Phần 46
– Đinh khu trưởng, xin lỗi tôi tới chậm…
Diêm Quang Hà rất béo mập, trời nóng như vậy mà bắt hắn đến nơi đây, quả thực là làm khó hắn, toàn thân quần áo đều ướt đẫm mồ hôi, trời nóng là một chuyện, quan trọng nhất còn là khẩn trương, bởi vì thư ký gọi điện thoại cho hắn đã nói tình huống của bên ủy ban khu, Diêm Quang Hà nếu không khẩn trương thì mới là chuyện lạ đây.
Đinh Trường Sinh vốn muốn gọi hắn vào, nhưng mà hắn lại một thân vây quanh toàn mùi rượu, đây mới là sáng sớm, còn chưa tới giữa trưa, nhanh như vậy đã nốc rượu rồi, Đinh Trường Sinh mặt phát lạnh, không để ý đến hắn, liền tiến vào phòng làm việc của mình.
Nhưng Diêm Quang Hà vẫn là theo sát vào đến, bất quá lúc đến cửa thì bị Đào Nhất Minh kéo lại, hỏi:
– Sáng sớm đã uống rượu rồi, còn tới đây làm gì?
– Đào thư ký, oan uổng a, tôi uống từ tối hôm qua lận mà…
Diêm Quang Hà muốn giải thích, nhưng Đào Nhất Minh lại ngăn trở không cần nói, ngươi giải thích với ta làm gì, khu trưởng tại đó đấy, Đào Nhất Minh để cho Diêm Quang Hà tiến vào văn phòng, sau đó chỉ Đinh Trường Sinh, ý bảo hắn hướng Đinh Trường Sinh báo cáo.
– Diêm Quang Hà, ông làm trưởng phòng tài chính đã bao lâu rồi vậy?
Đinh Trường Sinh ngồi tại cái ghế của mình, uy nghiêm nhìn Diêm Quang Hà, không cần phải nói nhiều, chỉ cần là một câu nói kia đã làm Diêm Quang Hà hoảng sợ rồi.
– Um… Đinh khu trưởng, kỳ thật bên tài chính đúng là không có tiền a, nếu có tiền, tôi nào dám không chuyển qua đây.
Diêm Quang Hà mặc dù biết Đinh Trường Sinh ý tứ, nhưng vẫn là mở miệng liền kêu than trước, mà không trả lời thẳng vấn đề của hắn.
– Diêm Quang Hà, tôi đang hỏi ông làm trưởng phòng bao nhiêu năm rồi, ông không nghe rõ sao?
Đinh Trường Sinh vẫn là lạnh như băng hỏi.
Diêm Quang Hà sững sờ, xem ra hôm nay cửa ải này thật đúng là chẳng phải dễ chịu rồi, kiên trì nói ra:
– Đinh khu trưởng, đến năm nay vừa vặn năm năm, suốt thời gian qua tôi đã cố gắng vì tài chính của khu Tân Hồ xây dựng, nhưng mà…
– Không cần nói đến câu “nhưng mà…” tại đây, chuyện ngày hôm nay chính là chứng minh tốt nhất, nửa năm giáo viên không có phát tiền lương, nên treo băng rôn, viết áp phích đến vây ủy ban khu để phản đối, ông làm cho tôi có thật lớn mặt mũi, ông nói phòng tài chính không có tiền, vậy tiền phòng tài chính ở đâu?
– Khu trưởng, tôi mặc dù là trưởng phòng tài chính, nhưng mà tôi cũng chỉ là người quản tiền, còn chuyện sử dụng tiền thì tôi không có quản được, lúc lãnh đạo muốn lấy tiền, thì tôi phải chuyển…
Diêm Quang Hà bộ dạng rất ủy khuất.
Đinh Trường Sinh biết rõ Diêm Quang Hà không có nói láo, phòng tài chính chỉ là thu chi, tiền tiêu bao nhiêu, là do ông chủ định đoạt, nhưng mà ông chủ này không là ai khác, chính là lãnh đạo.
Vì vậy Đinh Trường Sinh cũng lười cùng hắn nói thêm gì, trực tiếp hỏi:
– Hiện tại phòng tài chính còn có bao nhiêu tiền? Lập tức phát tiền lương cho số giáo viên kia đi…
– Khu trưởng, bây giờ có đem tôi đi bán cũng chưa đủ a, công lương giáo viên của khu một tháng cũng hơn hai nghìn vạn, hiện tại tiền phòng tài chính ba trăm vạn cũng chưa tới, tôi nào lấy được ra đâu nhiều tiền như vậy?
Diêm Quang Hà nghe Đinh Trường Sinh nói muốn phát tiền lương, lập tức vẻ mặt buồn rười rượi, nhìn như là cha chết vậy.
Đinh Trường Sinh nghe xong, đầu lập tức muốn nổ ra, con bà nó, đường đường là một khu được xưng là kinh tế mạnh nhất của thành phố Hồ Châu, tài chính trên một nghìn vạn cũng không có tới, lời này nói ra ai mà tin được? Đinh Trường Sinh vốn nghĩ đến trước tiên là phát tiền cho những lão sư này trước một tháng ấy, trồi chậm rãi nghĩ đến biện pháp gom góp, nào biết được phòng tài chính ngay cả một tháng tiền lương cũng phát không được.
– Ông nói cái gì? Ngay cả ba trăm vạn cũng không có?
Đinh Trường Sinh đứng lên, hung dữ nhìn Diêm Quang Hà hỏi.
– Khu trưởng, chẳng những là tiền lương của giáo viên không có để phát, nhân viên công vụ tiền lương cũng không có, tất cả mọi người đều giống nhau, ngay tôi tiền lương cũng đã là bốn, năm tháng nay không có, không có biện pháp, hiện tại có mấy khu vực chính quyền cũng phải mượn tiền sống qua ngày, lấy đầu này, đắp đầu kia, ai cũng như vậy, nhân đây tôi cũng nói thêm, khu chúng ta hiện tại chẳng những là không có tiền phát lương, mà chúng ta đang còn thiếu hai trăm ức tiền nợ đấy, nội tiền lãi thì ngân hàng cũng đã là không ngừng tìm tôi rồi, tôi hôm nay tránh, ngày mai tiếp tục tránh chứ không có cách nào khác.
Diêm Quang Hà thở dài nói ra.
Nếu như mới vừa nói phòng tài chính không có tiền, đã làm Đinh Trường Sinh hoảng sợ rồi, giờ đây câu nói về nợ nần đã triệt để đem Đinh Trường Sinh đánh cho hôn mê…
Đinh Trường Sinh biết rõ khu đang phát triển không có tiền, nhưng mà khu đang phát triển không có nhiều nợ nần như vậy, khu Tân Hồ nợ nần hơn hai trăm ức, đây là khái niệm gì đây, làm cho Đinh Trường Sinh rất là khiếp sợ, nợ nần này phải bao nhiêu năm mới có thể trả xong đây?
– Những thứ nợ nần này đến như thế nào vậy?
Đinh Trường Sinh ổn định lại chút tâm tình hỏi, hắn phát hiện mình cần phải hiểu rõ đối với toàn bộ khu, để xem đến cùng còn có bao nhiêu nợ nần, biết chính xác bao nhiêu tiền nợ thì mới có thể lên kế hoạch tính toán, chứ nếu như cứ lo lắng buồn bực không làm gì, thì sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày xảy ra chuyện đại sự.
– Đều là những năm qua tích góp lại mà thành đấy, tiền mới còn nợ cũ, nhưng mà tốc độ nợ tiền thì vượt xa tốc độ trả tiền, năm nào cũng thế, thời gian dần qua tích lũy nhiều nợ nần như vậy, hiện tại tôi cũng không dám gặp mặt các giám đốc ngân hàng nữa, tôi biết đi nơi nào để mà có tiền đây?
Diêm Quang Hà uể oải nói.
Đinh Trường Sinh đã minh bạch, đã minh bạch mình tiếp nhận rút cuộc là bao nhiêu cục diện rối rắm, rất hiển nhiên, lãnh đạo tiền nhiệm dù là có người vào ngục giam hay là có người thăng quan, thì cũng không còn có quan hệ gì đến số nợ nần này nữa rồi, bây giờ vấn đề là hắn phải giải quyết như thế nào? Vấn đề này, đây mới là sự tình của hắn, còn trách nhiệm về số nợ nần này thì không có cách nào truy cứu, cũng không có khả năng có người truy cứu…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Đinh Trường Sinh sau khi đuổi Diêm Quang Hà đi, tự mình một người ngồi ở trong phòng làm việc, cảm giác ngồi tại trên vị trí này cùng ngồi ở trên núi lửa không sai biệt lắm, tuy rằng hắn biết cái vị trí này không tốt ngồi, nhưng mà không nghĩ tới là nó tồi tệ đến mức như vậy…
Dương Trình Trình đương nhiên cũng nghe nói đến sự tình bên ủy ban, cái điều nàng tò mò là Đinh Trường Sinh rõ ràng cũng không có hề liên lạc trao đổi với nàng, nàng mặc dù đến đây thời gian không dài, nhưng mà nếu Đinh Trường Sinh muốn biết một số tình huống ở khu Tân Hồ thì cũng rất thuận tiện đấy, khi nàng nghe nói Đinh Trường Sinh hứa hẹn trong vòng một tuần sẽ trả tiền nợ lương cho giáo viên, khóe miệng nàng lộ ra cười lạnh, điều này có thể sao?
Nàng tại trong khoảng thời gian đến khu Tân Hồ này, cũng thường chạy đến các ngân hàng, nhưng giờ thì ngân hàng đã không muốn cho chính quyền khu Tân Hồ vay nữa rồi, bởi vì tiền vay này không phải là vay đầu tư, nên không có cái gì thế chấp, vì vậy các ngân hàng cũng lo lắng sẽ bị trôi theo dòng nước, vừa rồi nàng được hợp tác xã tín dụng nông thôn đáp ứng cho vay năm nghìn vạn, nhưng mà khoản vay này còn có thể tiếp tục được cho vay hay không là một chuyện khác, bởi vì bây giờ quản tài chính đã là của Đinh Trường Sinh chứ không phải là nàng, do đó nàng cũng không có việc gì phải nhúng tay vào…
Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Dương Trình Trình, nói có việc cần trao đổi, Dương Trình Trình cũng không tiện từ chối, dù sao hiện tại chính mình cũng là người đứng đầu…
Đinh Trường Sinh tới rất nhanh, Dương Trình Trình vừa để điện thoại xuống không lâu, thì thư ký đã báo Đinh khu trưởng đến, Dương Trình Trình đứng người lên nhưng mà không có rời khỏi cái ghế của mình, Đinh Trường Sinh vào cửa, nhìn thấy tư thế của Dương Trình Trình, liền nghĩ thầm, người đàn bà này làm giá càng lúc càng lớn.
– Dương bí thư, tuy rằng chúng ta đã tiến hành bàn giao, nhưng mà tôi không nghĩ tới khu Tân Hồ này còn có bao nhiêu khó khăn, tiền lương giáo viên cùng nhân viên công vụ cũng đều không có, điều này làm sao bây giờ đây?
Đinh Trường Sinh cũng không có khách sáo, liền nói.
Dương Trình Trình trong lòng nghĩ, ngươi hỏi ta thì ta đi hỏi ai đây?
– Xem ra chỉ có thể là phải đến ngân hàng vay nợ rồi.
Dương Trình Trình cúi đầu suy nghĩ một chút, kỳ thật động tác này là dư thừa, bởi vì ai cũng biết đây là con đường duy nhất, bởi vì thời gian quá ngắn, ai cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy mà gom góp được một khoản tiền lớn như vậy.
– Dương bí thư, vừa rồi cửa ủy ban bị ngăn chặn, đó là giáo viên đến đòi tiền lương, bọn họ nói chị đã đáp ứng hứa hẹn là ngày hôm qua phát, kết quả là không có gì, có phải là bị tắc ở chỗ nào?
Đinh Trường Sinh hỏi, trên đường đi tới đây đã nghĩ tới rồi, nếu như Dương Trình Trình đã đáp ứng phát lương ngày hôm qua, như vậy là đã có sự chuẩn bị, bằng không nàng sẽ không đơn giản hứa hẹn như thế, nhưng mà đáng giận là nàng lại không có tự nói với hắn về việc này.
– Vốn là tôi đã cùng hợp tác xã tín dụng nông thôn trao đổi rồi, nhưng mà mấu chốt về khoản trả cùng tiền lãi thì chưa có chốt được, bọn họ đáp ứng trước cho vay năm nghìn vạn, để chúng ta giải quyết khẩn cấp trước, nhưng trong khu của chúng ta lại xảy ra chuyện thay đổi, cho nên việc này bị ngưng lại, tôi cảm thấy phải cùng hợp tác xã tín dụng nông thôn tiếp tục đàm phán, dù sao đây là nơi duy nhất đáp ứng cho cho vay tiền, còn những ngân hàng khác thì đều lắc đầu rồi.
– Vậy chúng ta lại trao đổi tiếp tục cùng với hợp tác xã tín dụng nông thôn?
Đinh Trường Sinh hỏi, dù sao đây là quan hệ của Dương Trình Trình, mình và người hợp tác xã tín dụng nông thôn không có nhận thức một ai.
– Tôi thấy đây là một con đường duy nhất, nói cách khác, rất khó mở ra cục diện, khi tôi đến khu Tân Hồ thì mới phát hiện, khu Tân Hồ có vô cùng nhiều số liệu kinh tế đều là ảo, kỳ thật không có tốt như chúng ta nghĩ, cậu cũng biết, địa phương làm số liệu ảo về phát triển kinh tế là sự tình thường lắm rồi, đừng nói cho là cậu không biết nhé…
Dương Trình Trình nhìn thấy ánh mắt Đinh Trường Sinh có chút mê mang, trong lòng cũng biết thằng gia hỏa này còn quá trẻ tuổi, chuyện rõ ràng như vậy mà cũng không biết.
– Rất nghiêm trọng sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Cậu suy nghĩ một chút đi, số liệu tốc độ phát triển thực tế chỉ đạt tầm năm mươi cho đến hơn sáu mươi phần trăm so với số các quan viên báo lên, cậu lúc này mới tiếp nhận chủ quản, khả năng còn không quá rõ ràng, đến cuối năm thì sẽ biết.
Dương Trình Trình giải thích nói, dù sao nàng tại Thanh Hà huyện đã trải qua làm huyện trưởng, cho nên đối với những sự tình như thế này là nhìn thấy tận mắt đấy.
Bất đắc dĩ, nếu như Dương Trình Trình đã cùng bên hợp tác xã tín dụng nông thôn trao đổi rồi, như vậy thì mình đến hợp tác xã tín dụng nông thôn để nhìn xem tình huống như thế nào…
Đinh Trường Sinh lái xe mang theo Đào Nhất Minh cùng đi đến hợp tác xã tín dụng nông thôn, tuy rằng có gặp được chủ nhiệm Trịnh Thiên Minh hợp tác xã tín dụng nông thôn, nhưng lại không được thuận lợi như vậy.
– Đinh khu trưởng, lẽ ra cậu đã tự mình tới cửa, tôi không nên bác bỏ chuyện này, nhưng mà gần đây vòng quay tiền tệ buộc chặt, việc cho vay rất khó, huống hồ bên chính quyền còn khoản tiến nợ, đúng là rất khó a…
Hợp tác xã tín dụng nông thôn chủ nhiệm Trịnh Thiên Minh chẳng khác gì là cự tuyệt yêu cầu Đinh Trường Sinh.
– À, vậy là Đinh Trường Sinh này không có mặt mũi rồi, lúc Dương bí thư đến đây, anh đã đáp ứng cho vay trước năm nghìn vạn, bây giờ tôi đến thì anh rán sành ra mỡ, đây không phải rõ ràng không cho tôi mặt mũi sao?
Đinh Trường Sinh ngồi cười mỉm nói.
– Ai ui… Đinh khu trưởng, tôi không dám nói như vậy, mà thật sự cảm thấy khó xử, hệ thống ngân hàng có cơ chế khảo hạch của riêng mình, mọi người đều biết ủy ban khu bây giờ đang mắc nợ đến trình độ nào, vì vậy điều này hãy thông cảm cho tôi…
Trịnh Thiên Minh một bộ đáng thương nói ra.
Đinh Trường Sinh không nói gì nữa, nhìn chằm chằm vào Trịnh Thiên Minh trọn vẹn một phút đồng hồ sau, nói cái gì cũng không có nói, đứng dậy liền rời ra, Trịnh Thiên Minh một mực đuổi theo đưa tiễn đến dưới lầu, nhưng Đinh Trường Sinh vẫn không có quay đầu lại, Đào Nhất Minh nhìn thoáng qua Trịnh Thiên Minh, nghĩ thầm tên gia hỏa này thật đúng là không biết điều a.
Quả nhiên, Đào Nhất Minh lúc lên xe, Đinh Trường Sinh không đợi xe khởi động liền lấy ra điện thoại di động, bấm dãy số sau đặt ở bên tai nghe.
– Này, Trần kiểm, bên kia tình huống thế nào? Hình như làm biếng quá vậy…
Đinh Trường Sinh cú điện thoại là này gọi cho kiểm sát trưởng Trần Đông, hắn muốn biết trong khoảng thời gian này Quan Nhất Sơn có tin gì mới hay không?
– Làm sao cậu biết tôi lười biếng chứ? Bận muốn chết đây này, Quan Nhất Sơn miệng giờ cứng ngắc, ngoại trừ khai ra Dương Nam Phi, còn những chuyện khác không có cắn ra bao nhiêu người, tôi đang muốn nhổ răng hắn đây…
– Miệng của hắn cứng rắn không có nghĩa là người khác cũng cứng rắn, theo tôi được biết, Quan Nhất Sơn có đem ngân sách của quỹ an sinh xã hội từ ngân hàng Công Thương chuyển đến hợp tác xã tín dụng nông thôn để lấy tiền hoa hồng vài trăm vạn đấy, anh có thể tìm đến chủ nhiệm hợp tác xã tín dụng nông thôn Trịnh Thiên Minh để nắm lấy cái tình huống này, Trịnh Thiên Minh nhất định là biết rõ chuyện này.
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
– Thật vậy à? Cảm ơn nhé, tôi sẽ sắp xếp người đi tìm đến chủ nhiệm Trịnh Thiên Minh ngay đây…
Trần Đông tinh thần chấn động, nói ra.
– Tốt lắm, cầu chúc Trần kiểm đánh thắng trận này…
Đinh Trường Sinh cười cười cúp điện thoại.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Đinh Trường Sinh ở chỗ này cùng Trần Đông chuyện trò vui vẻ về chuyện đem Trịnh Thiên Minh bán đi, loại tính cách có thù tất báo của Đinh Trường Sinh làm cho Đào Nhất Minh trong nội tâm không khỏi một hồi ngỡ ngàng.
Bất quá Đinh Trường Sinh cũng biết, nếu muốn từ hợp tác xã tín dụng nông thôn xuất tiền cho vay thì khả năng không lớn rồi, tại trong hệ thống ngân hàng, hắn quen thuộc nhất cũng chính là giám đốc Hà Hồng An, vì vậy liền bảo Đào Nhất Minh lai xe đưa hắn đi đến chi nhánh ngân hàng Công thương Hồ Châu, rồi cho Đào Nhất Minh trở về trước, tuy rằng Đào Nhất Minh này thoạt nhìn rất lanh lợi, nhưng là có chút sự tình vẫn không thể cho hắn biết được, lòng người khó dò, không thể không phòng.
– Đinh khu trưởng, như thế nào có thời gian tới đây, tôi đang định ngày nào đó đi tìm cậu đây này, mau mời vào trong.
Hà Hồng An nhiệt tình đem Đinh Trường Sinh tiến vào phòng làm việc của mình.
– Chú định tìm tôi có việc? Chuyện của Hà Tình sao rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi, mặc dù giữa mình và Hà Tình không có bất kỳ quan hệ gì, nhưng mà Từ Kiều Kiều thì lại đúc kết vào, Đinh Trường Sinh không muốn Từ Kiều Kiều có điều gì sơ xuất, dù sao nàng cũng là nữ nhân của mình.
– Chính là vì sự kiện đó, tôi giờ cũng ngủ không yên, vạn nhất là công dã tràng, thì Hà Tình còn có thể sống được sao.
Hà Hồng An phẫn uất nói.
– Làm gì mà sống không được chứ? Tại sao trước kia không có số tiền đó thì lại sống được…
Đinh Trường Sinh nhún vai nói.
– Tôi và cậu thì có thể nghĩ như vậy, nhưng mà tính cách của Hà Tình thì khác, tôi rất lo lắng cho Hà Tình, Đinh khu trưởng, nếu là có thời gian, thì cậu cố gắng phải giúp cho nó.
Hà Hồng An đóng cửa lại, vô cùng chân thành nói.
– Chuyện này không thành vấn đề, ngày hôm qua không phải đã áp dụng hành động rồi sao? Vừa vào cửa thì đã nói đến chuyện của chú rồi, bây giờ nói đến một chút chuyện của tôi đi. Con bà nó, vừa mới tiền nhiệm ngày hôm sau thì tôi đã bị chặn cửa rồi, tiền lương giáo viên không có mà phát, đến giờ tôi mới biết việc này, chú cho tôi một khoản vay đi, tôi đang rất cần tiền đấy.
Đinh Trường Sinh cùng Hà Hồng An không có gì mà khách sáo, ngươi nếu là yêu cầu ta, như vậy ta cũng có thể yêu cầu ngươi, nhiều nhất là cùng nhau trao đổi, Đinh Trường Sinh trong nội tâm nói ra.
– Ai ui… Đinh khu trưởng, cậu thật không biết hay là giả vờ không biết, chính quyền khu Tân Hồ tổng cộng thiếu nợ chúng ta hơn ba mươi ức, hiện tại tiền lãi các người cũng không có mà trả, tôi còn chưa có tìm đến tính toán sổ sách đây này, ngược lại cậu lại đến tìm tôi mượn tiền, thực xin lỗi, Đinh khu trưởng, thật sự là không thể lại tiếp tục cho mượn tiền được nữa…
Hà Hồng An cười khổ nói, đây cũng là từ trên ngân hàng tỉnh ra lệnh, khu Tân Hồ món nợ này rất có thể là dạng nợ khó đòi nguy hiểm, vì vậy chỉ cần là chính quyền khu Tân Hồ hỏi mượn tiền, thì dứt khoát không cho mượn.
– Cậu muốn thế nào mới có thể cho vay tiền được? Tôi đã hứa với giáo viên trả tiền lương cho bọn họ rồi, nếu đến kỳ hạn tiền này vẫn còn chứ có phát được, như vậy tôi sẽ liền bị thảm rồi…
Đinh Trường Sinh nói.
– Thế chấp, trừ phi có cái gì thế chấp t, nếu không, tiền này có nói gì thì tôi cũng không thể cho mượn, Đinh khu trưởng, cũng phải thông cảm cái khó của tôi, đây là thống báo từ ngân hàng trên tỉnh, có muốn hay không tôi đưa thông báo cho xem.
Hà Hồng An nói ra.
Dựa theo thói quen người bình thường, nếu như người ta đã nói như vậy, thì sẽ khẳng định là sự thật, nhưng mặc dù là thông báo thật sự, ngươi cũng nghiêm chỉnh đi lấy cho ta xem một chút đi, Đinh Trường Sinh lại là khác người như vậy.
– Được rồi… lấy ra để cho tôi nhìn xem trên tỉnh chà đạp khu Tân Hồ của chúng ta như thế nào một chút đi…
Nào ngờ Hà Hồng An nghe Đinh Trường Sinh muốn xem, lập tức liền đứng dậy đem văn bản ra, lúc này đến phiên Đinh Trường Sinh trợn tròn mắt, việc này đúng là thật sự, xem ra Hà Hồng An quả thật không có lừa gạt hắn.
– Vậy làm sao bây giờ? Tiền lương giáo viên buộc phải phát…
Đinh Trường Sinh nhìn Hà Hồng An hỏi.
– Này… thật sự là xin lỗi, nếu là trước kia, tôi còn có can đảm để cho cậu vay không thế chấp, nhưng mà hiện tại, dù cậu xuất ra bao nhiêu điểm thành ý, cũng không thể được, bây giờ nếu ngân hàng không có nắm được đằng cán thì đành chịu thua…
Hà Hồng An bất đắc dĩ nói.
– Thế chấp… thật đúng là tôi không biết ủy ban khu có cái gì để mà thế chấp đây này.
Đinh Trường Sinh gãi đầu nói ra, chuyện này hắn còn chưa kịp xem xét đây.
– Theo tôi được biết, ủy ban khu chỉ còn lại khu chính đại sảnh là chưa có thế chấp, cậu dám mang nó thế chấp không?
Hà Hồng An nói đùa.
– Nếu tôi dám thế chấp, chú có dám cho tôi vay tiền sao?
Hà Hồng An nói đùa nhưng mà Đinh Trường Sinh thì không phải là nói giỡn, hỏi.
– Nếu cậu quả thật muốn mang khu chính cao ốc của ủy ban khu thế chấp, nếu chuyện này nếu truyền đi ra ngoài, thì mặt mũi của khu Tân Hồ không còn chỗ để đặt rồi.
Hà Hồng An tiếp tục nói.
– Nếu thế chấp, chú cứ nói là có vay được hay không mà thôi…
Đinh Trường Sinh coi như là cùng Hà Hồng An giống như hăng hái đấu súng vậy.
– Um… nếu cầm khu chính cao ốc ủy ban khu cùng đất đai làm thế chấp mà nói, tôi có thể lên tỉnh xin chỉ thị, để cho cậu vay.
Hà Hồng An cũng bày tỏ thái độ rồi, nói ra.
– Vậy có thể vay được bao nhiêu tiền?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Có thể được một ức, đó là phải mang theo cả giấy tờ đất đai đấy.
Hà Hồng An nghiêng đầu nói.
– Một ức quá ít, ít nhất phải là năm ức.
Đinh Trường Sinh công phu sư tử ngoạm, nói ra.
Hà Hồng An quả thực là muốn đá cho hắn một cái, năm ức? Tính luôn cả mảnh đất kia nhiều lắm là hai ức đã là trên trời rồi, còn năm ức hả, thằng Đinh Trường Sinh này có phải nghèo quá mà phát điên rồi.
– Đinh khu trưởng, điều đó không có khả năng, đây là câu trả lời dứt khoát của tôi…
– Hãy nghe tôi nói hết cái đã, bây giờ không phải là năm ức, mà tôi muốn được vay mười ức, chú thấy thế nào?
Đinh Trường Sinh nói như vậy là có tính toán, nếu như Quan Nhất Sơn có thể rút tiền từ ngân hàng công thương chuyển đi ra ngoài, thì mình cũng có thể mang tiền quay ngược lại cho ngân hàng công thương…
– Mười ức? Có ý tứ gì?
Hà Hồng An trong lúc nhất thời nghĩ không ra đến là có ý gì.
– Rất đơn giản, tôi mang ngân sách của quỹ an sinh xã hội khu Tân Hồ từ hợp tác xã tín dụng nông thôn quay lại chuyển đến gửi cho ngân hàng Công Thương của ông, chỉ cần tôi còn công tác tại khu Tân Hồ, tôi cam ngân sách của quỹ an sinh xã hội khu Tân Hồ sẽ tồn tại ở ngân hàng Công thương, như thế nào đây?
– Thật sao?
Hà Hồng An trong tâm cuồng hỉ, nếu chuyện này làm thành, bản thân mình năm trước làm cho số tiền kia xói mòn, giờ thì trách nhiệm cũng có thể vớt vát lại rồi…
– Hơn nữa, nói thật ra, tôi mang toàn bộ ủy ban khu mang đi thế chấp cũng chính là một cái cớ để hợp pháp hóa mà thôi, chú cũng biết, chính quyền thiếu nợ tiền của ngân hàng, nếu chính quyền thật sự không trả nổi, thì ngân hàng có dám đem nhà cửa của chính quyền thi hành cưỡng chế không?
Đinh Trường Sinh khinh thường nói.