Phần 220
– Ấn chủ nhiệm, cháu trước đây đối với việc tham chính không có nhiều hứng thú lắm, nhưng từ khi được học tập cùng chú lâu như vậy, cháu đã thay đổi suy nghĩ, nhưng nếu cứ ở tại cơ quan này công tác, cháu sợ chính mình từ từ lại mất đi hứng thú, cho nên cháu muốn tiếp tục được rèn luyện thêm một chút, việc này cháu chưa có nói cùng cha của cháu, chỉ là trước trưng cầu ý kiến của chú rồi mới tính.
Lương Khả Ý tâng bốc Ấn Thiên Hoa đeo đỉnh đầu nói.
– Ai ui, chuyện này làm sao chú không dám đáp ứng chứ, cháu trước trở về đem chuyện này trao đổi với cha cháu rồi nói sau.
Ấn Thiên Hoa nói.
Kỳ thật Ấn Thiên Hoa trong lòng có tư tâm rất nặng, lúc đó cũng là vì dựa vào quan hệ cùng với Lương Văn Tường, nên mới cực lực giật giây để cho Lương Khả Ý đến cơ quan của mình công tác, khi đó La Minh Giang là bí thư tỉnh ủy, làm cho Ấn Thiên Hoa bị bó buộc chân tay, nên trong thời kỳ này không thể thiếu được Lương Văn Tường âm thầm ủng hộ cho ông…
Mà bây giờ La Minh Giang đã bị mang đi, hy vọng trở về cực kỳ bé nhỏ rồi, hiện tại toàn bộ công tác trong tỉnh đều do Lương Văn Tường chủ trì, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Lương Văn Tường quả thực có thể theo từ vị trí chủ tịch tỉnh thăng lên làm bí thư, bây giờ Lương Khả Ý lại muốn rời đi, điều này làm cho Ấn Thiên Hoa có chút không muốn, nếu Lương Văn Tường thuận lợi tăng lên làm bí thư tỉnh, con gái của Lương Văn Tường lại đang công tác nơi cơ quan của mình, bí thư Tỉnh ủy cùng chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh câu thông có khả năng càng thêm thông thuận, mà theo từ chỗ Trọng Phong Dương truyền ra tin tức, Lương Văn Tường là người có thể thâm giao, cho nên Trọng gia chỉ cần vài năm sau bố cục liền càng thêm thông thuận một chút, mà kế hoạch để cho Trọng Hải đến Giang Đô càng có khả năng thuận lợi thực thi, đây đều là sự tình mà Ấn Thiên Hoa tình toán.
– À… chỗ của cha cháu thì không thành vấn đề, cháu cảm thấy cha cháu sẽ để cho cháu đi xuống dưới rèn luyện thêm một chút, chẳng qua, cháu xin chủ nhiệm lưu ý tìm cho cháu vị trí thích hợp.
Lương Khả Ý mặc dù không có nghĩ đến xa như vậy, nhưng tâm tư của nàng so với người anh của mình thì mạnh hơn nhiều, tựa như gien chính trị mà Lương Văn Tường sở hữu đều truyền hết cho con gái của mình vậy.
– Vậy được rồi, chỉ cần cha cháu đáp ứng, tại nơi này không thành vấn đề.
Ấn Thiên Hoa đành cười nói.
Lương Khả Ý cảm thấy đã mỹ mãn, việc còn lại chỉ là thương lượng cùng lão gia tử, nàng tin tưởng lão gia tử sẽ không ngăn cản mình, chỉ là từ sự tình của La Đông Thu quả thực có thể làm cho Lương Văn Tường cảnh giác, có đôi khi cha rơi xuống hố đều là do con, cho nên Lương Văn Tường bước tiếp theo có thể tăng mạnh quản thúc đối với Lương Khả Ý, nàng thì không muốn kẹp vào thế trung gian khó xử, vì thế trốn đi ra ngoài là cách thỏa đáng nhất.
La gia gặp chuyện không may đã truyền đi ồn ào huyên náo, có bao nhiêu người bắt đầu lo lắng, từng chiếc xe tiến vào bên trong các hội sở bí ẩn, chỗ đó có khả năng tụ tập rất nhiều người, đang thương lượng đối sách, những người này là thương nhân, là quan viên, dù sao chỉ cần có quan hệ liên quan cùng cha con La Minh Giang, đều đang hỏi thăm tin tức mới nhất, và đều đang thương lượng nên làm như thế nào?
Rồi sau đó, càng nhiều chiếc xe lặng lẽ chạy về phía sân bay, từ đó rõ rệt lên máy bay, bay thẳng ra nước ngoài, bọn họ sớm đã đem càng nhiều đồ vật chuyển ra nước ngoài rồi, vợ con cũng đã ở nước ngoài kiễng chân ngóng trông…
– Tại sao con còn chưa ngủ?
Vất vả một ngày tại tỉnh ủy, Lương Văn Tường rốt cục đã quay trở về, thì thấy con gái còn ngồi tại sofa xem tivi chờ ông.
– Cha, mệt không, con có làm canh ngân nhĩ, uống chút đi, nó làm trơn phổi, ai u, một thân mùi thuốc lá, hôm nay hút hết mấy gói?
Vừa nhìn thấy Lương Văn Tường vào cửa, Lương Khả Ý đứng lên tiếp nhận tay ông cái cặp công văn cùng điện thoại, nhưng mùi thuốc lá làm nàng phải bịt mũi.
– Cha không hút thì người khác cũng mời mà…
Lương Văn Tường cười cười, ngồi lên ghế sofa, nói.
Lương Khả Ý liền vội vàng đi phòng bếp cầm canh ngân nhĩ, bưng đến trước mặt, Lương Văn Tường, nhưng không ngồi trên sofa, mà là dựa sát vào bên cạnh sofa, nhìn Lương Văn Tường từng miếng từng miếng uống canh.
– Uống ngon không cha?
– Ừ… con gái làm cái gì cũng uống ngon.
Lương Văn Tường cười nói.
– Ai, đáng tiếc, về sau cơ hội được uống canh của con làm không còn nhiều lắm, con đã từ chức, chuẩn bị xuống dưới địa phương đi làm vài năm rèn luyện thêm.
Lương Khả Ý vừa nói, vừa nhìn cha mình.
– Đi xuống, có ý tứ gì? Xuống đâu?
Lương Văn Tường sửng sốt, hỏi, nhất thời ông vẫn chưa hiểu con gái mình rốt cuộc có ý tứ gì.
– Hôm nay con gặp Ấn chủ nhiệm xin đi xuống dưới địa phương khác rèn luyện vài năm, cha… cha có ủng hộ con hay không?
Lương Khả Ý rất sợ Lương Văn Tường cự tuyệt nàng.
– Hả, con thật sự muốn tham chánh sao? Con phải biết, con đường này không dễ đi, cha vốn định hướng cho anh của con đi trên con đường này, nhưng gia hỏa kia là người không có đầu óc, còn con chỉ là một cô gái, cha không nhẫn tâm, cho nên cha vốn định sau khi cha về hưu, thì đời này Lương gia chúng ta liền rời xa quan trường, con làm sao có khả năng lại muốn làm chuyện này hả?
Lương Văn Tường ngẩn người, hỏi.
– Con cũng không rõ ràng, nhưng con càng tiếp xúc sâu, càng là cảm giác có hứng thú, tại Trung Quốc, làm một quan tốt thật có ý nghĩa, sẽ rất thuận lợi vì quyền lực quá lớn, mà quyền lực lớn, lá gan lại lớn, con tự nhận vì mình có thể làm người tốt, cho nên con muốn nắm giữ một cái danh ngạch, ít nhất cái danh ngạch này sẽ không thay đổi phá hư a.
Lương Khả Ý nói.
– Đây là cái đạo lý gì? Bậy bạ thôi…
Lương Văn Tường cười mắng.
– Kỳ thật con rất muốn làm chút chuyện, từ khi tốt nghiệp rồi cũng không làm qua cái công việc gì đàng hoàng, vẫn luôn là ăn không ngồi rồi… Ai… trong nhà này không thể nuôi dưỡng cả hai phế vật a.
Lương Khả Ý nói.
– Được rồi, nếu con đã có quyết định này, con đi tìm Ấn Thiên Hoa nói là được, cha mặc kệ con, con rời đi tỉnh thành cũng tốt, như vậy cũng có thể giảm đi rất nhiều ánh mắt nhìn vào cha…
Lương Văn Tường thở dài nói.
– Cha… con có nghe lời đồn đại cha sẽ tiến thêm một bước, việc này có thật vậy chăng?
Lương Khả Ý dò hỏi.
– Cha cũng không rõ ràng lắm, để từ từ xem đi, cha đang tranh thủ, làm tham chính, ai cũng đều nghĩ đến vị trí của mình càng cao càng tốt, giống như là con nói, vị trí càng cao, quyền lực càng lớn, đem ý chí của mình quán triệt đến bên trong hành chính có khả năng lại càng lớn, đây là thành tựu mà ai cũng muốn, cha cũng không ngoại lệ, nhưng còn phải dựa vào ý kiến của tổ chức nữa a.
– Cha… con muốn đi xuống thành phố Bạch Sơn công tác, theo ý cha là con nên nhận công tác làm gì đây?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2022/09/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
– Hừ… nha đầu này, có phải con đã sớm có chủ ý này? Còn tới hỏi cha à…
Lương Khả Ý đối với tâm tư của con gái mò thấu, cười nói.
– Con chỉ là muốn nghe một chút đề nghị của cha thôi.
Lương Khả Ý làm nũng nói.
– Con hiện tại chỉ là một cô gái, hiện tại không thể tự mình gánh một phương, Bạch Sơn thì nơi đây vẫn còn chưa chú ý tới, cha thấy con đến đó cũng được, trình tự của tổ chức thì con cũng biết rồi, con đã công tác ở phòng tổ chức cán bộ tỉnh lâu như vậy, đến phòng tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn rèn luyện thêm một chút cũng tốt, còn làm các vị trí khác, cha lo lắng con ứng phó không đến, bên dưới cơ sở có rất nhiều việc, cũng không phải là dễ làm, con còn quá non, không thích hợp.
Lương Văn Tường suy nghĩ, nói.
– Ha ha, con cũng nghĩ như vậy, con sẽ đến phòng tổ chức cán bộ thành ủy Bạch Sơn, đi xuống rèn luyện cũng là chuyện đương nhiên, con sẽ nói cùng Ấn chủ nhiệm.
Lương Khả Ý cao hứng nói.
– À… mà này, làm sao con lại muốn đi đến Bạch Sơn vậy?
Lương Văn Tường không hiểu hỏi.
– Tỉnh thành con không muốn ở lại, Hồ Châu thì có nhiều chuyện phiền toái lắm, ngoại trừ hai cái địa phương này, thì Bạch Sơn là nơi gần tỉnh thành nhất, con còn có khả năng thường xuyên quay về thăm cha, hiện tại giữa Giang Đô và Bạch Sơn đã có đường sắt cao tốc, chỉ đi một giờ thì sẽ đến…
Lương Khả Ý đứng lên, cảm thấy mỹ mãn duỗi cái eo mỏi của mình, rồi đi ngủ.