Phần 122
Đinh Trường Sinh cũng là lần đầu tiên bị người đánh cho chật vật như vậy, bởi vì vừa rồi Tề Nhất Hàng không có kịp nhặt điện thoại rơi trên đất, Đinh Trường Sinh chui vào gầm xe ó, lúc này mới lấy điện thoại di động ra gọi Kha Tử Hoa, con bà nó, thằng này lại rõ ràng không nghe máy.
Mắt thấy ma nữ kia cầm lấy cung nỏ xông tới, Đinh Trường Sinh tay không tấc sắt, dưới tình thế cấp bách nhìn trên đất có một cục đá cỡ nắm tay rất sắc nhọn, đợi cho cô gái lúc ngồi xổm xuống muốn xạ kích hai người đang núp dưới gầm xe, Đinh Trường Sinh kịp thời quăng ra cục đá sắc nhọn.
Bởi vì đối với cô gái này này lòng dạ độc ác nên hắn không có chút nào thương hương tiếc ngọc, vì vậy lúc ném ra cục đá này, sử dụng đủ mười phần lực đạo, mạnh mẽ đánh trúng vào bắp chân cô gái kia…
Cô gái bị hắn ném trúng trên bắp đùi, lập tức ngã xuống đất ôm chân gào khóc kêu to lên, mà trong tay nàng cái cung nỏ bởi vì theo quán tính, lại hướng đến phía Đinh Trường Sinh ném đến, tất cả bọn chúng thấy cô gái bị đột nhiên ngã xuống đất cũng làm cho sợ ngây người, ít có người chú ý tới Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh nắm lấy thời cơ, bò leo ra khỏi gầm xe, đem cái cung nỏ cướp được trong tay, đến khi người khác phát hiện mục đích của Đinh Trường Sinh thì đã trễ, bởi vì lúc này cung nỏ trong tay Đinh Trường Sinh cũng đã nhắm đến cô gái té nằm trên đất…
– Tất cả chớ động, nếu lộn xộn mà nói, tao sẽ bắn cô gái này, đến lúc đó đừng trách tao lòng dạ độc ác, con người của tao là không biết thương hương tiếc ngọc đâu…
Đinh Trường Sinh vừa hướng chuẩn về phía cô gái, một bên cảnh giác những người khác, bởi vì ngoại trừ trong tay cô gái có một cái cung nỏ này, Đinh Trường Sinh thấy ít nhất còn nhìn thấy ba cái cung nỏ khác cũng đang nhắm ngay phái mình…
Nói thật, nếu đối phương bắn ra ba mũi tên phát ra cùng một lúc mà nói, hắn thật đúng là không có cơ hội nào để nắm chắc có thể né tránh những mũi tên này, nhưng mà bọn chúng lại đang kiêng kị cô gái đang trên mặt đất lăn loạn kia, những người này đã ngừng rú ga xe gắn máy…
– Không cần lo cho tao, bắn nó đi…
Cô gái trên chân đau đớn hơi chút giảm lại một chút, bắt đầu phát lệnh.
Đinh Trường Sinh liền chạy tới bên người nàng, thấy nàng vẫn còn kêu to, liền giơ chân lên đạp vào bụng của nàng một cước, một cước này tuy rằng không dùng toàn lực, nhưng mà hiệu quả rất rõ ràng, cô gái hai tay thả bắp chân ra, bắt đầu ôm lấy bụng của mình, thân người cuộn lại giống như là con tôm vậy.
– Này, mày có phải là nam nhân hay không, mà lại đánh một cô gái như thế?
Một chiêu này quả nhiên rất có hiệu quả, đám kia đều dừng bước, hung dữ chất vấn Đinh Trường Sinh.
– A… đây là một cô gái sao? Vậy mà tao không nhìn ra, tụi mày đợi đó đi, để tao lột sạch đồ ra, xem thử có đúng là một cô gái hay không đây?
Đinh Trường Sinh nói được thì làm được, dưới các đôi mắt nhìn trừng trừng của của đám kia, hắn đưa tay đưa đến cái áo lót phía trước ngực cô gái, đừng nói là đám đồng lõa, ngay cả Tề Nhất Hàng cũng cảm thấy có chút quá đáng.
– Mày dám… mày có biết nàng là ai không mà dám chọc vào, nếu thức thời thì thả nàng ra ngay, nếu không có thì chẳng có quả ngon để ăn đâu.
Một tên trong tay cầm lấy một thanh dao, hung dữ đối với Đinh Trường Sinh quát.
Mà bắt đầu tay của Đinh Trường Sinh cũng không có đình chỉ động tác, ngược lại là để trên bầu vú của cô gái đang thống khổ lăn qua lăn lại, bóp mạnh xuống một cái, động tác này tất cả mọi người đều nhìn thấy, mà cô gái này bởi vì bụng bị trúng một cước của Đinh Trường Sinh đang là khó chịu đau đớn, nên cũng không có năng lực phản kháng.
Chỉ có thể là mặc cho thằng này tại trên bầu vú của mình đùa nghịch lưu manh, nhưng mà trong nội tâm âm thầm thề, nhất định phải để cho thằng gia hỏa này nợ máu phải trả bằng máu.
– Ừ, khoan hãy nói, thoạt nhìn qua đúng là một cô gái đấy, bất quá vú chính là hơi nhỏ một chút, nếu không nhìn kỹ đúng là nhìn không ra đến đó là một cô gái, bất quá lòng dạ độc ác quá, tao nếu không nhờ chạy nhanh, nói không chừng đã bị bắn trúng tên rồi.
Đinh Trường Sinh ngồi xổm bên người cô gái, một tay giữ chặt cung nỏ, một tay vỗ vỗ vào khuôn mặt cô gái, thấy được những người kia hãi hùng khiếp vía, bởi vì mũi tên cung nỏ tùy thời khắc đều nhắm ngay đầu của nàng, khoảng cách gần như vậy nếu bắn đi ra, nếu không xuyên thấu đầu thì mới là lạ đấy…
– Tao sẽ giết mày, mày chờ xem…
Phượng Hoàng Nữ khí tức hơi yếu nói ra.
– Tốt, tôi chờ cô đấy, còn đám dưới tay của cô, nhìn cô đang bị tôi dùng cung nỏ chĩa vào đầu, vậy mà bọn chúng còn dám cùng tôi đối nghịch à, đây không phải muốn đưa cô vào chỗ chết sao? Tay của tôi vạn nhất run lên, đầu của cô liền bị bắn thủng, đến lúc đó cũng chớ có trách tôi bắn cô a.
– Hừ, mày có bản lĩnh thì cứ bắn tao đi, mày mà không bắn tao thì cũng không phải là nam nhân, bắn đi…
– Ha ha, cô nghĩ thì hay lắm, không phải cô gái nào muốn tôi bắn thì rôi đều bắn đâu, chỉ bằng vào cô là cái thá gì mà tôi phải làm thế, cô tỉnh lại đi.
Đinh Trường Sinh khinh thường nói, sau đó cũng không nhìn cô gái…
Trốn ở gầm xe Tề Nhất Hàng cũng là lần đầu tiên kiến thức đến Đinh Trường Sinh tàn nhẫn cùng với sự liều mạng của hắn, đương nhiên lúc này, cái loại khí chất vô lại của Đinh Trường Sinh lại là triển khai phát huy có tác dụng vô cùng.
Thời điểm này Đinh Trường Sinh điện thoại vang lên, hắn đem cung nỏ để phía trên mặt cô gái, sau đó một tay tiếp thông điện thoại, điện thoại là Kha Tử Hoa gọi tới, lần này Đinh Trường Sinh đúng là oan uổng Kha Tử Hoa, hắn thật sự là đi wc, điện thoại không mang theo trên người, sau khi trở về phát hiện Đinh Trường Sinh có gọi tới, vì vậy bây giờ gọi lại…
– Trường Sinh, làm sao vậy, có phát hiện gì không?
Kha Tử Hoa cho rằng Đinh Trường Sinh phát hiện cái gì, hỏi.
– Phát hiện, phát hiện hơn mấy chục thằng lưu manh, còn có một cô gái, cầm lấy dao bầu, cung nỏ, đến bao vây chúng tôi, anh đến đây liền để nhặt xác tôi đi, người tỉnh kỷ ủy đang trên địa bàn của anh bị đám côn đồ chém giết, đến lúc đó để xem cục trưởng cục công an của anh sẽ giải thích như thế nào trên tỉnh đây?
Đinh Trường Sinh tại trong điện thoại chất vấn.
– Này này… cậu đang nói đùa sao?
Kha Tử Hoa không tin Đinh Trường Sinh nói, hỏi lại.
– Tôi tại bãi đỗ xe, anh không tin thì chạy sang đây xem đi.
Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại.
Chứng kiến Đinh Trường Sinh lúc gọi điện thoại bộ dạng gió nhẹ mây bay, lại nghe nữa hắn nói trong điện thoại, thì đám côn đồ kia nhìn nhau, giờ mới hiểu được hôm nay coi như là chọc vào đại họa, cô gái cũng không ngốc, biết rõ hôm nay đụng phải cành cây cứng chứ không phải là cọng rơm mềm rồi.
– Tụi bay không cần phải xen vào tao, đi mau đi…
Cô gái hô to nói.
Vì vậy đám côn đờ kia bắt đầu quay đầu muốn đi, nhưng mà Đinh Trường Sinh tay so với bọn chúng còn nhanh hơn, cung nỏ thoáng cái bắn một mũi tên, tên bắn trúng không phải là người, mà là trúng ngay bánh xe của chiếc xe máy bỏ chạy trước tiên…
Chỉ nghe thấy phịch một tiếng, xe gắn máy loạng choạng rồi, trên xe hai người không kịp chuẩn bị, đều bị quăng xuống đất…
– Tao lập lại lần nữa, nếu ai dám chạy ra cái cổng kia, tao sẽ bắn vào chân của cô gái này…
Đinh Trường Sinh sắc mặt sương lạnh nói.
Những người kia quả nhiên đều dừng lại, bọn chúng tin tưởng Đinh Trường Sinh nói thật…