguyệt này thì không thể thiếu đấy, hắn lúc trước cũng đã hướng đến Trọng Hải đề cử qua La Hương Nguyệt, hắn tin tưởng Trọng Hải sẽ hiểu rõ ý tứ của mình, mà bản thân hắn lại nói với La Hương Nguyệt tùy cơ mà hành động, để cho La Hương Nguyệt đi tìm Lâm Xuân Hiểu, nhờ Lâm Xuân Hiểu gặp trước La Bàn Hạ đưa lên ý kiến, để cho La Hương Nguyệt tiếp thay mình đảm nhiệm chức chủ nhiệm khu đang phát triển…
– Cái này… cái này, đến cùng xảy ra chuyện gì?
La Hương Nguyệt chấn động, bởi vì này sự kiện quá đột nhiên, không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước.
– Sự tình rất phức tạp, có nói tiếp cũng rất phiền toái, chị cùng Lâm Xuân Hiểu là chị em tốt, mà Lâm Xuân Hiểu lại là người tâm phúc của La bí thư, vì vậy, tốt nhất chị mau chóng tìm gặp Lâm Xuân Hiểu, vận động về chuyện này, ngoại trừ kinh nghiệm chưa đủ bên ngoài, em thấy còn những mặt khác thì chị đều làm rất tốt, làm chủ nhiệm không có vấn đề gì.
Đinh Trường Sinh không cho La Hương Nguyệt hỏi tiếp về chuyện gì xảy ra, mà tiếp tục nói rõ nàng nên làm như thế nào.
– Khu đang phát triển có được ngày hôm nay, cũng là nhờ Diêm Bồi Công có quan hệ rất lớn bên tỉnh Trung Bắc, hơn nữa cái kho trung tâm hậu cần bên kia cũng đang tiến nhập vào thời khắc mấu chốt, Diêm Bồi Công người này chị phải chú ý đến, nếu như ông ta có cái gì khó khăn cùng sự tình khó xử lý, thì chị cứ kịp thời báo cho em biết, hơn nữa phải báo cáo lên thành phố, đây là tài thần chúng ta, ngàn vạn phải bảo vệ ông ta cho tốt đấy.
Đinh Trường Sinh châm chước nói ra.
– Mặt khác, hạng mục của công ty Tạ thị cương thiết đã thỏa đàm rồi, tin rằng bọn họ rất nhanh liền sẽ đi đến chọn vị trí, chuyện này chị phải đích thân đốc thúc, cân đối quét dọn hết thảy tất cả chướng ngại, có vấn đề gì giải quyết không được, cũng kịp thời gọi điện thoại cho em… À… nữ tổng giám đốc công ty Tạ thị cương thiết là vợ trước của Trọng phó bí thư, nếu như có vấn đề gì, hoặc là là người nào bố trí chướng ngại, chị cũng có thể đi tìm gặp Trọng phó bí thư, em tin rằng ông ta cũng sẽ giúp đỡ một chút đấy, Tạ thị cương thiết lúc này hoàn toàn khác trước với trước kia, sẽ là xí nghiệp công nghệ cao, rất có thể nhập lấy kỹ thuật luyện thép tiên tiến nhất của nước Đức, tương lai sẽ là công ty tạo cho Hồ Châu tăng trưởng mạnh, chị nhất định phải phục vụ chi tốt…
Đinh Trường Sinh tiếp tục dặn dò.
La Hương Nguyệt không biết từ lúc nào cầm cây viết cùng trang giấy, đem những lời dặn dò của Đinh Trường Sinh từng việc ghi lại trên giấy, còn Đinh Trường Sinh thì trong phòng làm việc chậm rãi dạo bước, suy nghĩ đến còn có cái gì chưa có dặn dò đến nàng.
Vừa lúc đó, Đinh Trường Sinh điện thoại vang lên, lấy ra nhìn qua, là điện thoại từ văn phòng Trọng Hải, xem ra hội nghị là đã họp xong.
– A lô… lãnh đạo có dặn dò gì?
Đinh Trường Sinh ngữ khí vững vàng, một chút cũng nhìn không ra gia hỏa này vừa mới đã trải qua một lần chuyển hướng lớn nhất trong đời, nếu thay đổi người bình thường khác, tuyệt sẽ không có lực lượng như vậy, nhưng mà Đinh Trường Sinh thì có, bởi vì hắn cho tới bây giờ đều là một kẻ theo chủ nghĩa lạc quan, hắn không tin mình lui một bước, thì sẽ vĩnh viễn không có cơ hội tiến lên.