Phần 16
Kẻ thù là thứ ta căm ghét nhất trên đời và nhục nhã nhất của một thằng đàn ông là để cho người đàn bà của mình lên giường với chính kẻ thù. Thằng Tú hả hê gửi ảnh cho tôi xem và nó đã thành công khi đánh trúng nỗi đau nhất của tôi. Tâm trí tôi đã thực sự bị rối loạn khiến tôi trở lên ích kỷ và nhỏ nhen. Tất cả sự tức giận của tôi đều trút lên đầu người vợ yêu quý của mình. Tôi đã dùng những lời lẽ cay độc dành cho Trâm và khiến nàng bị tổn thương rất nặng. Trâm vừa khóc vừa cố giải thích cho tôi hiểu:
– Hôm đó do anh ấy uống cũng nhiều nên người không được tỉnh táo như lúc bình thường. Và vợ anh ấy cũng đã từng ngoại tình nên anh ấy rất ác cảm với hai từ đó.
– Cô lại để nó dụ dỗ rồi. Nếu nó không có ý như vậy thì tại sao lại gửi ảnh cho tôi xem?
– Thực sự điều này em cũng bất ngờ. Em không ngờ là anh ta lại làm thế.
– Đấy, cô ngu chưa khi vác lồn đến cho nó địt. Giờ còn dám nữa không?
– Tất nhiên là không rồi. Em cũng tức khi ông ấy đâm sau lưng em như vậy. Anh tha thứ và tin em một lần này nữa được không? Nếu em còn liên lạc với ông ấy một lần nữa thôi thì em sẽ tự vẫn trước mặt anh.
Thấy vợ đã quả quyết như vậy thì tôi cũng đành tha thứ cho nàng. Vì quan trọng nhất đối với tôi là từ bây giờ Trâm sẽ cắt hẳn quan hệ với thằng Tú. Công bằng mà nói nguyên nhân để vợ yêu người khác cũng một phần do tôi mà ra.
Những ngày sau cả tôi và Trâm cố gắng muốn cuộc sống trở lại bình thường nhưng thực sự rất khó để quên đi những chuyện vừa qua. Tôi đón con về để Trâm vừa chăm sóc nó, vừa có thể quên đi hình ảnh của thằng Tú. Tuy nhiên có một chuyện mà tôi thực sự lo lắng nếu như thằng Tú dám dở trò bẩn thỉu đó ra để đe dọa. Có đêm tôi trằn trọc lo lắng đến nỗi không thể nào ngủ được, và Trâm nằm bên cạnh hỏi tôi:
– Anh sao vậy mà không ngủ đi mai còn đi làm?
Tôi thở dài thuồn thuột nói ra điều mình lo lắng mấy hôm nay cho vợ biết:
– Em có nghĩ thằng Tú sẽ dùng ảnh sex của em phát tán lên mạng không?
Trâm tưởng tôi lo lắng chuyện gì kinh khủng lắm, nghe tôi hỏi vậy thì nàng trấn an:
– Không có chuyện đó đâu. Ông ấy không đến nỗi xấu xa như anh nghĩ thế đâu.
Tôi nghĩ Trâm thật ngây thơ. Đến lúc này mà nàng vẫn còn nghĩ tốt về thằng Tú. Điều đó thể hiện vợ tôi vẫn còn tình cảm sâu đậm với thằng Tú lắm. Biết có nói thì Trâm cũng không tin nên tôi im lặng không nói thêm câu nào. Tuy nhiên Trâm vẫn khăng khăng cố bào chữa cho thằng Tú, nàng nói tiếp:
– Anh đừng suy nghĩ nhiều nữa. Em biết ông ấy cũng yêu em nên chắc chắn không làm những trò đê hèn để hại em đâu.
– Ừ, thôi không nói chuyện đó nữa, ngủ đi em.
Tôi chấm dứt câu chuyện tại đó và lòng hơi buồn khi biết vợ rất yêu thằng Tú.
Và sự lo lắng của tôi bắt đầu có căn cứ khi ngay ngày hôm sau tôi nhận được tin nhắn của thằng Tú. Đang ăn cơm trưa với mọi người ở công ty, tôi giả vờ có việc quan trọng đứng lên đi ra ngoài để đọc. Mở tin nhắn ra, tôi thấy thằng Tú viết khá dài gửi cho tôi:
“Ông Tuấn à! Thực sự tôi không muốn như vậy nhưng vì hạnh phúc của Trâm nên tôi đành phải nói cho ông biết. Xin Ông Hãy Buông Tha Và Giải thoát Cho Trâm vì Trâm không hề yêu ông. Trâm yêu tôi và cô ấy đã không còn coi ông là chồng kể từ khi cô ấy có tôi bên cạnh. Ông thử nghĩ xem, Trâm có đáng mất cả tuổi thanh xuân nếu như sống với ông không? Trâm là cô gái ngoan và cô ấy nói với tôi rằng cô ấy không thích ngoại tình. Nhưng tại sao Trâm đã ngoại tình thì ông cũng biết do đâu rồi đấy. Vợ chồng chỉ hạnh phúc khi người chồng đáp ứng được nhu cầu tình dục của người vợ, và điều này thì ông không có. Tôi biết ông đang căm ghét tôi nhưng vì hạnh phúc của Trâm nên tôi mong ông suy nghĩ cho cô ấy. Tôi chờ sự phản hồi tích cực từ ông giống như những lần ông cho tôi quan hệ với Trâm. Thân ái!”
Đọc xong đoạn tin nhắn dài đó mà tôi vừa cay vừa tức. Mẹ kiếp nó! Nó dám cả gan nhắn tin khuyên tôi nhường vợ cho nó. Tôi nhắn lại với mấy câu cụt ngủn: “Cút mẹ mày đi thằng chó!”
Từ lúc nhận được tin nhắn đó là đầu óc tôi không thể tập trung được vào công việc. Tôi như thằng bị mất hồn khi tâm trí chỉ nghĩ đến thằng Tú sẽ làm những gì tiếp theo. Nghĩ đến Trâm đang ở nhà một mình với con, tôi thấy không an tâm chút nào vì thằng Tú có thể mò đến. Tôi sợ Trâm sẽ yếu đuối trước những lời mật ngọt của nó. Đến 3h chiều, lấy lý do người mệt, tôi xin phép công ty cho về sớm. Tôi phi xe thẳng về nhà với tâm trạng lo lắng thực sự. Bây giờ tôi mới thấy hậu quả của việc cho vợ yêu người khác.
Về đến nhà, tôi mở cửa thật khẽ vì sợ có thằng Tú đang ở đây thật. Nếu nó đang ở trong nhà thì tôi không muốn đánh động cho nó biết. Chính vì nghĩ như vậy nên tôi càng rón rén bước chân vào trong. Mọi thứ đều im phắc phắc và tối om như một ngôi nhà hoang càng khiến tôi thêm nghi ngờ. Mọi khi đi làm về tôi thường nghe tiếng hai mẹ con đang chơi với nhau hoặc là đang cùng xem tivi.
Tôi đứng im chôn chân một chỗ quan sát tất cả và nghĩ có thể chắc giờ này hai mẹ con đang ngủ vì cửa phòng đang được đóng kín. Tôi đi nhẹ nhàng đến phòng ngủ, đứng ngoài nghe ngóng nhưng không hề có một âm thanh nào từ bên trong dội vào tai. Tôi hồi hộp khẽ mở nhẹ cánh cửa ra và trông thấy con trai tôi đang ngủ ngon lành trên giường. Tuy nhiên tôi lại càng thêm tò mò vì không thấy mẹ của nó đâu.
Trâm đang làm gì và ở đâu? Tại sao nàng lại để con ngủ một mình? Những câu hỏi dồn dập đến trong khi câu trả lời tương đối không mấy tốt đẹp gì cả vì trong đầu tôi lúc này là cả một bầu trời nghi hoặc. Tôi đóng cửa phòng ngủ lại rồi quay người đi ra phòng khách để tìm câu trả lời. Mới bước được hai bước thì tôi chợt dừng lại vì đập vào mắt tôi là đôi giày thể thao của đàn ông đang được để gọn gàng ở một góc tường. Lúc này nhịp tim, nhịp thở của tôi tăng mạnh thấy rõ vì đôi giày kia không phải là của tôi. Bàn tay tôi nắm thật chặt, tôi đã sẵn sàng cho một cuộc chiến vì danh dự.
Vừa bước chân đến phòng khách tôi vừa nghĩ tại sao hôm nay Trâm không rên bể nhà như mọi khi? Hay hai người đã làm xong và đang ôm nhau ngủ? Tôi nhủ thầm hôm nay sẽ sinh tử với thằng Tú, quyết không để nó cướp vợ tôi một cách dễ dàng như vậy. Khi chân tôi đã đứng bên ngoài cánh cửa phòng khách thì đôi tai của tôi đã nghe thấy được những điều mình muốn. Vậy là câu trả lời đã rõ, vợ tôi vẫn lén quan hệ với thằng Tú và điều tôi tức giận là thằng Tú vẫn dám đến tận nhà tôi để ăn nằm với Trâm trong khi tôi đi làm. Tôi quyết sẽ không tha thứ cho cả hai, kể cả là người vợ đáng yêu của tôi.
Tiếng người phụ nữ rên rỉ a a a rất nhỏ nhưng cũng vô cùng kích thích. Tuy nhiên lúc này với tôi không có chỗ cho trò chơi tình dục. Trong người tôi lúc này chỉ có oán, giận, và máu chó. Tôi cúi đầu xuống nhìn qua cái lỗ ổ khóa thì đúng là đôi tình nhân kia đang làm tình trên chiếc ghế salon. Trâm đang nằm trên người đàn ông quay lưng về phía cửa và tôi chứng kiến mông nàng nhấc lên rồi lại hạ xuống một cách rất chậm rãi.
Mỗi khi mông nàng nhấc lên thì con cặc dài thuồn thuột của thằng Tú lại đập vào mắt tôi. Nhìn Trâm rên rỉ sung sướng mỗi khi được con cặc to dài đó đâm vào thì lửa giận trong con người tôi chợt tắt ngấm. Không phải vì tôi bị kích thích, mà tôi nhận ra rằng mình là kẻ thua cuộc. Tôi nghĩ nếu Trâm vẫn yêu và vẫn muốn sex với thằng Tú như vậy thì mình cũng nên buông ra để cô ấy sống với người mình yêu.
Và có một điều quan trọng mà tôi không dám đập cửa bước vào để đánh cho thằng một trận là bởi tôi sợ nó dùng những tấm ảnh để trả thù tôi sau này. Người tôi nặng trĩu nỗi buồn, nỗi nhục khi quay người bước ra khỏi ngôi nhà này. Tôi chấp nhận mất vợ vào tay thằng Tú. Đang thẫn thờ như thằng mất hồn thì bỗng cửa nhà được mở ra và tôi giật mình đến thót tim như gặp phải ma vậy.
– Ơ hôm nay sao anh về sớm thế?
Tôi há hốc mồm không tin vào mắt mình khi nhìn Trâm đang ôm bịch bỉm đứng trước mặt tôi. Tôi không trả lời mà chỉ tay về phía phòng khách ấp úng hỏi:
– Thế… thế… thế… ai… đang… ở… ở… trong kia… vậy?
Trâm nhìn bộ dạng tôi, nàng đã hiểu ra vấn đề và tủm tỉm cười trả lời:
– À, chị Lệ làm cùng em ấy mà. Trưa nay chị ấy được nghỉ nên qua thăm em hỏi xem có vấn đề gì không mà không thấy đi làm.
– Thế… thế… còn người… đàn ông? – Tôi hỏi trong trạng thái vẫn chưa hết hồn.
– Thằng tây cùng làm trong công ty. Anh đừng nói với ai nhé không chồng bà ấy biết được thì chết.
Đúng lúc đó thì cửa phòng khách mở ra, chị Lệ thấy tôi liền đỏ mặt xấu hổ. Chị chỉ cười nói với tôi như Trâm vừa nói:
– Đừng nói cho ai biết em nhé.
“Đúng là một lũ ngoại tình”. Tôi nhủ thầm như vậy. Chị Lệ hơn tôi hai tuổi và tôi cũng biết chị. Chị chẳng xinh đẹp gì, thua xa vợ tôi về nhan sắc. Chị mới được chồng đón sang đây 2 năm trước. Mới sang mà chị đã lén lút ngoại tình với tây rồi. Cũng có thể chị tò mò muốn biết chim tây sướng như thế nào. Đúng là một ngày hết hồn khi tôi nhầm tưởng chị Lệ là Trâm.