Phần 84
Đinh Trường Sinh thấy Trần Đông không lên tiếng, thì nghĩ thầm, chẳng lẽ gia hỏa này ngay từ đầu thì đã không hiểu được sự tình che giấu sau lưng này, nếu là như vậy, thì mình thật đúng là phải hảo hảo chỉ điểm một chút với hắn, miễn cho hắn đừng có quyết định sai lầm, hơn nữa Triệu Lâm đã nói với mình, Cảnh Trường Văn đã cùng Trần Đông tiếp xúc qua rồi.
Nhưng mà tình hình trước mắt, Trần Đông còn đang do dự, nói cách khác, cũng sẽ không tìm đến mình mời đi ăn cơm, cái gọi là ăn cơm, bất quá cũng đang dò xét ngọn nguồn của mình mà thôi.
Bởi vì Đinh Trường Sinh đối với Trần Đông luôn bảo trì cảnh giác, vì vậy với vấn đề của Hoa Cẩm Thành, Đinh Trường Sinh cũng rất đau đầu, nếu như mình ra mặt, như vậy sẽ khiến Trần Đông hoài nghi, nếu như Cảnh Trường Văn ở thời điểm này ở bên cạnh Trần Đông châm một mồi lửa, như vậy nếu Trần Đông đảo hướng thì mình sẽ rất khó nắm chặt.
Hiện tại mình cũng không thể so với trước kia, trước kia bản thân mình chỉ là một tên tiểu lâu la, giống như lúc làm chủ nhiệm thôn Lê Viên, bị viện kiểm sát huyện giam giữ thì liền phản ứng ngược lại, nhưng bây giờ mình làm khu trưởng rồi, nếu như Trần Đông thật sự quyết định cùng Cảnh Trường Văn từ phía sau lưng hợp tác, đột nhiên tập kích mình, tuy rằng không đến mức thua liền, thế nhưng sẽ làm chậm trễ thời gian cùng thanh danh của mình, rồi tất cả có thể đều bị hủy vì vấn đề này…
Một câu, Đinh Trường Sinh hiện tại không còn nhiều thời gian nữa, Đỗ Sơn Khôi truyền đến tin tức, chuyện trong ngục giam đang tiến hành vô cùng thuận lợi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ rất nhanh liền có kết quả, như vậy chính trong thời điểm này hắn lại xảy ra vấn đề, thì có rất nhiều sự tình không thể tiếp tục tiến hành, sự việc phía ngoài sẽ không thành hỗn loạn rồi sao?
Vì vậy, Đinh Trường Sinh lúc này không thể thua được.
– Trần kiểm, những người này làm tổn hại pháp luật, trong ánh mắt bọn hắn không có vương pháp đấy, nhưng mà núi cao thì còn có núi cao hơn, những thứ khác không nói, liền lấy chính bản thân anh mà nói đi, tôi thấy anh nhiều năm làm ở viện kiểm sát, cũng không dám chắc nói là hoàn toàn dựa theo pháp luật mà phá án, nhưng mà vô luận nói như thế nào, tôi tin tưởng Trần kiểm cũng sẽ không chạy ra khỏi cái vòng nghĩa vụ luật pháp, nhưng mà những người kia tạo ra bản án, có thể lừa gạt được nhất thời, nhưng mà không thể gạt mọi người được cả đời, anh cứ nói đi có phải vậy không?
Đinh Trường Sinh trong lời nói tuy rằng có chứa uy hiếp mà hỏi, nhưng mà nói lời nói thật, đạo lý này Trần Đông đương nhiên là hiểu được đấy.
Trần Đông vẫn không lên tiếng, hắn đang chờ Đinh Trường Sinh nói rõ ngọn ngành, cái này giống như là đang chơi bài xì phé vậy, mình biết bài tẩy của mình, nhưng mà không biết rõ bài tẩy đối phương, nếu như biết được, thì đâu có còn tính toán chi cho mệt?
– Trần kiểm, đoạn thời gian trước có một tin đồn, không biết anh có nghe được không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tin đồn gì?
Trần Đông tò mò hỏi.
– Nghe đồn La bí thư của chúng ta sắp phải rời đi, hơn nữa đó là ý tứ của bí thư tỉnh ủy La Minh Giang, có chuyện này hay không?
Đinh Trường Sinh bưng lên một ly bia, uống một hơi cạn sạch nói.
– Lời đồn thì không thể tin được, La bí thư không phải là vẫn hảo hảo đứng chân ở Hồ Châu sao?
Trần Đông lơ đễnh nói, kỳ thật hắn trong lòng cũng đang lo lắng về chuyện này, nói đến cùng hay là bởi vì hắn đã đem mình làm người của La Bàn Hạ, hơn nữa La Bàn Hạ lại là người của La Minh Giang, đây là sự tình mà toàn tỉnh đều biết.
– Đúng vậy, nhưng mà có đôi khi chúng ta có thể theo lời đồn mà phân tích một chút, tôi cũng vừa đúng đã nghe được một ít tin tức, Trần kiểm, đêm nay không có người ngoài, bằng không chúng ta cùng nhau nghị luận về chuyện mấy lãnh đạo của chúng ta chút đi?
Đinh Trường Sinh nửa nghiêm túc nửa nói đùa.
– Ha ha, cứ nói, cứ nói.
Trần Đông cũng uống hết một ly bia, có chút hăng hái nói, khách quan với hắn mấy cái này tin tức nho nhỏ này thì hắn thường không biết, thế nên hắn rất tin tưởng từ trong miệng Đinh Trường Sinh nói ra những sự tình kia, bởi vì Đinh Trường Sinh là người của Thạch Ái Quốc tại trên tỉnh, ông ta thì tiếp cận quyền lực trung khu, còn có Trọng Hải bây giờ là phó bí thư thành ủy, mà sau lưng Trọng Hải là Ấn Thiên Hoa, đây đều là những người có thể tham dự đến tin tức hạch tâm của một số người trong tỉnh, mỗi lần nghĩ tới đây, Trần Đông đối với Đinh Trường Sinh lại có lòng tị nạnh.
– Cái hạng mục PX chuyện này anh cũng biết, vốn là Đinh chủ tịch đưa tới đấy, La bí thư cũng là đồng ý, nhưng mà bí thư La Minh Giang tỉnh ủy không đồng ý, vì vậy hạng mục này liền bị gác lại, các vị lãnh đạo khác trên tỉnh lại có bố cục khác, cũng bởi vì liên đới đến sự tình mảnh đất dệt may, sự tức giận đổ lên đầu La bí thư chúng ta, có lẽ toàn tỉnh cũng biết La bí thư là người của bí thư La Minh Giang, nhưng mà tôi nói cho anh biết, hiện tại đã là không phải rồi…
Đinh Trường Sinh duỗi dài cổ, cơ hồ là tới gần lỗ tai Trần Đông, nói ra.
Lời này vừa ra, làm cho Trần Đông chấn động, mình là người của La Bàn Hạ, đó dựa vào La Bàn Hạ có mối quan hệ trên tỉnh lý, hiện tại các lãnh đạo khác rõ ràng có cái nhìn không tốt với La Bàn Hạ, vậy thì tương lai của mình…
Nghĩ tới đây, Trần Đông tẩy đó là một mảnh lạnh ngắt, vua nào triều thần nấy sự tình này hắn nhìn thấy nhiều lắm…
Trần Đông trợn to mắt nhìn Đinh Trường Sinh, hỏi:
– Cậu nói là sự thật?
– Ừ, vì vậy, đoạn thời gian trước chuyện La bí thư sắp rời khỏi Hồ Châu không phải là lời đồn đại, mà là thật sự đấy…
Đinh Trường Sinh từng chữ từng câu nói, làm cho Trần Đông tâm tư ăn cơm cũng không còn có, hai tay để tại đầu gối của mình n, sắc mặt xám trắng, hình như là muốn phát tác bệnh tim…
– Trần kiểm, anh không sao chứ?
– Không có việc gì, tôi không sao.
Trần Đông run rẩy nói.
– Nhưng mà, vì cái gì mà lại chuyện rời đi của La bí thư bị đình lại đây?
Đinh Trường Sinh thời điểm này dùng giấy khăn lau miệng, nói ra.
– Ách, đúng vậy, vì sao mà La bí thư chưa có rời đi?
Trần Đông sắc mặt biến đổi, lúc này mới ý thức tới, bản thân vừa rồi đúng là thất thố, chính mình thì một I người từng trải lại bị cái chồi con Đinh Trường Sinh này dẫn dắt cả buổi, cuối cùng một cái tin tức xác thực cũng không có, làm mình sợ đến như vậy, thật là không nên a.