Phần 110
Đinh Trường Sinh đã gọi điện thoại báo cho Thạch Ái Quốc, thật ra nếu không gọi điện thoại thì Thạch Ái Quốc cũng là rõ đấy, tin tức của hắn phát ra từ chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường, Lương Văn Tường đối với tao ngộ của Đinh Trường Sinh thì rất là đồng tình, nhưng mà thật bất ngờ chính là lúc này đây ông ta lại không có muốn Đinh Trường Sinh như trước kia, Thạch Ái Quốc đương nhiên biết rõ, đây là bởi vì Đinh Trường Sinh đắc tội với hậu trường cái công ty Hán Đường Trí Nghiệp, vì vậy Lương Văn Tường đều bắt đầu cẩn thận lại.
Lúc ấy Thạch Ái Quốc không nói gì, chỉ nói là đã biết, để cho Đinh Trường Sinh nghỉ ngơi trước vài ngày rồi hãy nói.
Tỉnh thường ủy có cuộc họp tại tỉnh ủy, Thạch Ái Quốc thấy người tới không phải là nhiều như trước đây, mà chỉ vừa vặn có chủ nhiệm tổ chức cán bộ g Ấn Thiên Hoa ngồi tại đối diện với của mình, liền nói ra:
– Ấn bộ trưởng, có thể hay không để cho tôi điều một người đến?
– Vậy ông muốn người ở đâu vậy?
Ấn Thiên Hoa cười cười hỏi, kỳ thật lòng dạ ông biết rõ, chuyện phát sinh Hồ Châu, Trọng Hải đã trước tiên liền cáo tri cho ông biết, cũng cáo tri tình huống trước mắt của Đinh Trường Sinh, tuy rằng Đinh Trường Sinh không có yêu cầu đề nghị, nhưng mà Trọng Hải vẫn muốn ủy thác hắn cho Ấn Thiên Hoa tính toán một vị trí nào đó, tốt nhất là cái loại chức vụ thuộc dạng bất hiển sơn bất lộ thủy, trước ở ẩn một thời gian, sau đó qua đoạn tiếng gió này rồi hãy tính…
– Còn có thể là ai, Đinh Trường Sinh nguyên lai là thư ký của tôi, hắn tại Hồ Châu lăn lộn không nổi rồi, nên muốn đến bên cạnh tôi công tác, giúp tôi điều hắn đi lên đây…
Thời điểm này bí thư Lý Thiết Cương tỉnh kỷ ủy cũng bước vào, đến ngồi ở bên cạnh Thạch Ái Quốc, Thạch Ái Quốc bắt chuyện vài câu, rồi tiếp tục cùng Ấn Thiên Hoa đàm luận về vấn đề điều động Đinh Trường Sinh, Thạch Ái Quốc ý tứ rất đơn giản, chính là muốn đem Đinh Trường Sinh an bài đến văn phòng mặt trận thống nhất, có thể làm phó chủ nhiệm, Đinh Trường Sinh là do một tay của ông đề bạt lên đấy, rất là hợp ý của ông, nếu như Đinh Trường Sinh há mồm nhờ vả, Thạch Ái Quốc liền phải an bài thật kỹ cho hắn, bởi vì trong lòng của ông thì Đinh Trường Sinh cùng con ruột của ông cũng không sai biệt lắm.
Lúc mới bắt đầu, Lý Thiết Cương không có chú ý, nhưng mà về sau lại nghe lọt vào tai…
– Không còn có những vị trí khác cho hắn sao? Đinh Trường Sinh tiểu tử này tôi không chỉ một lần có quan hệ với hắn, rất có năng lực, đến văn phòng mặt trận thống nhất bưng trà rót nước, có thích hợp không? Hay là sẽ làm mai một nhân tài…
Ấn Thiên Hoa nói đùa.
– Khục, bây giờ có thể tìm một chỗ cho hắn thì cũng không tệ rồi…
Thạch Ái Quốc lắc đầu cười khổ nói.
– Khoan đã… hai người đang nói đến ai vậy? Có phải là tiểu tử Đinh Trường Sinh ở tại Hồ Châu không? Tôi nếu nhớ không lầm hình như là làm phó cục trưởng cục công an Hồ Châu đúng không? Đưa ra cái công tác chỉnh đốn tác phong cục công an…
Lý Thiết Cương biết rõ Đinh Trường Sinh tại Hồ Châu đưa ra công tác chỉnh đốn công an nổi danh tại toàn tỉnh, với tư cách bí thư ban kỷ luật thanh tra của tỉnh, ông cũng rất là chú ý đến chuyện như vậy, vô luận là mặt ngoài có tốt hay chỉ là làm màu cũng được, ông đối với mấy sự tình như thế rất mẫn cảm, dù sao kỷ luật đảng viên cùng với việc chỉnh đốn tác phong cũng là chức trách của ban kỷ luật thanh tra.
– À… Lý bí thư cũng biết hắn, hiện tại không còn làm phó cục trưởng rồi, đoạn thời gian trước đảm nhiệm khu trưởng khu Tân Hồ, nhưng mà làm không bao lâu thì liền bị quăng ra rồi.
Thạch Ái Quốc cười cười nói.
– Làm sao lại mục nát như vậy?
Lý Thiết Cương chau mày, hỏi.
– Kỳ thật chuyện cũng không phải là lớn lao gì…
Ấn Thiên Hoa nhìn xem cửa ra vào, thấy chưa tới những người khác, cũng biết Lý Thiết Cương tại tỉnh Trung Nam là người ngay thẳng, vì vậy liền đem chuyện của Đinh Trường Sinh cùng công ty Hán Đường Trí Nghiệp kể qua, Lý Thiết Cương nghe được thì càng chau mày.
– Nói như vậy, tiểu tử này còn là rất có tâm huyết đấy, biết rõ tiền của dân chúng không thể giày xéo, lão Thạch, lão Ấn nói không sai đầu, nhân tài như vậy mà đưa đến bên ban mặt trận thống nhất của lão thì rất đáng tiếc, nếu ông đồng ý thì đã đưa qua cho tôi đi, tôi đã muốn tiểu tử này rồi.
Lý Thiết Cương nghiêm túc nhìn Thạch Ái Quốc, một chút cũng không giống như là đang nói đùa.
– Lý bí thư, tôi đây còn chưa có thỏa đàm xong, thì ông đã muốn lấy người của tôi rồi, đây là cái chuyện gì a…
Thạch Ái Quốc cười khổ nói, tuy rằng biểu hiện ra vẻ mặt là như thế, nhưng mà trong nội tâm rất là cao hứng.
Đinh Trường Sinh bổn sự thì ông biết rõ, nếu như có thể đến tỉnh kỷ ủy theo cùng Lý Thiết Cương, ngày sau tiền đồ nhất định là so với việc hắn đi theo mình thì tốt hơn nhiều, hơn nữa tuy rằng Lý Thiết Cương tại tỉnh Trung Nam không môn không phái, thế nhưng là lãnh đạo phía trên một mực rất tín nhiệm ông ta, Lý Thiết Cương tại tỉnh Trung Nam cũng là một loại khác người, người nào cũng không theo, vòng tròn luẩn quẩn của người nào cũng không dây vào, vẫn luôn là đơn độc một người, Đinh Trường Sinh cùng theo với một người như vậy trong một đoạn thời gian, đối với thằng Đinh Trường Sinh vừa chính vừa tà này mà nói, đó cũng là chuyện tốt, hơn nữa đối với hắn về sau con đường làm quan cũng là dễ tỉnh ngủ hơn, sẽ biết được là ai có thể đụng, ai không thể đụng vào, với Đinh Trường Sinh không phải là chuyện xấu.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/07/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Đường Linh Linh nhìn văn kiện trong tay, lại nhìn một chút trước mặt hai người kia, nàng thật sự hoài nghi có phải hay không mình nhìn lầm rồi, nhưng nhìn văn kiện trong tay, không sai, hai người này đây tới là vì công việc điều động Đinh Trường Sinh đấy, thế nhưng nơi cơ quan mà Đinh Trường Sinh đến công tác, làm cho nàng mở rộng tầm mắt, đó là tỉnh kỷ ủy, chẳng những là nàng không nghĩ tới, mà ngay cả Đinh Trường Sinh cũng không ngờ.
– Đường chủ nhiệm, lệnh điều động cũng đã nhìn thấy rồi, tất cả cũng không có vấn đề gì chứ, chúng ta hãy tiến vào chính đề đi, tôi làm phiền Đường chủ nhiệm truyền tin báo cho đồng chí Đinh Trường Sinh tới nơi này một chuyến, tôi muốn trao đổi trước cùng hắn một chút, mặc dù là công việc điều động, nhưng mà Lý bí thư đã nhân mạnh, nhất định phải trưng cầu ý kiến cá nhân của đồng chí Đinh Trường Sinh.
Nói chuyện tiếp theo là một người khác.
– Đường chủ nhiệm, vị này chính là đồng chí bên tổ chức cán bộ tỉnh kỷ ủy.
Người của tổ chức cán bộ tỉnh ủy lời ít mà ý nhiều, nhìn ra được, đây là truyền tin, chứ không phải là phối hợp, nói một cách khác, Đường Linh Linh dù muốn hay không, thì cũng phải đồng ý.
Đường Linh Linh bất đắc dĩ, gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, không nghĩ tới tiểu tử này không nghe máy, cứ như vậy gọi tới gọi lui đến nửa giờ thì điện thoại mới gọi được cho Đinh Trường Sinh.
– Em đang ở đâu vậy? Lập tức đến phòng tổ chức cán bộ thành ủy ngay, có chuyện trọng yếu.
Đường Linh Linh nói ra.
– Chuyện gì vậy? Em mới bơi từ trong hồ lên, còn chưa có kịp thở đây.
Đinh Trường Sinh vừa lau nước trên người mình, vừa nói.
– Người bên tổ chức cán bộ tỉnh ủy đến, muốn cùng với em nói chuyện, nhanh lên đi…
Đường Linh Linh nói xong liền cúp điện thoại, nàng sợ Đinh Trường Sinh gia hỏa này tán tỉnh lại nói hươu nói vượn.
Đinh Trường Sinh sững sờ, rất nhanh đến như vậy sao, mình mới vừa gọi điện thoại cho Thạch Ái Quốc cũng không bao lâu, xem ra là đi đến ban mặt trận thống nhất tỉnh rồi, tuy rằng không biết mình đến ban mặt trận thống nhất là làm cái gì, nhưng trước kia mình cũng đâu có biết làm quan như thế nào đâu, thế mà lại làm rất tốt đấy…
Vì vậy Đinh Trường Sinh hớn hở mặc quần áo tử tế, lái xe đến phòng tổ chức cán bộ thành ủy, nhưng mà lúc đến nơi mở cửa ra, phát hiện bầu không khí có điểm gì là lạ, văn phòng tổng cộng có ba người, ngoại trừ Đường Linh Linh, còn có hai người khác, họ đều rất nghiêm túc…
– Đường chủ nhiệm, chúng tôi muốn mượn phòng làm việc của cô một chút, không ngại chứ?
Đinh Trường Sinh còn chưa kịp hỏi chuyện, thì người bên tổ chức cán bộ ban kỷ luật thanh tra tỉnh đứng lên nhìn về phía Đường Linh Linh hỏi.
Đường Linh Linh ngạc nhiên, nhưng lập tức minh bạch, người ta đây là không muốn mình nghe bọn họ trao đổi công việc, cũng tốt, mình lảng tránh cũng cũng không cần gánh đến cái gì mạo hiểm rồi, nhưng mà lúc rời đi, vẫn là dung ánh mắt trao đổi cùng Đinh Trường Sinh một cái, nhưng mà ý tứ nàng muốn biểu đạt cái gì, thì Đinh Trường Sinh cũng không hiểu.
– Vậy các người trò chuyện, tôi đi ra ngoài đây…
Đường Linh Linh đứng dậy ra khỏi văn phòng.
– Đồng chí Đinh Trường Sinh, tôi là Tần Quan Ngọc người của bên tổ chức cán bộ tỉnh kỷ ủy, là chịu trách nhiệm khảo sát công việc điều động cán bộ, mời ngồi.
– A, cảm ơn.
Đinh Trường Sinh ngạc nhiên, chuyện mình điều động đi còn cần phải có người của tỉnh kỷ ủy khảo sát sao? Nghe vậy thì hắn có chút hồ đồ rồi, nhưng nhìn xem còn có người bên cạnh Tần Quan Ngọc, chẳng những là không nói chuyện, ngay cả đứng lên cũng lười đứng.
– Đây là quyết định điều động, cậu nhìn qua một chút, tuy rằng với tư cách cán bộ đảng viên, thì phải phục tùng lệnh điều động đấy, nhưng chúng tôi bây giờ cũng cải cách rồi, công việc điều động cũng sẽ trưng cầu ý kiến đối tượng, cậu xem một chút có cái gì khó khăn thì cứ nói…
Tần Quan Ngọc nói nhẹ nhõm, nhưng mà Đinh Trường Sinh nghe qua, thì rất bối rối.
– Điều động đến tỉnh kỷ ủy chứ không phải ban mặt trận thống nhất tỉnh sao?
– Vấn đề này tôi không rõ ràng lắm, nhưng đây là do chính Lý bí thư tỉnh kỷ ủy tự mình sắp xếp, ông ấy nói nhất định phải trưng cầu ý kiến của cậu, nói thật tôi đã cùng với Lý bí thư công tác nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Lý bí thư để tâm đến một cán bộ như vậy đây.
Tần Quan Ngọc thản nhiên nói.
Tần Quan Ngọc lời này nói rất có trình độ, tối thiểu nhất trong lời nói để lộ ra mấy tin tức, thứ nhất, ông là thân tín của bí thư Lý Thiết Cương tỉnh kỷ ủy, đã đi theo Lý Thiết Cương công tác không phải là một năm, hai năm, rất có thể đã là vài chục năm, thứ hai, Lý bí thư rất để mắt để đến ngươi, trưng cầu ý kiến của ngươi chứng tỏ là để mắt ngươi, Lý bí thư nhiều năm như vậy, thật đúng là không có để mắt qua người nào.
– Tôi có thể gọi điện thoại rồi hãy nói sau được không?
Đinh Trường Sinh ngẩng đầu đối với Tần Quan Ngọc nói ra.
– Là gọi cho Thạch chủ tịch?
– Làm sao ông biết?
Đinh Trường Sinh kinh ngạc nói.
– Vậy thì không cần gọi rồi, Thạch chủ tịch biết rõ việc này, cũng đã đồng ý, đương nhiên, cậu có thể lại xác nhận một lần, tôi chờ cậu…
Tần Quan Ngọc nói ra, trong lòng của ông thật ra là rất nén giận đấy, thật sự là không biết bí thư Lý Thiết Cương tại sao phải đối với thằng gia hỏa này có vài phần tôn trọng, chẳng những là muốn ông tự mình phải đến, còn phải trưng cầu ý kiến của hắn, cái rắm… người muốn vào tỉnh kỷ ủy công tác có thể sắp xếp dài cho đến Bắc Kinh, chứ không phải là cần người…
Đinh Trường Sinh tuy rằng do dự, nhưng mà thời điểm này gọi điện thoại đúng là không thích hợp rồi, vì vậy gật đầu, nói ra…
– Được rồi, tôi không còn có ý kiến gì…
– Tốt lắm, ngày mai đến tỉnh kỷ ủy báo danh…
Nói xong, Tần Quan Ngọc đứng dậy cùng người kia vẫn luôn không lên tiếng đi ra.
Một lát sau, Đường Linh Linh đi vào.
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang ngẩn người, hỏi…
– Chuyện gì vậy, làm sao lại đi đến tỉnh kỷ ủy, bộ em không có cùng Thạch chủ tịch liên hệ sao?
– Em cũng không biết xảy ra vấn đề ở chỗ nào, thế nhưng là người tỉnh kỷ ủy này nói Thạch chủ tịch biết rõ việc này, em đang muốn gọi điện thoại hỏi một chút đây.
Đinh Trường Sinh lấy ra điện thoại.
Đường Linh Linh để cho hắn tranh thủ thời gian gọi, chứ đừng đã rơi vào mưu kế của người khác.
– Alo… chú… cháu là Đinh Trường Sinh đây…
– Chú biết rõ cháu muốn nói cái gì, có phải là việc công tác điều động, nguyên bản thì chú muốn đem cháu điều đến bên cạnh chú đấy, nhưng mà Lý bí thư bên tỉnh kỷ ủy lại vừa ý cháu rồi, chỗ công tác bên chú đối với cháu mà nói, đúng là không biết trọng dụng nhân tài rồi, tỉnh kỷ ủy là một nơi rèn luyện rất tốt, mà Lý bí thư người này rất chính trực, cháu có thể học được không ít vấn đề đấy, mặt khác chuyện làm quan, không phải là chuyện đơn giản, làm quan tốt thì không dễ dàng, cháu phải còn học nhiều thêm một số vấn đề thì mới có thể đi đến lâu dài được, rèn sắt thì bản thân phải cứng rắn, đem mình làm hàng rào chắn gió, thì mới có thể đi quản người khác, minh bạch ý của chú chưa?
Thạch Ái Quốc không đợi Đinh Trường Sinh nói cái gì, trước ngăn chặn hắn nói, liền giáo huấn hắn một phen.
– Vâng… cháu hiểu được, ngày mai cháu đến nhà thăm chú…
Đinh Trường Sinh cũng chỉ có thể là nói như thế…
– Tốt lắm, chú chờ cháu…
Thạch Ái Quốc nói xong cúp điện thoại, có một số việc cũng không thích hợp tại trong điện thoại nói.
Đường Linh Linh chứng kiến tâm tình Đinh Trường Sinh, liền minh bạch ý gì…
– Như thế nào đây? Chuyện này là ý tứ của Thạch chủ tịch?
– Chị đoán đúng, là ý của Thạch chủ tịch, được rồi… nếu đến miếu thì cứ bái Phật đi.
Đinh Trường Sinh thở dài nói ra.