Phần 172
– Ông nói những chuyện này đều là chỉ thị của ông đưa xuống, mọi thao tác đều là Diêm Quang Hà phụ trách?
Đinh Trường Sinh giật mình mà hỏi thăm.
Diêm Quang Hà là trưởng phòng tài chính khu Tân Hồ, là do Lưu Thành An một tay nhấc lên đấy, nhưng người này tại trước mặt Đinh Trường Sinh lại rất biết diễn kịch, hơn nữa diễn xuất giống như là thật vậy, tại trong một thời gian, Đinh Trường Sinh còn rất tin tưởng Diêm Quang Hà, nếu như Lưu Thành An đã nói như vậy, Đinh Trường Sinh cũng hiểu lúc ấy vì sao Diêm Quang Hà nói những số tiền cho vay kia không thể thoáng cái đều phát ra hết được, cũng hiểu rõ vì cái gì tình huống tài chính khu Tân Hồ thì Hán Đường Trí Nghiệp lại quen thuộc như vậy, tất cả đều là do Diêm Quang Hà nội ứng giở trò quỷ.
– Diêm Quang Hà trong tay có hai quyển sổ sách, các khỏa chi trả của quảng trường Hồ Châu hắn biết rất rõ ràng, tôi không có ghi chép, bất quá tất đều là do tôi chỉ thị hắn làm.
Lưu Thành An uống một hớp nước, nói ra.
– Còn có bao nhiêu tiền chưa có trả cho Hán Đường Trí Nghiệp?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không còn bao nhiêu, vì vậy tác dụng của tôi tại Hán Đường Trí Nghiệp cũng không còn có nhiều, những năm qua tổng cộng tôi mang đến cho Hán Đường Trí Nghiệp hơn bốn ức thu nhập, nói ra thì không ai tin, nhưng đây là sự thật, vốn tôi có ý định qua một thời gian ngắn nữa thì sẽ bán của cải trong nước rồi lấy tiền mặt xuất ngoại, không ngờ cậu lại ra tay nhanh như vậy.
Lưu Thành An chán chường nói.
Đinh Trường Sinh không có lên tiếng, đứng dậy rời khỏi phòng.
Dương Minh thấy thế cũng đuổi theo, hỏi:
– Chủ nhiệm, vậy tiếp tục làm sao bây giờ?
– Hỏi thêm một chút hắn còn có cái gì nói ra nữa không, chủ yếu là về phương diện của Hồ Châu đấy, tôi có cảm giác sự tình không có đơn giản như vậy, Lưu Thành An là lão hồ ly, không có khả năng nhanh như vậy liền buông xuôi rồi, hơn nữa những lời của lão nói ra, cơ bản đều là đang trốn tránh trách nhiệm, Diêm Quang Hà người kia thì tôi đã từng gặp, rất cẩn thận chặt chẽ, chuyện lớn như vậy hắn dám thao tác sao? Tôi rất hoài nghi.
Đinh Trường Sinh phân tích nói.
– Được, để tôi vào trong hỏi thêm…
Dương Minh chứng kiến Đinh Trường Sinh biểu lộ ngưng trọng, nói ra.
Đinh Trường Sinh gật đầu, mà là lại một lần nữa lên trên tầng cao nhất, thời điểm này là ban ngày cũng vào lúc nóng nhất, nhưng như thế này thì mới có thể để cho hắn tập trung tinh lực…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/08/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
– Alo… bí thư, có một số việc cháu muốn đến báo cáo, với lại cháu tại đây đang thiếu nhân thủ, bí thư xem phái người nào tới đây tương đối là giỏi một chút.
Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Lý Thiết Cương nói…
– Được rồi, tôi sẽ phái người đến, cậy bây giờ cứ tới đây đi.
Lý Thiết Cương rất sảng khoái, lập tức đáp ứng thỉnh cầu Đinh Trường Sinh.
Nhưng mà lúc Đinh Trường Sinh ở trước mặt Lý Thiết Cương báo sự việc của Lưu Thành An, thì Lý Thiết Cương liền ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, không nói đến vấn đề sau lưng của Lưu Thành An, chỉ cần là nội vấn đề của riêng Lưu Thành An cũng đủ có thể thấy là thối nát rồi, thế nhưng Đinh Trường Sinh trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ, chút tiền ấy tính là cái gì, ngươi còn chưa thấy qua nhiều hơn đâu rồi, hoặc là không có móc ra đây mà thôi.
– Vậy cậu muốn làm như thế nào?
Sửng sốt một hồi, Lý Thiết Cương hỏi Đinh Trường Sinh.
– Bí thư, cháu nghĩ, Lưu Thành An đã khai báo, nếu như chúng ta đem cái manh mối này đè xuống, thì về sau người nào cũng không chịu nổi cái trách nhiệm này, việc này chúng ta nếu không biết thì tính không biết, nhưng mà nếu chúng ta đã biết, không làm thì không được rồi…
– Vậy cậu muốn đi Hồ Châu?
– Đúng, cháu muốn trở về, chuyện này phải điều tra đến cùng, từ phía trên chúng ta điều tra không được, nhưng chúng ta có thể điều tra từ phía dưới, như vậy đối với chúng ta lương tâm của mình mới có thể rõ ràng ra được.
Đinh Trường Sinh nói ra.
Lý Thiết Cương rất do dự, nhưng mà ông lại cho rằng Đinh Trường Sinh nói không sai, đúng là nếu như đã biết, không thể giả bộ như là không biết.
– Lý bí thư, nếu chú cảm thấy cháu trở về thì không được dễ dàng, cũng có thể tìm người khác đến đó, chỉ là cháu không thể làm như cái gì cũng không biết…
Đinh Trường Sinh nói…
Lý Thiết Cương đang muốn nói, thì điện thoại trên bàn vang lên, nhìn xem điện báo biểu hiện, đây là dãy số bên tỉnh ủy, nhưng mà số này rất lạ, điều này làm cho ông có chút nghi hoặc, ai có thể gọi đến nơi đây?
– Alo, là vị nào?
Lý Thiết Cương tiếp thông điện thoại hỏi.
– Lý bí thư, tôi là Trình Diệu Võ bên quân khu tỉnh, tôi muốn hỏi chuyện này, có phải bên ông đang khống chế một người tên là Lưu Thành An phải không?
Trong văn phòng tư lệnh quân khu tỉnh, đang ngồi một người đàn bà hết sức xinh đẹp, đúng là Trình Diệu Như em gái của hắn, mới sáng sớm còn đang cùng nhau ăn sáng, lúc này lại đến văn phòng tìm đến hắn, làm cho hắn đành phải làm phiền đến người khác, nhưng mà đây là sự tình của Hán Đường Trí Nghiệp, hắn không thể không hỏi.
– Lưu Thành An? Cái tên nghe được quen quen…
Lý Thiết Cương giật mình, như thế nào tướng Trình Diệu Vũ lại gọi điện thoại tới mình, chẳng lẽ là bên kia đã để lộ tin tức…
– Lý bí thư, không có ấn tượng gì sao?
Trình Diệu Vũ nhíu mày hỏi.
– Trình tư lệnh, tôi không có nhận được báo cáo tương quan về chuyện này, nếu không như vậy đi, để tôi hỏi một chút cấp dưới, sau đó sẽ gọi trở lại nhé…
Lý Thiết Cương lờ mờ chưa hiểu, cũng đành trước qua loa tắc trách nói cho xong cái đã, sau đó lại tính khác.
– Tốt lắm, giúp tôi hỏi thử xem một chút đi, có một người bạn nhờ đến tôi hỏi một giùm…
Trình Diệu Vũ bất đắc dĩ cúp điện thoại, nói ra.
– Em xem, lão nói không có có chuyện này, chẳng lẽ là cấp dưới của lão tự làm? Hay là em nghi thần nghi quỷ, cũng có thể là Lưu Thành An đã bỏ chạy rồi?
Trình Diệu Vũ để điện thoại xuống, ngồi đối diện Trình Diệu Như nói.
– Nếu ban kỷ luật thanh tra bất động, thì ai dám động đến ông ta? Em cũng đã cho người đi đến nhà tình nhân của ông ta nhìn xem, chỉ là nàng cũng liên lạc không được với Lưu Thành An, điện thoại tạm thời không cách nào chuyển được.
Trình Diệu Như rất buồn bực nói.
– Phải chờ đợi thôi…
Trình Diệu Vũ nói ra.
– Anh… chúng ta không thể cứ ngu ngơ chờ đợi như vậy, vạn nhất xảy ra sự tình gì thì phiền toái, trải qua chuyện mảnh đất Vân Hồ kia, đã làm cho em hấp thụ giáo huấn, không thể ngồi chờ chết, phải chủ động xuất kích, dưới tay anh không phải là có phương diện kỹ thuật sao, giúp em truy lùng điện thoại của Lưu Thành An, nhìn xem có thể hay không định vị, vô luận như thế nào, chính là Lưu Thành An có chết cũng không có thể để rơi vào trong tay bọn họ.
Trình Diệu Như nghiến răng nói ra.
Đối với yêu cầu này của em gái, Trình Diệu Vũ cảm thấy có chút chuyện bé xé ra to, nhưng mà nếu như không đáp ứng Trình Diệu Như thì nàng sẽ không đi, lại làm cho Trình Diệu Vũ có chút miễn cưỡng…
Lý Thiết Cương để điện thoại xuống, nói raL…
– Là Trình tư lệnh gọi điện thoại, có phải hay không bên kia đã xảy ra vấn đề rồi?
Lý Thiết Cương hỏi Đinh Trường Sinh.
– Khả năng không lớn, bên kia chỉ có Dương Minh cùng cháu, người chú phái đi tăng cường còn chưa tới, thì làm sao có thể nhanh như vậy bị lọt tin tức ra ngoài?
Đinh Trường Sinh cũng có chút giật mình, nếu như mình mỗi một bước chơi cờ, đều bị đối phương dự đoán trước được, thì bản thân chẳng phải là quá bị động sao?
– Cậu đi đi, đi đến Hồ Châu, dựa theo lời của Lưu Thành An, phải tốc chiến tốc thắng.
Lý Thiết Cương nói ra.
– Vậy được, nhưng mà Lưu Thành An thì phải cam đoan tuyệt đối an toàn, cháu lo lắng có người đến diệt khẩu, Lưu Thành An là chứng nhân rất trọng yếu, nếu Lưu Thành An xảy ra chuyện, rất nhiều sự tình sẽ rất khó khăn…
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Được tôi, tôi đã biết, chuyện này để tôi an bài, có tin tức gì mới thì trước tiên phải báo cáo.
Lý Thiết Cương lần nữa dặn dò.